Chương 39:
Hoắc Vân Dung ngồi trên đùi hắn, chỗ giữa hai chân bị thứ kia đâm chọc, thân trên bị hắn cọ sát tới mức ngửa ra sau. Nàng chỉ thấy trước ngực nóng hầm hập, toát mồ hôi.
“Dung Nhi, nàng thơm quá…” Phù Quang ngẩng mặt lên khỏi ngực nàng, cọ cổ nàng như thể quay trở về thành Bạch Hổ thích làm nũng ngày trước.
Lúc này Hoắc Vân Dung có hơi hoảng hốt, đưa tay lên ôm lấy cổ hắn theo bản năng.
Động tác của Phù Quang lập tức cứng đờ rồi sau đó trở nên hưng phấn hơn hẳn. Một tay ôm chặt lấy eo nàng, tay còn lại thì bóp ngực trái làm cho núm vú hồng hảo nhô ra, sau đó hắn há miệng ngậm lấy đầu vú đang run rẩy kia vào miệng rồi mút thật mạnh.
“A…” Hoắc Vân Dung không nhịn được mà ngửa người ra sau, ôm chặt lấy cổ Phù Quang, cả người run rẩy vì khoái cảm khi được bú vú.
Miệng Phù Quang ấm nóng, đầu lưỡi thô ráp mà linh hoạt. Nó liếm một vòng quanh thịt vú mềm mại. Đầu lưỡi thỉnh thoảng lại chọc vào lỗ sữa trên đầu vú. Nàng bị liếm tê ngứa, chỉ hận không thể để cho đầu lưỡi kia sắc bén hơn một chút, liếm được sâu hơn vào trong lỗ sữa thì tốt hơn bao nhiêu.
Nàng được môi lưỡi ướt nóng kia liếm láp thì sung sướng tới mức nheo lại đôi mắt, thần hồn nhộn nhạo như thể rơi vào trong giấc mơ đẹp đẽ sung sướng mà mơ màng, quên mất đi sự xấu hổ của mình, cầm lòng không đậu mà ưỡn ngực ra đằng trước muốn để cho hắn ngậm hết đầu vú non mềm của mình vào trong miệng hắn, liếm láp, mút mát cho thỏa.
Vú của Hoắc Vân Dung tính ra không phải là lớn lắm, nhưng không thể nào tính là nhỏ, chắc chắn không phải là kiểu có thể ngậm hết trong miệng được ngay nhưng mà bộ dáng ưỡn ngực để cho người ra bú mút kia thật sự vừa quyến rũ xen lẫn với dâm đãng làm cho người ra không thể nào kìm nén được
Phù Quang chỉ liếc mắt nhìn thôi đã bị kích thích đến đỏ cả mắt. Tay hắn đè lên lưng nàng, hung hăng vùi đầu vào ngực rồi há to miệng cố gắng bú mút, cố nhét hơn phân nửa thịt vú vào trong miệng, mút phát ra tiếng chẹp chẹp.
Hoắc Vân Dung ôm lấy vai Phù Quang, cơ thể nhũn hết cả ra. Nàng nhếch môi liên tục rên rỉ không thôi, chỉ cảm thấy như hồn mình cũng bị hắn hút ra ngoài, chỗ giữa hai chân chậm rãi chảy nước dâm ấm áp.
Tất nhiên Phù Quang đã nhận ra điều đó nên hắn càng ra sức mà liếm láp hai bên vú của nàng. Tay hắn chậm rãi di chuyển nơi eo của nàng, nấn ná vuốt ve phần eo tinh tế mịn màng của nàng, lặng lẽ không có tiếng động mà chui vào trong đồ lót.
“Dung Nhi, nàng thơm quá…” Phù Quang ngẩng mặt lên khỏi ngực nàng, cọ cổ nàng như thể quay trở về thành Bạch Hổ thích làm nũng ngày trước.
Lúc này Hoắc Vân Dung có hơi hoảng hốt, đưa tay lên ôm lấy cổ hắn theo bản năng.
Động tác của Phù Quang lập tức cứng đờ rồi sau đó trở nên hưng phấn hơn hẳn. Một tay ôm chặt lấy eo nàng, tay còn lại thì bóp ngực trái làm cho núm vú hồng hảo nhô ra, sau đó hắn há miệng ngậm lấy đầu vú đang run rẩy kia vào miệng rồi mút thật mạnh.
“A…” Hoắc Vân Dung không nhịn được mà ngửa người ra sau, ôm chặt lấy cổ Phù Quang, cả người run rẩy vì khoái cảm khi được bú vú.
Miệng Phù Quang ấm nóng, đầu lưỡi thô ráp mà linh hoạt. Nó liếm một vòng quanh thịt vú mềm mại. Đầu lưỡi thỉnh thoảng lại chọc vào lỗ sữa trên đầu vú. Nàng bị liếm tê ngứa, chỉ hận không thể để cho đầu lưỡi kia sắc bén hơn một chút, liếm được sâu hơn vào trong lỗ sữa thì tốt hơn bao nhiêu.
Nàng được môi lưỡi ướt nóng kia liếm láp thì sung sướng tới mức nheo lại đôi mắt, thần hồn nhộn nhạo như thể rơi vào trong giấc mơ đẹp đẽ sung sướng mà mơ màng, quên mất đi sự xấu hổ của mình, cầm lòng không đậu mà ưỡn ngực ra đằng trước muốn để cho hắn ngậm hết đầu vú non mềm của mình vào trong miệng hắn, liếm láp, mút mát cho thỏa.
Vú của Hoắc Vân Dung tính ra không phải là lớn lắm, nhưng không thể nào tính là nhỏ, chắc chắn không phải là kiểu có thể ngậm hết trong miệng được ngay nhưng mà bộ dáng ưỡn ngực để cho người ra bú mút kia thật sự vừa quyến rũ xen lẫn với dâm đãng làm cho người ra không thể nào kìm nén được
Phù Quang chỉ liếc mắt nhìn thôi đã bị kích thích đến đỏ cả mắt. Tay hắn đè lên lưng nàng, hung hăng vùi đầu vào ngực rồi há to miệng cố gắng bú mút, cố nhét hơn phân nửa thịt vú vào trong miệng, mút phát ra tiếng chẹp chẹp.
Hoắc Vân Dung ôm lấy vai Phù Quang, cơ thể nhũn hết cả ra. Nàng nhếch môi liên tục rên rỉ không thôi, chỉ cảm thấy như hồn mình cũng bị hắn hút ra ngoài, chỗ giữa hai chân chậm rãi chảy nước dâm ấm áp.
Tất nhiên Phù Quang đã nhận ra điều đó nên hắn càng ra sức mà liếm láp hai bên vú của nàng. Tay hắn chậm rãi di chuyển nơi eo của nàng, nấn ná vuốt ve phần eo tinh tế mịn màng của nàng, lặng lẽ không có tiếng động mà chui vào trong đồ lót.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất