Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ!
Chương 18: Tâm Tư Của Hoàng Giáo Chủ
Hạ Tiểu Bạch bối rối, sao lại là người này! Bạn cùng phòng ký túc xá thời cao trung của mình.
Đáng tiếc quan hệ của hai người không thể nói là kém, chỉ có thể nói là nhìn không vừa mắt.
Đương nhiên Hạ Tiểu Bạch không phải chán ghét đối phương, ngược lại người này đã giúp đỡ anh giáo huấn học sinh hư hai lần.
Thế nhưng trong lòng tên này luôn rất coi thường Hạ Tiểu Bạch.
Cho nên quan hệ của hai người thật sự rất bình thường.
Ngày hôm qua mới đụng phải người này, sẽ không bị hắn ta nhận ra chứ! Hạ Tiểu Bạch cúi đầu không dám nhìn thẳng đối phương.
Giáo viên hướng dẫn khẽ vỗ tay nói: "Bạn học này mới chuyển đến trường chúng ta hôm nay."
“Học sinh mới, em tự giới thiệu đi.”
Mặc Tử Hàn chỉ lạnh lùng nói: "Mặc Tử Hàn…”
Nói xong đưa mắt nhìn xuống dưới quét một vòng.
Ánh mắt hắn dừng lại trên người Hạ Tiểu Bạch đang cúi gằm mặt, vừa vặn nhìn thấy phía trước anh có một vị trí trống. Thế là dưới ánh mắt chờ mong của các nữ sinh khác, ngang nhiên đi về phía ghế trống đó ngồi xuống.
Em gái bên cạnh tròn mắt kéo Hạ Tiểu Bạch, khuôn mặt đỏ ửng kích động nói: "Tiểu Bạch, Tiểu Bạch, trai đẹp mới tới ngồi trước chúng ta kìa, thật tốt quá!"
Hạ Tiểu Bạch: “...”
Trong lòng anh nghĩ hắn ta là nam sinh thì liên quan quái gì đến mình, cũng không phải là một cô gái xinh đẹp đáng yêu...
Giáo viên nhìn Lý Lương nói: "Bạn học mới tới này, sắp xếp bạn ấy đến ký túc xá của các em, không thành vấn đề chứ!"
Lý Lương gật đầu: "Ký túc xá của chúng em vẫn còn giường, đương nhiên không thành vấn đề."
Chu Thanh cười ha ha nói: "Không thành vấn đề!”
Triệu Trình cũng cười nói: "Vô cùng hoan nghênh!”
Hạ Tiểu Bạch... Tôi có thể từ chối không...
Lý Lương cũng giới thiệu cho Mặc Tử Hàn các anh em trong ký túc xá.
“Tên nhóc này là Chu Thanh, một Otaku chính hiệu, còn đây là Triệu Trình, cực nghiện game.”
“Còn đây là.... " Anh còn chưa nói xong Mặc Tử Hàn đã thản nhiên nói.
"Người này tôi biết, Hạ Tiểu Bạch!”
Lý Lương sửng sốt: "Các cậu có quen biết à?"
Theo tình tiết bình thường thì một công tử lạnh lùng giàu có như Mặc Tử Hàn phải không quen biết Hạ Tiểu Bạch mới đúng.
Hai người họ hoàn toàn không phải cùng một loại người.
Mặc Tử Hàn chỉ nói: "Bạn học chung cấp ba, thời đó còn từng là bạn cùng phòng một học kỳ."
Đối với Hạ Tiểu Bạch, đúng là Mặc Tử Hàn rất coi thường anh, luôn nghĩ anh là một tên ẻo lả, bị người bắt nạt chỉ biết đi mách người lớn, vẫn là Mặc Tử Hàn anh nhìn không nổi nên mới cho mấy tên kia KO một trận.
Thời gian trôi qua rất nhanh…
Hôm nay sau tiết học cuối cùng, Hạ Tiểu Bạch quyết định đi cửa hàng đồ nữ xem có áo ngực thoải mái hơn một chút hay không, vải tự mình cắt mặc vào cực kỳ không tự nhiên.
“Tiểu Bạch, đi ăn cơm thôi." Triệu Trình nói.
Hạ Tiểu Bạch xua tay nói: "Không được, tôi có việc phải đi ra ngoài một chuyến.”
Chu Thanh sờ cằm trên dưới đánh giá Hạ Tiểu Bạch một phen: "Không thể nào, Tiểu Bạch bình thường sống rất đơn điệu, rất ít đi ra ngoài, không phải là đi hẹn hò với mỹ nữ đấy chứ?"
Hạ Tiểu Bạch cạn lời, nghĩ thế nào cảm thấy tên này đang xem thường mình: "Đúng vậy, tôi đi hẹn hò với tiên nữ dưới ánh trăng trong mộng của mấy người đó.”
Nói xong liền mặc kệ bọn họ, rời khỏi phòng học.
Đi ra khỏi phòng học, Hạ Tiểu Bạch khẽ ngâm nga một ca khúc, dạo quanh trên đường, làn da trắng nõn dưới ráng chiều, vòng eo tinh tế, cặp mông cong quyến rũ.
Ngực hơi nhô lên, hai chân thon dài kết hợp với đôi giày thể thao màu trắng, đúng là kiểu khiến người gặp người thích, hoa kiến hoa khai.
Hạ Tiểu Bạch mở ví Wechat ra, còn dư hơn 200 tệ.
Tháng này vẫn còn một tuần cuối cùng, mỗi ngày tiêu 28 tệ.
Anh dùng ngón tay tinh tế suy nghĩ tính toán nên xài như thế nào, dự định mua áo ngực tốt nhất không nên vượt quá 100 tệ.
Nhưng quần áo của nữ sinh bình thường đều rất đắt, cái anh đang mặc cũng phải 10 tệ bao gồm cả tiền vận chuyển, mua trên app Pinduoduo.
Anh chưa đi được hai bước đã phát hiện phía trước có rất nhiều người vây xem.
Đặc biệt là các cô gái, có vẻ rất phấn khích.
Thân là một người đủ tư cách ăn dưa, Hạ Tiểu Bạch cũng đi lên nhìn thử.
Thì ra những nữ sinh này muốn xin chữ ký của Hoàng Giáo Chủ.
Hơn nữa lãnh đạo học viện cũng ở một bên cười vui vẻ tiếp đãi, xem ra đều là fan của Hoàng Giáo Chủ.
Hạ Tiểu Bạch xoay người chuẩn bị rời đi, chợt có người gọi lại.
“Bạn học này, cậu có từng gặp qua nữ sinh này chưa?”
Hạ Tiểu Bạch quay đầu nhìn lại, là vị Hoàng Giáo Chủ danh tiếng lẫy lừng đang vỗ vai anh.
Ánh mắt anh dường như có chút lo lắng, trong điện thoại chính là hình ảnh của anh.
Hạ Tiểu Bạch lắc đầu theo bản năng, hết sức chân thành cười nói.
"Chưa từng thấy, tôi chưa từng gặp qua nữ sinh này trong học viện, có lẽ cô ấy không phải sinh viên ở đây!"
Hoàng Giáo Chủ có chút thất vọng lắc đầu: "Cảm ơn.”
------
Dịch: MBMH Translate
Đáng tiếc quan hệ của hai người không thể nói là kém, chỉ có thể nói là nhìn không vừa mắt.
Đương nhiên Hạ Tiểu Bạch không phải chán ghét đối phương, ngược lại người này đã giúp đỡ anh giáo huấn học sinh hư hai lần.
Thế nhưng trong lòng tên này luôn rất coi thường Hạ Tiểu Bạch.
Cho nên quan hệ của hai người thật sự rất bình thường.
Ngày hôm qua mới đụng phải người này, sẽ không bị hắn ta nhận ra chứ! Hạ Tiểu Bạch cúi đầu không dám nhìn thẳng đối phương.
Giáo viên hướng dẫn khẽ vỗ tay nói: "Bạn học này mới chuyển đến trường chúng ta hôm nay."
“Học sinh mới, em tự giới thiệu đi.”
Mặc Tử Hàn chỉ lạnh lùng nói: "Mặc Tử Hàn…”
Nói xong đưa mắt nhìn xuống dưới quét một vòng.
Ánh mắt hắn dừng lại trên người Hạ Tiểu Bạch đang cúi gằm mặt, vừa vặn nhìn thấy phía trước anh có một vị trí trống. Thế là dưới ánh mắt chờ mong của các nữ sinh khác, ngang nhiên đi về phía ghế trống đó ngồi xuống.
Em gái bên cạnh tròn mắt kéo Hạ Tiểu Bạch, khuôn mặt đỏ ửng kích động nói: "Tiểu Bạch, Tiểu Bạch, trai đẹp mới tới ngồi trước chúng ta kìa, thật tốt quá!"
Hạ Tiểu Bạch: “...”
Trong lòng anh nghĩ hắn ta là nam sinh thì liên quan quái gì đến mình, cũng không phải là một cô gái xinh đẹp đáng yêu...
Giáo viên nhìn Lý Lương nói: "Bạn học mới tới này, sắp xếp bạn ấy đến ký túc xá của các em, không thành vấn đề chứ!"
Lý Lương gật đầu: "Ký túc xá của chúng em vẫn còn giường, đương nhiên không thành vấn đề."
Chu Thanh cười ha ha nói: "Không thành vấn đề!”
Triệu Trình cũng cười nói: "Vô cùng hoan nghênh!”
Hạ Tiểu Bạch... Tôi có thể từ chối không...
Lý Lương cũng giới thiệu cho Mặc Tử Hàn các anh em trong ký túc xá.
“Tên nhóc này là Chu Thanh, một Otaku chính hiệu, còn đây là Triệu Trình, cực nghiện game.”
“Còn đây là.... " Anh còn chưa nói xong Mặc Tử Hàn đã thản nhiên nói.
"Người này tôi biết, Hạ Tiểu Bạch!”
Lý Lương sửng sốt: "Các cậu có quen biết à?"
Theo tình tiết bình thường thì một công tử lạnh lùng giàu có như Mặc Tử Hàn phải không quen biết Hạ Tiểu Bạch mới đúng.
Hai người họ hoàn toàn không phải cùng một loại người.
Mặc Tử Hàn chỉ nói: "Bạn học chung cấp ba, thời đó còn từng là bạn cùng phòng một học kỳ."
Đối với Hạ Tiểu Bạch, đúng là Mặc Tử Hàn rất coi thường anh, luôn nghĩ anh là một tên ẻo lả, bị người bắt nạt chỉ biết đi mách người lớn, vẫn là Mặc Tử Hàn anh nhìn không nổi nên mới cho mấy tên kia KO một trận.
Thời gian trôi qua rất nhanh…
Hôm nay sau tiết học cuối cùng, Hạ Tiểu Bạch quyết định đi cửa hàng đồ nữ xem có áo ngực thoải mái hơn một chút hay không, vải tự mình cắt mặc vào cực kỳ không tự nhiên.
“Tiểu Bạch, đi ăn cơm thôi." Triệu Trình nói.
Hạ Tiểu Bạch xua tay nói: "Không được, tôi có việc phải đi ra ngoài một chuyến.”
Chu Thanh sờ cằm trên dưới đánh giá Hạ Tiểu Bạch một phen: "Không thể nào, Tiểu Bạch bình thường sống rất đơn điệu, rất ít đi ra ngoài, không phải là đi hẹn hò với mỹ nữ đấy chứ?"
Hạ Tiểu Bạch cạn lời, nghĩ thế nào cảm thấy tên này đang xem thường mình: "Đúng vậy, tôi đi hẹn hò với tiên nữ dưới ánh trăng trong mộng của mấy người đó.”
Nói xong liền mặc kệ bọn họ, rời khỏi phòng học.
Đi ra khỏi phòng học, Hạ Tiểu Bạch khẽ ngâm nga một ca khúc, dạo quanh trên đường, làn da trắng nõn dưới ráng chiều, vòng eo tinh tế, cặp mông cong quyến rũ.
Ngực hơi nhô lên, hai chân thon dài kết hợp với đôi giày thể thao màu trắng, đúng là kiểu khiến người gặp người thích, hoa kiến hoa khai.
Hạ Tiểu Bạch mở ví Wechat ra, còn dư hơn 200 tệ.
Tháng này vẫn còn một tuần cuối cùng, mỗi ngày tiêu 28 tệ.
Anh dùng ngón tay tinh tế suy nghĩ tính toán nên xài như thế nào, dự định mua áo ngực tốt nhất không nên vượt quá 100 tệ.
Nhưng quần áo của nữ sinh bình thường đều rất đắt, cái anh đang mặc cũng phải 10 tệ bao gồm cả tiền vận chuyển, mua trên app Pinduoduo.
Anh chưa đi được hai bước đã phát hiện phía trước có rất nhiều người vây xem.
Đặc biệt là các cô gái, có vẻ rất phấn khích.
Thân là một người đủ tư cách ăn dưa, Hạ Tiểu Bạch cũng đi lên nhìn thử.
Thì ra những nữ sinh này muốn xin chữ ký của Hoàng Giáo Chủ.
Hơn nữa lãnh đạo học viện cũng ở một bên cười vui vẻ tiếp đãi, xem ra đều là fan của Hoàng Giáo Chủ.
Hạ Tiểu Bạch xoay người chuẩn bị rời đi, chợt có người gọi lại.
“Bạn học này, cậu có từng gặp qua nữ sinh này chưa?”
Hạ Tiểu Bạch quay đầu nhìn lại, là vị Hoàng Giáo Chủ danh tiếng lẫy lừng đang vỗ vai anh.
Ánh mắt anh dường như có chút lo lắng, trong điện thoại chính là hình ảnh của anh.
Hạ Tiểu Bạch lắc đầu theo bản năng, hết sức chân thành cười nói.
"Chưa từng thấy, tôi chưa từng gặp qua nữ sinh này trong học viện, có lẽ cô ấy không phải sinh viên ở đây!"
Hoàng Giáo Chủ có chút thất vọng lắc đầu: "Cảm ơn.”
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất