Chương 83: Thương Đội Đến
Trời xanh mây tạnh, một đoàn người lúc này di chuyển trên quan đạo, phía sau theo vài cái xe ngựa, những người này không ai khác chính là thương đội của Hubert.
“ Cha à, tại sao chúng ta phải tới lãnh địa của Bevis Nam Tước chứ, nơi này còn không có tới một tên dân tự do, ai có thể tiêu phí mua đồ chúng ta đây?”
Một người trong thương đội lên tiếng, những người khác cũng hướng mắt nhìn
“ Đúng vậy đấy ngài Hubert, nông nô thì nghèo vãi ra tới đó làm chi cho lãng phí thời gian “
Hubert xua xua tay đuổi người
“ Ta làm như vậy đều là có nguyên nhân của ta, các ngươi đi tới đi lui lâu như vậy không mệt sao, cứ xem là lần này ta cho các ngươi nghỉ ngơi một tháng đi, bây, còn không mau đi trông coi xe hàng mất đồ của ta là các ngươi phải đền đấy “
Mọi người nghe thế nhanh chóng thúc ngựa chạy đi, bọn họ cũng không dám bất mãn gì chỉ là than phiền vài câu dù sao Hubert vẫn là ông chủ của bọn hắn.
“ Nghỉ ngơi thì phải tới Wood Tử Tước lĩnh chứ ở nơi này thì có cái gì mà chơi “
“ Đúng đó, đúng đó “
Âm thanh Hubert từ đằng sau vang lên
“ Ta nghe thấy đấy “
Đám người nghe thế có chút chột dạ nhanh chóng thúc ngựa đi nhanh hơn.
Tuy có thể đuổi được đám người phiền phức này đi chỗ khác nhưng cũng không thể đuổi con trai mình a, thế là hắn nói cho con trai mình nghe dù sao cũng đều là người một nhà chuyện này cũng không có gì đáng giấu.
Cứ như thế đoàn người từ Arrington Thành đến Norwood thành mất nhiều ngài cuối cùng cũng tới nơi.
Ngước nhìn tường thành thường thường không có gì lạ trước mặt đám người cũng không tỏ vẻ gì nhưng thứ làm bọn hắn bất ngờ nhất lại là
“ Cha à sao nhiều người đi tới đi lui ra vào thành như vậy”
“ Làm sao mà ta biết được, lần trước ta tới cũng không nhiều như vậy “
Nhiều lãnh nhân lúc này đi tới đi lui ra vào thành, nhưng chủ yếu là đi vào, mọi người từ xa đi đến tuy không phải là kiểu tấp nập đông nghẹt nhưng mà cứ cách 10 mét lại có một người.
Đám người này đều là những người dưới Thị Trấn đi lên, có người mang nhà mang người, có người trên lưng cõng bao dược liệu, có người mang theo gia súc
Những gia súc này chủ yếu là gà, dê, cừu,… hoặc là một số sản phẩm của chúng như lông hoặc là trứng gà, có người còn mang theo cả sản phẩm tự làm ở nhà như đôi ủng, giày cỏ hoặc là bao tay nói chung rất đa dạng.
Nguyên nhân đám người tới đây nhiều như vậy cũng một phần Bevis tuyên truyền sẽ có thương nhân sắp tới lãnh địa
Phần khác là do nhu cầu của lãnh nhân, bọn họ muốn bán món đồ mình được giá tốt hơn nên việc di chuyển từ Thị Trấn lên Thành Trì cũng là lẽ tất nhiên.
Cộng với việc Bevis cũng đã sửa đường nên việc di chuyển của lãnh dân từ Thị Trấn lên Thành Trì chưa bao giờ là dễ dàng như thế
Với lại nhiều người còn chưa bao giờ ngắm được phong cảnh trong thành bao giờ đâu, bọn họ lúc trước có thể có ăn là vui lắm rồi
Nhưng bây giờ thì khác Bevis tiến hành giảm thuế, mọi người cũng đở gánh vác hơn từ đó nhu cầu của Lãnh Dân cũng bắt đầu tăng cao.
Hubert thấy cảnh này hắn rất bất ngờ, dựa vào ánh mắt độc ác của một thương nhân lâu năm làm hắn thấy được cơ hội buôn bán.
Đám người cũng giống như những nơi khác như thường lệ bị đội trị an hỏi thăm vài câu sau đó không thu tiền mà trực tiếp cho bọn họ vào.
“ Oa, vào thành không thu tiền đây là lần đầu tiên ta thấy có một nơi như vậy “
Đây cũng là Bevis cố ý phân phó làm như vậy, nếu những người khác thu mà hắn không thu thì hắn sẽ trở thành người khác biệt duy nhất, như vậy mới gây ấn tượng đầu tốt đẹp cho người lần đầu tới đây được.
Dù sao ai lại thích đi đưa tiền cho người khác chứ, không đưa là tốt nhất.
Mặt đường cũng rất sạch sẽ, trên đường cũng có lãnh dân đi qua đi lại bọn hắn cũng thấy được vài đoàn xe ngựa xa lạ.
Bọn họ đều đoán được đây chính là thương nhân, đám người không tự chủ mà đi theo phía sau hướng đến khu chợ.
Đột nhiên con trai của Hubert lúc này ôm bụng
“ Cha ơi con đi giải quyết một chút lát, con sẽ theo sau “
“ Đi đi “
Hắn nhanh chóng chạy đi vào một ngõ hẻm tìm đại một góc tường sau đó lấy tay chuẩn bị kéo quần xuống khi có một tên lão hán đi tới
“ Này này ngươi làm gì gốc tường nhà ta đấy “
Hắn lúc này có chút xấu hổ bị khi bị người phát hiện, giộng nói ấp a ấp úng
“Ta…Ta…”
“ Mà ngươi là người của đoàn thương nhân đằng kia đúng không, lần đầu tới đây sau “
Hắn gật đầu lia lịa
“Đúng vậy đúng vậy, ta là lần đầu tới đây”
Lão hán lúc này thần sắc chợt hiểu
“ Thì ra là vậy, nếu ngươi muốn đi giải quyết thì đi đến nhà đá bên kia, thấy khung đường người ta sạch sẽ như vậy không, người mà giải quyết nó ở đây là bị phạt nặng lắm đấy “
Hắn lúc này nhìn xuống khung đường trước mắt quả thật là rất sạch sẽ, lão hán lúc này cũng rất nhiệt tình chỉ cách sử dụng Nhà Vệ Sinh Công Cộng, còn vui vẽ cho hắn mượn cái bô.
Khoảng 15 phút sau
“ Oa thoải mái quá, nơi này đúng là tuyệt vời, thoải mái lại không sợ người khác nhìn thấy nữa “
Hắn nói một tiếng tạ lão hán sau rời đi trở lại thương đội, xe ngựa lúc này cũng đã được bọn hắn đậu ở một khu đất trống trong chợ, sau đó bọn họ trải thảm ra bắt đầu bày lên sản phẩm của mình.
Hết Chương.
“ Cha à, tại sao chúng ta phải tới lãnh địa của Bevis Nam Tước chứ, nơi này còn không có tới một tên dân tự do, ai có thể tiêu phí mua đồ chúng ta đây?”
Một người trong thương đội lên tiếng, những người khác cũng hướng mắt nhìn
“ Đúng vậy đấy ngài Hubert, nông nô thì nghèo vãi ra tới đó làm chi cho lãng phí thời gian “
Hubert xua xua tay đuổi người
“ Ta làm như vậy đều là có nguyên nhân của ta, các ngươi đi tới đi lui lâu như vậy không mệt sao, cứ xem là lần này ta cho các ngươi nghỉ ngơi một tháng đi, bây, còn không mau đi trông coi xe hàng mất đồ của ta là các ngươi phải đền đấy “
Mọi người nghe thế nhanh chóng thúc ngựa chạy đi, bọn họ cũng không dám bất mãn gì chỉ là than phiền vài câu dù sao Hubert vẫn là ông chủ của bọn hắn.
“ Nghỉ ngơi thì phải tới Wood Tử Tước lĩnh chứ ở nơi này thì có cái gì mà chơi “
“ Đúng đó, đúng đó “
Âm thanh Hubert từ đằng sau vang lên
“ Ta nghe thấy đấy “
Đám người nghe thế có chút chột dạ nhanh chóng thúc ngựa đi nhanh hơn.
Tuy có thể đuổi được đám người phiền phức này đi chỗ khác nhưng cũng không thể đuổi con trai mình a, thế là hắn nói cho con trai mình nghe dù sao cũng đều là người một nhà chuyện này cũng không có gì đáng giấu.
Cứ như thế đoàn người từ Arrington Thành đến Norwood thành mất nhiều ngài cuối cùng cũng tới nơi.
Ngước nhìn tường thành thường thường không có gì lạ trước mặt đám người cũng không tỏ vẻ gì nhưng thứ làm bọn hắn bất ngờ nhất lại là
“ Cha à sao nhiều người đi tới đi lui ra vào thành như vậy”
“ Làm sao mà ta biết được, lần trước ta tới cũng không nhiều như vậy “
Nhiều lãnh nhân lúc này đi tới đi lui ra vào thành, nhưng chủ yếu là đi vào, mọi người từ xa đi đến tuy không phải là kiểu tấp nập đông nghẹt nhưng mà cứ cách 10 mét lại có một người.
Đám người này đều là những người dưới Thị Trấn đi lên, có người mang nhà mang người, có người trên lưng cõng bao dược liệu, có người mang theo gia súc
Những gia súc này chủ yếu là gà, dê, cừu,… hoặc là một số sản phẩm của chúng như lông hoặc là trứng gà, có người còn mang theo cả sản phẩm tự làm ở nhà như đôi ủng, giày cỏ hoặc là bao tay nói chung rất đa dạng.
Nguyên nhân đám người tới đây nhiều như vậy cũng một phần Bevis tuyên truyền sẽ có thương nhân sắp tới lãnh địa
Phần khác là do nhu cầu của lãnh nhân, bọn họ muốn bán món đồ mình được giá tốt hơn nên việc di chuyển từ Thị Trấn lên Thành Trì cũng là lẽ tất nhiên.
Cộng với việc Bevis cũng đã sửa đường nên việc di chuyển của lãnh dân từ Thị Trấn lên Thành Trì chưa bao giờ là dễ dàng như thế
Với lại nhiều người còn chưa bao giờ ngắm được phong cảnh trong thành bao giờ đâu, bọn họ lúc trước có thể có ăn là vui lắm rồi
Nhưng bây giờ thì khác Bevis tiến hành giảm thuế, mọi người cũng đở gánh vác hơn từ đó nhu cầu của Lãnh Dân cũng bắt đầu tăng cao.
Hubert thấy cảnh này hắn rất bất ngờ, dựa vào ánh mắt độc ác của một thương nhân lâu năm làm hắn thấy được cơ hội buôn bán.
Đám người cũng giống như những nơi khác như thường lệ bị đội trị an hỏi thăm vài câu sau đó không thu tiền mà trực tiếp cho bọn họ vào.
“ Oa, vào thành không thu tiền đây là lần đầu tiên ta thấy có một nơi như vậy “
Đây cũng là Bevis cố ý phân phó làm như vậy, nếu những người khác thu mà hắn không thu thì hắn sẽ trở thành người khác biệt duy nhất, như vậy mới gây ấn tượng đầu tốt đẹp cho người lần đầu tới đây được.
Dù sao ai lại thích đi đưa tiền cho người khác chứ, không đưa là tốt nhất.
Mặt đường cũng rất sạch sẽ, trên đường cũng có lãnh dân đi qua đi lại bọn hắn cũng thấy được vài đoàn xe ngựa xa lạ.
Bọn họ đều đoán được đây chính là thương nhân, đám người không tự chủ mà đi theo phía sau hướng đến khu chợ.
Đột nhiên con trai của Hubert lúc này ôm bụng
“ Cha ơi con đi giải quyết một chút lát, con sẽ theo sau “
“ Đi đi “
Hắn nhanh chóng chạy đi vào một ngõ hẻm tìm đại một góc tường sau đó lấy tay chuẩn bị kéo quần xuống khi có một tên lão hán đi tới
“ Này này ngươi làm gì gốc tường nhà ta đấy “
Hắn lúc này có chút xấu hổ bị khi bị người phát hiện, giộng nói ấp a ấp úng
“Ta…Ta…”
“ Mà ngươi là người của đoàn thương nhân đằng kia đúng không, lần đầu tới đây sau “
Hắn gật đầu lia lịa
“Đúng vậy đúng vậy, ta là lần đầu tới đây”
Lão hán lúc này thần sắc chợt hiểu
“ Thì ra là vậy, nếu ngươi muốn đi giải quyết thì đi đến nhà đá bên kia, thấy khung đường người ta sạch sẽ như vậy không, người mà giải quyết nó ở đây là bị phạt nặng lắm đấy “
Hắn lúc này nhìn xuống khung đường trước mắt quả thật là rất sạch sẽ, lão hán lúc này cũng rất nhiệt tình chỉ cách sử dụng Nhà Vệ Sinh Công Cộng, còn vui vẽ cho hắn mượn cái bô.
Khoảng 15 phút sau
“ Oa thoải mái quá, nơi này đúng là tuyệt vời, thoải mái lại không sợ người khác nhìn thấy nữa “
Hắn nói một tiếng tạ lão hán sau rời đi trở lại thương đội, xe ngựa lúc này cũng đã được bọn hắn đậu ở một khu đất trống trong chợ, sau đó bọn họ trải thảm ra bắt đầu bày lên sản phẩm của mình.
Hết Chương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất