Nếu Như Anh Muốn…

Chương 4: Nụ hôn

Trước Sau
Còn bây giờ thì sao anh đã trở về Biệt thự nhưng lại không mảnh may quan tâm tới cô. Cô hiểu cho anh làm sao có thể yêu con gái của kẻ đã giết cha mẹ mình. Nhưng cô ích kỉ vẫn muốn tình cảm của anh. Cô có thể cảm nhận được lúc trên giường anh đã rất dịu dàng với cô. Dung Ân chật sang phòng làm việc của anh, chả gõ cửa nữa mà tự xông vào. Mạc Thần đang đeo kính ngồi đọc sách chỗ bàn làm việc.

- Một tuần nay anh đi đâu vậy?

Cô không biết tại sao mình lại hỏi vậy giống như có gì đó mách bảo với cô rằng anh đã ở cạnh với người phụ nữ khác.

Anh không hề trả lời vẫn chuyên tâm đọc sách điều đó làm cô khó chịu, bực bội có phải anh biết mình yêu anh ấy nên anh ấy chả thèm quan tâm.

- Dư luận đã lắng mai em có sự kiện của bên công ty New Jin muốn kí kết hợp đồng với em.

Anh nghĩ em cần nó sao?

Cô tiến lại chỗ anh.

Em xin lỗi vì đã giấu anh chuyện em từng mang thai nhưng việc em phá thai là sai sự thật đó là quá khứ. Em chỉ lên giường với mỗi anh.

Cô nhìn anh đôi mắt đã cay cay, mọi lời nói của cô là thật, ánh mắt anh dừng trên gương mặt tiều tụy và chút phần xanh xao chắc cả tuần nay cô không ăn uống đầy đủ mất cũng phải một đống chuyện xảy đến với cô làm sao có thể vui vẻ được.

Em bị người ta cưỡng...h...kếp

Cô đã phải cố gắng đấu tranh để nói ra điều này, nói xong câu đã với anh chính cô thấy sợ hãi nước mặt trực trào. Trong giây phút đó Mạc Thần nghe xong không dám tin nhưng đôi mắt và cả lời nói của cô làm người khác không thể không tin được.

Đúng chính ánh mắt kiên định năm đó của Dung Ân đứng trước quan tòa mà nói rằng:



Không! Bố mẹ tôi không phải là kẻ giết người. Họ yêu thương tôi như vậy sao nỡ giết người được.

Lúc đó trước quan tòa Dung Ân nói vậy cảm giác làm mọi người tin tưởng lời nói đó, cảnh cô khóc thảm thiết khi bố mẹ bị tống vào tù. Một cô gái đáng thương khi gia đình tan nát.

Cô nên đi casting thử có lẽ nghề diễn viên rất hợp với cô.

Mạc Thần nói với giọng điệu lạnh lùng như không tin lời cô nói.

Cô tiến đến hôn vào môi anh đột ngột rồi buông ra làm anh hững người lại.

Cô rời đi không nói thêm câu nào. Anh cũng bất giác về nụ hôn đó của cô.

Về đêm ánh đèn đường thành phố lại càng xe, xe cộ vẫn không ngừng nhộn nhịp.

Tại sân Goff là tiếng vỗ tay tán thưởng của các ông lớn trong giới tài chính đang lấy lòng người đàn ông trung niên 60 tuổi.

Chủ tịch Lâm có vẻ trình độ ngày một lên cao.

Đúng đúng, chúng ta đi bên cạnh lại được học hỏi thêm một kỹ năng mới từ Chủ tịch.

Ông Lâm nhếch miệng không lấy gì là quá vui với vài câu nói nịnh nọt này.

Tuổi này người ta con cháu đầy nhà còn tôi thì...



Mấy ông Giám đốc từ các công ty khác biết ý lại hồ hỡi chen miệng vào lên trước mặt Lâm Bình.

Vợ tôi có quen một vài các bạn bè trong giới showbiz muốn em như nào có em như vậy.

Showbiz ồn ào lắm thị phi vừa rồi đây con gái của tên họ Lã bị cả dư luận chửi bới kìa.

Một tên Giám đốc bụng bự chen miệng vào tiếp.

Chọn phải chọn các em bên nhà Đài đời tư trong sạch rất hợp với tư chất của Chủ tịch Lâm.

Lâm Bình vừa đi vừa cười tay cầm cây goff xoa xoa.

Các cậu hiểu nhầm ý tôi rồi. Các cậu lại nghĩ tôi hạng người vậy sao?

Mấy ông Giám đốc bất giác sợ hãi nên im lại.

Tôi cũng vào thương trường nếu so với Chủ tịch chắc chưa là gù nhưng có nghe qua chủ tịch chưa từng có vợ lẽ nào?

Mọi người trố mắt nhìn nhau nghĩ ngay đến giả thuyết ấy. Trợ lý đi theo Lâm Bình lắc đầu, Lâm Bình cười cười.

Cái miệng của tôi buột miệng nói vậy thôi mọi người suy nghĩ quá lên rồi.

Lâm Bình xua tay cười cười rồi làm cú đánh hoàn hảo quả goff vào lỗ và là tiếng trầm trồ của mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau