Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp (Dịch)

Chương 23: Ý Cảnh Võ Đạo

Trước Sau
"Rất tốt, đây là Thiên Cương Quyết vi phụ sửa chữa tăng cường, chín tầng đầu của Thiên Cương Quyết biến hóa không lớn so với trước đó, ngươi nhìn một chút xem, có thể thay đổi ghi nhớ thì cứ tận lực thay đổi ghi nhớ một chút, không thay đổi mà nhớ cũng không ảnh hưởng lớn."

"Chín tầng đầu không quan trọng gì, mấy tầng phía sau mới là quan trọng nhất, ngươi học thuộc lòng nó, chỉ có thể học thuộc lòng, bí tịch không thể mang ra khỏi cửa."

Hoàng Đông Kiệt nói xong liền đem bí tịch Thiên Cương Quyết ném cho Hoàng Thiên Trấn đang sững sờ.

"Tầng thứ mười ba, phụ vương, ngươi không nói đùa với ta đấy chứ."

"Ngươi biết sửa chữa bí tịch từ khi nào vậy, hơn nữa còn sửa chữa tăng cường đến tầng 13, tầng thứ chín không phải mức cực hạn của Thiên Cương Quyết rồi sao?"

Hoàng Thiên Trấn lật xem đến trang cuối cùng, tầng thứ mười ba chỉ có mấy câu sơ sài, hắn học thuộc từng chữ một, nhưng ngay khi đứng lên hắn liền không biết là có ý nghĩa gì.

Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là phụ vương biết sửa chữa bí tịch từ khi nào vậy, hơn nữa còn sửa chữa tăng cường đến tầng 13.

"Đọc nhiều sách, tri thức gia tăng rồi, dĩ nhiên là có thể suy luận ra tầng phía sau."

Hoàng Đông Kiệt với dáng vẻ rất khiêm tốn nói.

"Nói cách khác, đây là dựa vào lý luận mà đưa ra, không phải từ thực tiễn."

"Phụ vương, thứ từ lý luận có thể học sao, sẽ không khiến người ta luyện phế đấy chứ?"

Hoàng Thiên Trấn có chút dở khóc dở cười nhìn lão tử hắn, nếu như là thứ từ thực tiễn cho ra, hắn đảm bảo không nói gì, nhưng tứ từ lí luận đưa ra, hắn suy nghĩ thế nào cũng không yên tâm.

"Có thể học được hay không không sao cả, ngươi cứ học thuộc lòng nó là được."



"Bí tịch tuyệt thế đỉnh cấp nhất thiên hạ tối đa khiến người ta tu luyện đến cảnh giới Đại Tông Sư, muốn đột phá cảnh giới Thiên Nhân thì không có công pháp tiếp sau nữa."

"Nhưng Thiên Cương Quyết trong tay ngươi thì khác, nó là công pháp duy nhất trên đời thẳng đến cảnh giới Thiên Nhân."

"Tu luyện tới tầng thứ mười, ngươi sẽ đột phá đến Đại Tông Sư. Tầng thứ 11, ngươi ở cảnh giới Đại Tông Sư là sự tồn tại vô địch rồi, coi như là cảnh giới bán bộ Thiên Nhân."

"Tu luyện tới tầng thứ mười hai, liền có hàm ý ngươi đã đột phá đến cảnh giới Thiên Nhân."

"Tầng thứ mười ba ta vẫn chưa hoàn thiện, chỉ xây dựng một số thứ ở phía trên. Tầng thứ mười ba ngươi có thể không phải học thuộc lòng, chờ ta xây dựng hoàn thiện, ngươi học thuộc lòng cũng không muộn."

"Hiện tại ngươi đã đem toàn bộ học thuộc lòng đến tầng thứ mười hai rồi, thuộc hết thì đem bí tịch trả lại cho ta."

Hoàng Thiên Trấn nhìn bí tịch trong tay, rất muốn nói với phụ vương bây giờ có thể trả lại cho ngươi hay không, thứ từ lý luận đưa ra học thuộc lòng có tác dụng gì chứ? Tu luyện tẩu hỏa nhập ma thì phải làm sao?

Nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của phụ vương, hắn vẫn lựa chọn học thuộc lòng. Hắn tu luyện tối đa tới tầng thứ chín là được rồi, tầng thứ chín trở lên bỏ đi.

Hoàng Đông Kiệt nhìn nhi tử học thuộc lòng bí tịch, hắn cũng không chờ ở chỗ này nữa, mà đi ra ngoài bảo người ta không được quấy rầy Hoàng Thiên Trấn, còn hắn lại đi đến bên hồ câu cá.

Qua hai canh giờ, Hoàng Thiên Trấn đầu óc mơ hồ mang theo bí tịch đi tới bên cạnh Hoàng Đông Kiệt.

"Thuộc hết rồi hả?"

"Ừm, thuộc hết rồi, chỉ là đầu óc có chút mơ hồ."

Hoàng Thiên Trấn nói xong liền đem Thiên Cương Quyết trả lại cho lão tử hắn. "Bình thường, đọc sách nhiều, đương nhiên có chút mơ hồ."

Hoàng Đông Kiệt nói dối, thực ra bí tịch Thiên Cương Quyết đã bị Hoàng Đông Kiệt động tay chân rồi, bên trên có ám thị tinh thần cùng ý cảnh võ đạo do Hoàng Đông Kiệt để lại.



Ám thị tinh thần là vì để đề phòng người sau này đem công pháp phía sau của Thiên Cương Quyết tiết lộ ra ngoài.

Trên bí tịch Thiên Cương Quyết có ý cảnh võ đạo, người tu luyện Thiên Cương Quyết lật xem bí tịch Thiên Cương Quyết sẽ có chỗ tốt cực lớn, có tăng thêm ngộ tính...

Nhưng mà ý cảnh võ đạo cũng chia người, chỉ có hiệu quả đối với hậu nhân của Hoàng Đông Kiệt, cái này chính là có một chút tâm tư của Hoàng Đông Kiệt đặt ở đây.

"Đúng rồi, nhưng đem nội dung tầng thứ 9 trở lên của Thiên Cương Quyết tiết lộ ra ngoài, nếu không sẽ dẫn đến thiên hạ đại loạn."

Có ám thị tinh thần ở đây, Hoàng Đông Kiệt cũng không sợ Hoàng Thiên Trấn tiết lộ nội dung ra ngoài, hắn chỉ là thuận miệng nói một chút thôi.

Hơn nữa, cho dù tương lai Thiên Cương Quyết dùng phương thức nào đó tiết lộ ra ngoài, hắn cũng không sợ.

Bởi vì khi đó hắn có thể đã không còn ở trên thế giới này nữa, thêm với Thiên Cương Quyết hầu như đã bị hắn cải tạo, chỉ thích hợp cho hậu nhân của hắn tu luyện.

"Yên tâm, ta sẽ không để thứ từ lý luận cho ra gây tai họa thiên hạ." Hoàng Thiên Trấn nói xong cũng trở về phòng tu luyện khiêm tốn học tập.

"Tiểu tử này thực sự là có phúc mà không biết hưởng, sau này đào thêm mấy cái hố cho hắn, để hắn hiểu được giang hồ hiểm ác đáng sợ."

Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy phao câu nhúc nhích rồi, hắn kiên trì chờ đợi, cuối cùng phao câu vẫn không nhịn được, toàn bộ chìm vào trong nước, Hoàng Đông Kiệt cầm cần câu kéo lên, hắn câu được cá rồi.

Một con cá lớn hơn ba cân đã bị hắn câu lên.

Hắn rất vui vẻ, mang theo con cá lớn chạy vào trong nhà bếp, hắn muốn đích thân xuống bếp.

Rất nhanh món cá luộc đã xong rồi, Hoàng Đông Kiệt nếm thử, mùi vị cực ngon.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau