Hiệp Hội Bảo Dưỡng Ấu Tể

Chương 105: Hắc long bảo bảo

Trước Sau
Trước mặt hai quả trứng ấu tể cùng con nặc khắc tư đang dùng đuôi quấn lấy mình thân mật, Tạ Loan có cảm giác dạy hư ấu tể, thế nhưng anh không có cách nào cự tuyệt Ya Yi tiến tới gần khẽ liếm hôn môi mình.

Lúc nụ hôn dời xuống trái cổ, Tạ Loan liền kích động nín thở.

Thế nhưng lúc khí tức con nặc khắc tư này đã gần sát đến mức không thể gần hơn được nữa, đột nhiên Tạ Loan nghe thấy một tiếng rắc giòn tan.

Hai quả trứng ấu tể giống như đã hẹn trước, vỏ trứng cùng xuất hiện một đường nứt nhỏ.

Sau âm thanh này xuất hiện, âm thanh thanh thúy giòn tan không ngừng vang lên, ấu tể trong trứng cố gắng củng củng thân mình phá lớp vỏ trứng.

Lần này hai người trong phòng giữ ấm cùng dừng động tác, Ya Yi liếc nhìn hai ấu tể đang cố gắng phá xác ở bên cạnh, chiếc đuôi vòng trên người thanh niên hơi buông lỏng một chút.

Sự chú ý chuyển lên hai quả trứng, không thể giúp ấu tể lột bỏ vỏ trứng, Tạ Loan chỉ có thể chăm chú quan sát quá trình.

Kẽ nứt trên vỏ trứng cùng động tác củng vỏ trứng của ấu tể ở bên trong càng lúc càng rõ ràng hơn, quả trứng bên trái có màu nhạt hơn bị củng thủng một lỗ hổng nhỏ, sau đó bé tiếp tục mở rộng.

Chờ đợi khoảng mười mấy phút sau, Tạ Loan rốt cuộc nhìn thấy một con ấu tể lông tơ màu trắng từ trong quả trứng bên trái thò ra một chân, sau đó chậm rãi từ bên trong chui ra.

Đó là ấu tể của chủng tộc tháp kỳ lạp.

Lúc mới tới phân hội Vân Bảo không lâu, Tạ Loan đã thấy qua ấu tể của chủng tộc này, ấu tể của tộc tháp kỳ lạp có hình dáng giống họ nhà mèo, mà ấu tể mới phá xác này hiển nhiên cũng giống như một bé mèo con.

Mặc dù là một chủng tộc có thiên tính lãnh đạm không thích thân cận chủng tộc khác, thế nhưng ấu tể lông măng trắng ngà có chút ướt át sau khi chui ra khỏi vỏ trứng liền cố gắng phát ra tiếng kêu non nớt với thanh niên.

Gần giống như tiếng mèo kêu, ấu tể tháp kỳ lạp này thoạt nhìn có lông tơ rất mềm mại, bởi vì nguyên hình của chủng tộc này có da lông đặc biệt phong phú nên ấu tể nhìn giống hệt như một quả cầu bông.

Một ấu tể thành công phá xác chào đời, ấu tể bên phải thì tựa hồ gặp chút khó khăn, động tác củng củng vỏ trứng sau một thời gian dài thì bắt đầu chậm lại, động tĩnh cũng dần yếu đi.

“Bảo bảo cố gắng thêm chút nữa, lập tức có thể đi ra.” Tạ Loan nâng quả trứng ấu tể lên khỏi chiếc đệm mềm, nhìn kẽ nứt đã không thể coi là nhỏ trên vỏ trứng, chậm rãi kích lệ bé.

Phản ứng sinh mệnh không hề giảm bớt, hiện giờ bé vẫn còn an toàn.

Ấu tể tựa hồ vì mệt nên mới dừng lại, để tránh tình trạng phản ứng sinh mệnh giảm bớt, Tạ Loan dùng tinh thần lực bao phủ quả trứng ấu tể này, đồng thời ôm vào lòng, vừa vuốt ve vừa tiếp tục ôn hòa khích lệ.

Tựa hồ bị thanh niên ảnh hưởng, quả trứng ấu tể này một lần nữa có động tĩnh, vệt nứt trên vỏ trứng theo tiếng rắc rắc mà không ngừng mở rộng, rốt cuộc lúc Tạ Loan vuốt ve lần thứ ba, ấu tể bên trong cũng đục thủng được vỏ trứng.

Rõ ràng là có hai lỗ tai rũ dài nhìn giống như thỏ, thế nhưng trên đầu lại có cặp sừng giống nai, thoạt nhìn rất giống một loài sinh vật thần kỳ.

Ấu tể tộc thiết la, là chủng tộc có quan hệ đồng minh với chủng tộc tái duy lạp của Hạ Kỳ, thủ đô tinh nằm trên một tinh cầu cách Cái Á Tinh không xa.

Không có cha mẹ, thanh niên trước mắt là người đầu tiên hai ấu tể nhìn thấy sau khi phá xác, lại còn được thanh niên ôm, hai ấu tể tự nhiên sẽ nảy ra tâm tính ỷ lại với Tạ Loan.



Tin tức hai quả trứng ấu tể trong phòng giữ ấm đều thuận lợi phá xác nhanh chóng được báo cho những người khác, nhìn hai ấu tể vùi mình trong lòng Tạ Loan khoát chân trước lên bình sữa ngoan ngoãn bú sữa, Hạ Kỳ cùng những người khác nhận được tin chạy tới đều thở phào yên tâm.

Phân hội bọn họ lại có thêm hai ấu tể, hơn nữa hai ấu tể này là hai tân sinh mạng bình an chào đời trong phân hội bọn họ, nghênh đón sinh mệnh chào đời đối với bảo mẫu như bọn họ thực sự là chuyện xúc động.

Hai ấu tể mới phá xác được Tạ Loan cùng những bảo mẫu khác chăm sóc vượt qua đoạn thời gian cần ở lại phòng giữ ấm, đến đầy tháng, hai ấu tể đều có bộ dáng lông tơ tròn vo.

Chăm sóc hai ấu tể đầy tháng, hiện giờ cách kỳ sát hạch cấp bậc bảo mẫu năm nay còn khoảng ba tháng.

Địa điểm tổ chức năm nay bố trí ở Lý Sắt Tinh, nếu muốn tham gia thì phải tự mình tới địa điểm dự tinh ở Lý Sắt Tinh nộp thông tin cá nhân cùng tiến hành quét tròng mắt.

Sát hạch năm trước vì không rảnh mà bỏ lỡ, năm nay Tạ Loan không định bỏ qua nữa, vì thế chờ hai ấu tể mới phá xác đầy tháng, Tạ Loan liền xuất phát tới Lý Sắt Tinh.

Ngồi trên chiến hạm có thể tiết kiệm thời gian gấp mấy lần, thể nghiệm qua sự tiện lợi của chiến hạm, lần này Tạ Loan cũng lười đặt vé tinh hạm, để Ya Yi khởi động Cái Á, sau đó bật ẩn hình ung dung nhảy vọt tới Lý Sắt Tinh.

Đây là một tinh cầu có quang cảnh khá kỳ lạ.

Lý Sắt Tinh không phải tinh cầu có lục địa nối liền như Cái Á Tinh hoặc địa cầu, tinh cầu này có rất nhiều hòn đảo lớn nhỏ, có cái nằm trên mặt biển, có cái lơ lửng trên không.

Mỗi hòn đảo đại biểu một thành phố trên tinh cầu.

Xuống chiến hạm, Tạ Loan ôm con nặc khắc tư đang ở trên một hòn đảo lơ lửng.

Lúc mới đáp xuống thành phố lơ lửng này, ngẩng đầu nhìn lên có thể dùng mắt thường nhìn thấy quanh quẩn bảo hộ hòn đảo này chính là… cự long.

Lý Sắt Tinh là thủ đô tinh của tộc khắc tô, mà phát âm tô này ở trong tộc khắc tô có nghĩa là long.

Nguyên hình của tộc khắc tô có năng lực rất kinh người, không hề thua kém năng lực chiến đấu cường hãn của tộc mục tạp cùng năng lực phòng ngự của tộc ma da được tinh tế công nhận, vì thế lúc bọn họ hóa về nguyên hình tuần tra xung quanh thành phố rất có uy lực.

Không có hắc long…

Ngẩng đầu nhìn nhóm cự long thủ vệ, Tạ Loan theo bản năng chú ý màu sắc của vảy.

Tộc khắc tô ở hình thái nhân loại thời kỳ trường thành sẽ có một miếng vảy ngược ở cổ, nhìn nhóm cự long ở xung quanh, Tạ Loan vô thức nhớ tới một con hắc long mình đã gặp trong khoảng thời gian ngắn ngủi ở thế giới tuyến song song.

Thế nhưng nghĩ lại thì thời gian bên ấy là mấy chục năm sau, con hắc long kia hiện giờ hẳn không phải cự long thành niên, nếu đã ra đời thì vẫn chỉ là long bảo bảo đi.

Ghi nhớ chuyện này trong lòng, Tạ Loan trước tiên vẫn ôm con nặc khắc tư mặc áo khoác trùm đầu đi tới địa điểm dự thi, sau khi nộp thông tin cá nhân cùng quét tròng mắt, Tạ Loan thuận lợi nhận được thẻ thứ tự có gắn con chíp.

Tấm thẻ này vừa là số thứ tự vừa là giấy thông hành để tiến vào trường thi.



Căn cứ theo số thứ tự bất đồng sẽ có đề thi có độ khó bất đồng, chuyện này vẫn luôn là vấn đề được tranh cãi, thế nhưng hiệp hội bảo dưỡng ấu tể Tinh Minh không hề có ý định sửa đổi phương thức khảo hạch.

Để tấm thẻ thứ tự vào túi không gian, nhìn sắc trời một chút, Tạ Loan chuẩn bị tìm một khách sạn nghỉ ngơi, cũng không biết là ban tổ chức có hứng thú kỳ quặc gì hay không mà bố trí địa điểm dự thi ở một nơi ở tít ngoài vùng ven.

Muốn tới trung tâm thành phố, Tạ Loan đi chung quanh địa điểm dự thi nhưng không tìm thấy phương tiện giao thông, phải đi tới một đoạn mới gặp một khu nghỉ ngơi.

Đi đi một hồi liền đi ngang qua một bóng đen khẽ run run, Tạ Loan đi được vài bước thì đột nhiên dừng lại.

Bóng đen kia rõ ràng là đang động đậy, không phải ảo giác.

Tạ Loan xoay người lùi lại vài bước, nhìn về phía bóng đen kia, anh nhìn thấy một long bảo bảo đang rũ cánh sát đất.

Màu đen, không phải vì sắc trời tối mà màu sắc của vảy chính là màu đen, là một con hắc long bảo bảo.

Ấu tể này không biết vì sao lại ở đây, phần cánh bên trái có thể nhìn thấy vết thương, hiện giờ vẫn chưa cầm máu.

Ấu long này đang di động, thế nhưng đại khái vì trên cánh có vết thương nên không bay nổi, chỉ có thể chậm rãi di chuyển.

Chung quanh không phải không có cự long trưởng thành hình nhân loại, thế nhưng nhóm người lớn kia rõ ràng nhìn ấy ấu tể này bị thương nhưng không giúp đỡ.

“Này, cậu đừng…” Có người thấy Tạ Loan đi tới gần ấu tể hắc long, người nọ đưa tay muốn kéo Tạ Loan lại nhưng không thành công.

Bởi vì cánh bị thương nên tốc độ duy chuyển vốn không nhanh, cộng thêm bởi vì đau mà dừng lại nên Tạ Loan có thể nhanh chóng tiếp cận ấu tể này.

Một chiếc cánh bị thương rũ rũ xuống, Tạ Loan tiến tới gần nhìn hắc long bảo bảo đang cúi đầu này.

Bị ngoại tộc đến gần, hắc long bảo bảo lập tức cảnh giác, Tạ Loan còn muốn tiến tới gần hơn nhưng anh nghe thấy ấu long ngẩng đầu, từ trong cổ họng phát ra âm thanh uy hiếp.

Là con ngươi màu hổ phách, không phải màu vàng.

Lúc ấu tể ngẩng đầu, Tạ Loan nhìn thấy màu sắc con ngươi của ấu tể, ánh mắt của Áo Ny có màu vàng ươm, xem ra hắc long bảo bảo này không phải con hắc long mà anh đã gặp ở thế giới tuyến song song…

Cho dù không phải nhưng nhìn thấy ấu tể bị thương, Tạ Loan không có cách nào mặc kệ.

Long có lẽ đều rất thích các loại đá quý xinh đẹp, không bị ấu long uy hiếp lùi về sau, Tạ Loan từ túi không gian tìm kiếm một chút, thật vất vả mò ra một viên đá có màu xanh biếc.

Ngồi xổm người xuống, Tạ Loan lắc lư viên đá trước mặt ấu long, ôn nhu hỏi: “Bảo bảo có muốn viên đá này không?”

“À…” Con ngươi nhìn chằm chằm viên đá, ấu long chăm chú nhìn hồi lâu mới nhỏ giọng phát ra âm thanh.

Tạ Loan nhẹ nhàng thả viên đá xuống, ấu long màu đen này nhanh chóng dùng hai chân trước ôm lấy viên đá, sau đó giấu xuống dưới người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau