Bác Sĩ Trình, Đừng Hòng Chạy Thoát!
Chương 65: Xét nghiệm
Sau khi đã canh đủ ngày từ ngày cô tiếp xúc với mần bệnh, Hạo Lạc lập tức đề nghị.
- Sáng mai cùng anh tới bệnh viện xét nghiệm!
- Ừm, nhưng mà nếu âm tính em cũng sẽ làm cho em dương tính!
- Anh sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu.
Uyển Kỳ bĩu môi cúi gầm mặt. Sau tất cả, chỉ có sự ôn nhu của anh mới khiến mọi hành động của cô trở nên có kiểm soát.
Sáng hôm sau, Hạo Lạc đưa cô tới bệnh viện. Ngồi trước bác sĩ Trương, Hạo Lạc vô cùng lo lắng nói về tình trạng của cô. Lắng nghe những điều Hạo Lạc kể, bác sĩ Trương gật gù khẽ cười.
- Nói như vậy, người chồng hạnh phúc nhất chính là cậu đó bác sĩ Trình!
Sau khi lấy mẫu xét nghiệm của Uyển Kỳ. Bác sĩ Trương nhìn Hạo Lạc đề nghị.
- Tôi nghĩ anh cũng nên làm lại xét nghiệm.
- Được.
Sau khi lấy mẫu cả hai đã đi dạo một vòng thành phố trong lúc đợi kết quả. Uyển Kỳ nhìn anh khẽ cười, cô đưa ngón trỏ lên tinh nghịch chọt vào má anh. Hạo Lạc đưa tay xoa đầu cô.
- Em còn cười được sao?
- Ông xã, anh đừng lo. Em không sợ chuyện gì hết, chỉ sợ sống mà không có anh.
- Chúng ta còn có Bảo Bảo, chúng ta không thể ích kỉ được.
- Con sẽ hiểu thôi.
Cô nhướn người hôn chụt lên môi anh. Hạo Lạc khẽ cười kéo cô dựa vào vai mình. Mùi hương nhẹ nhàng, thoải mái này khiến anh vô cùng mãn nguyện.
Chiều hôm ấy.
Bác sĩ Trương bước ra với trên tay là hai bản xét nghiệm. Hạo Lạc cùng Uyển Kỳ mau chóng đứng dậy cúi đầu. Bác sĩ Trương khẽ cười đưa bản xét nghiệm của cô về phía anh.
- Thiếu phu nhân Trình có kết quả âm tính với HIV.
Hạo Lạc hạnh phúc cười lớn ôm lấy cô nhưng Uyển Kỳ lại không mấy vui. Hạo Lạc nhớ lại đây là bệnh viện liền quay lại nhìn bác sĩ Trương.
- Cảm ơn anh, cảm ơn anh!
- Bác sĩ Trình, kết quả của anh cũng là âm tính!
- Sao cơ?
- Không biết lần trước đã xảy ra sơ suất gì nhưng lần này để chắc chắn tôi đã test 3 lần và kết quả đều cho ra âm tính. Đây là sự thật!
Uyển Kỳ trợn tròn mắt nhảy lên ôm lấy anh. Hạo Lạc vẫn không tin được mà đứng ngơ ra đấy. Bác sĩ Trương khẽ cười vỗ vai anh bỏ đi. Uyển Kỳ chỉ kịp nói với theo lời cảm ơn. Hạo Lạc vui vẻ phóng xe quay trở về nhà. Vừa bước vào phòng, Uyển Kỳ đã lập tức bị anh đè xuống giường. Cô đưa tay đặt trên ngực anh khó hiểu.
- Anh muốn làm gì?
- Anh nhịn lâu lắm rồi đấy!
Nói rồi anh cúi xuống hôn lên cổ cô. Đôi môi mỏng liên tục cắn mút chiếc cổ trắng mịn, bàn tay hư hỏng đã lần vào lớp áo sơ mi xoa nắn cặp hồng đào căng tròn.
- Ưm… anh… từ từ đã…
- Sao vậy?
- Em chưa tắm đâu… đợi em tắm đã…
- Anh không chê đâu!
- Ưm…
Hạo Lạc nhanh tay cởi từng nút áo sơ mi của cô quăng qua một bên. Chiếc áo ngực cũng nhanh chóng đáp xuống đất. Anh say mê chìm vào hai bầu ngực mềm mại liên tục bú mút như một đứa trẻ thèm khát sữa. Hôn lần xuống bụng cô, Hạo Lạc vén váy cô lên. Tay chạm vào nơi nữ tính qua một lớp quần lót mà vuốt ve.
- Ưm… Hạo… Lạc…
Anh không kiềm chế nổi nữa liền cởi luôn những manh vải cuối cùng của cô quăng xuống đất. Bàn tay anh vui vẻ vuốt ve đôi chân nuột nà của cô. Môi anh dừng lại ở rốn rồi dần xuống dưới. Uyển Kỳ bên trên liên tục thở dốc qua từng động chạm của anh. Môi anh vừa chạm vào nơi ấy đã khiến cô rùng mình.
- Hạo Lạc… em chưa tắm… dơ… anh… ưm…
- Không dơ, ngọt lắm!
Uyển Kỳ ngồi dậy giúp anh thoát y. Cả hai mau chóng cuốn nhau vào nụ hôn. Cô lật người để anh nằm dưới mình, tiếp tục cúi xuống hôn lên môi anh. Nụ hôn ngọt ngào, dây dư dần chuyển sang chiếc cổ nam tính quyến rũ của anh. Uyển Kỳ hôn qua yết hầu rồi lướt hôn lên nhụy hoa nhỏ trước ngực anh.
- Bảo bối, em làm vậy… chết anh mất…
Uyển Kỳ vui vẻ đưa tay vuốt ve cậu ấm qua lớp quần lót nam. Cô di rời một chút liền ngồi lên nơi cợm lên giữa hai chân anh. Liên tục dùng nơi ngọt ngào của mình cọ xát vào.
- Ưm… Hạo Lạc… em thích…
- Chỉ như vậy thôi mà xem em kìa.
- Híc… ưm… ân…
Hạo Lạc nhìn bộ dáng của bảo bối nhà mình liền không khỏi hạnh phúc. Uyển Kỳ sau khi chơi đùa chán chê liền ngồi dậy cởi chiếc quần lót trên người anh ném qua một bên. Cúi xuống cô há miệng khẽ mút nhẹ vật nóng khiến anh thở dốc.
- Bảo bối… yêu anh nhiều một chút…
- Như vậy sao?
Khuôn miệng nhỏ của cô khiến anh kích thích sung sướng. Hạo Lạc lật người đè cô xuống giường thì thầm.
- Muốn anh vào chứ?
- Ưm… muốn… Bà xã, chẳng phải em cần tìm đàn ông lấp đầy sao?
- Không có… mấy đêm đó… em là qua nhà chị Phi Nhã… em không có làm bậy… ưm…
Mặc dù đã biết trước chuyện này nhưng nghe chính miệng nhỏ thừa nhận anh liền vui vẻ hơn. Vật nóng cũng nhanh chóng tiến sâu vào nơi nữ tính. Hạo Lạc bắt đầu luân động, Uyển Kỳ bên dưới liên tục phát ra những âm thanh rên rỉ.
Đến hơn 30 phút sau cả hai mới thỏa mãn mà dừng lại. Gục đầu xuống vai cô, Hạo Lạc yêu thương hôn chụt lên bên má.
- Thêm nhé?
- Ừm, nhưng nhớ canh giờ rước con.
- Anh biết rồi!
- Ưm… anh rút ra một chút đã…
Hạo Lạc mặc kệ lời cô nói, chuyên tâm luân động ra vào. Cả hai bắt đầu tìm đến nhau dây dư. Bệnh tật luôn là nỗi sợ trong mỗi con người. Nhất là những căn bệnh thế kỉ. Nhưng họ lại có một trái tim tình yêu to lớn và cuồng nhiệt. Điều đó chính là sức mạnh cho họ. Ngày hôm nay, cả hai đặc biệt nhận ra mình có bao nhiêu tầm quan trọng đối với đối phương.
- Sáng mai cùng anh tới bệnh viện xét nghiệm!
- Ừm, nhưng mà nếu âm tính em cũng sẽ làm cho em dương tính!
- Anh sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu.
Uyển Kỳ bĩu môi cúi gầm mặt. Sau tất cả, chỉ có sự ôn nhu của anh mới khiến mọi hành động của cô trở nên có kiểm soát.
Sáng hôm sau, Hạo Lạc đưa cô tới bệnh viện. Ngồi trước bác sĩ Trương, Hạo Lạc vô cùng lo lắng nói về tình trạng của cô. Lắng nghe những điều Hạo Lạc kể, bác sĩ Trương gật gù khẽ cười.
- Nói như vậy, người chồng hạnh phúc nhất chính là cậu đó bác sĩ Trình!
Sau khi lấy mẫu xét nghiệm của Uyển Kỳ. Bác sĩ Trương nhìn Hạo Lạc đề nghị.
- Tôi nghĩ anh cũng nên làm lại xét nghiệm.
- Được.
Sau khi lấy mẫu cả hai đã đi dạo một vòng thành phố trong lúc đợi kết quả. Uyển Kỳ nhìn anh khẽ cười, cô đưa ngón trỏ lên tinh nghịch chọt vào má anh. Hạo Lạc đưa tay xoa đầu cô.
- Em còn cười được sao?
- Ông xã, anh đừng lo. Em không sợ chuyện gì hết, chỉ sợ sống mà không có anh.
- Chúng ta còn có Bảo Bảo, chúng ta không thể ích kỉ được.
- Con sẽ hiểu thôi.
Cô nhướn người hôn chụt lên môi anh. Hạo Lạc khẽ cười kéo cô dựa vào vai mình. Mùi hương nhẹ nhàng, thoải mái này khiến anh vô cùng mãn nguyện.
Chiều hôm ấy.
Bác sĩ Trương bước ra với trên tay là hai bản xét nghiệm. Hạo Lạc cùng Uyển Kỳ mau chóng đứng dậy cúi đầu. Bác sĩ Trương khẽ cười đưa bản xét nghiệm của cô về phía anh.
- Thiếu phu nhân Trình có kết quả âm tính với HIV.
Hạo Lạc hạnh phúc cười lớn ôm lấy cô nhưng Uyển Kỳ lại không mấy vui. Hạo Lạc nhớ lại đây là bệnh viện liền quay lại nhìn bác sĩ Trương.
- Cảm ơn anh, cảm ơn anh!
- Bác sĩ Trình, kết quả của anh cũng là âm tính!
- Sao cơ?
- Không biết lần trước đã xảy ra sơ suất gì nhưng lần này để chắc chắn tôi đã test 3 lần và kết quả đều cho ra âm tính. Đây là sự thật!
Uyển Kỳ trợn tròn mắt nhảy lên ôm lấy anh. Hạo Lạc vẫn không tin được mà đứng ngơ ra đấy. Bác sĩ Trương khẽ cười vỗ vai anh bỏ đi. Uyển Kỳ chỉ kịp nói với theo lời cảm ơn. Hạo Lạc vui vẻ phóng xe quay trở về nhà. Vừa bước vào phòng, Uyển Kỳ đã lập tức bị anh đè xuống giường. Cô đưa tay đặt trên ngực anh khó hiểu.
- Anh muốn làm gì?
- Anh nhịn lâu lắm rồi đấy!
Nói rồi anh cúi xuống hôn lên cổ cô. Đôi môi mỏng liên tục cắn mút chiếc cổ trắng mịn, bàn tay hư hỏng đã lần vào lớp áo sơ mi xoa nắn cặp hồng đào căng tròn.
- Ưm… anh… từ từ đã…
- Sao vậy?
- Em chưa tắm đâu… đợi em tắm đã…
- Anh không chê đâu!
- Ưm…
Hạo Lạc nhanh tay cởi từng nút áo sơ mi của cô quăng qua một bên. Chiếc áo ngực cũng nhanh chóng đáp xuống đất. Anh say mê chìm vào hai bầu ngực mềm mại liên tục bú mút như một đứa trẻ thèm khát sữa. Hôn lần xuống bụng cô, Hạo Lạc vén váy cô lên. Tay chạm vào nơi nữ tính qua một lớp quần lót mà vuốt ve.
- Ưm… Hạo… Lạc…
Anh không kiềm chế nổi nữa liền cởi luôn những manh vải cuối cùng của cô quăng xuống đất. Bàn tay anh vui vẻ vuốt ve đôi chân nuột nà của cô. Môi anh dừng lại ở rốn rồi dần xuống dưới. Uyển Kỳ bên trên liên tục thở dốc qua từng động chạm của anh. Môi anh vừa chạm vào nơi ấy đã khiến cô rùng mình.
- Hạo Lạc… em chưa tắm… dơ… anh… ưm…
- Không dơ, ngọt lắm!
Uyển Kỳ ngồi dậy giúp anh thoát y. Cả hai mau chóng cuốn nhau vào nụ hôn. Cô lật người để anh nằm dưới mình, tiếp tục cúi xuống hôn lên môi anh. Nụ hôn ngọt ngào, dây dư dần chuyển sang chiếc cổ nam tính quyến rũ của anh. Uyển Kỳ hôn qua yết hầu rồi lướt hôn lên nhụy hoa nhỏ trước ngực anh.
- Bảo bối, em làm vậy… chết anh mất…
Uyển Kỳ vui vẻ đưa tay vuốt ve cậu ấm qua lớp quần lót nam. Cô di rời một chút liền ngồi lên nơi cợm lên giữa hai chân anh. Liên tục dùng nơi ngọt ngào của mình cọ xát vào.
- Ưm… Hạo Lạc… em thích…
- Chỉ như vậy thôi mà xem em kìa.
- Híc… ưm… ân…
Hạo Lạc nhìn bộ dáng của bảo bối nhà mình liền không khỏi hạnh phúc. Uyển Kỳ sau khi chơi đùa chán chê liền ngồi dậy cởi chiếc quần lót trên người anh ném qua một bên. Cúi xuống cô há miệng khẽ mút nhẹ vật nóng khiến anh thở dốc.
- Bảo bối… yêu anh nhiều một chút…
- Như vậy sao?
Khuôn miệng nhỏ của cô khiến anh kích thích sung sướng. Hạo Lạc lật người đè cô xuống giường thì thầm.
- Muốn anh vào chứ?
- Ưm… muốn… Bà xã, chẳng phải em cần tìm đàn ông lấp đầy sao?
- Không có… mấy đêm đó… em là qua nhà chị Phi Nhã… em không có làm bậy… ưm…
Mặc dù đã biết trước chuyện này nhưng nghe chính miệng nhỏ thừa nhận anh liền vui vẻ hơn. Vật nóng cũng nhanh chóng tiến sâu vào nơi nữ tính. Hạo Lạc bắt đầu luân động, Uyển Kỳ bên dưới liên tục phát ra những âm thanh rên rỉ.
Đến hơn 30 phút sau cả hai mới thỏa mãn mà dừng lại. Gục đầu xuống vai cô, Hạo Lạc yêu thương hôn chụt lên bên má.
- Thêm nhé?
- Ừm, nhưng nhớ canh giờ rước con.
- Anh biết rồi!
- Ưm… anh rút ra một chút đã…
Hạo Lạc mặc kệ lời cô nói, chuyên tâm luân động ra vào. Cả hai bắt đầu tìm đến nhau dây dư. Bệnh tật luôn là nỗi sợ trong mỗi con người. Nhất là những căn bệnh thế kỉ. Nhưng họ lại có một trái tim tình yêu to lớn và cuồng nhiệt. Điều đó chính là sức mạnh cho họ. Ngày hôm nay, cả hai đặc biệt nhận ra mình có bao nhiêu tầm quan trọng đối với đối phương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất