Chương 121
Ngay sau đó, vùng đồng bằng bị nhuốm đầy máu từ trận chiến. Không, nó không thể gọi là một trận chiến.
Nội tạng rơi ra từ da thịt rách nát của những con người nhỏ bé. Họ bị dẫm đạp dưới bàn chân của người Nhật khi chúng di chuyển.
"Aaaaaaack!"
"C-Cứu tôi với! Cứu tôi!"
Nó có thể chỉ là một tiếng hét bé nhỏ nhưng sự sống của mỗi người đều có trọng lượng giống nhau. Tuy có kích thước nhỏ bé nhưng họ có cuộc sống bình thường như con người trên Trái đất cho đến khi kịch bản xảy ra. Họ đã ăn, làm việc và sống một cuộc sống bình thường với gia đình của họ...
Những cảnh tượng quen thuộc từ Trái đất chồng lên nhau với xác chết của những con người nhỏ bé.
Hóa thân Nhật Bản cười lớn. "Hahaha! Hóa ra nó có cảm giác thế này."
Có lẽ Xun Kuang nên được sinh ra trong thời đại này. Đó là thời đại chứng minh rằng sự xấu xa vốn có của con người ở khắp mọi nơi.
(*Xun Kuang - Tuân Tử: một nhà Nho, nhà tư tưởng của Trung Hoa vào cuối thời Chiến Quốc.)
Những nạn nhân ngay lập tức quay ngược trở thành hung thủ khi được cung cấp quyền lực và phần thưởng. Có thể họ thậm chí còn trở nên tồi tệ hơn vì họ đã trải qua nó.
Shin Yoosung hỏi tôi, "...Làm sao họ có thể làm điều này?"
Có lẽ đó không phải là một câu hỏi mà cô bé thực sự tò mò. Cô bé đã biết rõ đáp án của câu hỏi này. Tôi đặt tay lên vai Shin Yoosung mà không nói một lời. Vai của Shin Yoosung run lên như bị cái gì đó đè nặng.
"Quá nhiều...!"
Nhận tiền xu, đạt được các vật phẩm mới, đạt được kỹ năng và trở nên mạnh mẽ hơn. Mọi người không biết còn cách nào để sống lâu hơn một chút trên thế giới này.
"T-Thảm họa..." Một người tí hon bò về phía chân chúng tôi. "L-Làm ơn, xin rủ lòng thương xót..."
Sức mạnh vượt ra ngoài lẽ thường gợi lên sự sợ hãi và kinh hoàng. Đối với cư dân của Vùng đất Hòa bình, con người vừa là thần, vừa là thảm họa.
Tôi cúi xuống và đưa một ngón tay ra cho người đó. Bàn tay anh ta vươn về phía ngón tay tôi. Có những tiếng thở gấp gáp khi con người nhỏ bé này tiếp xúc với đầu ngón tay tôi.
Một niềm vui kỳ lạ tràn ngập trên gương mặt con người nhỏ bé vào giây phút trút hơi thở cuối cùng. Cứ như thể anh ta chạm được vào một vị thần và nhận được sự cứu rỗi.
[Thực hiện các nhiệm vụ của một thảm họa.]
Bây giờ chúng tôi phải giết những người nhỏ bé này. Tôi cảm thấy Shin Yoosung đang phát ra một ma lực sôi sục bên cạnh tôi. Tôi sợ cô bé sẽ lao ngay tới những người Nhật nhưng sát khí của cô bé hướng về phía khác. "Đó... nó là người đã tạo ra kịch bản này?"
Đó là dokkaebi trung cấp. Không giống như dokkaebi cấp thấp, một dokkaebi ung dung bay lơ lửng trên không với cánh tay khoanh lại. Đó không phải là Paul, người được đưa đến Cục. Hiện tại nó đang phải chịu sự nóng nực đến tan chảy trong địa ngục.
Tôi nhớ đến một đoạn văn bản ngắn của Con đường sinh tồn mà tôi đã đọc trước đó.
[Dokkaebi trung cấp của kịch bản Thế giới bị bỏ rơi. Tên nó là Ganul.]
Dokkaebi trung cấp Ganul nói.
[Đúng như dự đoán, những người chơi lượt thứ 3 của mái vòm Nhật Bản đã hot ngay từ đầu. Tôi hy vọng các bạn sẽ kiếm được nhiều tiền trên Vùng đất hòa bình này.]
Đó là lượt thứ ba...
Đúng như dự đoán, kịch bản của mái vòm Nhật Bản rất vất vả.
"Haha, thật tốt! Đây là lý do tại sao những người đi lượt một và hai lại chạy nhanh đến vậy."
"Anh có thấy những đồng xu đang vào tay chúng ta không? Đây không phải là một kịch bản hoàn toàn miễn phí sao?"
[Nhiều chòm sao hào hứng.]
[Một số chòm sao muốn nhìn thấy 10 người tí hon bị giết cùng một lúc.]
Sự tức giận sớm tràn ngập trên khuôn mặt của Shin Yoosung.
"Đều là bởi vì những tên khốn này...!"
Tuy nhiên, cơn thịnh nộ của cô bé không có nơi nào để phát tác. Các chòm sao nằm trên đỉnh Star Stream. Họ không phải là người mà Shin Yoosung, một 'hóa thân' có thể đối mặt. Đó là lý do tại sao tất cả những gì chúng tôi có thể làm là tìm một vật tế để trút cơn giận dữ này.
"Hahaha, 10 tên cùng một lúc! Ta sẽ giết ngươi trước!"
Tôi không thể tìm thấy bất kỳ lý trí nào trong ánh mắt của những người Nhật đang vui vẻ cầm kiếm của họ. Trong mắt họ, những người nhỏ bé có lẽ giống như những đồng tiền sống.
"Ahjussi, đây...!"
Rồi một người nhỏ bé được trang bị vũ khí nặng nề bước ra khỏi đội quân. Anh ta dường như là chỉ huy của đội quân này.
"Vinh quang cho Kal-Seiviah!"
Vị chỉ huy giơ kiếm dũng cảm lao về phía thảm họa. Người Nhật Bản có vẻ khó chịu và vung kiếm.
Thật bất ngờ, kẻ nhỏ bé đã thoát được bằng những động tác thần tốc. Hóa thân Nhật Bản ngạc nhiên kêu lên. "C-Cái gì?"
Người chỉ huy chạy dọc theo lưỡi kiếm và đâm thành công vào mu bàn tay của người Nhật, lần đầu tiên. Đó là một sức mạnh chiến đấu tuyệt vời. Người Nhật giật mình vung tay hất người tí hon ra.
"Chết tiệt! Đau quá!"
Người tí hon hét lên khi bị ném xuống đất. Người Nhật còn lại cười thích thú.
"Cũng có một tên khá dũng cảm ở đây ha?"
Gần như là không có một cú đánh thành công nhưng một nụ cười yếu ớt xuất hiện trên khuôn mặt của cơ thể nhỏ bé đã thực hiện được ý muốn. Một vết xước nhỏ trên mu bàn tay của người Nhật, như thể hắn ta bị kim đâm.
"N-Nhìn kìa! Một thảm họa đang chảy máu!"
"Wahhhhh!"
Đó là một giọt máu. Giọt máu này là một điều kỳ diệu đối với những con người nhỏ bé. Họ cũng có thể giết chết một thảm họa. Các vị thần đã chảy máu. Nó chỉ là một giọt nhưng nó đã cho những người tí hon sức mạnh.
"Chúng ta có thể làm được! Tấn công! Chỉ cần thêm một chút!"
Những người dân nhỏ bé ngừng chạy trốn và bắt đầu chạy về phía thảm họa.
"Chuyện gì xảy ra thế này?"
"Cút ra chỗ khác đi! Đồ sâu bọ!"
Những người tí hon vung thanh kiếm nhỏ hơn cả đầu cây tăm vào người Nhật. Những mũi tên vô dụng bay đầy trong không khí và kỵ binh duy trì đội hình của họ mà không bỏ cuộc, hướng những mũi tên của họ về phía chân của quân Nhật. Vẫn không có thiệt hại gì nhưng họ không từ bỏ.
Shin Yoosung nhìn cảnh đó với hai bàn tay đan chặt vào nhau. Sau đó, một tin nhắn gián tiếp xuất hiện.
[Chòm sao của một hành tinh nhỏ đang hỗ trợ hóa thân 'Gillemium.']
Chòm sao của một hành tinh nhỏ. Một chòm sao được sinh ra trên một hành tinh nhỏ và lớn lên dựa trên niềm tin của những con người nhỏ bé.
[Chòm sao của một hành tinh nhỏ đã tài trợ 10 xu cho hóa thân 'Gillemium.']
Có lẽ hóa thân được gọi là 'Gillemium' là tên của người tí hon đầu tiên làm tổn thương người Nhật.
"Kal-Seiviahhhh!"
Tất cả người tí hon đều phấn khích, cứ như tấn công thêm một chút là sẽ thắng. Ít nhất, cho đến khi giọng nói của dokkaebi trung cấp được nghe thấy.
[Tình huống này thật vui. Chẳng phải nó thú vị hơn khi có sự kháng chiến sao?]
Dokkaebi Ganul cười như thể chế giễu sự phản kháng của những người nhỏ bé. Đó là một tiếng cười kỳ lạ.
[Nỗi tuyệt vọng càng lớn, câu chuyện càng thú vị.]
Một luồng khí đen nổi lên từ cơ thể của các hóa thân Nhật Bản. Người tí hon nhận ra có điều gì đó không ổn và ngừng tấn công.
[Bây giờ một phần của hình phạt thảm họa đã được dỡ bỏ. Nếu mọi người chọn con đường 'tà ác', mọi người có thể được nhận thêm các phép bổ trợ.]
Người dân Nhật Bản nhìn xuống cơ thể của họ và cau mày. "Tại sao chúng ta cần điều này?"
"Trò chơi này đã quá dễ dàng... Điều này sẽ làm cho niềm vui biến mất."
[Điều này cũng dễ dàng. Hãy coi nó như một trò chơi để xả stress.]
"Chà, nếu ngươi nói vậy..."
Người dân Nhật Bản cười khúc khích và không ngần ngại. Một ma lực mạnh mẽ tràn ngập họ. Dựa trên dấu ấn của họ, họ dường như có một nhà tài trợ là samurai. Tôi không nghĩ anh ta nổi tiếng...
[Một số ràng buộc xác suất đối với thảm họa đã được dỡ bỏ.]
[Sự đồng bộ với các thảm họa và các nhà tài trợ sẽ tăng lên trong một khoảng thời gian.]
[Xác suất thiếu sẽ được thanh toán bởi văn phòng Star Stream.]
Mặt đất bị nghiền nát và máu bắn tung tóe từ hơn một trăm người tí hon. Đó là một sức mạnh hủy diệt đáng kể. Tuy nhiên, theo quan điểm của những tí hon...
...Không, nó là một điều rất ngạc nhiên đối với họ. Trước những thảm họa này, một số người tí hon đã sợ hãi đến mức bất tỉnh. Những người dân nhỏ bé thẫn thờ nhìn thảm họa, như thể họ đã quên mất cách hét lên.
"Ah, ahh... aaahh...!"
Những người tí hon cầm vũ khí quỳ xuống. Ngay cả người chỉ huy đầu tiên làm tổn thương người Nhật Bản cũng đánh rơi thanh kiếm của mình xuống đất. Đôi mắt tràn đầy dũng khí giờ đã hoàn toàn tan vỡ.
'Chúng ta không thể thắng.'
'Hành tinh của chúng ta, bây giờ...'
Bộ dạng tuyệt vọng này thật quen thuộc, khiến người ta cảm thấy đau lòng.
[Chòm sao của hành tinh nhỏ đã phát hiện ra bạn.]
Sau đó, một tin nhắn đã được nghe thấy.
[Chòm sao của hành tinh nhỏ đang nhìn bạn với ánh mắt đáng thương.]
[Chòm sao của hành tinh nhỏ đang mong đợi lòng trắc ẩn của bạn dành cho một hành tinh nhỏ.]
[Chòm sao của hành tinh nhỏ đang hy vọng nhìn vào bạn.]
[Chòm sao của một hành tinh nhỏ đã tài trợ cho bạn 10 xu.]
Tôi cau mày và nhìn lên bầu trời.
[Bạn đã trả lại 10 xu được tài trợ.]
Sau đó, các tin nhắn tiếp tục.
[Chòm sao của hành tinh nhỏ đang xấu hổ.]
[Chòm sao của hành tinh nhỏ đã chuyển sang màu đỏ vì xấu hổ.]
Đó là một sự hiểu lầm. Chòm sao nghĩ rằng tôi không di chuyển vì 10 xu quá ít. Tuy nhiên, tôi không có ý nghĩ như vậy.
Tôi nói với một giọng nhỏ về phía không khí. "Nếu anh đang thực sự nghĩ về hành tinh của mình thì đừng làm vậy."
[Chòm sao của hành tinh nhỏ đang xấu hổ.]
"Đừng biến hành tinh của anh thành một câu chuyện để bán lấy tiền."
[Chòm sao của hành tinh nhỏ im lặng.]
Ở đằng xa, đợt tấn công thứ hai của người Nhật đang ập đến. Nó chắc chắn sẽ quét sạch những người tí hon còn lại.
Shin Yoosung nói, "Ahjussi, cháu không thể chịu đựng được nữa."
Hào quang màu đen xung quanh cơ thể của hóa thân Nhật Bản đang dần trở nên mỏng hơn. Bùa xác suất đang dần được phát hành.
Đã đến lúc hành động. Tôi nói với Shin Yoosung. "Có một cách để giải quyết tình huống ngay cả khi chúng ta không trở thành thảm họa."
"...Ahjussi?"
"Tuy nhiên, nó thực sự rất khó khăn và khủng khiếp."
Mắt Shin Yoosung rung động.
"Nhóc có thể từ bỏ. Nhóc còn muốn làm không?"
Trên thực tế, tôi đã định làm điều này ngay từ đầu. Tôi chỉ chờ để tăng tỷ lệ cược. Dù cư dân trên hành tinh này có đáng thương đến thế nào đi chăng nữa thì họ cũng là một giống loài khác. Điều quan trọng nhất đối với tôi lúc này là cuộc sống của Shin Yoosung.
[Các hạn chế xác suất của thảm họa đã được khôi phục.]
Những luồng khí đen xung quanh hai samurai của họ trở lại trạng thái ban đầu. Shin Yoosung gật đầu.
"Cháu có thể làm điều đó."
Tôi ra hiệu cho cô bé và chạy về phía trước.
[Star Stream đã phát hiện ra điểm bất thường từ bạn.]
[Cảnh báo! Hãy cẩn thận để tránh trở thành kẻ địch với những thảm họa khác.]
Có lẽ Shin Yoosung sẽ hối hận về quyết định của mình. Nó sẽ sớm trở nên rõ ràng điều gì sẽ xảy ra với những người từ bỏ 'sự tiện lợi' trong một kịch bản dễ dàng.
Tuy nhiên, đôi khi một người cũng phải từ bỏ lợi ích để bảo vệ niềm tin của mình.
[Vẹn tín được kích hoạt!]
Ánh sáng bùng nổ và tiếng gầm vang lên khắp vùng đồng bằng.
Nội tạng rơi ra từ da thịt rách nát của những con người nhỏ bé. Họ bị dẫm đạp dưới bàn chân của người Nhật khi chúng di chuyển.
"Aaaaaaack!"
"C-Cứu tôi với! Cứu tôi!"
Nó có thể chỉ là một tiếng hét bé nhỏ nhưng sự sống của mỗi người đều có trọng lượng giống nhau. Tuy có kích thước nhỏ bé nhưng họ có cuộc sống bình thường như con người trên Trái đất cho đến khi kịch bản xảy ra. Họ đã ăn, làm việc và sống một cuộc sống bình thường với gia đình của họ...
Những cảnh tượng quen thuộc từ Trái đất chồng lên nhau với xác chết của những con người nhỏ bé.
Hóa thân Nhật Bản cười lớn. "Hahaha! Hóa ra nó có cảm giác thế này."
Có lẽ Xun Kuang nên được sinh ra trong thời đại này. Đó là thời đại chứng minh rằng sự xấu xa vốn có của con người ở khắp mọi nơi.
(*Xun Kuang - Tuân Tử: một nhà Nho, nhà tư tưởng của Trung Hoa vào cuối thời Chiến Quốc.)
Những nạn nhân ngay lập tức quay ngược trở thành hung thủ khi được cung cấp quyền lực và phần thưởng. Có thể họ thậm chí còn trở nên tồi tệ hơn vì họ đã trải qua nó.
Shin Yoosung hỏi tôi, "...Làm sao họ có thể làm điều này?"
Có lẽ đó không phải là một câu hỏi mà cô bé thực sự tò mò. Cô bé đã biết rõ đáp án của câu hỏi này. Tôi đặt tay lên vai Shin Yoosung mà không nói một lời. Vai của Shin Yoosung run lên như bị cái gì đó đè nặng.
"Quá nhiều...!"
Nhận tiền xu, đạt được các vật phẩm mới, đạt được kỹ năng và trở nên mạnh mẽ hơn. Mọi người không biết còn cách nào để sống lâu hơn một chút trên thế giới này.
"T-Thảm họa..." Một người tí hon bò về phía chân chúng tôi. "L-Làm ơn, xin rủ lòng thương xót..."
Sức mạnh vượt ra ngoài lẽ thường gợi lên sự sợ hãi và kinh hoàng. Đối với cư dân của Vùng đất Hòa bình, con người vừa là thần, vừa là thảm họa.
Tôi cúi xuống và đưa một ngón tay ra cho người đó. Bàn tay anh ta vươn về phía ngón tay tôi. Có những tiếng thở gấp gáp khi con người nhỏ bé này tiếp xúc với đầu ngón tay tôi.
Một niềm vui kỳ lạ tràn ngập trên gương mặt con người nhỏ bé vào giây phút trút hơi thở cuối cùng. Cứ như thể anh ta chạm được vào một vị thần và nhận được sự cứu rỗi.
[Thực hiện các nhiệm vụ của một thảm họa.]
Bây giờ chúng tôi phải giết những người nhỏ bé này. Tôi cảm thấy Shin Yoosung đang phát ra một ma lực sôi sục bên cạnh tôi. Tôi sợ cô bé sẽ lao ngay tới những người Nhật nhưng sát khí của cô bé hướng về phía khác. "Đó... nó là người đã tạo ra kịch bản này?"
Đó là dokkaebi trung cấp. Không giống như dokkaebi cấp thấp, một dokkaebi ung dung bay lơ lửng trên không với cánh tay khoanh lại. Đó không phải là Paul, người được đưa đến Cục. Hiện tại nó đang phải chịu sự nóng nực đến tan chảy trong địa ngục.
Tôi nhớ đến một đoạn văn bản ngắn của Con đường sinh tồn mà tôi đã đọc trước đó.
[Dokkaebi trung cấp của kịch bản Thế giới bị bỏ rơi. Tên nó là Ganul.]
Dokkaebi trung cấp Ganul nói.
[Đúng như dự đoán, những người chơi lượt thứ 3 của mái vòm Nhật Bản đã hot ngay từ đầu. Tôi hy vọng các bạn sẽ kiếm được nhiều tiền trên Vùng đất hòa bình này.]
Đó là lượt thứ ba...
Đúng như dự đoán, kịch bản của mái vòm Nhật Bản rất vất vả.
"Haha, thật tốt! Đây là lý do tại sao những người đi lượt một và hai lại chạy nhanh đến vậy."
"Anh có thấy những đồng xu đang vào tay chúng ta không? Đây không phải là một kịch bản hoàn toàn miễn phí sao?"
[Nhiều chòm sao hào hứng.]
[Một số chòm sao muốn nhìn thấy 10 người tí hon bị giết cùng một lúc.]
Sự tức giận sớm tràn ngập trên khuôn mặt của Shin Yoosung.
"Đều là bởi vì những tên khốn này...!"
Tuy nhiên, cơn thịnh nộ của cô bé không có nơi nào để phát tác. Các chòm sao nằm trên đỉnh Star Stream. Họ không phải là người mà Shin Yoosung, một 'hóa thân' có thể đối mặt. Đó là lý do tại sao tất cả những gì chúng tôi có thể làm là tìm một vật tế để trút cơn giận dữ này.
"Hahaha, 10 tên cùng một lúc! Ta sẽ giết ngươi trước!"
Tôi không thể tìm thấy bất kỳ lý trí nào trong ánh mắt của những người Nhật đang vui vẻ cầm kiếm của họ. Trong mắt họ, những người nhỏ bé có lẽ giống như những đồng tiền sống.
"Ahjussi, đây...!"
Rồi một người nhỏ bé được trang bị vũ khí nặng nề bước ra khỏi đội quân. Anh ta dường như là chỉ huy của đội quân này.
"Vinh quang cho Kal-Seiviah!"
Vị chỉ huy giơ kiếm dũng cảm lao về phía thảm họa. Người Nhật Bản có vẻ khó chịu và vung kiếm.
Thật bất ngờ, kẻ nhỏ bé đã thoát được bằng những động tác thần tốc. Hóa thân Nhật Bản ngạc nhiên kêu lên. "C-Cái gì?"
Người chỉ huy chạy dọc theo lưỡi kiếm và đâm thành công vào mu bàn tay của người Nhật, lần đầu tiên. Đó là một sức mạnh chiến đấu tuyệt vời. Người Nhật giật mình vung tay hất người tí hon ra.
"Chết tiệt! Đau quá!"
Người tí hon hét lên khi bị ném xuống đất. Người Nhật còn lại cười thích thú.
"Cũng có một tên khá dũng cảm ở đây ha?"
Gần như là không có một cú đánh thành công nhưng một nụ cười yếu ớt xuất hiện trên khuôn mặt của cơ thể nhỏ bé đã thực hiện được ý muốn. Một vết xước nhỏ trên mu bàn tay của người Nhật, như thể hắn ta bị kim đâm.
"N-Nhìn kìa! Một thảm họa đang chảy máu!"
"Wahhhhh!"
Đó là một giọt máu. Giọt máu này là một điều kỳ diệu đối với những con người nhỏ bé. Họ cũng có thể giết chết một thảm họa. Các vị thần đã chảy máu. Nó chỉ là một giọt nhưng nó đã cho những người tí hon sức mạnh.
"Chúng ta có thể làm được! Tấn công! Chỉ cần thêm một chút!"
Những người dân nhỏ bé ngừng chạy trốn và bắt đầu chạy về phía thảm họa.
"Chuyện gì xảy ra thế này?"
"Cút ra chỗ khác đi! Đồ sâu bọ!"
Những người tí hon vung thanh kiếm nhỏ hơn cả đầu cây tăm vào người Nhật. Những mũi tên vô dụng bay đầy trong không khí và kỵ binh duy trì đội hình của họ mà không bỏ cuộc, hướng những mũi tên của họ về phía chân của quân Nhật. Vẫn không có thiệt hại gì nhưng họ không từ bỏ.
Shin Yoosung nhìn cảnh đó với hai bàn tay đan chặt vào nhau. Sau đó, một tin nhắn gián tiếp xuất hiện.
[Chòm sao của một hành tinh nhỏ đang hỗ trợ hóa thân 'Gillemium.']
Chòm sao của một hành tinh nhỏ. Một chòm sao được sinh ra trên một hành tinh nhỏ và lớn lên dựa trên niềm tin của những con người nhỏ bé.
[Chòm sao của một hành tinh nhỏ đã tài trợ 10 xu cho hóa thân 'Gillemium.']
Có lẽ hóa thân được gọi là 'Gillemium' là tên của người tí hon đầu tiên làm tổn thương người Nhật.
"Kal-Seiviahhhh!"
Tất cả người tí hon đều phấn khích, cứ như tấn công thêm một chút là sẽ thắng. Ít nhất, cho đến khi giọng nói của dokkaebi trung cấp được nghe thấy.
[Tình huống này thật vui. Chẳng phải nó thú vị hơn khi có sự kháng chiến sao?]
Dokkaebi Ganul cười như thể chế giễu sự phản kháng của những người nhỏ bé. Đó là một tiếng cười kỳ lạ.
[Nỗi tuyệt vọng càng lớn, câu chuyện càng thú vị.]
Một luồng khí đen nổi lên từ cơ thể của các hóa thân Nhật Bản. Người tí hon nhận ra có điều gì đó không ổn và ngừng tấn công.
[Bây giờ một phần của hình phạt thảm họa đã được dỡ bỏ. Nếu mọi người chọn con đường 'tà ác', mọi người có thể được nhận thêm các phép bổ trợ.]
Người dân Nhật Bản nhìn xuống cơ thể của họ và cau mày. "Tại sao chúng ta cần điều này?"
"Trò chơi này đã quá dễ dàng... Điều này sẽ làm cho niềm vui biến mất."
[Điều này cũng dễ dàng. Hãy coi nó như một trò chơi để xả stress.]
"Chà, nếu ngươi nói vậy..."
Người dân Nhật Bản cười khúc khích và không ngần ngại. Một ma lực mạnh mẽ tràn ngập họ. Dựa trên dấu ấn của họ, họ dường như có một nhà tài trợ là samurai. Tôi không nghĩ anh ta nổi tiếng...
[Một số ràng buộc xác suất đối với thảm họa đã được dỡ bỏ.]
[Sự đồng bộ với các thảm họa và các nhà tài trợ sẽ tăng lên trong một khoảng thời gian.]
[Xác suất thiếu sẽ được thanh toán bởi văn phòng Star Stream.]
Mặt đất bị nghiền nát và máu bắn tung tóe từ hơn một trăm người tí hon. Đó là một sức mạnh hủy diệt đáng kể. Tuy nhiên, theo quan điểm của những tí hon...
...Không, nó là một điều rất ngạc nhiên đối với họ. Trước những thảm họa này, một số người tí hon đã sợ hãi đến mức bất tỉnh. Những người dân nhỏ bé thẫn thờ nhìn thảm họa, như thể họ đã quên mất cách hét lên.
"Ah, ahh... aaahh...!"
Những người tí hon cầm vũ khí quỳ xuống. Ngay cả người chỉ huy đầu tiên làm tổn thương người Nhật Bản cũng đánh rơi thanh kiếm của mình xuống đất. Đôi mắt tràn đầy dũng khí giờ đã hoàn toàn tan vỡ.
'Chúng ta không thể thắng.'
'Hành tinh của chúng ta, bây giờ...'
Bộ dạng tuyệt vọng này thật quen thuộc, khiến người ta cảm thấy đau lòng.
[Chòm sao của hành tinh nhỏ đã phát hiện ra bạn.]
Sau đó, một tin nhắn đã được nghe thấy.
[Chòm sao của hành tinh nhỏ đang nhìn bạn với ánh mắt đáng thương.]
[Chòm sao của hành tinh nhỏ đang mong đợi lòng trắc ẩn của bạn dành cho một hành tinh nhỏ.]
[Chòm sao của hành tinh nhỏ đang hy vọng nhìn vào bạn.]
[Chòm sao của một hành tinh nhỏ đã tài trợ cho bạn 10 xu.]
Tôi cau mày và nhìn lên bầu trời.
[Bạn đã trả lại 10 xu được tài trợ.]
Sau đó, các tin nhắn tiếp tục.
[Chòm sao của hành tinh nhỏ đang xấu hổ.]
[Chòm sao của hành tinh nhỏ đã chuyển sang màu đỏ vì xấu hổ.]
Đó là một sự hiểu lầm. Chòm sao nghĩ rằng tôi không di chuyển vì 10 xu quá ít. Tuy nhiên, tôi không có ý nghĩ như vậy.
Tôi nói với một giọng nhỏ về phía không khí. "Nếu anh đang thực sự nghĩ về hành tinh của mình thì đừng làm vậy."
[Chòm sao của hành tinh nhỏ đang xấu hổ.]
"Đừng biến hành tinh của anh thành một câu chuyện để bán lấy tiền."
[Chòm sao của hành tinh nhỏ im lặng.]
Ở đằng xa, đợt tấn công thứ hai của người Nhật đang ập đến. Nó chắc chắn sẽ quét sạch những người tí hon còn lại.
Shin Yoosung nói, "Ahjussi, cháu không thể chịu đựng được nữa."
Hào quang màu đen xung quanh cơ thể của hóa thân Nhật Bản đang dần trở nên mỏng hơn. Bùa xác suất đang dần được phát hành.
Đã đến lúc hành động. Tôi nói với Shin Yoosung. "Có một cách để giải quyết tình huống ngay cả khi chúng ta không trở thành thảm họa."
"...Ahjussi?"
"Tuy nhiên, nó thực sự rất khó khăn và khủng khiếp."
Mắt Shin Yoosung rung động.
"Nhóc có thể từ bỏ. Nhóc còn muốn làm không?"
Trên thực tế, tôi đã định làm điều này ngay từ đầu. Tôi chỉ chờ để tăng tỷ lệ cược. Dù cư dân trên hành tinh này có đáng thương đến thế nào đi chăng nữa thì họ cũng là một giống loài khác. Điều quan trọng nhất đối với tôi lúc này là cuộc sống của Shin Yoosung.
[Các hạn chế xác suất của thảm họa đã được khôi phục.]
Những luồng khí đen xung quanh hai samurai của họ trở lại trạng thái ban đầu. Shin Yoosung gật đầu.
"Cháu có thể làm điều đó."
Tôi ra hiệu cho cô bé và chạy về phía trước.
[Star Stream đã phát hiện ra điểm bất thường từ bạn.]
[Cảnh báo! Hãy cẩn thận để tránh trở thành kẻ địch với những thảm họa khác.]
Có lẽ Shin Yoosung sẽ hối hận về quyết định của mình. Nó sẽ sớm trở nên rõ ràng điều gì sẽ xảy ra với những người từ bỏ 'sự tiện lợi' trong một kịch bản dễ dàng.
Tuy nhiên, đôi khi một người cũng phải từ bỏ lợi ích để bảo vệ niềm tin của mình.
[Vẹn tín được kích hoạt!]
Ánh sáng bùng nổ và tiếng gầm vang lên khắp vùng đồng bằng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất