Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Tán Tỉnh Quân Gia Trong Niên Đại Văn
Chương 4:
"Khiêm Lâm còn nhỏ, không thể không có mẹ, nhiều lắm là hai năm nữa, nếu hai năm sau em vẫn khăng khăng muốn ly hôn, anh sẽ báo cáo lên trên."
Ninh Hòa sửng sốt, còn chưa phản ứng kịp.
Không phải cô đã nói không ly hôn sao? Nam vẫn chưa tin?
Hạ Thiệu Xuyên nhìn cô gái nhỏ ngồi ở bên giường sững sờ, bởi vì khóc lóc một trận nên đầu tóc rối bù, hốc mắt phiếm hồng, trên khuôn mặt trắng nõn còn vương nước mắt.
Rõ ràng đã làm mẹ một con, hết lần này tới lần khác giống như đứa bé, một khi không hợp ý mình cô liền đập bát ném đũa, một khóc hai nháo ba thắt cổ.
Cả đại viện, nếu nói giọng vợ nhà ai lớn nhất, không cần đoán thì mọi người đều biết giọng vợ đoàn trưởng Hạ lớn nhất.
Phải nháo cho một gia đình êm ấm đến gà chó không yên cô mới vui vẻ.
Muốn hỏi tại sao?
Đương nhiên là do nguyên thân không hài lòng với cuộc hôn nhân này, không hài lòng với người chồng nam chính!
Nếu như có thể được chọn lại, Ninh Hòa chết cũng không xem quyển tiểu thuyết rách nát này.
Cô hoài nghi mình không chết vì bệnh mà đọc tiểu thuyết tức chết!
Nghiệt duyên của nguyên thân và nam chính bắt đầu từ một sự kiện chết đuối, nam chính thấy việc nghĩa hăng hái làm, cứu nguyên thân, cứu người vốn là một chuyện tốt, nhưng ở niên đại này không tốt lắm, nam nữ khác biệt, nam chính cứu nguyên thân nhưng cũng bởi vậy mà bị thôn dân vây xem nghị luận sôi nổi.
Chuyện nam chính cứu nguyên thân ở trong thôn một truyền mười, mười truyền trăm. Truyền đến cuối cùng hoàn toàn thay đổi mùi vị.
Phiên bản cuối cùng truyền thành nam chính thấy sắc nổi lòng tham với nguyên thân, cứu nguyên thân đồng thời đã soạng sờ khắp người.
Nhà hôn phu của nguyên thân biết chuyện quyết đoán từ hôn.
Người cha thôn trưởng của nguyên thân tự nhiên không thể để mất mặt mũi, liền dẫn nguyên thân đến nhà nam chính ép hôn.
Nam chính vốn đã đàm luận hôn sự với nữ chính thanh mai trúc mã, nhưng cũng vì nguyên thân tìm tới cửa đại náo, náo đến hôn sự ngâm nước nóng.
Kết quả cuối cùng, nam chính cưới nguyên thân, một đôi oán ngẫu cứ như vậy hợp thành một gia đình.
Nam chính và nguyên thân chỉ chung phòng một lần, cũng chính là đêm tân hôn, qua đêm đó không bao lâu nguyên thân mang thai.
Sau khi mang thai liền trở về nhà mẹ đẻ dưỡng thai, còn nam chính thì đi bộ đội.
Thoáng cái đã ba năm, mắt thấy đứa nhỏ sắp đến tuổi đi học, cha của nguyên thân thúc giục nguyên thân mang theo đứa nhỏ đi theo nam chính vào bộ đội.
……
Ninh Hòa lại hồi tưởng nội dung tiểu thuyết lần nữa.
Chó nghe xong cũng không nhịn được lắc đầu.
Nhân duyên vốn đang êm đẹp bị tác giả một bút đánh uyên ương, cuối cùng còn viết ra kết cục mỹ mãn của nam nữ chính gương vỡ lại lành.
Ninh Hòa sửng sốt, còn chưa phản ứng kịp.
Không phải cô đã nói không ly hôn sao? Nam vẫn chưa tin?
Hạ Thiệu Xuyên nhìn cô gái nhỏ ngồi ở bên giường sững sờ, bởi vì khóc lóc một trận nên đầu tóc rối bù, hốc mắt phiếm hồng, trên khuôn mặt trắng nõn còn vương nước mắt.
Rõ ràng đã làm mẹ một con, hết lần này tới lần khác giống như đứa bé, một khi không hợp ý mình cô liền đập bát ném đũa, một khóc hai nháo ba thắt cổ.
Cả đại viện, nếu nói giọng vợ nhà ai lớn nhất, không cần đoán thì mọi người đều biết giọng vợ đoàn trưởng Hạ lớn nhất.
Phải nháo cho một gia đình êm ấm đến gà chó không yên cô mới vui vẻ.
Muốn hỏi tại sao?
Đương nhiên là do nguyên thân không hài lòng với cuộc hôn nhân này, không hài lòng với người chồng nam chính!
Nếu như có thể được chọn lại, Ninh Hòa chết cũng không xem quyển tiểu thuyết rách nát này.
Cô hoài nghi mình không chết vì bệnh mà đọc tiểu thuyết tức chết!
Nghiệt duyên của nguyên thân và nam chính bắt đầu từ một sự kiện chết đuối, nam chính thấy việc nghĩa hăng hái làm, cứu nguyên thân, cứu người vốn là một chuyện tốt, nhưng ở niên đại này không tốt lắm, nam nữ khác biệt, nam chính cứu nguyên thân nhưng cũng bởi vậy mà bị thôn dân vây xem nghị luận sôi nổi.
Chuyện nam chính cứu nguyên thân ở trong thôn một truyền mười, mười truyền trăm. Truyền đến cuối cùng hoàn toàn thay đổi mùi vị.
Phiên bản cuối cùng truyền thành nam chính thấy sắc nổi lòng tham với nguyên thân, cứu nguyên thân đồng thời đã soạng sờ khắp người.
Nhà hôn phu của nguyên thân biết chuyện quyết đoán từ hôn.
Người cha thôn trưởng của nguyên thân tự nhiên không thể để mất mặt mũi, liền dẫn nguyên thân đến nhà nam chính ép hôn.
Nam chính vốn đã đàm luận hôn sự với nữ chính thanh mai trúc mã, nhưng cũng vì nguyên thân tìm tới cửa đại náo, náo đến hôn sự ngâm nước nóng.
Kết quả cuối cùng, nam chính cưới nguyên thân, một đôi oán ngẫu cứ như vậy hợp thành một gia đình.
Nam chính và nguyên thân chỉ chung phòng một lần, cũng chính là đêm tân hôn, qua đêm đó không bao lâu nguyên thân mang thai.
Sau khi mang thai liền trở về nhà mẹ đẻ dưỡng thai, còn nam chính thì đi bộ đội.
Thoáng cái đã ba năm, mắt thấy đứa nhỏ sắp đến tuổi đi học, cha của nguyên thân thúc giục nguyên thân mang theo đứa nhỏ đi theo nam chính vào bộ đội.
……
Ninh Hòa lại hồi tưởng nội dung tiểu thuyết lần nữa.
Chó nghe xong cũng không nhịn được lắc đầu.
Nhân duyên vốn đang êm đẹp bị tác giả một bút đánh uyên ương, cuối cùng còn viết ra kết cục mỹ mãn của nam nữ chính gương vỡ lại lành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất