Minh Vương – Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi
Chương 64:
Tôi cám ơn nha!
Bé rất có hứng thú với chuyện chơi đùa, dù sao bọn quỷ này cũng là đồ chơi của bé.
"Bác ơi, chơi một hai ba người gỗ sao?"
Bé thích chơi trò này với quỷ nhất.
Nhất là mấy con quỷ xấu.
Bọn chúng chơi trò chơi này kém cỏi nhất, dễ xử lý.
Đám quỷ cười ha hả, bên cạnh có một đám quỷ đang nhảy múa cuồng nhiệt, toàn bộ nhà xác gió thổi vù vù, phảng phất giống như tử vong sắp giáng lâm.
Cố Thích Phong vội vàng đè thấp giọng dặn dò bé: "Tể Tể, cháu đừng chơi cùng bọn chúng......"
Giọng của bé vang lên vô cùng rõ ràng trong nhà xác: "Trò chơi bắt đầu nha! Mấy người có số lượng nhiều, bên phía Tể Tể và chú Cố anh Minh Tư có số người rất ít, vòng thứ nhất mấy người chạy trước, Tể Tể đếm, đếm đến năm mà trong mấy người có ai động liền thua, người thua liền bị......"
Đám quỷ cùng nhau kêu to: "Ăn hết ăn hết ăn hết!"
Bé còn muốn cho bọn chúng một cơ hội: "Thật muốn ăn hết?"
Đám quỷ không kịp chờ đợi, bé tạm thời không tính đến, nhưng hai hồn phách nam một lớn một nhỏ kia thật sạch sẽ.
Một người có ánh sáng công đức, một người là người trong giới Huyền Môn, bất luận cái nào cũng là đại bổ.
Nhất định phải ăn hết!
Bé thở dài như một người lớn, phất phất tay nhỏ.
"Vậy được! Tể Tể tuyên bố, trò chơi bắt đầu!"
Bé nói xong, tất cả đám quỷ cùng nhau run lập cập.
Có gì đó đang lặng lẽ thay đổi.
Kiểu khí lạnh thấu xương này, lẽ ra quỷ như bọn chúng không cảm giác được mới đúng, nhưng bây giờ lại cảm giác được gió lạnh âm lãnh tới tận xương, đâm thẳng vào hồn phách.
Bé không quên điểm cái trán của chú Cố một cái, miễn cho mình bị lộ.
Chờ xác định được ý thức của chú Cố đã mơ hồ, bé bắt đầu đếm.
Vẫn là giọng trẻ con non nớt, mềm yếu nhu nhược, nhưng theo số đếm mà bé đếm thì âm khí bắt đầu ngưng tụ bên trong đôi mắt to xinh đẹp của bé, trong tầm mắt của tất cả quỷ ở đây, đứa nhỏ mập mạp mềm mại chậm rãi trở nên mơ hồ không rõ.
Đám quỷ: "......"
Chuyện không ổn!
Mau trốn!
Hai ba mươi con quỷ chạy trốn khắp bốn phía, bên kia âm khí duy trì Quỷ Vương trận đều run lẩy bẩy, vô thức lùi lại phía sau, lúc đầu sắp hội tụ thành vòng lớn của trận đồ, tự nhiên theo âm khí lui tán trong nháy mắt đã lộ ra một lỗ hổng.
Bách Minh Tư cụp mắt xuống, không tiếc tay vung xuống bùa hóa âm, huyết quang đầy trời, Quỷ Vương trận bắt đầu run rẩy kịch liệt, Quỷ vương sắp thành hình mở ra hai con ngươi màu đỏ như máu, không cam lòng lại oán độc nhìn về phía bé ở nơi xa đang trở lên mơ hồ không rõ.
*********************
Vì sao không thấy rõ?
Nó vậy mà không nhìn rõ đứa nhỏ kia có hình dáng cụ thể như thế nào, chứ nói chi là tướng mạo!
Cái này không đúng!
Cho dù là người trong Huyền môn có lợi hại đi chăng nữa, nó chỉ thiếu một bước là xưng vương, ở cảnh giới này của nó không có khả năng nhìn không rõ.
Đứa nhỏ này có vấn đề!
Bách Minh Tư chú ý thấy ở giữa trận đồ Bát Quái có ánh mắt oán độc không cam lòng của một con quỷ, cậu nhăn mày lại.
Lại thấy phương hướng mà con quỷ kia đang nhìn chính là Tể Tể, một ngọn lửa giận lập tức chạy thẳng lên đỉnh đầu!
Bị quỷ ghi hận là chuyện cực kỳ kinh khủng.
Trừ khi bản thân có năng lực mạnh mẽ, nếu không chỉ cần đám quỷ này không tiêu tán, từ nay về sau cuộc sống chắc chắn sẽ không yên ổn.
Hiện tại nó đang nhìn Tể Tể, đây là ghi hận Tể Tể phải không?
Nghĩ hay lắm!
Bách Minh Tư lại tung ra một lá bùa dẫn sét đánh xuống!
Mưa rào xối xả, trên bầu trời đánh ra một đạo sấm sét xé rách mây đen, một tiếng sấm nổ rền vang đánh xuống từ trên tầng cao nhất khu nội trú của bệnh viện.
Con quỷ kia còn kém một bước cuối cùng để thành hình thì bị đạo sấm sét này đánh tới, âm khí tản ra hơn phân nửa, ánh mắt oán độc âm tàn rốt cuộc chuyển sang nhìn Bách Minh Tư.
Trong nháy mắt nhìn thấy Bách Minh Tư, con quỷ kia âm lãnh lên tiếng.
"Gia tộc tâm linh! Người nhà họ Bách!"
Cho nên?
Đứa nhỏ nhìn không rõ ở bên kia chính là người mà nhà họ Bách mời từ Địa Phủ đến giúp đỡ?
Bách Minh Tư lạnh lùng nói: "Nếu đã biết là người nhà họ Bách, vậy thì lập tức thu tay lại!"
Con quỷ kia âm trầm nói: "Nằm mơ!"
Dù bị sét đánh đến mức suy yếu, con quỷ kia vẫn bắt đầu đánh trả về phía Bách Minh Tư.
Ở đằng xa, Tể Tể đang nuốt những con quỷ vi phạm luật chơi, lúc nuốt xuống con quỷ cuối cùng thì thấy con quỷ trong trận đồ Bát Quái dám tổn thương anh Minh Tư, đôi mắt to của bé đột nhiên biến thành một màu đen kịt.
Bé rất có hứng thú với chuyện chơi đùa, dù sao bọn quỷ này cũng là đồ chơi của bé.
"Bác ơi, chơi một hai ba người gỗ sao?"
Bé thích chơi trò này với quỷ nhất.
Nhất là mấy con quỷ xấu.
Bọn chúng chơi trò chơi này kém cỏi nhất, dễ xử lý.
Đám quỷ cười ha hả, bên cạnh có một đám quỷ đang nhảy múa cuồng nhiệt, toàn bộ nhà xác gió thổi vù vù, phảng phất giống như tử vong sắp giáng lâm.
Cố Thích Phong vội vàng đè thấp giọng dặn dò bé: "Tể Tể, cháu đừng chơi cùng bọn chúng......"
Giọng của bé vang lên vô cùng rõ ràng trong nhà xác: "Trò chơi bắt đầu nha! Mấy người có số lượng nhiều, bên phía Tể Tể và chú Cố anh Minh Tư có số người rất ít, vòng thứ nhất mấy người chạy trước, Tể Tể đếm, đếm đến năm mà trong mấy người có ai động liền thua, người thua liền bị......"
Đám quỷ cùng nhau kêu to: "Ăn hết ăn hết ăn hết!"
Bé còn muốn cho bọn chúng một cơ hội: "Thật muốn ăn hết?"
Đám quỷ không kịp chờ đợi, bé tạm thời không tính đến, nhưng hai hồn phách nam một lớn một nhỏ kia thật sạch sẽ.
Một người có ánh sáng công đức, một người là người trong giới Huyền Môn, bất luận cái nào cũng là đại bổ.
Nhất định phải ăn hết!
Bé thở dài như một người lớn, phất phất tay nhỏ.
"Vậy được! Tể Tể tuyên bố, trò chơi bắt đầu!"
Bé nói xong, tất cả đám quỷ cùng nhau run lập cập.
Có gì đó đang lặng lẽ thay đổi.
Kiểu khí lạnh thấu xương này, lẽ ra quỷ như bọn chúng không cảm giác được mới đúng, nhưng bây giờ lại cảm giác được gió lạnh âm lãnh tới tận xương, đâm thẳng vào hồn phách.
Bé không quên điểm cái trán của chú Cố một cái, miễn cho mình bị lộ.
Chờ xác định được ý thức của chú Cố đã mơ hồ, bé bắt đầu đếm.
Vẫn là giọng trẻ con non nớt, mềm yếu nhu nhược, nhưng theo số đếm mà bé đếm thì âm khí bắt đầu ngưng tụ bên trong đôi mắt to xinh đẹp của bé, trong tầm mắt của tất cả quỷ ở đây, đứa nhỏ mập mạp mềm mại chậm rãi trở nên mơ hồ không rõ.
Đám quỷ: "......"
Chuyện không ổn!
Mau trốn!
Hai ba mươi con quỷ chạy trốn khắp bốn phía, bên kia âm khí duy trì Quỷ Vương trận đều run lẩy bẩy, vô thức lùi lại phía sau, lúc đầu sắp hội tụ thành vòng lớn của trận đồ, tự nhiên theo âm khí lui tán trong nháy mắt đã lộ ra một lỗ hổng.
Bách Minh Tư cụp mắt xuống, không tiếc tay vung xuống bùa hóa âm, huyết quang đầy trời, Quỷ Vương trận bắt đầu run rẩy kịch liệt, Quỷ vương sắp thành hình mở ra hai con ngươi màu đỏ như máu, không cam lòng lại oán độc nhìn về phía bé ở nơi xa đang trở lên mơ hồ không rõ.
*********************
Vì sao không thấy rõ?
Nó vậy mà không nhìn rõ đứa nhỏ kia có hình dáng cụ thể như thế nào, chứ nói chi là tướng mạo!
Cái này không đúng!
Cho dù là người trong Huyền môn có lợi hại đi chăng nữa, nó chỉ thiếu một bước là xưng vương, ở cảnh giới này của nó không có khả năng nhìn không rõ.
Đứa nhỏ này có vấn đề!
Bách Minh Tư chú ý thấy ở giữa trận đồ Bát Quái có ánh mắt oán độc không cam lòng của một con quỷ, cậu nhăn mày lại.
Lại thấy phương hướng mà con quỷ kia đang nhìn chính là Tể Tể, một ngọn lửa giận lập tức chạy thẳng lên đỉnh đầu!
Bị quỷ ghi hận là chuyện cực kỳ kinh khủng.
Trừ khi bản thân có năng lực mạnh mẽ, nếu không chỉ cần đám quỷ này không tiêu tán, từ nay về sau cuộc sống chắc chắn sẽ không yên ổn.
Hiện tại nó đang nhìn Tể Tể, đây là ghi hận Tể Tể phải không?
Nghĩ hay lắm!
Bách Minh Tư lại tung ra một lá bùa dẫn sét đánh xuống!
Mưa rào xối xả, trên bầu trời đánh ra một đạo sấm sét xé rách mây đen, một tiếng sấm nổ rền vang đánh xuống từ trên tầng cao nhất khu nội trú của bệnh viện.
Con quỷ kia còn kém một bước cuối cùng để thành hình thì bị đạo sấm sét này đánh tới, âm khí tản ra hơn phân nửa, ánh mắt oán độc âm tàn rốt cuộc chuyển sang nhìn Bách Minh Tư.
Trong nháy mắt nhìn thấy Bách Minh Tư, con quỷ kia âm lãnh lên tiếng.
"Gia tộc tâm linh! Người nhà họ Bách!"
Cho nên?
Đứa nhỏ nhìn không rõ ở bên kia chính là người mà nhà họ Bách mời từ Địa Phủ đến giúp đỡ?
Bách Minh Tư lạnh lùng nói: "Nếu đã biết là người nhà họ Bách, vậy thì lập tức thu tay lại!"
Con quỷ kia âm trầm nói: "Nằm mơ!"
Dù bị sét đánh đến mức suy yếu, con quỷ kia vẫn bắt đầu đánh trả về phía Bách Minh Tư.
Ở đằng xa, Tể Tể đang nuốt những con quỷ vi phạm luật chơi, lúc nuốt xuống con quỷ cuối cùng thì thấy con quỷ trong trận đồ Bát Quái dám tổn thương anh Minh Tư, đôi mắt to của bé đột nhiên biến thành một màu đen kịt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất