Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 316: Cả mặt đất đều rung chuyển
Khi nhìn thấy người của ba sở và quân Ngự Lâm phía sau Xuyên Vương, ông ta khẽ nhíu mày.
Những người khác có mặt ở đây cũng nhìn đám người Xuyên Vương.
"Xuyên Vương, sao ngài lại đến đây?"
Nguyên Hạo bước tới hỏi Xuyên Vương.
"Hôm nay tôi tới để giết cậu tai"
"Chẳng hay thống soái Nguyên có cho phép không?” Xuyên Vương chỉ vào Diệp Phàm, lạnh lùng nói.
Mặt Nguyên Hạo lập tức biến sắc.
"Xuyên Vương, nghe nói quận chúa bị giết, lẽ nào là cậu ta làm?"
Lúc này, Mục Chiến đảo tròng mắt, bước tới hỏi Xuyên Vương.
"Đúng vậy, là cậu ta đã giết con gái của bản vương, bản vương phải bắt cậu ta nợ máu trả máu!"
"Lần này Nội Các cố ý phái cường giả của ba sở và quân Ngự Lâm đến đây để giúp bản vương giết tên này, chắc là các ông sẽ không ngăn cản đâu nhỉ?"
Xuyên Vương lạnh lùng nói.
"Tất nhiên là không!"
"Tên này to gan lớn mật dám giết quận chúa, tội của cậu ta đáng chết vạn lần!"
"Tôi tin rằng thống soái cũng sẽ không bỏ qua cho hung thủ sát hại quận chúa!"
Mục Chiến vội vàng lên tiếng, nói xong còn cố ý liếc nhìn Nguyên Hạo. Mà câu cuối cùng của ông ta cũng phá hỏng con đường Nguyên Hạo giải vây cho Diệp Phàm.
Ánh mắt Nguyên Hạo không ngừng lấp lóe, hai hàng mày nhíu lại.
"Nhãi ranh, hôm nay tao phải phanh thây xé xác mày, cho mày xuống địa ngục chôn cùng con gái tao!"
Xuyên Vương nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt lạnh lẽo tràn đầy sát khí, quát.
"Chôn cùng con gái ông, cô ta xứng sao?" Diệp Phàm khinh thường.
Tức thì hai mắt Xuyên Vương như sắp nứt ra, lửa giận ngút trời.
"To gan, đã sát hại quận chúa mà còn dám ăn nói ngông cuồng!"
"Người đâu, bắt cậu ta lại!"
Trong đội ngũ sở giám sát có một giám sát sứ nhìn Diệp Phàm quát, hiển nhiên ông ta chưa hỏi thăm những Vị giám sát sứ khác về Diệp Phàm, nếu không thì ông ta sẽ không dám nói câu này.
CƯ nà nự 1010 gn ng na
Ông ta vừa dứt lời, một đám cường giả sở giám sát lập tức xông về phía Diệp Phàm.
Diệp Phàm lạnh mặt bước ra một bước, mặt đất lập tức nứt toác, từng viên đá vụn văng ra, bắn trúng đám cường giả này của sở giám sát.
Phụt phụt phụt!
Đám cường giả sở giám sát này hộc máu tại chỗ, tất cả đều văng ra ngoài, nện xuống đất chết luôn!
Lúc này, sắc mặt của vị giám sát sứ kia hết sức khó coi.
Tiếp đó, cường giả của sở Hộ Long xông ra, ai nấy đều mặc đồng phục thống nhất, xông về phía Diệp Phàm.
Sở Hộ Long là một trong ba sở, địa vị và thực lực tổng thể của bọn họ cao hơn hai sở khác.
Mà nhiệm vụ của sở Hộ Long là bảo vệ Đế Đô, duy trì sự ổn định của Đế Đô. Một khi có bất kỳ người hoặc chuyện gì gây bất lợi cho Đế Đô, sở Hộ Long sẽ xuất hiện!
Hơn nữa, bọn họ có thể ra tay với bất cứ ai, tiền trảm hậu tấu, quyền lực cực lớn!
Có tổng cộng năm cường giả sở Hộ Long, tất cả đều là cường giả Địa Cảnh tầng năm trở lên.
Năm người này ra tay, khí thế hừng hực, khí cơ đáng sợ khóa chặt Diệp Phàm khiến hắn không thể tránh né!
Nhưng Diệp Phàm hoàn toàn không cần tránh nét!
Hắn vung tay lên, năm cường giả của sở Hộ Long đều bị đánh bay, đập xuống đất hộc máu.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người có mặt ở đây hoảng sợ.
"Quân Ngự Lâm đâu?"
Sắc mặt Xuyên Vương tối sâm, dứt khoát hô.
Ba trăm quân Ngự Lâm lập tức xông tới.
Người đàn ông dẫn đầu mặc chiến giáp kia có thực lực cực kỳ hùng hậu, thậm chí đã vượt qua phạm trù Địa
Cảnh, cực kỳ đáng sợi
Ba trăm quân Ngự Lâm lập tức bao vây Diệp Phàm, súng trường trong tay chĩa vào hắn.
Trên người bọn họ phát ra khí tức cực mạnh.
Đám người này thấp nhất cũng đạt đến cấp bậc Nhân Cảnh tầng bảy.
Trong đó có không ít cao thủ Huyền Cảnh và Địa Cảnh.
Toàn bộ ba trăm quân Ngự Lâm đều là võ giả.
Thực lực này e là còn mạnh hơn chín quân đoàn lớn kia.
Vù vù vùi!
Ngay khi quân Ngự Lâm sắp đánh với Diệp Phàm, đột nhiên trên không trung vang lên từng hồi tiếng cánh quạt của máy bay trực thăng quay vù vù.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên thì thấy mấy chục máy bay trực thăng vũ trang có logo của Chiến Bộ xuất hiện trên bầu trời căn cứ chiến khu Tây Bộ.
Lúc này, một bóng người mặc đồ đen trực tiếp nhảy †ừ trong khoang máy bay xuống ở độ cao một nghìn mét cách mặt đất.
Cơ thể lộn nhào giữa không trung, vững vàng đáp. xuống mặt đất.
Có điều trên mặt đất hai dấu chân sâu do người này giẫm chân tạo thành, cả mặt đất đều rung chuyển.
Tiếp đó lại có một bóng người nhảy xuống, tiếp đất an toàn.
Cảnh tượng này khiến mọi người ở đây sững sờ vì kinh ngạc.
Những người khác có mặt ở đây cũng nhìn đám người Xuyên Vương.
"Xuyên Vương, sao ngài lại đến đây?"
Nguyên Hạo bước tới hỏi Xuyên Vương.
"Hôm nay tôi tới để giết cậu tai"
"Chẳng hay thống soái Nguyên có cho phép không?” Xuyên Vương chỉ vào Diệp Phàm, lạnh lùng nói.
Mặt Nguyên Hạo lập tức biến sắc.
"Xuyên Vương, nghe nói quận chúa bị giết, lẽ nào là cậu ta làm?"
Lúc này, Mục Chiến đảo tròng mắt, bước tới hỏi Xuyên Vương.
"Đúng vậy, là cậu ta đã giết con gái của bản vương, bản vương phải bắt cậu ta nợ máu trả máu!"
"Lần này Nội Các cố ý phái cường giả của ba sở và quân Ngự Lâm đến đây để giúp bản vương giết tên này, chắc là các ông sẽ không ngăn cản đâu nhỉ?"
Xuyên Vương lạnh lùng nói.
"Tất nhiên là không!"
"Tên này to gan lớn mật dám giết quận chúa, tội của cậu ta đáng chết vạn lần!"
"Tôi tin rằng thống soái cũng sẽ không bỏ qua cho hung thủ sát hại quận chúa!"
Mục Chiến vội vàng lên tiếng, nói xong còn cố ý liếc nhìn Nguyên Hạo. Mà câu cuối cùng của ông ta cũng phá hỏng con đường Nguyên Hạo giải vây cho Diệp Phàm.
Ánh mắt Nguyên Hạo không ngừng lấp lóe, hai hàng mày nhíu lại.
"Nhãi ranh, hôm nay tao phải phanh thây xé xác mày, cho mày xuống địa ngục chôn cùng con gái tao!"
Xuyên Vương nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt lạnh lẽo tràn đầy sát khí, quát.
"Chôn cùng con gái ông, cô ta xứng sao?" Diệp Phàm khinh thường.
Tức thì hai mắt Xuyên Vương như sắp nứt ra, lửa giận ngút trời.
"To gan, đã sát hại quận chúa mà còn dám ăn nói ngông cuồng!"
"Người đâu, bắt cậu ta lại!"
Trong đội ngũ sở giám sát có một giám sát sứ nhìn Diệp Phàm quát, hiển nhiên ông ta chưa hỏi thăm những Vị giám sát sứ khác về Diệp Phàm, nếu không thì ông ta sẽ không dám nói câu này.
CƯ nà nự 1010 gn ng na
Ông ta vừa dứt lời, một đám cường giả sở giám sát lập tức xông về phía Diệp Phàm.
Diệp Phàm lạnh mặt bước ra một bước, mặt đất lập tức nứt toác, từng viên đá vụn văng ra, bắn trúng đám cường giả này của sở giám sát.
Phụt phụt phụt!
Đám cường giả sở giám sát này hộc máu tại chỗ, tất cả đều văng ra ngoài, nện xuống đất chết luôn!
Lúc này, sắc mặt của vị giám sát sứ kia hết sức khó coi.
Tiếp đó, cường giả của sở Hộ Long xông ra, ai nấy đều mặc đồng phục thống nhất, xông về phía Diệp Phàm.
Sở Hộ Long là một trong ba sở, địa vị và thực lực tổng thể của bọn họ cao hơn hai sở khác.
Mà nhiệm vụ của sở Hộ Long là bảo vệ Đế Đô, duy trì sự ổn định của Đế Đô. Một khi có bất kỳ người hoặc chuyện gì gây bất lợi cho Đế Đô, sở Hộ Long sẽ xuất hiện!
Hơn nữa, bọn họ có thể ra tay với bất cứ ai, tiền trảm hậu tấu, quyền lực cực lớn!
Có tổng cộng năm cường giả sở Hộ Long, tất cả đều là cường giả Địa Cảnh tầng năm trở lên.
Năm người này ra tay, khí thế hừng hực, khí cơ đáng sợ khóa chặt Diệp Phàm khiến hắn không thể tránh né!
Nhưng Diệp Phàm hoàn toàn không cần tránh nét!
Hắn vung tay lên, năm cường giả của sở Hộ Long đều bị đánh bay, đập xuống đất hộc máu.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người có mặt ở đây hoảng sợ.
"Quân Ngự Lâm đâu?"
Sắc mặt Xuyên Vương tối sâm, dứt khoát hô.
Ba trăm quân Ngự Lâm lập tức xông tới.
Người đàn ông dẫn đầu mặc chiến giáp kia có thực lực cực kỳ hùng hậu, thậm chí đã vượt qua phạm trù Địa
Cảnh, cực kỳ đáng sợi
Ba trăm quân Ngự Lâm lập tức bao vây Diệp Phàm, súng trường trong tay chĩa vào hắn.
Trên người bọn họ phát ra khí tức cực mạnh.
Đám người này thấp nhất cũng đạt đến cấp bậc Nhân Cảnh tầng bảy.
Trong đó có không ít cao thủ Huyền Cảnh và Địa Cảnh.
Toàn bộ ba trăm quân Ngự Lâm đều là võ giả.
Thực lực này e là còn mạnh hơn chín quân đoàn lớn kia.
Vù vù vùi!
Ngay khi quân Ngự Lâm sắp đánh với Diệp Phàm, đột nhiên trên không trung vang lên từng hồi tiếng cánh quạt của máy bay trực thăng quay vù vù.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên thì thấy mấy chục máy bay trực thăng vũ trang có logo của Chiến Bộ xuất hiện trên bầu trời căn cứ chiến khu Tây Bộ.
Lúc này, một bóng người mặc đồ đen trực tiếp nhảy †ừ trong khoang máy bay xuống ở độ cao một nghìn mét cách mặt đất.
Cơ thể lộn nhào giữa không trung, vững vàng đáp. xuống mặt đất.
Có điều trên mặt đất hai dấu chân sâu do người này giẫm chân tạo thành, cả mặt đất đều rung chuyển.
Tiếp đó lại có một bóng người nhảy xuống, tiếp đất an toàn.
Cảnh tượng này khiến mọi người ở đây sững sờ vì kinh ngạc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất