Toàn Trí Độc Giả

Chương 103

Trước Sau
["....Đội trưởng, anh vừa nói gì?"]

Tôi tỉnh táo lại vì giọng nói khó tin của Shin Yoosung.

["Nói lại lần nữa. Anh vừa nói gì? Sao cơ? Người đồng hành cùng anh?"

"...."

"Người đàn ông đó là đồng đội của anh?"]

Yoo Jonghyuk không trả lời giọng nói đầy sự ngờ vực của cô. Tôi cũng ngạc nhiên nhưng cú sốc này đối với Shin Yoosung thì rất tàn khốc. Yoo Jonghyuk với cái tôi mạnh mẽ đã gọi tôi là 'đồng đội'.

["Đúng."]

Điều này làm tôi sợ. Cho dù tôi nghĩ thế nào về nó, anh ta không phải là người sẽ gọi tôi là 'bạn đồng hành'. Chẳng phải tên khốn này đã biết tôi sẽ được hồi sinh sao?

[Chòm sao 'Hải chiến Thần' bị tình đồng đội của bạn chạm vào.]

[Chòm sao 'Công lý Hói' đang đỏ mặt trước tình đồng chí của bạn.]

[500 xu đã được tài trợ.]

À, giờ thì tôi hiểu rồi. Yoo Jonghyuk, anh ta đang kiếm thêm xu. Có một chút kỳ lạ khi Uriel không tham gia nhưng anh ta phải nhắm đến nhà tài trợ bằng một trong những chòm sao.

Tôi bị thuyết phục khi nhìn anh ta chảy máu. Xem xét rằng đây là lần hồi quy thứ ba của anh ta, Yoo Jonghyuk không thể nói từ 'đồng đội'. Ở những lần đầu, anh ta đã gọi Lee Hyunsung và Lee Seolhwa là 'đồng đội' khi họ chết.

Thật đau đớn khi nghĩ về lượng lớn tiền mà anh ta sẽ nhận được ngay bây giờ. Tôi không thể ngăn cảm xúc của mình trở nên lạnh lẽo. Chết tiệt, đáng lẽ tôi nên nói câu đó.

["Đội trưởng, làm thế nào anh có thể nói điều đó?"]

Tất nhiên, Shin Yoosung không biết suy nghĩ của Yoo Jonghyuk và trông như thể thế giới đang sụp đổ.

Không có lựa chọn. Shin Yoosung ở lần thứ 41.....

Cô chưa bao giờ nghe Yoo Jonghyuk gọi bất cứ ai là đồng đội của mình. Shin Yoosung đấm vào lưỡi kiếm của Yoo Jonghyuk.

Bất chấp sự khác biệt giữa cơ thể và vũ khí, thứ nhận thiệt hại lại là thanh kiếm của Yoo Jonghyuk. Đó là Heaven Shaking Sword cấp SS. Bỏ qua các lựa chọn đặc biệt, độ bền và sức mạnh của nó là một trong những thứ tốt nhất. Tuy nhiên, thanh kiếm này đã bị hư hại bởi nắm đấm của Shin Yoosung.

Cuối cùng, Heaven Shaking Sword đã không chịu được cú va chạm và bị bẻ cong. Sức mạnh chia tách bầu trời hung mạnh đã bất lực chệch hướng.

["Làm sao anh dám nói điều này trước mặt tôi?"]

Shin Yoosung hét lên và không sử dụng bất kỳ kỹ năng đặc biệt nào. Cô ấy vừa đấm một cú đấm chứa sức mạnh ngưng tụ đến giới hạn.

Yoo Jonghyuk ho ra máu và bay đi sau cú đánh này. Các cuộc tấn công của cô, tốc độ và các biến thể của cô. Shin Yoosung vượt trội hơn Yoo Jonghyuk về mọi mặt.

Phượng hoàng đỏ Shunpo và Thanh kiếm phá vỡ bầu trời mà Yoo Jonghyuk tự hào đã phai mờ trước mặt Shin Yoosung.

Một âm thanh khủng khiếp phát ra từ cơ thể vỡ vụn của anh ta và Yoo Jonghyuk bị đẩy lùi. Nó không phải vấn đề tài năng mà là vấn đề thời gian.

Mặc dù bị suy yếu bởi thời gian, Shin Yoosung thứ 41 là Chúa tể quái thú gần với giới hạn cao nhất mà Shin Yoosung có thể đạt được. Mặt khác, Yoo Jonghyuk hiện tại đang ở giai đoạn đầu phát triển của Yoo Jonghyuk.

["Tại sao lại gọi hắn ta là đồng đội? Có phải vì hắn ta hy sinh thân mình vì anh? Chỉ vì điều này?"]

Máu trào ra không ngừng. Tuy thế Yoo Jonghyuk vẫn không bỏ cuộc. Anh ta không dừng lại và tiếp tục cầm thanh kiếm của mình. Tên điên đó, vì cái quái gì mà anh ta lại chiến đấu?

Tôi nhìn Yoo Jonghyuk chảy máu và ngày càng bực bội. Anh ta không phải nên chạy đi sau khi nhận ra có gì đó không ổn à? Đó không phải là những gì anh ta thường làm sao?

Một lần nữa, Shin Yoosung mở miệng.

["Vậy còn tôi và những người khác thì sao? Jihye unnie và Hyunsung oppa. Seolhwa unnie? Những người đã chiến đấu với anh là cái quái gì hả?"

"Tôi... Tôi không biết cô đang nói cái gì."

"Sao cơ?"

"Chỉ có một điều tôi biết." Yoo Jonghyuk lau máu trên môi và nói. "Cô đã giết bạn đồng hành của tôi trong vòng này. Như vậy, cô cũng sẽ chết."]

Chết tiệt, lần này tôi không thể không cảm thấy xúc động.



[Chìm đắm quá mức đã hạn chế một số tính năng của Bức tường thứ tư.]

Tôi bị đánh lừa bởi diễn xuất của tên đó. Đúng thế, tôi đọc Con đường sinh tồn cũng chính vì nó. Nghĩ lại thì, tôi đã rơi nước mắt khi Yoo Jonghyuk nói điều gì đó tương tự như thế với Lee Hyunsung.

Tôi bỗng thấy bồn chồn. Một độc giả trở thành bạn đồng hành của nhân vật chính, Yoo Jonghyuk.

Shin Yoosung nhìn Yoo Jonghyuk với khuôn mặt dường như đã mất tất cả.

["Anh không thể như thế này..."]

Một hào quang đáng ngại tràn ngập xung quanh cô. Đó là một quá trình mà sự trống rỗng chuyển sang thành sự phản bội và sự phản bội chuyển sang tức giận.

["Anh đang thay đổi. Tôi không thể chịu được nó."]

Sức mạnh lấp đầy trong nắm đấm của Shin Yoosung. Tôi muốn xem thêm một chút nhưng tôi có một cảm giác khủng hoảng.

[Việc chìm đắm quá mức dẫn đến sự gia tăng sâu sắc mức độ thành thạo của 'Độc giả toàn trí'.]

Nếu điều này xảy ra thì Yoo Jonghyuk sẽ thực sự chết. Tôi không thể để anh ta bị giết ở đây. Tôi nhanh chóng chuyển chế độ Độc giả toàn trí.

Đó là từ quan điểm của nhân vật chính ngôi thứ ba thành ngôi thứ nhất.

[Thay đổi quan điểm của bạn thành ngôi thứ nhất.]

....

[Thay đổi quan điểm của nhân vật chính ngôi thứ nhất đã thất bại.]

Gì? Tại sao?

[Bạn đã không đáp ứng các điều kiện để thay đổi quan điểm.]

Cảm giác như tôi đã bị đánh vào phía sau đầu. Có hai điều kiện để sử dụng quan điểm của nhân vật chính ngôi thứ nhất.

Một, tôi phải chết và ở trong trạng thái cơ thể. Hai, mục tiêu và tôi nên nghĩ về nhau.

Điều kiện đầu tiên đã được đáp ứng nhưng vấn đề là điều kiện thứ hai. Tên khốn đó không nghĩ về tôi ngay bây giờ?

Sau đó, những gì đang xảy vì trả thù là cái gì? Tôi nhìn Yoo Jonghyuk, người đang điên cuồng tấn công và trở nên sững sờ.

["Chết đi. Tôi sẽ giết cô."]

Tên khốn đó, anh ta đang nghĩ về cái gì hả? Shin Yoosung nhìn Yoo Jonghyuk và mở miệng.

["Không thể được. Tôi định sẽ hoàn thành nó một cách nhanh chóng nhưng tôi đã thay đổi ý định."]

Shin Yoosung mỉm cười như một con quỷ.

[Tôi sẽ kết thúc thế giới của đội trưởng theo cách khủng khiếp nhất.]

Đôi mắt của Shin Yoosung rời khỏi Yoo Jonghyuk. Trái tim tôi thắt lại theo khoảnh khắc tôi dõi theo ánh mắt của cô ấy. Chết tiệt, tôi thực sự không thể chỉ đợi ở đây và xem. Nếu tôi không thể chuyển cho Yoo Jonghyuk thì đành sang người khác vậy.

Lúc này, một cảm giác sắc bén lướt qua tâm trí tôi. Một nhân vật bất ngờ đã nghĩ về tôi.

.....Tôi có thể chuyển sang người này không? Có thể không? À, đúng rồi. Đó là bởi vì Yoo Jonghyuk đã nói những lời đó. Ừm, có lẽ sẽ tốt hơn nếu chuyển sang người này. Tôi không biết, hãy thử xem.

Tôi bắt đầu phóng tâm trí của mình về phía người đó. Rồi sau một lúc. Tầm nhìn của tôi rung lên và tôi trở nên chóng mặt.

[Thay đổi quan điểm của bạn thành ngôi thứ nhất.]

Ý thức của tôi bị hút đến một nơi khác.

________

'Đồng đội?'

Lần đầu tiên nghe thấy nó, Shin Yoosung đã tự hỏi đôi tai của mình. Đồng hành. Làm thế nào điều này có thể? Đây là Yoo Jonghyuk, không phải người khác.



Shin Yoosung không thể hiểu được cảm xúc nảy nở sâu thẳm trong trái tim cô. Đó là một cảm xúc mà cô đã quên mất trong một ngàn năm dài dằng dẵng.

Yoo Jonghyuk, đồng đội.

Cô không biết chuyện gì đã xảy ra với Yoo Jonghyuk. Nhưng nếu đó là sự thật, có lẽ Yoo Jonghyuk lúc đó đối với cô ấy.....

Shin Yoosung chạm đất mà không nhận ra điều đó.

'Thật tệ.'

Shin Yoosung nghĩ vậy. Vì vậy, tôi cũng nghĩ như vậy.

"Đây là cơ hội cuối cùng của anh." Cô không thể chịu đựng được một điều thấp kém như vậy. "Nếu anh hủy bỏ lời nói đấy thì tôi sẽ giết anh mà không có bất kỳ đau đớn nào. Nói đi, nói rằng hắn ta không phải là đồng đội của anh, chỉ là một người mà anh biết."

Yoo Jonghyuk đang chảy máu đã không trả lời mặc kệ tình trạng của anh ta. Shin Yoosung đã bị nghiền nát một cánh tay và đôi chân của anh ta giờ rất yếu. Mặc dù vậy, đôi mắt của Yoo Jonghyuk vẫn sáng ngời.

Shin Yoosung nhìn chằm chằm vào Yoo Jonghyuk và nghiến răng trước khi ra lệnh. "Giữ chặt lấy Yoo Jonghyuk."

Các xác ướp lưu huỳnh cấp 6 đã đi qua Cổng quái vật bắt đầu di chuyển. Băng trắng của họ cuốn chặt lấy cơ thể của Yoo Jonghyuk và tay chân của Yoo Jonghyuk bị kéo như thể chúng sẽ bị xé toạc. Shin Yoosung tuyên bố, "Đội trưởng, tôi sẽ giết chúng, từng người một. Đội trưởng, anh là người đã chọn con đường đau đớn nhất."

Shin Yoosung đi về phía rìa đảo, để Yoo Jonghyuk một mình.

"Giết cô ta! Cô ta là thảm họa!"

Các hóa thân trèo lên khỏi mặt nước và phát hiện ra Shin Yoosung. Shin Yoosung vẫy tay về phía họ. Các hóa thân được chạm vào bởi ánh sáng phát ra từ tay cô và bị xé toạc như tờ báo ướt. Không có thời gian để họ hét lên.

"Lũ lụt."

Quái vật đổ ra từ Cổng quái vật tuân theo lệnh của cô. Hai trong số những con quái vật mạnh nhất đang đứng đằng sau cô như lính canh.

Loài sinh vật biển cấp 5, King Masswood. Sinh vật khổng lồ cấp 5, Heavy Metal Bean.

Chúng là những con quái vật có thể gây ra những thảm họa nhỏ cho thế giới này. Cô chuẩn bị nói thì một cuộc tấn công sắc bén đến từ phía bên cạnh.

"Cô định đi đâu?"

Đó là một thanh kiếm hào nhoáng. Người cầm nó mặc một chiếc áo hoodie đen ngoài một chiếc váy mỏng. Shin Yoosung ngay lập tức nhận ra cô ấy là ai. Sát quỷ đang bùng cháy trong mắt Lee Jihye.

"Cô dám làm cho sư phụ trở nên như vậy?"

Sự uy nghi của một chòm sao vĩ đại xuất hiện từ cơ thể của Lee Jihye. Đó là sức mạnh của một người mạnh hơn bất kỳ ai trên biển. Shin Yoosung nhận thấy dấu ấn mà Lee Jihye muốn sử dụng. Nơi này là một dòng sông.

"....đến Chúa."

Khoảnh khắc cô bắt đầu đọc một đoạn, những con tàu trong suốt nổi lên từ mọi góc của sông Hàn.

"Vẫn là 12 tàu...."

23 tàu xuất hiện trên sông Hàn, tách làn nước. Đó là một cảnh tượng khiến mọi người không thốt nên lời. Dấu ấn của Công tước Trung thành và Chiến tranh, Hạm đội ma. Bất chấp ánh hào quang ngột ngạt của những con tàu, Shin Yoosung chỉ mỉm cười như cô đã bỏ lỡ nó.

"...Đây là kỹ năng của Unnie."

"Unnie? Cô già hơn tôi rất nhiều!"

"Tuy nhiên, chị vẫn còn một chặng đường dài để đi. Thuyền trưởng nên ở trên tàu. Tại sao chị lại ở một nơi như thế này?" Ngay lập tức Shin Yoosung chạm vào cô nhóc và nâng cằm Lee Jihye. "Unnie đáng thương. Chị không biết gì cả."

"Chết tiệt! Tốc độ này là cái gì?"

Lee Jihye vội vã rút lui nhưng cô không thể thoát khỏi tốc độ của Shin Yoosung.

"Chị không biết. Yoo Jonghyuk sẽ sử dụng chị và sau đó bỏ rơi chị. Chị sẽ chết."

Lưỡi kiếm của Lee Jihye bay về phía Shin Yoosung. Shin Yoosung nhẹ nhàng nắm lấy lưỡi kiếm.

"Chị, người muốn được Yoo Jonghyuk thừa nhận, đã chết ở biển, nơi mà chị yêu quý rất nhiều. Chị bị tàn sát một cách khủng khiếp bởi tên người nhật, người ghét nhà tài trợ của chị."

"Mọi người, tấn công với toàn bộ sức mạnh!"

12 chiếc tàu bắt đầu khai hỏa ngay khi Lee Jihye hét lên. Shin Yoosung vừa cười vừa nhìn những viên đạn bay đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau