Chương 397: Người Khôn Ngoan.
Trong cuộc sống này, những người phụ nữ chọn lựa sai lầm thì có rất là nhiều, và cũng rất nhiều người hối hận tự hỏi "tại sao mình lại lựa chọn như vậy?" . Câu trả lời đương nhiên họ không biết, vì họ không có đủ kiến thức để hiểu biết về những chuyện xảy ra xung quanh của mình . Đa phần những người phụ nữ thường sẽ rất tự hào khi có nhiều người đàn ông theo đuổi họ, và xem đó là thang đo đánh giá mức độ giá trị của bản thân. Họ có thể tự hào nói rằng ta có 5 người đàn ông theo đuổi, bảy người đàn ông theo đuổi, hoặc thậm chí 10 người đàn ông theo đuổi . Họ đếm số lượng người đàn ông theo đuổi mình và xem đó như là một thước đo giá trị của bản thân, điều này hoàn toàn sai lầm . Đến khi họ chọn một người đàn ông ưng ý nhất trong số những người đàn ông ấy, và họ về làm vợ của kẻ đó rồi mới phát hiện ra tên đó chỉ là một tên tệ hại . Đến lúc ấy họ mới phát hiện ra người mà họ chọn không đẹp không tốt như họ tưởng, không bóng bẩy xa hoa như họ tưởng , mà chỉ là rác thải, lúc đấy thì đã muộn rồi . Họ sẽ tự hỏi là tại sao lúc đấy mình lại chọn thằng đấy , tại sao lúc đấy mình không chọn người khác ? Những câu hỏi này dường như là câu hỏi muôn thuở.
Bây giờ để vào thẳng vấn đề để xem xét, lấy một ví dụ . Chẳng hạn như người phụ nữ kia có 10 người đàn ông theo đuổi, một con số rất lớn. Giả như trong 10 người đàn ông ấy chỉ có một người đàn ông tốt, còn lại chín tên kia đều là những kẻ sở khanh đào mỏ, chúng đến với cô gái nọ cũng chỉ để muốn giải quyết nhu cầu sinh lý của bản thân và muốn moi tiền của cô gái ấy, thì sao? Cô gái ấy sẽ chọn ai ? Câu trả lời thực ra rất dễ. Những tên sở Khanh đương nhiên tán gái giỏi hơn những người đàn ông tốt, bởi vì đó là nghề của chúng . Đó là kinh nghiệm, là kỹ năng được chúng trui rèn qua rất nhiều cô gái khác nhau trong rất nhiều thời gian khác nhau. Cũng trong từng đấy thời gian mà bọn sở khanh dùng để trui rèn tài năng tán gái, thì người đàn ông tốt sẽ dùng thời gian đó để học tập lao động và phát triển sự nghiệp bản thân . Người đàn ông tốt sẽ không tán gái giỏi như những tên sở khanh, bởi vì anh ta dùng phần lớn thời gian cho công việc và sự nghiệp . Anh ta có thể giỏi về đạo đức, giỏi về kiến thức, giỏi về tay nghề , nhưng khả năng tán gái hiểu tâm lý của phụ nữ và chiều chuộng phụ nữ thì người đàn ông tốt chắc chắn sẽ không thể nào bằng được bọn chúng. Trong số những người tán gái đấy , người đàn ông tốt sẽ lọt thỏm trong một đám quá hào nhoáng kia . Người phụ nữ sẽ chọn một người hiểu tâm lý của mình, biết chiều chuộng mình, biết chăm sóc mình, và khi cưới về rồi mới phũ phàng nhận ra đấy chỉ là một tên khốn nạn . Trong hoàn cảnh này, người phụ nữ ấy không hề chọn lựa mà là bị chọn bởi những kẻ sở khanh kia. Trong 10 người theo đuổi cô ta thì 9 tên sở khanh đã giành nhau, còn người đàn ông tốt kia đương nhiên không thể cạnh tranh lại bọn sở khanh ấy . Đơn giản là trong trường hợp này cô gái ấy đã bị chọn chứ chưa hề chọn lựa, vì vậy câu hỏi tại sao mình lại chọn tên đó sẽ không bao giờ có câu trả lời. Và giả sử một cách khác, cũng trong trường hợp này, cô gái ấy đã thấy được cái tốt của người đàn ông lạc lõng kia . Trong số 10 người theo đuổi cô, chín người hiểu tâm lý, chiều chuộng ra vẻ yêu thương và rất là biết chăm sóc , và lại lạc ra một người đàn ông cù lần không hiểu tâm lý phụ nữ, không dành quá nhiều thời gian cho cô . Cô tìm hiểu người đàn ông ấy, thì thấy rằng anh ấy không có nhiều thời gian cho cô bởi anh ấy bận đèn sách để chuẩn bị kỳ thi cử sắp tới . Mặc dù không có nhiều thời gian cho cô , nhưng cô là người phụ nữ duy nhất mà anh ấy yêu thương. Còn bọn sở khanh kia tán một lúc ba bốn người , có khi tới năm sáu người không biết chừng. Khi cô chọn người đàn ông tốt ấy , cô chủ động tới chăm sóc người đàn ông tốt, giúp anh ấy thi cử thành công và đậu quan lớn . Sau khi vinh quy bái tổ về làng, anh cưới cô làm vợ và cô trở thành phu nhân của quan huyện . Vị quan ấy có thể sẽ tự hào rằng mình đã có tài năng tán gái siêu hạng, giữa một đám sở khanh mà mình lại chiến thắng để sở hữu được người phụ nữ xinh đẹp ấy . Thực ra không phải anh ta chiến thắng, không phải vì anh ta thực sự giỏi hơn bọn sở khanh, mà anh ta chiến thắng là vì cô gái ấy đã chọn anh ta chứ không phải anh ta chọn cô gái ấy . Cô gái ấy mới là người làm chủ trong chuyện tình này, và anh ta có được cô gái ấy vì cô ấy đã chọn anh ta làm nơi để trao thân gửi phận , chứ về kỹ năng tán gái thì anh ta không thể bằng được bất cứ tên sở khanh nào. ANH TA MỚI LÀ NGƯỜI ĐƯỢC CHỌN.
Bây giờ ta lại giả sử một vấn đề khác, giả sử như cô gái xinh đẹp ấy có 100 người theo đuổi ( lấy con số 100 cho nó nhiều) , và cả 100 người ấy đều là sở khanh cả thì phải làm sao? Ta phải xét lại nhu cầu cơ bản của một người phụ nữ là có được một người chồng tốt để bảo vệ mình, và sẽ là một người cha tốt để chăm sóc cho những đứa con của mình sau này. Nhu cầu này là nhu cầu căn bản của bất cứ người phụ nữ nào . Nếu như 100 người kia theo đuổi cô gái đều là 100 tên sở khanh cả, thì cả 100 tên ấy đều không đạt yêu cầu căn bản . Vì vậy, một người phụ nữ thông minh sẽ chủ động đi chọn người đàn ông cho mình . Một người phụ nữ thông minh có thể thấy một anh thư sinh đang chăm lo đèn sách , hoàn toàn không có ý theo đuổi cô . Cô chủ động tiếp cận, chủ động theo đuổi, chủ động chăm sóc cho anh thanh niên đèn sách kia . Sau thời gian anh ấy cảm động, đi thi đậu quan lớn, vinh quy bái tổ về làng. Anh ta gặp lại người phụ nữ đã chăm sóc mình khi xưa, cảm động và lấy cô ấy làm vợ, nguyện cả đời chăm sóc cô ấy, thương yêu cô ấy không bao giờ thay lòng đổi dạ, thì người phụ nữ ấy mới thật sự là người phụ nữ thông minh . Có rất nhiều người phụ nữ sẽ nói rằng "nếu chủ động đi theo đuổi đàn ông thì sẽ là mất giá" , điều này không sai . Các bạn hãy nghĩ một người khách hàng đi mua hàng thì họ chỉ quan tâm đến cái giá của món hàng , chứ có ai dám hỏi một vị khách hàng là "vị khách hàng này đáng giá bao nhiêu?" . Không, làm gì có . Khách hàng thì không có giá. Nếu một người phụ nữ theo đuổi một người đàn ông, họ sẽ tự biến mình từ một món hàng biến thành người đi chọn hàng, mà người đi chọn hàng tức là khách hàng thì vô giá.
A Tú trong câu chuyện này không hề có lỗi gì, bản thân chỉ là như một con cừu, mà con cừu thì đâu có quyền lựa chọn con sói nào sẽ ăn thịt mình . Con cừu chỉ có quyền bỏ chạy , và A Tú đã từng muốn bỏ chạy, từng cố gắng né tránh Bình Tâm . Nàng từng thề trước bài vị chồng mình là sẽ trọn đời thờ chồng không đi bước nữa . Nhưng vì con sói Bình Tâm kia quá gian ác, con sói Bình Tâm kia đã đuổi theo và tóm được con cừu, ăn thịt con cừu. A Tú không đủ thông minh, không đủ kiến thức để thắng được con sói gian ác, đây là số mệnh của nàng.
A Tú khóc, nàng khóc rất nhiều . Nàng ôm Nguyệt hàng vào lòng, cảm thấy mình vô cùng có lỗi . Nàng thấy mình không chỉ có lỗi với con mà còn có lỗi với người chồng quá cố, có lỗi với tổ tiên họ Nguyễn . Đau xót vô cùng, xấu hổ vô cùng , nhục nhã vô cùng. A Tú không có kiến thức để hiểu rằng những chuyện xảy ra chỉ là số mệnh, là những chuyện mà nàng không có khả năng chạy trốn thoát được. Nước mắt cứ dàn dụa rơi ướt lên vai áo Nguyệt Hằng. Nguyệt Hằng lúc này thương mẹ lắm, ngước đầu lên nhìn mẹ, hai tay lau nước mắt cho mẹ mà nói.
- " mẹ ơi , mẹ đừng đau buồn nữa . Mọi chuyện cũng đã qua rồi, con không trách mẹ đâu, mẹ đừng khóc nữa"
Tay Nguyệt Hằng lau nước mắt cho mẹ , nhưng chính bản thân nàng cũng đang khóc rưng rức. A Tú thút thít nín khóc, cũng đưa tay lau nước mắt con gái mình mà gật đầu.
- " được rồi , mẹ không khóc nữa, con cũng nín đi"
Hai mẹ con dỗ dành cho nhau, lại ôm nhau thật chặt , cứ như là sợ mất nhau vĩnh viễn . Trong những giây phút như thế này, tình cảm của mẹ con lại càng gắn bó khăng khít hơn bao giờ hết.
Sau đêm đen trời lại sáng, mặc dù gia đình họ Nguyễn đã bị tên Bình Tâm moi hết tiền bạc tích góp, nhưng nhà cửa đất đai vẫn còn nguyên đó. Bọn họ vẫn có thể cho người ta thuê thu lợi hoa màu, vẫn sẽ sống được cuộc sống nhàn rỗi và sung túc, không có gì phải lo lắng . Tên Bình Tâm cũng sẽ không thể ở căn nhà đó được nữa, việc của A Tú và Nguyệt Hằng bây giờ là trở lại làng và tới tìm gặp trưởng làng, nhờ cả làng đánh đuổi tên Bình Tâm ấy mà thôi . Một tương lai mới bình yên của hai mẹ con sẽ lại bắt đầu. A Tú ôm chặt con vào lòng , ngước lên nhìn bầu trời trong xanh kia . Bầu trời vẫn còn đang rất sáng, ánh nắng ban trưa chiếu rọi qua tàn lá xuống hai mẹ con tựa như ánh sáng soi rọi con đường phía trước của họ . Người ta thường nói sau đêm đen trời lại sáng, mọi chuyện đau khổ và nhục nhã đã qua rồi, một tương lai mới tốt đẹp hơn đến với mẹ con Nguyệt Hằng, có phải thế không?
Bây giờ để vào thẳng vấn đề để xem xét, lấy một ví dụ . Chẳng hạn như người phụ nữ kia có 10 người đàn ông theo đuổi, một con số rất lớn. Giả như trong 10 người đàn ông ấy chỉ có một người đàn ông tốt, còn lại chín tên kia đều là những kẻ sở khanh đào mỏ, chúng đến với cô gái nọ cũng chỉ để muốn giải quyết nhu cầu sinh lý của bản thân và muốn moi tiền của cô gái ấy, thì sao? Cô gái ấy sẽ chọn ai ? Câu trả lời thực ra rất dễ. Những tên sở Khanh đương nhiên tán gái giỏi hơn những người đàn ông tốt, bởi vì đó là nghề của chúng . Đó là kinh nghiệm, là kỹ năng được chúng trui rèn qua rất nhiều cô gái khác nhau trong rất nhiều thời gian khác nhau. Cũng trong từng đấy thời gian mà bọn sở khanh dùng để trui rèn tài năng tán gái, thì người đàn ông tốt sẽ dùng thời gian đó để học tập lao động và phát triển sự nghiệp bản thân . Người đàn ông tốt sẽ không tán gái giỏi như những tên sở khanh, bởi vì anh ta dùng phần lớn thời gian cho công việc và sự nghiệp . Anh ta có thể giỏi về đạo đức, giỏi về kiến thức, giỏi về tay nghề , nhưng khả năng tán gái hiểu tâm lý của phụ nữ và chiều chuộng phụ nữ thì người đàn ông tốt chắc chắn sẽ không thể nào bằng được bọn chúng. Trong số những người tán gái đấy , người đàn ông tốt sẽ lọt thỏm trong một đám quá hào nhoáng kia . Người phụ nữ sẽ chọn một người hiểu tâm lý của mình, biết chiều chuộng mình, biết chăm sóc mình, và khi cưới về rồi mới phũ phàng nhận ra đấy chỉ là một tên khốn nạn . Trong hoàn cảnh này, người phụ nữ ấy không hề chọn lựa mà là bị chọn bởi những kẻ sở khanh kia. Trong 10 người theo đuổi cô ta thì 9 tên sở khanh đã giành nhau, còn người đàn ông tốt kia đương nhiên không thể cạnh tranh lại bọn sở khanh ấy . Đơn giản là trong trường hợp này cô gái ấy đã bị chọn chứ chưa hề chọn lựa, vì vậy câu hỏi tại sao mình lại chọn tên đó sẽ không bao giờ có câu trả lời. Và giả sử một cách khác, cũng trong trường hợp này, cô gái ấy đã thấy được cái tốt của người đàn ông lạc lõng kia . Trong số 10 người theo đuổi cô, chín người hiểu tâm lý, chiều chuộng ra vẻ yêu thương và rất là biết chăm sóc , và lại lạc ra một người đàn ông cù lần không hiểu tâm lý phụ nữ, không dành quá nhiều thời gian cho cô . Cô tìm hiểu người đàn ông ấy, thì thấy rằng anh ấy không có nhiều thời gian cho cô bởi anh ấy bận đèn sách để chuẩn bị kỳ thi cử sắp tới . Mặc dù không có nhiều thời gian cho cô , nhưng cô là người phụ nữ duy nhất mà anh ấy yêu thương. Còn bọn sở khanh kia tán một lúc ba bốn người , có khi tới năm sáu người không biết chừng. Khi cô chọn người đàn ông tốt ấy , cô chủ động tới chăm sóc người đàn ông tốt, giúp anh ấy thi cử thành công và đậu quan lớn . Sau khi vinh quy bái tổ về làng, anh cưới cô làm vợ và cô trở thành phu nhân của quan huyện . Vị quan ấy có thể sẽ tự hào rằng mình đã có tài năng tán gái siêu hạng, giữa một đám sở khanh mà mình lại chiến thắng để sở hữu được người phụ nữ xinh đẹp ấy . Thực ra không phải anh ta chiến thắng, không phải vì anh ta thực sự giỏi hơn bọn sở khanh, mà anh ta chiến thắng là vì cô gái ấy đã chọn anh ta chứ không phải anh ta chọn cô gái ấy . Cô gái ấy mới là người làm chủ trong chuyện tình này, và anh ta có được cô gái ấy vì cô ấy đã chọn anh ta làm nơi để trao thân gửi phận , chứ về kỹ năng tán gái thì anh ta không thể bằng được bất cứ tên sở khanh nào. ANH TA MỚI LÀ NGƯỜI ĐƯỢC CHỌN.
Bây giờ ta lại giả sử một vấn đề khác, giả sử như cô gái xinh đẹp ấy có 100 người theo đuổi ( lấy con số 100 cho nó nhiều) , và cả 100 người ấy đều là sở khanh cả thì phải làm sao? Ta phải xét lại nhu cầu cơ bản của một người phụ nữ là có được một người chồng tốt để bảo vệ mình, và sẽ là một người cha tốt để chăm sóc cho những đứa con của mình sau này. Nhu cầu này là nhu cầu căn bản của bất cứ người phụ nữ nào . Nếu như 100 người kia theo đuổi cô gái đều là 100 tên sở khanh cả, thì cả 100 tên ấy đều không đạt yêu cầu căn bản . Vì vậy, một người phụ nữ thông minh sẽ chủ động đi chọn người đàn ông cho mình . Một người phụ nữ thông minh có thể thấy một anh thư sinh đang chăm lo đèn sách , hoàn toàn không có ý theo đuổi cô . Cô chủ động tiếp cận, chủ động theo đuổi, chủ động chăm sóc cho anh thanh niên đèn sách kia . Sau thời gian anh ấy cảm động, đi thi đậu quan lớn, vinh quy bái tổ về làng. Anh ta gặp lại người phụ nữ đã chăm sóc mình khi xưa, cảm động và lấy cô ấy làm vợ, nguyện cả đời chăm sóc cô ấy, thương yêu cô ấy không bao giờ thay lòng đổi dạ, thì người phụ nữ ấy mới thật sự là người phụ nữ thông minh . Có rất nhiều người phụ nữ sẽ nói rằng "nếu chủ động đi theo đuổi đàn ông thì sẽ là mất giá" , điều này không sai . Các bạn hãy nghĩ một người khách hàng đi mua hàng thì họ chỉ quan tâm đến cái giá của món hàng , chứ có ai dám hỏi một vị khách hàng là "vị khách hàng này đáng giá bao nhiêu?" . Không, làm gì có . Khách hàng thì không có giá. Nếu một người phụ nữ theo đuổi một người đàn ông, họ sẽ tự biến mình từ một món hàng biến thành người đi chọn hàng, mà người đi chọn hàng tức là khách hàng thì vô giá.
A Tú trong câu chuyện này không hề có lỗi gì, bản thân chỉ là như một con cừu, mà con cừu thì đâu có quyền lựa chọn con sói nào sẽ ăn thịt mình . Con cừu chỉ có quyền bỏ chạy , và A Tú đã từng muốn bỏ chạy, từng cố gắng né tránh Bình Tâm . Nàng từng thề trước bài vị chồng mình là sẽ trọn đời thờ chồng không đi bước nữa . Nhưng vì con sói Bình Tâm kia quá gian ác, con sói Bình Tâm kia đã đuổi theo và tóm được con cừu, ăn thịt con cừu. A Tú không đủ thông minh, không đủ kiến thức để thắng được con sói gian ác, đây là số mệnh của nàng.
A Tú khóc, nàng khóc rất nhiều . Nàng ôm Nguyệt hàng vào lòng, cảm thấy mình vô cùng có lỗi . Nàng thấy mình không chỉ có lỗi với con mà còn có lỗi với người chồng quá cố, có lỗi với tổ tiên họ Nguyễn . Đau xót vô cùng, xấu hổ vô cùng , nhục nhã vô cùng. A Tú không có kiến thức để hiểu rằng những chuyện xảy ra chỉ là số mệnh, là những chuyện mà nàng không có khả năng chạy trốn thoát được. Nước mắt cứ dàn dụa rơi ướt lên vai áo Nguyệt Hằng. Nguyệt Hằng lúc này thương mẹ lắm, ngước đầu lên nhìn mẹ, hai tay lau nước mắt cho mẹ mà nói.
- " mẹ ơi , mẹ đừng đau buồn nữa . Mọi chuyện cũng đã qua rồi, con không trách mẹ đâu, mẹ đừng khóc nữa"
Tay Nguyệt Hằng lau nước mắt cho mẹ , nhưng chính bản thân nàng cũng đang khóc rưng rức. A Tú thút thít nín khóc, cũng đưa tay lau nước mắt con gái mình mà gật đầu.
- " được rồi , mẹ không khóc nữa, con cũng nín đi"
Hai mẹ con dỗ dành cho nhau, lại ôm nhau thật chặt , cứ như là sợ mất nhau vĩnh viễn . Trong những giây phút như thế này, tình cảm của mẹ con lại càng gắn bó khăng khít hơn bao giờ hết.
Sau đêm đen trời lại sáng, mặc dù gia đình họ Nguyễn đã bị tên Bình Tâm moi hết tiền bạc tích góp, nhưng nhà cửa đất đai vẫn còn nguyên đó. Bọn họ vẫn có thể cho người ta thuê thu lợi hoa màu, vẫn sẽ sống được cuộc sống nhàn rỗi và sung túc, không có gì phải lo lắng . Tên Bình Tâm cũng sẽ không thể ở căn nhà đó được nữa, việc của A Tú và Nguyệt Hằng bây giờ là trở lại làng và tới tìm gặp trưởng làng, nhờ cả làng đánh đuổi tên Bình Tâm ấy mà thôi . Một tương lai mới bình yên của hai mẹ con sẽ lại bắt đầu. A Tú ôm chặt con vào lòng , ngước lên nhìn bầu trời trong xanh kia . Bầu trời vẫn còn đang rất sáng, ánh nắng ban trưa chiếu rọi qua tàn lá xuống hai mẹ con tựa như ánh sáng soi rọi con đường phía trước của họ . Người ta thường nói sau đêm đen trời lại sáng, mọi chuyện đau khổ và nhục nhã đã qua rồi, một tương lai mới tốt đẹp hơn đến với mẹ con Nguyệt Hằng, có phải thế không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất