Chương 69: Một Lần Luyện Mười Loại
Chu Thiên gật gật đầu, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ, những người này đều không khiến lão thất vọng, chỉ cần bọn họ dùng tốc độ này luyện chế, sẽ không xuất hiện sai lầm, chắc không có vấn đề gì.
Ánh mắt của lão nhìn về phía Từ Dương.
Chỉ thấy Từ Dương chậm rãi cầm lên một gốc linh thảo ném vào trong lò Luyện Đan, sau đó lại cầm lên một gốc linh thảo khác ném vào.
Tiếp đến lão trông thấy, Từ Dương trực tiếp đem một đống linh thảo ném vào lò Luyện Đan.
Chu Thiên nhìn thấy mà cằm suýt rơi xuống, vẻ mặt quái dị nhìn Từ Dương, chờ lò luyện đan của Từ Dương bốc lên khói xanh nổ ầm trời.
Vừa rồi Từ Dương ném số lượng linh thảo vào tương được luyện chế mười viên đan dược.
Xem ra bọn họ chắc thắng rồi.
Chu Thiên không nhúc nhích nhìn chằm chằm lò luyện đan của Từ Dương, chờ đợi âm thanh nổ vang.
Nhưng mà, chỉ thấy tốc độ tay của Từ Dương cực nhanh, hai tay trên dưới linh hoạt khống chế, luyện chế đan dược đâu vào đấy.
Lão chờ nửa ngày, cũng không thấy lò luyện đan của Từ Dương nổ tung.
Chỉ ngửi được mùi thơm từ lò luyện đan của Từ Dương truyền đến.
Đây là mùi thơm đan dược sắp ra lò mới có.
Ngay cả những Luyện Đan sư Dược Sơn Trang đang luyện chế đan dược cũng cũng không nhịn được ngẩng đầu nhìn Từ Dương.
Trong đầu vô cùng hỗn loạn.
Vừa rồi Từ Dương ném vào nhiều linh thảo như thế nhưng lại không nổ lò luyện đan, chẳng lẽ hắn lại có thể luyện chế thành công sao?
Điều này thật không thể tin được, thật nghịch thiên.
Sau đó, bọn họ thấy được một màn càng khiếp sợ hơn, hỏa phía dưới đan lô đang nhỏ dần rồi dập tắt.
Mùi thơm đan dược đậm đà phiêu tán đến chóp mũi mọi người.
Từ Dương vỗ lò luyện đan, mười viên đan dược trắng toát từ lò bay ra, vững vàng rơi xuống tay Từ Dương.
Mười viên đan dược là mười loại đan dược khác nhau.
Nên biết rằng, một loại phương pháp luyện chế đan dược có trình tự, nhiệt độ khác hẳn nhau.
Nhưng mà vừa rồi bọn họ nhìn thấy Từ Dương lại đồng thời luyện chế được mười loại thuốc khác nhau cùng một lúc.
Trình độ này đã vượt ra khỏi phạm vi nhận thức của bọn họ, một số người ngây ngốc nhìn Từ Dương, ngay cả khi lò luyện đan nổ tung cũng không biết.
Một số người đưa tay xoa mắt, không tin những gì đang diễn ra.
“Cái gì thế này, ta vừa nhìn thấy gì thế? Trời ạ, hắn không phải thần chứ?”
“Vừa rồi hắn dùng một lò mà luyện chế được mười loại đan dược!”
Bên này mọi người sợ hãi thán phục, Từ Dương lại bắt đầu.
Cũng như trước, ném vào một đống linh thảo.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, mười viên đan dược khác nhau lại xuất lò.
Những Luyện Đan sư khác đã hoàn toàn bị hấp dẫn, bọn họ không luyện đan, ánh mắt nhìn Từ Dương chăm chú, xem rốt cuộc hắn đang làm gì.
Chờ khi Từ Dương hoàn thành việc luyện chế một trăm viên đan dược, Luyện Dược sư Dược Sơn Trang còn chưa luyện được viên nào.
Trong đó hơn một nửa số người lò luyện đan đều bị nổ.
Vừa rồi tất cả bọn họ đều nhìn Từ Dương luyện đan, không một ai luyện cả.
“Nhìn tình huống ta đã thắng.” Từ Dương thu hồi Luyện Đan lô, thản nhiên nói.
Chu Thiên cười khổ: “Đại nhân, ngươi thắng.”
Từ Dương nhìn về phía những Luyện Đan sư nói: “Có chơi có chịu, bây giờ tới Thiên Lam Tông.”
Chu Thiên còn có thể nói gì, đánh nhau thì đánh không lại không nói, bây giờ ngay cả luyện đan cũng bị người ta đè bẹp.
Mặc dù dời tông có nghĩa là Dược Sơn Trang bị diệt vong.
Nhưng nếu không dời tông thì có nghĩa là tất cả Luyện Đan sư Dược Sơn Trang đều chết.
Hơn nữa, lão cũng đang suy nghĩ, nếu dời tông đến Thiên Lam Tông mà bọn họ biểu hiện tốt, có thể được Từ Dương truyền thụ một chút, xem như tùy tiện chỉ điểm, bọn họ cũng có thể được lợi cả đời.
Dù sao Từ Dương cũng là một quái vật luyện đan, dùng một lò luyện chế mười loại đan dược khác biệt.
Khi nghĩ tới điều này, Chu Thiên gật đầu, nói: “Được, đã nguyện đánh cược, vậy phải chịu thua, ngày mai sẽ dời đến Thiên Lam Tông.”
Nói tới chỗ này, vẻ cô đơn hiện lên trong mắt lão.
Không nghĩ tới truyền thừa nhiều năm như Dược Sơn Trang lại bị hủy diệt trên tay lão.
Nhưng ai bảo bọn đánh không lại người ta.
Không chỉ đánh không lại mà ngay cả sở trường luyện đan cũng không sánh nổi.
Từ Dương nhìn vẻ mặt cô đơn của Chu Thiên, đương nhiên biết lão đang suy nghĩ cái gì.
Từ Dương vỗ bả vai lão, nói: “Yên tâm đi, ta sẽ không diệt truyền thừa của các ngươi, các ngươi dời tông đến Thiên Lam Tông chúng ta, vẫn có thể gọi là Dược Sơn Trang, ngươi vẫn là tông chủ của Dược Sơn Trang.”
......
Ngày thứ hai, khi Từ Dương trở lại Thiên Lam Tông, toàn bộ Thiên Lam Tông trở nên sôi động.
Xa gần Tề Châu đều nghe tiếng Dược Sơn Trang, bọn họ muốn di chuyển toàn bộ đến tiến Thiên Lam Tông?
Cho nên người người đều đang suy đoán, có lẽ đây không phải đơn giản chỉ di chuyển tông môn, mà Dược Sơn Trang bị Thiên Lam Tông thâu tóm.
......
An bài cho người của Dược Sơn Trang ở riêng một nơi trên đỉnh núi, Từ Dương liền đem linh dược chồng chất như núi đưa cho những Luyện Đan sư kia luyện đan.
Những linh dược do đệ tử Thiên Lam Tông hái được.
Từ Dương cũng đưa đan phương của mình cho những Luyện Đan sư của Dược Sơn Trang.
Sau khi Luyện Đan sư Dược Sơn Trang nhìn thấy đan phương hắn đưa, cả người đều trầm mê trong đó.
“Cmn, đan phương này...... Quá thần kỳ!”
“Đúng thế, đan phương lại có thể luyện chế cỏ dại thành đan dược! Điều này thật khó có thể tin được.”
Vốn những Luyện Đan Sư Dược Sơn Trang đang bực tức không muốn luyện đan nhưng khi nhìn thấy đan phương này không nói thêm gì cả, mỗi người đều đắm chìm trong luyện đan.
Khi bọn họ thật sự dùng đan phương này và “cỏ dại” luyện chế ra đan dược, cả người cũng khiếp sợ.
Lúc này, bỗng nhiên bọn họ nghĩ, đan phương trong tay bọn họ có phải là bảo vật vô giá hay không?
Nếu lưu truyền ra ngoài sẽ khiến toàn bộ thế giới thay đổi.
Thế nhưng Từ Dương lại trực tiếp đưa cho bọn họ......
Điều này khiến bọn họ cảm giác sợ hãi, có phải Từ Dương lợi dụng bọn họ xong sẽ thịt bọn họ không?
......
Mấy ngày trôi qua, một lượng lớn đan dược được Luyện Dược sư Dược Sơn Trang luyện chế ra.
Tiếp đó, hết bình đan dược này đến bình đan dược khác nhét cho đệ tử Thiên Lam Tông như cho heo ăn.
Đệ tử Thiên Lam Tông trải qua một đoạn ăn đan dược như ăn kẹo đậu, tất cả đệ tử Thiên Lam Tông đều tăng tu vi lên tới Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, còn kém một chút nữa là bước vào Kim Đan kỳ.
Kế tiếp, một số đệ tử tài năng xuất chúng, Từ Dương sẽ cho đan dược để bọn họ đột phá lên Kim Đan kỳ.
Mà số lượng còn lại hoặc là tự mình đột phá, hoặc là chờ Từ Dương tìm đủ linh dược.
Ánh mắt của lão nhìn về phía Từ Dương.
Chỉ thấy Từ Dương chậm rãi cầm lên một gốc linh thảo ném vào trong lò Luyện Đan, sau đó lại cầm lên một gốc linh thảo khác ném vào.
Tiếp đến lão trông thấy, Từ Dương trực tiếp đem một đống linh thảo ném vào lò Luyện Đan.
Chu Thiên nhìn thấy mà cằm suýt rơi xuống, vẻ mặt quái dị nhìn Từ Dương, chờ lò luyện đan của Từ Dương bốc lên khói xanh nổ ầm trời.
Vừa rồi Từ Dương ném số lượng linh thảo vào tương được luyện chế mười viên đan dược.
Xem ra bọn họ chắc thắng rồi.
Chu Thiên không nhúc nhích nhìn chằm chằm lò luyện đan của Từ Dương, chờ đợi âm thanh nổ vang.
Nhưng mà, chỉ thấy tốc độ tay của Từ Dương cực nhanh, hai tay trên dưới linh hoạt khống chế, luyện chế đan dược đâu vào đấy.
Lão chờ nửa ngày, cũng không thấy lò luyện đan của Từ Dương nổ tung.
Chỉ ngửi được mùi thơm từ lò luyện đan của Từ Dương truyền đến.
Đây là mùi thơm đan dược sắp ra lò mới có.
Ngay cả những Luyện Đan sư Dược Sơn Trang đang luyện chế đan dược cũng cũng không nhịn được ngẩng đầu nhìn Từ Dương.
Trong đầu vô cùng hỗn loạn.
Vừa rồi Từ Dương ném vào nhiều linh thảo như thế nhưng lại không nổ lò luyện đan, chẳng lẽ hắn lại có thể luyện chế thành công sao?
Điều này thật không thể tin được, thật nghịch thiên.
Sau đó, bọn họ thấy được một màn càng khiếp sợ hơn, hỏa phía dưới đan lô đang nhỏ dần rồi dập tắt.
Mùi thơm đan dược đậm đà phiêu tán đến chóp mũi mọi người.
Từ Dương vỗ lò luyện đan, mười viên đan dược trắng toát từ lò bay ra, vững vàng rơi xuống tay Từ Dương.
Mười viên đan dược là mười loại đan dược khác nhau.
Nên biết rằng, một loại phương pháp luyện chế đan dược có trình tự, nhiệt độ khác hẳn nhau.
Nhưng mà vừa rồi bọn họ nhìn thấy Từ Dương lại đồng thời luyện chế được mười loại thuốc khác nhau cùng một lúc.
Trình độ này đã vượt ra khỏi phạm vi nhận thức của bọn họ, một số người ngây ngốc nhìn Từ Dương, ngay cả khi lò luyện đan nổ tung cũng không biết.
Một số người đưa tay xoa mắt, không tin những gì đang diễn ra.
“Cái gì thế này, ta vừa nhìn thấy gì thế? Trời ạ, hắn không phải thần chứ?”
“Vừa rồi hắn dùng một lò mà luyện chế được mười loại đan dược!”
Bên này mọi người sợ hãi thán phục, Từ Dương lại bắt đầu.
Cũng như trước, ném vào một đống linh thảo.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, mười viên đan dược khác nhau lại xuất lò.
Những Luyện Đan sư khác đã hoàn toàn bị hấp dẫn, bọn họ không luyện đan, ánh mắt nhìn Từ Dương chăm chú, xem rốt cuộc hắn đang làm gì.
Chờ khi Từ Dương hoàn thành việc luyện chế một trăm viên đan dược, Luyện Dược sư Dược Sơn Trang còn chưa luyện được viên nào.
Trong đó hơn một nửa số người lò luyện đan đều bị nổ.
Vừa rồi tất cả bọn họ đều nhìn Từ Dương luyện đan, không một ai luyện cả.
“Nhìn tình huống ta đã thắng.” Từ Dương thu hồi Luyện Đan lô, thản nhiên nói.
Chu Thiên cười khổ: “Đại nhân, ngươi thắng.”
Từ Dương nhìn về phía những Luyện Đan sư nói: “Có chơi có chịu, bây giờ tới Thiên Lam Tông.”
Chu Thiên còn có thể nói gì, đánh nhau thì đánh không lại không nói, bây giờ ngay cả luyện đan cũng bị người ta đè bẹp.
Mặc dù dời tông có nghĩa là Dược Sơn Trang bị diệt vong.
Nhưng nếu không dời tông thì có nghĩa là tất cả Luyện Đan sư Dược Sơn Trang đều chết.
Hơn nữa, lão cũng đang suy nghĩ, nếu dời tông đến Thiên Lam Tông mà bọn họ biểu hiện tốt, có thể được Từ Dương truyền thụ một chút, xem như tùy tiện chỉ điểm, bọn họ cũng có thể được lợi cả đời.
Dù sao Từ Dương cũng là một quái vật luyện đan, dùng một lò luyện chế mười loại đan dược khác biệt.
Khi nghĩ tới điều này, Chu Thiên gật đầu, nói: “Được, đã nguyện đánh cược, vậy phải chịu thua, ngày mai sẽ dời đến Thiên Lam Tông.”
Nói tới chỗ này, vẻ cô đơn hiện lên trong mắt lão.
Không nghĩ tới truyền thừa nhiều năm như Dược Sơn Trang lại bị hủy diệt trên tay lão.
Nhưng ai bảo bọn đánh không lại người ta.
Không chỉ đánh không lại mà ngay cả sở trường luyện đan cũng không sánh nổi.
Từ Dương nhìn vẻ mặt cô đơn của Chu Thiên, đương nhiên biết lão đang suy nghĩ cái gì.
Từ Dương vỗ bả vai lão, nói: “Yên tâm đi, ta sẽ không diệt truyền thừa của các ngươi, các ngươi dời tông đến Thiên Lam Tông chúng ta, vẫn có thể gọi là Dược Sơn Trang, ngươi vẫn là tông chủ của Dược Sơn Trang.”
......
Ngày thứ hai, khi Từ Dương trở lại Thiên Lam Tông, toàn bộ Thiên Lam Tông trở nên sôi động.
Xa gần Tề Châu đều nghe tiếng Dược Sơn Trang, bọn họ muốn di chuyển toàn bộ đến tiến Thiên Lam Tông?
Cho nên người người đều đang suy đoán, có lẽ đây không phải đơn giản chỉ di chuyển tông môn, mà Dược Sơn Trang bị Thiên Lam Tông thâu tóm.
......
An bài cho người của Dược Sơn Trang ở riêng một nơi trên đỉnh núi, Từ Dương liền đem linh dược chồng chất như núi đưa cho những Luyện Đan sư kia luyện đan.
Những linh dược do đệ tử Thiên Lam Tông hái được.
Từ Dương cũng đưa đan phương của mình cho những Luyện Đan sư của Dược Sơn Trang.
Sau khi Luyện Đan sư Dược Sơn Trang nhìn thấy đan phương hắn đưa, cả người đều trầm mê trong đó.
“Cmn, đan phương này...... Quá thần kỳ!”
“Đúng thế, đan phương lại có thể luyện chế cỏ dại thành đan dược! Điều này thật khó có thể tin được.”
Vốn những Luyện Đan Sư Dược Sơn Trang đang bực tức không muốn luyện đan nhưng khi nhìn thấy đan phương này không nói thêm gì cả, mỗi người đều đắm chìm trong luyện đan.
Khi bọn họ thật sự dùng đan phương này và “cỏ dại” luyện chế ra đan dược, cả người cũng khiếp sợ.
Lúc này, bỗng nhiên bọn họ nghĩ, đan phương trong tay bọn họ có phải là bảo vật vô giá hay không?
Nếu lưu truyền ra ngoài sẽ khiến toàn bộ thế giới thay đổi.
Thế nhưng Từ Dương lại trực tiếp đưa cho bọn họ......
Điều này khiến bọn họ cảm giác sợ hãi, có phải Từ Dương lợi dụng bọn họ xong sẽ thịt bọn họ không?
......
Mấy ngày trôi qua, một lượng lớn đan dược được Luyện Dược sư Dược Sơn Trang luyện chế ra.
Tiếp đó, hết bình đan dược này đến bình đan dược khác nhét cho đệ tử Thiên Lam Tông như cho heo ăn.
Đệ tử Thiên Lam Tông trải qua một đoạn ăn đan dược như ăn kẹo đậu, tất cả đệ tử Thiên Lam Tông đều tăng tu vi lên tới Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, còn kém một chút nữa là bước vào Kim Đan kỳ.
Kế tiếp, một số đệ tử tài năng xuất chúng, Từ Dương sẽ cho đan dược để bọn họ đột phá lên Kim Đan kỳ.
Mà số lượng còn lại hoặc là tự mình đột phá, hoặc là chờ Từ Dương tìm đủ linh dược.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất