Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 303: Bình thường trở lại giống như người bình thường
Trong lúc nhất thời, người của ba đại thế gia Y đạo và Y Các với cả đại diện Y đạo của các nước khác đều nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt bất mãn.
"Người trẻ tuổi, cuồng vọng quá mức cũng không phải là chuyện tốt!"
Đại trưởng lão của Y Các nhìn Diệp Phàm lạnh lùng nói.
"Tôi chỉ ăn ngay nói thật mà thôi!"
Diệp Phàm không cho là đúng, nói.
"Hừ, nếu thằng nhãi nhà cậu có bản lĩnh thì làm thử coi, đừng có đứng đây chỉ tay năm ngón như vậy, định lừa ai chứ?"
Đường Thiên Phong nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng hừ một tiếng.
Không ít người bắt đầu chế giễu Diệp Phàm, cảm thấy hắn chỉ đang giả vờ giả vịt, hoàn toàn không có bản lĩnh gì hết.
Nhưng Diệp Phàm lại chẳng bị ảnh hưởng mảy may, chỉ đứng đó lẳng lặng nhìn.
Chẳng bao lâu sau, hơn mười phút đã trôi qua. Đột nhiên một tiếng kêu to truyền tới: "Mau nhìn xem, hình như bệnh tình của bệnh nhân kia khống chế được rồi kìa!"
Ánh mắt mọi người quét về phía bệnh nhân mà đệ tử của các chủ Y Các - Thanh Vân đã điều trị.
Bệnh nhân kia bị mắc chứng hôi thối hiếm thấy, toàn thân thối vô cùng, khó có thể trị tận gốc.
Nhưng hôm nay dưới sự điều trị của Thanh Vân, mặc dù chứng bệnh hôi thối kỳ lạ của đối phương vẫn chưa được trị dứt điểm, nhưng mùi thối trên người đã giảm bớt không ít, đạt tới mức độ có thể làm cho người †a chấp nhận được.
"Vẫn là đại sư huynh lợi hại, không giống như vài người chỉ biết khoác lác!"
Đám đệ tử của Y Các nhao nhao nhìn Thanh Vân bằng ánh mắt sùng bái, thuận tiện đạp cho Diệp Phàm một phát.
(*) ý là nâng người này lên hạ người kia xuống, câu trước khen người này câu sau đâm chọc chửi xéo người kia.
Tiếp theo, đám người Đường Thiên Thần, con cháu của ba đại thế gia Y đạo và hai đệ tử của Quỷ Cốc đều lần lượt trị liệu xong.
Mà dưới sự điều trị của bọn họ, triệu chứng của mấy bệnh nhân kia đều giảm bớt không ít và đã được khống chế.
Về phần tình trạng của bệnh nhân mà ba đại đệ tử phái m Dương, Vu Môn và Bà Sa Môn đã trị liệu cũng nhanh chóng chuyển biến tốt, mặc dù chưa triệt được †ận gốc nhưng cũng đã khống chế được phần nào!
Một màn này làm cho đám đại sư Y đạo ở đây rung động không thôi.
Với bệnh tình của mười người này, phần lớn y giả ở đây đều phải bó tay chịu chết, mà mấy người Thanh Vân lại có thể khống chế bệnh tình của mười người này hơn nữa còn giảm bớt, không thể không nói y thuật của bọn họ rất mạnh.
Chủ yếu nhất chính là bọn họ còn đều chưa đầy ba mươi tuổi mà y thuật đã mạnh đến nhường đó rồi, đúng là yêu nghiệt mà!
Trong các trận so tài Y đạo trước đây, yêu nghiệt như vậy chỉ xuất hiện cùng lắm là một đến hai người, hôm nay lại xuất hiện một phát mười người lận, quả thực đúng là thần tiên đánh nhau!
Nhưng ngay khi mọi người đang chấn động trước y thuật cao siêu của đám Thanh Vân, Đường Thiên Thần, một câu nói của Diệp Phàm đã làm cho bầu không khít tại hiện trường khựng lại!
"Mấy người chỉ có chút bản lĩnh này thôi à?"
Diệp Phàm vừa nói ra những lời này, sắc mặt của mọi người lập tức thay đổi.
Ánh mắt của bọn họ tức khắc liếc về phía Diệp Phàm, lộ ra vẻ khiếp sợ.
Người này lại dám khiêu khích mấy yêu nghiệt Y đạo này ư, cũng điên cuồng quá rồi đó!
"Nhãi con, cậu nói cái gì đó?"
Đường Thiên Phong lập tức bất mãn chỉ vào Diệp Phàm quát.
Đường Thiên Thần, Thanh Vân, con cháu của ba đại thế gia Y đạo, đệ tử của phái m Dương, Vu Môn, Bà Sa Môn đều liếc mắt nhìn về phía Diệp Phàm, trong mắt có không thể tin nổi, có bất mãn, thậm chí còn có cả tức giận.
"Chẳng lẽ vị công tử này có thể chữa trị tốt hơn bọn tôi ư?"
Một vị y giả trẻ tuổi của Tiết gia - một trong ba đại thế gia Y đạo, nhìn Diệp Phàm lạnh lùng nói.
"Với y thuật này của mấy người mà còn đến tham gia thi đấu à!"
Diệp Phàm bĩu môi, khinh thường nói. "Có bản lĩnh thì anh làm thử xeml"
Nhất thời có không ít người nhao nhao chỉ vào Diệp. Phàm, gào to.
"Hôm nay tôi sẽ cho mấy người được chiêm ngưỡng cái gì mới gọi là y thuật thực sự."
Diệp Phàm lắc đầu, phun ra một câu.
Hắn nói xong thì vung ngón tay lên, mười cây ngân châm lập tức lao vút ra ngoài, đâm thẳng vào huyệt vị nào đó của mười bệnh nhân này một cách chuẩn xác. không sai một ly.
Cảnh tượng này đã khiến cho đám y giả trẻ tuổi và các đại sư giáo sư Y đạo đều phải giật mình kinh hãi.
Thuật châm cứu, không phải là phương pháp trị liệu mới lạ gì.
Nhưng cách xa tận mấy mét mà lại có thể ghim ngân châm vào huyệt vị trên cơ thể người một cách chính xác, hơn nữa còn là mười cây ngân châm đồng thời ghim vào các huyệt vị khác nhau của những người khác nhau, đây không phải là chuyện mà ai cũng có thể làm được!
Chiêu thức ghim ngân châm vào huyệt từ khoảng cách xa này, ở đây không ai có thể làm được!
Người đàn ông trung niên dẫn đầu Quỷ Cốc nhìn chiêu thức đó của Diệp Phàm, nheo mắt lại, chợt có cảm giác quen thuộc!
Nhưng rất nhanh sau đó, chuyện khiến người ta càng khiếp sợ hơn đã xảy ra.
Theo mười cây ngân châm của Diệp Phàm đâm vào cơ thể của mười bệnh nhân này, triệu chứng bệnh của mười bệnh nhân này đang nhanh chóng biến mất.
Mùi thối trên người bệnh nhân mắc chứng hôi thối đó lập tức biến mất không còn sót lại chút gì, không còn chút hôi thối nào nữa.
Có bệnh nhân bị thối rữa khắp người, chỗ thối rữa trên cơ thể đang nhanh chóng khép lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cuối cùng đã khôi phục bình thường.
Trước đó, mười bệnh nhân này dưới sự điều trị của 'Thanh Vân thì triệu chứng chỉ mới được giảm bớt và khống chế, nhưng sau khi bị ngân châm của Diệp Phàm ghim vào người, cơ thể của bọn họ đã hoàn toàn khôi phục bình thường, những chứng bệnh kỳ lạ đặc biệt kia đều biến mất toàn bộ.
Chẳng bao lâu, mười bệnh nhân này đã bình thường trở lại giống như người bình thường.
"Người trẻ tuổi, cuồng vọng quá mức cũng không phải là chuyện tốt!"
Đại trưởng lão của Y Các nhìn Diệp Phàm lạnh lùng nói.
"Tôi chỉ ăn ngay nói thật mà thôi!"
Diệp Phàm không cho là đúng, nói.
"Hừ, nếu thằng nhãi nhà cậu có bản lĩnh thì làm thử coi, đừng có đứng đây chỉ tay năm ngón như vậy, định lừa ai chứ?"
Đường Thiên Phong nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng hừ một tiếng.
Không ít người bắt đầu chế giễu Diệp Phàm, cảm thấy hắn chỉ đang giả vờ giả vịt, hoàn toàn không có bản lĩnh gì hết.
Nhưng Diệp Phàm lại chẳng bị ảnh hưởng mảy may, chỉ đứng đó lẳng lặng nhìn.
Chẳng bao lâu sau, hơn mười phút đã trôi qua. Đột nhiên một tiếng kêu to truyền tới: "Mau nhìn xem, hình như bệnh tình của bệnh nhân kia khống chế được rồi kìa!"
Ánh mắt mọi người quét về phía bệnh nhân mà đệ tử của các chủ Y Các - Thanh Vân đã điều trị.
Bệnh nhân kia bị mắc chứng hôi thối hiếm thấy, toàn thân thối vô cùng, khó có thể trị tận gốc.
Nhưng hôm nay dưới sự điều trị của Thanh Vân, mặc dù chứng bệnh hôi thối kỳ lạ của đối phương vẫn chưa được trị dứt điểm, nhưng mùi thối trên người đã giảm bớt không ít, đạt tới mức độ có thể làm cho người †a chấp nhận được.
"Vẫn là đại sư huynh lợi hại, không giống như vài người chỉ biết khoác lác!"
Đám đệ tử của Y Các nhao nhao nhìn Thanh Vân bằng ánh mắt sùng bái, thuận tiện đạp cho Diệp Phàm một phát.
(*) ý là nâng người này lên hạ người kia xuống, câu trước khen người này câu sau đâm chọc chửi xéo người kia.
Tiếp theo, đám người Đường Thiên Thần, con cháu của ba đại thế gia Y đạo và hai đệ tử của Quỷ Cốc đều lần lượt trị liệu xong.
Mà dưới sự điều trị của bọn họ, triệu chứng của mấy bệnh nhân kia đều giảm bớt không ít và đã được khống chế.
Về phần tình trạng của bệnh nhân mà ba đại đệ tử phái m Dương, Vu Môn và Bà Sa Môn đã trị liệu cũng nhanh chóng chuyển biến tốt, mặc dù chưa triệt được †ận gốc nhưng cũng đã khống chế được phần nào!
Một màn này làm cho đám đại sư Y đạo ở đây rung động không thôi.
Với bệnh tình của mười người này, phần lớn y giả ở đây đều phải bó tay chịu chết, mà mấy người Thanh Vân lại có thể khống chế bệnh tình của mười người này hơn nữa còn giảm bớt, không thể không nói y thuật của bọn họ rất mạnh.
Chủ yếu nhất chính là bọn họ còn đều chưa đầy ba mươi tuổi mà y thuật đã mạnh đến nhường đó rồi, đúng là yêu nghiệt mà!
Trong các trận so tài Y đạo trước đây, yêu nghiệt như vậy chỉ xuất hiện cùng lắm là một đến hai người, hôm nay lại xuất hiện một phát mười người lận, quả thực đúng là thần tiên đánh nhau!
Nhưng ngay khi mọi người đang chấn động trước y thuật cao siêu của đám Thanh Vân, Đường Thiên Thần, một câu nói của Diệp Phàm đã làm cho bầu không khít tại hiện trường khựng lại!
"Mấy người chỉ có chút bản lĩnh này thôi à?"
Diệp Phàm vừa nói ra những lời này, sắc mặt của mọi người lập tức thay đổi.
Ánh mắt của bọn họ tức khắc liếc về phía Diệp Phàm, lộ ra vẻ khiếp sợ.
Người này lại dám khiêu khích mấy yêu nghiệt Y đạo này ư, cũng điên cuồng quá rồi đó!
"Nhãi con, cậu nói cái gì đó?"
Đường Thiên Phong lập tức bất mãn chỉ vào Diệp Phàm quát.
Đường Thiên Thần, Thanh Vân, con cháu của ba đại thế gia Y đạo, đệ tử của phái m Dương, Vu Môn, Bà Sa Môn đều liếc mắt nhìn về phía Diệp Phàm, trong mắt có không thể tin nổi, có bất mãn, thậm chí còn có cả tức giận.
"Chẳng lẽ vị công tử này có thể chữa trị tốt hơn bọn tôi ư?"
Một vị y giả trẻ tuổi của Tiết gia - một trong ba đại thế gia Y đạo, nhìn Diệp Phàm lạnh lùng nói.
"Với y thuật này của mấy người mà còn đến tham gia thi đấu à!"
Diệp Phàm bĩu môi, khinh thường nói. "Có bản lĩnh thì anh làm thử xeml"
Nhất thời có không ít người nhao nhao chỉ vào Diệp. Phàm, gào to.
"Hôm nay tôi sẽ cho mấy người được chiêm ngưỡng cái gì mới gọi là y thuật thực sự."
Diệp Phàm lắc đầu, phun ra một câu.
Hắn nói xong thì vung ngón tay lên, mười cây ngân châm lập tức lao vút ra ngoài, đâm thẳng vào huyệt vị nào đó của mười bệnh nhân này một cách chuẩn xác. không sai một ly.
Cảnh tượng này đã khiến cho đám y giả trẻ tuổi và các đại sư giáo sư Y đạo đều phải giật mình kinh hãi.
Thuật châm cứu, không phải là phương pháp trị liệu mới lạ gì.
Nhưng cách xa tận mấy mét mà lại có thể ghim ngân châm vào huyệt vị trên cơ thể người một cách chính xác, hơn nữa còn là mười cây ngân châm đồng thời ghim vào các huyệt vị khác nhau của những người khác nhau, đây không phải là chuyện mà ai cũng có thể làm được!
Chiêu thức ghim ngân châm vào huyệt từ khoảng cách xa này, ở đây không ai có thể làm được!
Người đàn ông trung niên dẫn đầu Quỷ Cốc nhìn chiêu thức đó của Diệp Phàm, nheo mắt lại, chợt có cảm giác quen thuộc!
Nhưng rất nhanh sau đó, chuyện khiến người ta càng khiếp sợ hơn đã xảy ra.
Theo mười cây ngân châm của Diệp Phàm đâm vào cơ thể của mười bệnh nhân này, triệu chứng bệnh của mười bệnh nhân này đang nhanh chóng biến mất.
Mùi thối trên người bệnh nhân mắc chứng hôi thối đó lập tức biến mất không còn sót lại chút gì, không còn chút hôi thối nào nữa.
Có bệnh nhân bị thối rữa khắp người, chỗ thối rữa trên cơ thể đang nhanh chóng khép lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cuối cùng đã khôi phục bình thường.
Trước đó, mười bệnh nhân này dưới sự điều trị của 'Thanh Vân thì triệu chứng chỉ mới được giảm bớt và khống chế, nhưng sau khi bị ngân châm của Diệp Phàm ghim vào người, cơ thể của bọn họ đã hoàn toàn khôi phục bình thường, những chứng bệnh kỳ lạ đặc biệt kia đều biến mất toàn bộ.
Chẳng bao lâu, mười bệnh nhân này đã bình thường trở lại giống như người bình thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất