Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Mười Con Phố

Chương 49: Đỉnh Núi Còn Có Bán Cháo Nữa? Sao Cô Không Biết Thế? (2)

Trước Sau
Nhưng leo núi lại là bảng cắm dừng bước đó!

“Hay là cứ đến đây đi, coi như rèn luyện thân thể, hôm nay chúng ta đều bò lên rồi, ngày mai chắc chắn càng dễ dàng hơn!”

Trong số mấy người Đào Chí Tân thích vận động nhất, dù nghỉ ở nhà cũng không chịu ngồi yên, không phải đi phòng tập thể thao thì chính là đi chơi bóng rổ.

Nếu như leo núi là có thể ăn được cháo trứng muối thịt nạc ngon như vậy, cậu nghĩ leo núi rèn luyện cũng được thôi.

“Được, vậy leo thêm một ngày nữa.”

Có người hỗ trợ quyết định, mấy người Tạ Hoành đều quyết định buổi sáng ngày mai trở lại.

...

Bên kia, người đàn ông mắt buồn ngủ mông lung bưng hai chén cháo trở về, bạn gái của anh lại vẫn còn đang chụp ảnh!

Còn không biết lấy gậy selfie từ đâu ra để chụp nữa.

“Vợ ơi húp cháo không?”

Nghe thấy tiếng gọi, cô gái ngẩng đầu lên thì thấy người đàn ông bưng hai chén cháo, ánh mắt lóe lên một tia hoang mang.

Cháo này ở đâu ra thế?

“Anh mua cháo về hồi nào thế? Sao em không biết.”

Trong nháy mắt, cô gái cảm thấy ký ức mình như là rối loạn.

Chẳng lẽ bạn trai lén mua lúc cô không chú ý à?

“Không phải, anh mua trên đỉnh núi, vẫn còn nóng hổi đây này, em nếm thử đi.”

Cô gái cất điện thoại di động đi tới.

Nghe vậy cô lại càng thêm hoang mang.



Đỉnh núi còn có bán cháo á? Sao cô không biết thế?

Trước đây cô từng leo núi Tần Hoàng này rồi, đâu nhớ là có bán cháo đâu!

Sau đó cô gái đưa tay nhận chén cháo.

Hộp nhựa trong suốt ăn một lần, trong nháy mắt khi mở nắp ra, mùi thơm nồng nàn xộc thẳng vào mũi.

Cháo trứng muối thịt nạc với bề ngoài vô cùng ngon miệng tạo cho cô một niềm vui bất ngờ lớn.

Chén cháo trước mắt, mỗi một hạt gạo đều được hầm đến nổ bung, trắng tinh mà lại sáng bóng. Đây là được hầm đến chảy dầu cháo ra đấy.

Cháo bây giờ rất ít khi có thể húp được dầu cháo.

Không phải canh suông nước nhạt, thì chính là loại cháo thêm bột cho sền sệt, ăn vào trong miệng không có mùi không có vị gì cả.

Vừa mới mở nắp ra là có thể ngửi được mùi của cháo, còn có hương vị của trứng muối và thịt nạc nữa, là cái loại vừa ngửi đã biết là ăn ngon rồi.

“Wow, trông ngon quá đi mất!”

Các hạt gạo trắng tinh bao bọc lấy từng hột trứng muối, còn có thịt bằm nữa, làm cho thịt bằm đều phiêm phiếm màu trắng, không biết có dai hay không.

Hành thái xanh ngọc chính là thứ điểm xuyết tốt nhất cho cái sự thèm ăn.

Cô gái vốn không đói bụng lắm, nhưng giờ bụng cũng truyền đến tiếng kêu ục ục, làm cho cô nhịn không được ăn ngấu nghiến.

Cảm nhận độ nóng của cháo, cô gái cẩn thận hớt một thìa dọc theo mép chén rồi bỏ vào trong miệng.

“Ưmm!!!”

Mùi hương nồng nặc lan ra trong miệng, mang theo vị tươi mới trơn mềm của thịt sườn, vào miệng là tan ngay. Vị dai dai của thịt nạc trong tưởng tượng cũng chưa từng xuất hiện, ngược lại còn vừa vào miệng là tan luôn. Thịt nạc cùng với hạt gạo đã nở bung đều dễ nhai vô cùng, ăn một cái là biết cháo này được hầm trong thời gian rất lâu.

Muỗng thứ nhất không ăn được trứng muối.

Muỗng thứ hai, cô gái cố ý múc mấy miếng trứng muối ăn cùng với cháo.

Đi kèm với mùi của trứng muối là một ít mùi tanh, vào miệng tinh tế hòa vị, thấm vào ruột gan.



Hơn nữa mùi trứng muối thế mà lại không nức mũi sặc người, trái lại vị còn nồng nàn thơm thuần, cả mồm thanh lương, miệng đầy dư vị, mang theo độ ấm trượt vào trong dạ dày, cảm giác vô cùng thoải mái.

Người đàn ông càng húp cháo từng ngụm lớn, từ lúc anh bị kéo dậy đến bây giờ chỉ uống được chút nước, đã sớm đói bụng rồi.

Leo núi cũng là chuyện tiêu hao thể lực.

Bây giờ ăn được cháo trứng muối thịt nạc, cả người cũng giống như một lần nữa sống lại vậy ấy.

Húp vào miệng từng ngụm từng ngụm một, không bao lâu sau, một chén cháo nóng hổi đã được ăn xong.

Lại nhìn qua bạn gái, đang múc ăn từng muỗng một, một chén cháo mới ăn được một phần năm.

Có chút chưa no bụng...

“Ăn ngon ghê, anh lại đi mua một chén.”

“Đi cùng đi, em nhìn xem sao.”

Cô gái nghe thấy thế thì cũng rất tò mò với người bán cháo trứng muối thịt nạc ở đỉnh núi, đi theo bạn trai cùng đi ngó nghiêng.

Toàn bộ đỉnh núi cũng là lớn vô cùng.

Một đường đi đến, thấy rất nhiều du khách cầm điện thoại chụp mặt trời mọc.

Lúc này đã là 7 giờ, mặt trời hoàn toàn hiện ra.

Mọi người đứng ở đỉnh núi, gần gũi cảm nhận ánh sáng và độ ấm mà mặt trời mang đến, đều vô cùng hưng phấn.

Phong cảnh đẹp đẽ như vậy đại khái chỉ có thể thấy được trên đỉnh núi thôi.

Nhưng người đàn ông và bạn gái đều không rảnh để ý đến phong cảnh xung quanh mình, mà đi thẳng đến phía Lâm Chu.

“Ông chủ, thêm một chén cháo trứng muối thịt nạc.”

Lâm Chu thấy người đàn ông đã đến ban nãy, miệng cười tươi rói múc cho anh thêm một chén cháo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau