Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 320: Căn cứ quân sự cấp SSS
“Thiết Thủ đại nhân, bọn họ chính là người của chiến bộ tám nước Lưu Ly quốc, Anh quốc!”
Một thành viên Long Hồn đang bị thương lên tiếng.
Nghe vậy, vẻ mặt Hắc Uyên và Thiết Thủ đều thay. đổi.
“Cường giả tám nước chiến bộ tập trung ở Tây Nam, các người muốn làm gì?”
Hắc Uyên lạnh lùng nhìn đám người đối diện.
Có thể khiến cho cường giả tám nước kéo về đây, mưu đồ của bọn họ chắc chắn không đơn giản!
“Rút luil”
Một vị cường giả Lưu Ly Quốc ra lệnh.
Đội quân tinh nhuệ của tám nước phải rút lui, hôm nay viện binh của Long Quốc tới, nếu cứ đánh tiếp, người chết chỉ có thể là bọn họ.
“Giết người Long Hồn còn muốn đi?”
Thiết Thủ vẻ mặt lạnh lùng nói, ông ta trực tiếp xông lên, tấn công điên cuồng về phía quân địch.
Hắc Uyên và các thành viên Long Hồn khác cũng lao. tới.
Diệp Phàm vẫn chưa ra tay, đám người này không cần tới hắn đối phó.
Hắn trực đi thẳng tới chỗ thành viên Long Hồn bị thương, rút châm bạc đâm xuống.
Khi Hắc Uyên và Thiết Thủ bắt được toàn bộ tám người kia, Diệp Phàm cũng đã chữa khỏi cho thành viên Long Hồn bị thương!
“Cảm ơn!"
Đám thành viên Long Hồn nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt cảm kích nói.
“Nói, rốt cuộc các người có mục đích gì?”
Lúc này, Hắc Uyên túm lấy một cường giả Anh Quốc. ép hỏi.
“Ngày tận thế của Long Quốc sắp tới rồi!” Phụt!
Gã cường giả Anh Quốc cười to một tiếng rồi cắn lưỡi tự sát.
Hắc Uyên nhướng mày, ném người này trên mặt đất, những người còn lại cũng bị giết chết. “Tám nước kia muốn làm gì?” Thiết Thủ nhìn Hắc Uyên với vẻ mặt nghỉ ngời
“Cường giả chiến bộ của cả tám nước đều tập trung về đây, chắc chắn bọn họ có mưu đồ gì đó!”
“Chúng ta phải nhanh chóng làm rõ mục đích của đối phương!”
Hắc Uyên nghiêm túc nói. “Hắc Uyên đại nhân, lúc trước chúng tôi đánh nhau với bọn họ, nghe họ nhắc tới hai chữ Lĩnh Nam, không biết là có ý gì?”
Lúc này, vị đội trưởng tiểu đội Long Hồn vừa mới khôi phục vết thương tiến lên nói với Hắc Uyên.
“Lĩnh Nam?” Ai nấy đều tỏ ra nghi ngờ. “Chẳng lẽ là...”
Đột nhiên, Hắc Uyên nghĩ đến điều gì đó, đồng tử co. rút lại, gương mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Là gì?”
Thành viên Long Hồn ở đây đều nhìn về phía Hắc Uyên.
“Núi Lĩnh Nam, bên trong núi Lĩnh Nam là một căn cứ quân sự cấp SSS, ở đó có vũ khí kiểu mới nhất được Long nghiên cứu phát triển.”
“Nơi đó là một trong số ít căn cứ quân sự cấp SSS của Long Quốc, đồng thời cũng là lực lượng quân sự quan trọng của để bảo vệ biên giới phía Tây Nam!”
Hắc Uyên nghiêm túc nói. “Ý cậu mục đích của họ là căn cứ quân sự này?” Thiết Thủ khiếp sợ nói.
“Đúng vậy, Lưu Ly quốc đã xé bỏ ước định năm đó với chiến thần Thiên Sách, năm nước kia chắc chắn sẽ lại ra tay với Long Quốc, hơn nữa bọn họ còn tìm thêm ba quốc gia khác gia nhập, hợp thành liên quân tám nước, ít ngày nữa sẽ khai chiến với Long Quốc.”
“Khu vực Tây Nam là tuyến biên giới giữa mấy nước, lúc này bọn họ muốn hủy diệt căn cứ quân sự sẽ gây ra thiệt hại rất lớn ở phòng ngự biên giới Long Quốc.”
“Đấn lúc đó bọn họ lại nhân cơ hội xuất binh từ Tây Nam, Tây Nam sẽ tràn ngập nguy cơ, một khi Tây Nam mất đi, cánh cửa Long Quốc như mở rộng cho kẻ địch, khi đó nguy hiểm sẽ trải rộng toàn bộ Long Quốc.”
Hắc Uyên phân tích.
Nghe Hắc Uyên phân tích xong, trong lòng Thiết Thủ và một đám thành viên Long Hồn đều run lên, toàn thân toát cả mồ hôi lạnh!
Bọn họ không ngờ lần này cường giả chiến bộ của tám nước tề tụ ở đây lại có mưu đồ lớn như vậy!
Ngay cả Diệp Phàm nghe xong cũng nhướng mày.
Hắn thân là một người của Long Quốc, lại được Lục sư phụ yêu nước hun đúc, đương nhiên không muốn nhìn lãnh thổ nước mình bị nước khác xâm lược, khiến Long Quốc rơi vào hoàn cảnh sinh linh đồ thán.
Huống chỉ, Lưu Ly quốc đã xé bỏ minh ước, phần lớn nguyên nhân là vì hắn, bởi vậy Diệp Phàm càng không thể khoanh tay đứng nhìn.
“Đã như vậy còn phí lời làm gì, nhanh đi núi Lĩnh Naml”
Lúc này, Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Mọi người lập tức liên hệ Chiến bộ, nói cho Long Suất biết chuyện này, liên lạc cho thống soái chiến khu. Tây Nam, bảo ông ấy để thủ binh căn cứ quân sự núi Lĩnh Nam đề cao cảnh giác, tuyệt đối không thể để cho đám người nước ngoài kia hủy diệt căn cứ quân sự!”
“Chúng ta đi!”
Hắc Uyên dặn dò đám thành viên Long Hồn xong, bọn họ lập tức đi về hướng núi Lĩnh Nam.
Một thành viên Long Hồn đang bị thương lên tiếng.
Nghe vậy, vẻ mặt Hắc Uyên và Thiết Thủ đều thay. đổi.
“Cường giả tám nước chiến bộ tập trung ở Tây Nam, các người muốn làm gì?”
Hắc Uyên lạnh lùng nhìn đám người đối diện.
Có thể khiến cho cường giả tám nước kéo về đây, mưu đồ của bọn họ chắc chắn không đơn giản!
“Rút luil”
Một vị cường giả Lưu Ly Quốc ra lệnh.
Đội quân tinh nhuệ của tám nước phải rút lui, hôm nay viện binh của Long Quốc tới, nếu cứ đánh tiếp, người chết chỉ có thể là bọn họ.
“Giết người Long Hồn còn muốn đi?”
Thiết Thủ vẻ mặt lạnh lùng nói, ông ta trực tiếp xông lên, tấn công điên cuồng về phía quân địch.
Hắc Uyên và các thành viên Long Hồn khác cũng lao. tới.
Diệp Phàm vẫn chưa ra tay, đám người này không cần tới hắn đối phó.
Hắn trực đi thẳng tới chỗ thành viên Long Hồn bị thương, rút châm bạc đâm xuống.
Khi Hắc Uyên và Thiết Thủ bắt được toàn bộ tám người kia, Diệp Phàm cũng đã chữa khỏi cho thành viên Long Hồn bị thương!
“Cảm ơn!"
Đám thành viên Long Hồn nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt cảm kích nói.
“Nói, rốt cuộc các người có mục đích gì?”
Lúc này, Hắc Uyên túm lấy một cường giả Anh Quốc. ép hỏi.
“Ngày tận thế của Long Quốc sắp tới rồi!” Phụt!
Gã cường giả Anh Quốc cười to một tiếng rồi cắn lưỡi tự sát.
Hắc Uyên nhướng mày, ném người này trên mặt đất, những người còn lại cũng bị giết chết. “Tám nước kia muốn làm gì?” Thiết Thủ nhìn Hắc Uyên với vẻ mặt nghỉ ngời
“Cường giả chiến bộ của cả tám nước đều tập trung về đây, chắc chắn bọn họ có mưu đồ gì đó!”
“Chúng ta phải nhanh chóng làm rõ mục đích của đối phương!”
Hắc Uyên nghiêm túc nói. “Hắc Uyên đại nhân, lúc trước chúng tôi đánh nhau với bọn họ, nghe họ nhắc tới hai chữ Lĩnh Nam, không biết là có ý gì?”
Lúc này, vị đội trưởng tiểu đội Long Hồn vừa mới khôi phục vết thương tiến lên nói với Hắc Uyên.
“Lĩnh Nam?” Ai nấy đều tỏ ra nghi ngờ. “Chẳng lẽ là...”
Đột nhiên, Hắc Uyên nghĩ đến điều gì đó, đồng tử co. rút lại, gương mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Là gì?”
Thành viên Long Hồn ở đây đều nhìn về phía Hắc Uyên.
“Núi Lĩnh Nam, bên trong núi Lĩnh Nam là một căn cứ quân sự cấp SSS, ở đó có vũ khí kiểu mới nhất được Long nghiên cứu phát triển.”
“Nơi đó là một trong số ít căn cứ quân sự cấp SSS của Long Quốc, đồng thời cũng là lực lượng quân sự quan trọng của để bảo vệ biên giới phía Tây Nam!”
Hắc Uyên nghiêm túc nói. “Ý cậu mục đích của họ là căn cứ quân sự này?” Thiết Thủ khiếp sợ nói.
“Đúng vậy, Lưu Ly quốc đã xé bỏ ước định năm đó với chiến thần Thiên Sách, năm nước kia chắc chắn sẽ lại ra tay với Long Quốc, hơn nữa bọn họ còn tìm thêm ba quốc gia khác gia nhập, hợp thành liên quân tám nước, ít ngày nữa sẽ khai chiến với Long Quốc.”
“Khu vực Tây Nam là tuyến biên giới giữa mấy nước, lúc này bọn họ muốn hủy diệt căn cứ quân sự sẽ gây ra thiệt hại rất lớn ở phòng ngự biên giới Long Quốc.”
“Đấn lúc đó bọn họ lại nhân cơ hội xuất binh từ Tây Nam, Tây Nam sẽ tràn ngập nguy cơ, một khi Tây Nam mất đi, cánh cửa Long Quốc như mở rộng cho kẻ địch, khi đó nguy hiểm sẽ trải rộng toàn bộ Long Quốc.”
Hắc Uyên phân tích.
Nghe Hắc Uyên phân tích xong, trong lòng Thiết Thủ và một đám thành viên Long Hồn đều run lên, toàn thân toát cả mồ hôi lạnh!
Bọn họ không ngờ lần này cường giả chiến bộ của tám nước tề tụ ở đây lại có mưu đồ lớn như vậy!
Ngay cả Diệp Phàm nghe xong cũng nhướng mày.
Hắn thân là một người của Long Quốc, lại được Lục sư phụ yêu nước hun đúc, đương nhiên không muốn nhìn lãnh thổ nước mình bị nước khác xâm lược, khiến Long Quốc rơi vào hoàn cảnh sinh linh đồ thán.
Huống chỉ, Lưu Ly quốc đã xé bỏ minh ước, phần lớn nguyên nhân là vì hắn, bởi vậy Diệp Phàm càng không thể khoanh tay đứng nhìn.
“Đã như vậy còn phí lời làm gì, nhanh đi núi Lĩnh Naml”
Lúc này, Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Mọi người lập tức liên hệ Chiến bộ, nói cho Long Suất biết chuyện này, liên lạc cho thống soái chiến khu. Tây Nam, bảo ông ấy để thủ binh căn cứ quân sự núi Lĩnh Nam đề cao cảnh giác, tuyệt đối không thể để cho đám người nước ngoài kia hủy diệt căn cứ quân sự!”
“Chúng ta đi!”
Hắc Uyên dặn dò đám thành viên Long Hồn xong, bọn họ lập tức đi về hướng núi Lĩnh Nam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất