Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Mười Con Phố
Chương 18: Có Thể Ăn Nhiều Thế Cơ À? (1)
“Mẹ nhiều nhất là 4 cái. Tối nay 4 cái, thêm phần sáng mai… Sáng sớm khẩu vị không tốt lắm nên chỉ 2 cái thôi. Mẹ lấy 3 cái nhân đậu, 3 cái xá xíu.”
Vương Truyền Quyên tính số bánh mình muốn ăn, sau đó nhìn chồng và hai cô con gái.
Cả chị lẫn em gái đều rất vui. Vị bánh bao hôm nay rất hợp khẩu vị của hai người nên chẳng ai quan tâm xem sức ăn của mình đến đâu, vừa mở miệng đã đòi mỗi loại 10 cái.
Ông bố thì ngược lại, tỏ vẻ chỉ cần 5 cái là đủ rồi.
Tiết Tuấn Ngạn đi ngang qua, thấy nguyên cả đám người đứng xếp hàng thì cũng không vội về nhà, tò mò đi qua xem thử. Sau lại nghe thấy số lượng mấy người xếp hàng muốn mua thì trên mặt đầy vẻ nghi ngờ.
Mấy người này không trẻ thì cũng gầy gầy nhỏ xinh, có thể ăn nhiều thế cơ à?
Tận 10 cái một lúc?
Với lại đêm hôm khuya khoắt thế này, sao lắm người kéo đến đây xếp hàng mua bánh bao thế?
Lúc đầu Tiết Tuấn Ngạn chỉ tò mò đứng hóng, sau khi ngửi được mùi thơm thì chân mọc rễ, không rời đi nổi, lặng lẽ đi ra phía sau xếp hàng.
Đúng là không thể nhắm mắt nhắm mũi tham gia hóng hớt mà!
Mẹ nó, mùi thơm này khoan hãy nói, câu người chết đi được!
Nửa tiếng sau, vất vả lắm Tiết Tuấn Ngạn mới đợi được đến lượt mình. Anh ta đứng trước quầy hàng nhìn bánh bao trong lồng hấp, lưỡng lự không biết nên mua loại nào.
“Bánh bao với màn thầu, mỗi thứ cho tôi 1 cái đi.”
Trong hai lồng hấp, phần đầu của bánh bao xá xíu núng nính bung mở tự nhiên*, giống như hoa sen nở rộ, nhìn rất mê người còn tản ra hương vị tươi ngon.
**Bánh bao xá xíu chuẩn thành phần và cách ủ bột khác bánh bình thường, hấp chín phần chóp bánh sẽ nứt làm 4.
Bánh bao đậu trong một cái lồng khác, cảm giác đầu tiên khi nhìn thấy chính là mũm mĩm.
Chiếc bánh cỡ bàn tay, tròn vo sáng bóng. Màu vỏ cũng trắng nõn như mấy loại màn thầu lớn. Người không biết trước sẽ rất dễ nhầm nó thành màn thầu (bánh chay)
“Anh ơi, đây là bánh bao nhân đậu đỏ, 5 tệ một cái. Loại mở miệng ở bên này thì là bánh bao xá xíu, 10 tệ một cái. Hai cái hết 15 tệ.
Lâm Chu cười tủm tỉm, lấy túi nilon gói hai cái bánh cho Tiết Tuấn Ngạn.
Tiết Tuấn Ngạn nghe thế thì có hơi bất ngờ, nhìn chằm chằm vào bánh bao đậu.
Màn thầu tròn vo này thế mà lại là bánh bao nhân đậu*. Phía trên không hề có một nếp gấp nào, bị nhìn nhầm cũng là chuyện rất bình thường.
Ở TQ bánh bao cơ bản được chia thành: màn thầu (lớn, nhỏ) và bánh bao (lớn, nhỏ)
Màn thầu là bánh không có nhân, độ nở ít hơn, chắc nặng và không có nếp gấp bánh. Thường được dùng thay cơm, hoặc bánh mì. VD trong bữa cơm họ sẽ ăn màn thầu (nhỏ) với rau xào, thịt kho… hoặc xẻ ra (màn thầu lớn), kẹp thịt rau như bánh mì ở VN.
Bánh bao: chắc chắn sẽ có nhân, vỏ cũng thường có nếp gấp. Có hai loại bánh lớn (thường là nhân khô hơn như bánh bao trứng cút, thập cẩm, xá xíu..vỏ bánh thuần bột mì.) Loại nhỏ thì nhân sẽ có nhiều nước sốt như thang bao, vỏ bánh cũng có cách pha bột khác để ko bị nhũn. Thường là cắn 1,2 miếng là hết.
Nhưng giá tiền này đã làm anh ta hơi giật mình.
Hai cái bánh bao mà tận 15 tệ!
Chỉ lo đứng xếp hàng đến tận giờ, đúng là quên không hỏi giá trước.
Có điều đã mất bao thời gian đứng chờ, không mua thì chẳng thiệt to hơn à?
Thế là Tiết Tuấn Ngạn đành móc điện thoại ra trả tiền, sau đó cầm bánh đứng sang một bên.
Anh ta phải nghiêm túc nếm thử xem cái bánh đắt lòi mắt này có ngon hay không.
Nếu nuốt không trôi thì có được hoàn tiền không nhỉ?
Trong đầu Tiết Tuấn Ngạn có vô số ý nghĩ bay loạn, tay cầm bánh bao nóng hổi nhưng không vội vã ăn ngay mà mải mê ngắm nghía vẻ ngoài mượt mà của bánh bao đậu trước. Đáng yêu quá đi mất, giống y như mấy thứ đồ chơi xả stress hồi nhỏ. Lớp vỏ cực kỳ xốp, lại còn đàn hồi nữa chứ.
Anh ta tràn đầy chờ mong cắn một miếng, cảm giác đúng là vô cùng mềm mại, y chang trong tưởng tượng.
Lớp vỏ được làm rất vừa vặn, không dày không mỏng, bao lấy phần nhân tràn trề, nóng hôi hổi. Tiết Tuấn Ngạn bị nóng nên vô thức bóp mạnh tay, phần nhân lập tức tràn ra ngoài.
Phần lớn nhân bánh nhanh chóng chảy ra ngoài, kéo theo mùi đậu đỏ thơm nồng, nhỏ xuống tay. Tiết Tuấn Ngạn vừa bị phỏng xong giờ lại bị giật mình, suýt nữa thì đã nhảy dựng lên.
Anh ta há miệng thổi phù phù, làm nhiệt độ nhanh chóng hạ xuống.
Đợi đến khi bắt đầu nhai nuốt, vị ngon tuyệt vời của bánh bao đậu bắt đầu nở rộ.
Nhai kỹ còn cảm nhận rõ được những hạt tròn nhỏ nhỏ, phần nhân dày đặc cùng thơm ngọt tràn ngập khoang miệng khiến người ăn không nhịn được, mỉm cười vui vẻ.
Vị ngọt này không hề gắt mà chỉ hơi dìu dịu, thế nhưng kết hợp với lớp vỏ mềm như bông thì đúng là mỗi miếng đều tràn đầy thú vị.
Vương Truyền Quyên tính số bánh mình muốn ăn, sau đó nhìn chồng và hai cô con gái.
Cả chị lẫn em gái đều rất vui. Vị bánh bao hôm nay rất hợp khẩu vị của hai người nên chẳng ai quan tâm xem sức ăn của mình đến đâu, vừa mở miệng đã đòi mỗi loại 10 cái.
Ông bố thì ngược lại, tỏ vẻ chỉ cần 5 cái là đủ rồi.
Tiết Tuấn Ngạn đi ngang qua, thấy nguyên cả đám người đứng xếp hàng thì cũng không vội về nhà, tò mò đi qua xem thử. Sau lại nghe thấy số lượng mấy người xếp hàng muốn mua thì trên mặt đầy vẻ nghi ngờ.
Mấy người này không trẻ thì cũng gầy gầy nhỏ xinh, có thể ăn nhiều thế cơ à?
Tận 10 cái một lúc?
Với lại đêm hôm khuya khoắt thế này, sao lắm người kéo đến đây xếp hàng mua bánh bao thế?
Lúc đầu Tiết Tuấn Ngạn chỉ tò mò đứng hóng, sau khi ngửi được mùi thơm thì chân mọc rễ, không rời đi nổi, lặng lẽ đi ra phía sau xếp hàng.
Đúng là không thể nhắm mắt nhắm mũi tham gia hóng hớt mà!
Mẹ nó, mùi thơm này khoan hãy nói, câu người chết đi được!
Nửa tiếng sau, vất vả lắm Tiết Tuấn Ngạn mới đợi được đến lượt mình. Anh ta đứng trước quầy hàng nhìn bánh bao trong lồng hấp, lưỡng lự không biết nên mua loại nào.
“Bánh bao với màn thầu, mỗi thứ cho tôi 1 cái đi.”
Trong hai lồng hấp, phần đầu của bánh bao xá xíu núng nính bung mở tự nhiên*, giống như hoa sen nở rộ, nhìn rất mê người còn tản ra hương vị tươi ngon.
**Bánh bao xá xíu chuẩn thành phần và cách ủ bột khác bánh bình thường, hấp chín phần chóp bánh sẽ nứt làm 4.
Bánh bao đậu trong một cái lồng khác, cảm giác đầu tiên khi nhìn thấy chính là mũm mĩm.
Chiếc bánh cỡ bàn tay, tròn vo sáng bóng. Màu vỏ cũng trắng nõn như mấy loại màn thầu lớn. Người không biết trước sẽ rất dễ nhầm nó thành màn thầu (bánh chay)
“Anh ơi, đây là bánh bao nhân đậu đỏ, 5 tệ một cái. Loại mở miệng ở bên này thì là bánh bao xá xíu, 10 tệ một cái. Hai cái hết 15 tệ.
Lâm Chu cười tủm tỉm, lấy túi nilon gói hai cái bánh cho Tiết Tuấn Ngạn.
Tiết Tuấn Ngạn nghe thế thì có hơi bất ngờ, nhìn chằm chằm vào bánh bao đậu.
Màn thầu tròn vo này thế mà lại là bánh bao nhân đậu*. Phía trên không hề có một nếp gấp nào, bị nhìn nhầm cũng là chuyện rất bình thường.
Ở TQ bánh bao cơ bản được chia thành: màn thầu (lớn, nhỏ) và bánh bao (lớn, nhỏ)
Màn thầu là bánh không có nhân, độ nở ít hơn, chắc nặng và không có nếp gấp bánh. Thường được dùng thay cơm, hoặc bánh mì. VD trong bữa cơm họ sẽ ăn màn thầu (nhỏ) với rau xào, thịt kho… hoặc xẻ ra (màn thầu lớn), kẹp thịt rau như bánh mì ở VN.
Bánh bao: chắc chắn sẽ có nhân, vỏ cũng thường có nếp gấp. Có hai loại bánh lớn (thường là nhân khô hơn như bánh bao trứng cút, thập cẩm, xá xíu..vỏ bánh thuần bột mì.) Loại nhỏ thì nhân sẽ có nhiều nước sốt như thang bao, vỏ bánh cũng có cách pha bột khác để ko bị nhũn. Thường là cắn 1,2 miếng là hết.
Nhưng giá tiền này đã làm anh ta hơi giật mình.
Hai cái bánh bao mà tận 15 tệ!
Chỉ lo đứng xếp hàng đến tận giờ, đúng là quên không hỏi giá trước.
Có điều đã mất bao thời gian đứng chờ, không mua thì chẳng thiệt to hơn à?
Thế là Tiết Tuấn Ngạn đành móc điện thoại ra trả tiền, sau đó cầm bánh đứng sang một bên.
Anh ta phải nghiêm túc nếm thử xem cái bánh đắt lòi mắt này có ngon hay không.
Nếu nuốt không trôi thì có được hoàn tiền không nhỉ?
Trong đầu Tiết Tuấn Ngạn có vô số ý nghĩ bay loạn, tay cầm bánh bao nóng hổi nhưng không vội vã ăn ngay mà mải mê ngắm nghía vẻ ngoài mượt mà của bánh bao đậu trước. Đáng yêu quá đi mất, giống y như mấy thứ đồ chơi xả stress hồi nhỏ. Lớp vỏ cực kỳ xốp, lại còn đàn hồi nữa chứ.
Anh ta tràn đầy chờ mong cắn một miếng, cảm giác đúng là vô cùng mềm mại, y chang trong tưởng tượng.
Lớp vỏ được làm rất vừa vặn, không dày không mỏng, bao lấy phần nhân tràn trề, nóng hôi hổi. Tiết Tuấn Ngạn bị nóng nên vô thức bóp mạnh tay, phần nhân lập tức tràn ra ngoài.
Phần lớn nhân bánh nhanh chóng chảy ra ngoài, kéo theo mùi đậu đỏ thơm nồng, nhỏ xuống tay. Tiết Tuấn Ngạn vừa bị phỏng xong giờ lại bị giật mình, suýt nữa thì đã nhảy dựng lên.
Anh ta há miệng thổi phù phù, làm nhiệt độ nhanh chóng hạ xuống.
Đợi đến khi bắt đầu nhai nuốt, vị ngon tuyệt vời của bánh bao đậu bắt đầu nở rộ.
Nhai kỹ còn cảm nhận rõ được những hạt tròn nhỏ nhỏ, phần nhân dày đặc cùng thơm ngọt tràn ngập khoang miệng khiến người ăn không nhịn được, mỉm cười vui vẻ.
Vị ngọt này không hề gắt mà chỉ hơi dìu dịu, thế nhưng kết hợp với lớp vỏ mềm như bông thì đúng là mỗi miếng đều tràn đầy thú vị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất