Cái Gì? Bảo Ta Bán Con, Ăn Đất, Gặm Vỏ Cây, Tro Cốt Cũng Cho Ngươi
Chương 5: Đinh Gia
Kiều Như Nguyệt cũng ở tại thôn Toàn Âm, vừa mới bước vào cửa thôn thì đã bị âm khí trong không khí làm ngơ ngẩn.
Toàn Âm thôn quả nhiên rất xứng với tên của nó, đây là đi vào quỷ thôn rồi.
Nhưng thật ra cây trâm ngọc ở trong lòng ngực của nàng lại có chút hưng phấn, giống như mang theo sự khao khát.
Kiều Như Nguyệt lập tức đi tới Đinh gia, bà nương Hứa thị của nhà này có tiếng là không sinh được con ở Toàn Âm thôn, thành hôn mười mấy năm cũng không sinh ra được một đứa con cho Đinh gia.
Các cách dân gian giúp mang thai và các loại phương thuốc cũng đều thử nghiệm hết cả rồi, nhưng mà bụng của Hứa thị vẫn không có một chút động tĩnh nào cả.
Nghe nói nếu ôm một đứa nhỏ về nuôi thì sau đó có thể sinh được rất nhiều đứa con của mình.
Ở thôn bên cạnh, có một nhà nhận nuôi một đứa nhỏ, sau đó chưa tới hai tháng liền thật sự mang thai, sau đó liền lục tục sinh ra ba đứa nhỏ của mình!
Vì thế Đinh gia liền quyết định cũng nhận nuôi một đứa nhỏ.
Tiểu tử quá đắt, còn nữ nhi thì rẻ hơn, nuôi lớn còn có thể đòi một khoản tiền lễ hỏi.
Vừa vặn khi đó Chương Thanh Thành muốn bán nữ nhi thứ tư của nguyên chủ là Kiều Hiểu Khê, nhưng lại không tìm được người mua.
Không ai nguyện ý mua một tiểu nha đầu mới có mấy tháng tuổi cả, không chỉ tốn lương thực mà còn phải chăm sóc!
Nghe nói Đinh gia muốn mua một nữ nhi, Chương Thanh Thành vui mừng, thật là buồn ngủ liền có người mang gối đầu tới.
Từ đây, Kiều Hiểu Khê liền thành con gái nuôi của Đinh gia.
Hai tháng đầu thì người Đinh gia còn kiên nhẫn chăm sóc, nhưng bụng của Hứa thị lại không có thay đổi gì, thế là thái độ của mọi người đối với Kiều Hiểu Khê liền càng ngày càng tệ hơn.
Hai năm nay, người Đinh gia nhìn Kiều Hiểu Khê càng ngày càng không vừa mắt.
Bỏ ra hai lượng bạc để mua về một cái miệng ăn cơm!
Đinh gia.
Đinh lão nhân, Đinh lão thái, Đinh Đại Lực vừa về tới nhà thì Hứa thị liền nhanh chóng rót nước cho ba người.
“Cha, nương, Đại Lực, mọi người uống nước đi”
Đinh lão thái thấy nàng liền không vui, đã gả vào Đinh gia bọn họ 12 năm rồi mà bụng lại không có một chút động tĩnh nào cả.
Nếu không phải không có tiền cưới vợ nữa cho Đại Lực thì bọn họ đã sớm bảo Đại Lực bỏ nàng rồi.
Vì muốn nàng dưỡng thân thể cho tốt để dễ sinh con nên nhiều năm như vậy chưa từng bắt nàng xuống ruộng làm việc, còn mua không ít thuốc bổ cho nàng uống!
Có lửa giận nhưng không thể phát tiết lên người Hứa thị, vì thế Đinh lão thái liền đi ra sân, đạp một chân lên người Kiều Hiểu Khê đang giặt quần áo.
Kiều Hiểu Khê đang ngồi ở trước bồn gỗ, bên cạnh là một chồng quần áo bẩn còn cao hơn cả người cô bé.
“Phanh” một tiếng, Kiều Hiểu Khê va vào bồn gỗ, trán lập tức bị sưng lên một cục lớn!
“Nha đầu chết tiệt này, có một chút quần áo như vậy mà cũng chưa giặt xong, nếu như không giặt xong thì trưa nay không được phép ăn cơm!”
Đinh lão thái đứng sau lưng Kiều Hiểu Khê mắng mỏ.
Toàn Âm thôn quả nhiên rất xứng với tên của nó, đây là đi vào quỷ thôn rồi.
Nhưng thật ra cây trâm ngọc ở trong lòng ngực của nàng lại có chút hưng phấn, giống như mang theo sự khao khát.
Kiều Như Nguyệt lập tức đi tới Đinh gia, bà nương Hứa thị của nhà này có tiếng là không sinh được con ở Toàn Âm thôn, thành hôn mười mấy năm cũng không sinh ra được một đứa con cho Đinh gia.
Các cách dân gian giúp mang thai và các loại phương thuốc cũng đều thử nghiệm hết cả rồi, nhưng mà bụng của Hứa thị vẫn không có một chút động tĩnh nào cả.
Nghe nói nếu ôm một đứa nhỏ về nuôi thì sau đó có thể sinh được rất nhiều đứa con của mình.
Ở thôn bên cạnh, có một nhà nhận nuôi một đứa nhỏ, sau đó chưa tới hai tháng liền thật sự mang thai, sau đó liền lục tục sinh ra ba đứa nhỏ của mình!
Vì thế Đinh gia liền quyết định cũng nhận nuôi một đứa nhỏ.
Tiểu tử quá đắt, còn nữ nhi thì rẻ hơn, nuôi lớn còn có thể đòi một khoản tiền lễ hỏi.
Vừa vặn khi đó Chương Thanh Thành muốn bán nữ nhi thứ tư của nguyên chủ là Kiều Hiểu Khê, nhưng lại không tìm được người mua.
Không ai nguyện ý mua một tiểu nha đầu mới có mấy tháng tuổi cả, không chỉ tốn lương thực mà còn phải chăm sóc!
Nghe nói Đinh gia muốn mua một nữ nhi, Chương Thanh Thành vui mừng, thật là buồn ngủ liền có người mang gối đầu tới.
Từ đây, Kiều Hiểu Khê liền thành con gái nuôi của Đinh gia.
Hai tháng đầu thì người Đinh gia còn kiên nhẫn chăm sóc, nhưng bụng của Hứa thị lại không có thay đổi gì, thế là thái độ của mọi người đối với Kiều Hiểu Khê liền càng ngày càng tệ hơn.
Hai năm nay, người Đinh gia nhìn Kiều Hiểu Khê càng ngày càng không vừa mắt.
Bỏ ra hai lượng bạc để mua về một cái miệng ăn cơm!
Đinh gia.
Đinh lão nhân, Đinh lão thái, Đinh Đại Lực vừa về tới nhà thì Hứa thị liền nhanh chóng rót nước cho ba người.
“Cha, nương, Đại Lực, mọi người uống nước đi”
Đinh lão thái thấy nàng liền không vui, đã gả vào Đinh gia bọn họ 12 năm rồi mà bụng lại không có một chút động tĩnh nào cả.
Nếu không phải không có tiền cưới vợ nữa cho Đại Lực thì bọn họ đã sớm bảo Đại Lực bỏ nàng rồi.
Vì muốn nàng dưỡng thân thể cho tốt để dễ sinh con nên nhiều năm như vậy chưa từng bắt nàng xuống ruộng làm việc, còn mua không ít thuốc bổ cho nàng uống!
Có lửa giận nhưng không thể phát tiết lên người Hứa thị, vì thế Đinh lão thái liền đi ra sân, đạp một chân lên người Kiều Hiểu Khê đang giặt quần áo.
Kiều Hiểu Khê đang ngồi ở trước bồn gỗ, bên cạnh là một chồng quần áo bẩn còn cao hơn cả người cô bé.
“Phanh” một tiếng, Kiều Hiểu Khê va vào bồn gỗ, trán lập tức bị sưng lên một cục lớn!
“Nha đầu chết tiệt này, có một chút quần áo như vậy mà cũng chưa giặt xong, nếu như không giặt xong thì trưa nay không được phép ăn cơm!”
Đinh lão thái đứng sau lưng Kiều Hiểu Khê mắng mỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất