Chương 164
Jung Heewon ngạc nhiên.
...Đấu tranh? Bất cứ ai cũng có thể thấy rằng Reinheit là xấu xa. Anh ta đã lừa dối vô số người và sản sinh ra những con quái vật trong khu vực dưới lòng đất này. Làm sao anh ta có thể bảo anh ta không phải là người ác chứ?
[Các chòm sao của hệ thống tốt tuyệt đối giao quyền phán xét cho hóa thân 'Jung Heewon'.]
Reinheit mở miệng. "Nếu cô giết tôi, Paradise sẽ kết thúc."
Ngọn lửa địa ngục của Jung Heewon yếu đi khi nghe những lời này. Một nụ cười yếu ớt hiện ra trên khuôn mặt Reinheit.
"Jung Heewon-ssi, tôi không mong đợi cô sẽ ở đây."
"Sao chứ..."
"Cô nên biết, thiên đường không hoàn hảo. Dù là một nơi đẹp đẽ cũng sẽ có mặt tối của chính nó".
Jung Heewon không đáp lại. Sự thiếu hiểu biết là một sự lừa dối. Tất nhiên, cô đã nghĩ về điều đó. Nơi này chắc hẳn đang che giấu một sự thật khủng khiếp nào đó. Cô chỉ không nghĩ rằng nó sẽ như thế này...
"Tại sao anh lại tạo ra hàng loạt những con quái vật này?Anh định chinh phục Lâu đài Bóng tối sao?"
"Tôi không làm gì cả. Chúng chỉ là chất dinh dưỡng của Paradise."
Một thân cây khổng lồ có thể được nhìn thấy ở trung tâm của hang động. Những nhánh cây vươn ra như những xúc tu hướng về những con quái vật xung quanh.
Jung Heewon nhận ra thân cây đang hướng về đâu. Những bông hoa nhỏ đã nở trên đồi, Perpetual Motion.
Chân Jung Heewon không không tự chủ được run rẩy. Chắc chắn cái cây này...
"Nó lạ phải không? Cô không tò mò về việc tại sao nhiều loài quỷ trong Lâu đài Bóng tối lại không xâm chiếm nơi này sao?"
Cô nghĩ điều đó thật kỳ lạ. Bởi Paradise không đủ điều kiện để được mô tả như một pháo đài may mắn.
"Tại sao lại có nhiều ác quỷ như thế trong lâu đài bóng tối?"
Những cành cây chuyển động nhanh chóng tóm lấy từng người một. Các tù nhân la hét nhưng không thể phản kháng lại. Những cành cây chuyển động nhanh chóng quấn xung quanh xác tù nhân và chuyển vào một cái lỗ trên thân cây.
Một tiếng động khủng khiếp được nghe thấy và sau đó là một tiếng hét như một linh hồn đang bị cắt xén.
Sau một lúc, trên thân cây nở ra những nụ hoa. Jung Heewon cảm nhận được thứ sẽ sinh ra từ trong đấy và run sợ. Chưa đầy vài phút, một con quái vật khổng lồ đã được sinh ra từ bên trong. Là người vừa bị cái cây nuốt chửng.
Perpetual Motion là một cái cây tạo ra quỷ.
Jung Heewon không ngừng run rẩy. "L-Làm thế nào anh có thể làm điều này cơ chứ?"
Tại sao cô ấy không thể tìm thấy bất kỳ loài quỷ nào gần Paradise? Nực cười thay, đó là vì Paradise chính là nguồn gốc của loài quỷ.
"Những con quỷ được tạo ra ở đây được thả hàng tháng vào những ngày nhất định. Sức chứa của nhà tù có giới hạn." Reinheit mỉm cười khi nói. "Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó. Trở thành một con quỷ không nhất thiết là một điều xấu đâu."
"Họ có thể có cuộc sống vĩnh hằng và mạnh hơn con người. Ngoài ra..."
Cây phát ra ánh sáng rực rỡ và bắt đầu cung cấp chất dinh dưỡng cho đất của Paradise.
"Tội lỗi của họ được sử dụng để duy trì cuộc sống của những sinh vật khác. Nói cách khác, họ là những người tử vì đạo."
Đây là nguồn cung cấp sức sống cho các loại cây trồng phát triển trên vùng đất cằn cỗi của lâu đài bóng tối. Đây là vai trò của Perpetual Motion. Sau khi Jung Heewon hiểu ra mọi chuyện thì cô cảm thấy tuyệt vọng.
[Các chòm sao của hệ thống tốt tuyệt đối đang yêu cầu bạn đưa ra lựa chọn.]
Nếu cô giết Reinheit, nhà tù dưới lòng đất sẽ sụp đổ. Perpetual Motion sẽ chết và hệ thống Paradise sẽ bị phá hủy. Mọi người sẽ mất đất và lương thực của họ. Sau đó, họ sẽ bị xé nát bởi những con quái vật.
"Tại sao... tại sao..." Biết được điều này, Jung Heewon không thể giết Reinheit. Cô không đủ tự tin cho việc lên án nguồn gốc của bi kịch bởi vì cô sẽ gây ra một bi kịch còn lớn hơn.
"Phải có ai đó để làm điều này." Gương mặt Reinheit buồn bã. "Cuộc sống vẫn tiếp diễn cho những kẻ thất bại trong kịch bản. Ai đó phải tạo ra một nơi dừng chân cho họ."
"Nếu anh thực sự quan tâm đến họ, anh sẽ giúp duy trì kịch bản! Đừng cố gắng thay đổi. Hãy dẫn dắt mọi người và cố gắng giải quyết các kịch bản!"
"Cô không biết đâu. Kẻ thù trong kịch bản sau đây không phải là kẻ mà chúng ta có thể chiến thắng. "
Jung Heewon ngạc nhiên trước vẻ mặt u ám của anh. Hầu tước quỷ được xếp hạng thứ 2 của lâu đài bóng tối. Ai có thể khiến anh ta cảm thấy sợ hãi như vậy?
"...Anh biết được những gì?"
"Điều đó không quan trọng. Ngay cả khi cô xóa kịch bản này... kịch bản 'tiếp theo' sẽ luôn sẵn sàng. Sẽ có thêm nhiều người chết hơn."
"Chúng tôi có thể xóa tất cả chúng! Chỉ là một kịch bản. Nó sẽ kết thúc vào một ngày nào đó chứ? Luyện tập các kỹ năng của anh và xây dựng câu chuyện của chính mình...!"
"Cô nghĩ rằng chúng ta có thể xóa hết các kịch bản một ngày nào đó sao?"
Jung Heewon ngậm miệng lại. Cái kết của tất cả các kịch bản. Đồng đội của cô, Kim Dokja muốn đến nơi đó.
Reinheit tiếp tục nói, "Cô có tin rằng hòa bình sẽ đến vào lúc nào đó không?"
Jung Heewon nói với tất cả niềm tin. "Có, tôi tin vào nó."
"Tại sao cô lại nghĩ vậy chứ? Có một người đã đến điểm kết của kịch bản rồi sao?"
"Có những chòm sao!"
"Các chòm sao?"
"Họ tồn tại bên ngoài các kịch bản. Nói cách khác, có một cách để thoát khỏi viễn cảnh này."
Các chòm sao đối xử với các hóa thân như đồ chơi. Sự tồn tại của những sinh vật 'tuyệt đối' như vậy thực sự đã mang lại hy vọng. Một ngày nào đó họ sẽ có thể đến được nơi đó. Họ có thể thoát khỏi viễn cảnh quái quỷ này.
"Ha, haha, hahaha... " Reinheit bật cười. "Tôi hiểu rồi. Các chòm sao... Tôi hiểu cô đang muốn nói gì rồi. Tôi cũng đã nghĩ như vậy. "
"Ý anh là sao ?"
"Tại sao cô nghĩ rằng các chòm sao đã hoàn thành hết tất cả các kịch bản? Kim Dokja đã nói vậy sao?"
Kim Dokja chưa bao giờ nói điều này. Một cảm giác đáng e ngại tràn ngập vào lòng cô.
"Họ chắc chắn nằm bên ngoài kịch bản. Tuy nhiên, chúng chỉ nằm 'ngoài' kịch bản mà thôi."
"..."
"Họ đều đang thực hiện những kịch bản giống như chúng ta. 76 lần, 84 lần. Quy mô và số lượng các kịch bản khác nhau nhưng cũng giống như chúng ta."
Cô chưa bao giờ nghĩ đến điều này trước đây. Jung Heewon run giọng hỏi, "V-Vậy thì...?"
"Các chòm sao chỉ là những cường quốc vượt quá tiêu chuẩn, sinh ra ở giữa kịch bản. Họ không phải là thần thánh hay thực thể tuyệt đối."
Reinheit nói như thể tuyên bố một mệnh đề tuyệt đối.
"Để tôi nói với cô một lần này nữa. Chưa một ai là từng đi đến 'điểm cuối' của các kịch bản."
"..."
"Thế giới này là một địa ngục vĩnh cửu."
Jung Heewon ngã quỵ xuống đất. Ngay cả những chòm sao cũng không làm được. Ngay cả những sinh vật hùng mạnh cũng không thể đến được nơi đó.
Kim Dokja muốn đến một nơi như vậy.
"Chuyện này... anh muốn làm gì đây? Kim Dokja..."
Reinheit tiếp tục nói. "Đó là lý do tại sao tôi tạo ra Paradise."
Jung Heewon ngơ ngác nhìn Reinheit.
"Nếu điều này tiếp tục, một ngày nào đó Paradise sẽ sụp đổ. Số lượng con người ngày càng giảm và số lượng yêu quái không ngừng tăng lên. Chất dinh dưỡng để duy trì vùng đất này đang dần cạn kiệt."
Vào tận cùng của sự tuyệt vọng, anh đã tạo ra Paradise từ sự tuyệt vọng ấy.
"Tôi cần một người cao cả để duy trì cái cây này. Có rất nhiều linh hồn đã bước vào phần tư này. Kim Dokja là một trong số đó."
Jung Heewon nhận ra mình đang nói gì. "Đó là lý do tại sao tôi là cần thiệt?"
"Đúng vậy. Cô được chọn bởi một thiên thần và sẽ giúp Paradise tồn tại ít nhất 10 năm. Một chòm sao như Kim Dokja sẽ có thể duy trì sức sống của Paradise trong hơn 200 năm."
"Anh nghĩ rằng tôi sẽ chỉ lắng nghe anh như này?"
"Cô sẽ lắng nghe. Bởi vì cô là hóa thân của một thiên thần."
Nếu cô hy sinh bản thân mình, cô sẽ có thể bảo vệ Paradise.
"Nếu cô giúp đỡ, sẽ không cần phải trừng phạt những người ác độc nữa. Cô có thể cứu hàng ngàn, hàng vạn mạng sống."
Vai Jung Heewon run lên. Cô ấy có thể cứu hàng chục nghìn người bằng mạng sống của mình. Nếu cô không chết, hàng vạn người sẽ chết.
Cô nhìn thấy một con quái vật gợi nhớ đến một con cá đang trằn trọc trên mặt đất. Khuôn mặt giống với người phụ nữ đến từ Ga Geumho. Con quái vật nhìn chằm chằm vào Jung Heewon với vẻ mặt thèm thuồng và gầm lên.
"Tôi..."
Dù sao đó cũng là một cuộc sống bị bỏ rơi. Cha mẹ, bạn bè và những người nhớ đến cô đều đã chết. Đoạn kết của kịch bản là điều không thể. Sống thêm nữa chỉ là vô ích.
"Tôi..."
[Những chòm sao của hệ thống tốt tuyệt đối đang nhìn bạn.]
Jung Heewon đã đưa ra quyết định. "Tôi hiểu rồi, vậy thì tôi..."
Nếu cô phải chết để cứu hàng vạn người thì đó là điều đúng đắn, là lẽ phải.
Vẻ mặt của Reinheit có vẻ dịu đi. Nhưng vào giây phút cuối cùng, có thứ gì đó đã níu kéo cô.
'Vậy thì cuộc sống của tôi là gì?'
Nó có lẽ là trống rỗng.
'Tôi... cái quái gì thế này?'
Đó là sự gắn bó ngu ngốc cuối cùng của cuộc đời. Cô đã biết câu trả lời.
"Heewon-ssi là một thanh kiếm tốt."
"Cô bình tĩnh trước ngọn lửa rực cháy hơn bất kỳ ai trong chúng tôi. Đặc biệt, cô nhạy cảm với sự đàn áp của kẻ mạnh."
"Cô luôn chiến đấu ở tiền tuyến và không bao giờ phàn nàn về việc nó khó khăn như thế nào."
Bởi vì có người đã cho cô ấy câu trả lời rồi.
"Vì cô tiếp tục kịch bản nên đây là Jung Heewon-ssi mà tôi đã thấy."
Có thể Kim Dokja đã biết sự thực về các kịch bản ngay từ đầu. Dù vậy, anh ấy vẫn không bỏ cuộc.
"Đó là lý do tại sao tôi tin rằng cô nên tiếp tục kịch bản."
Jung Heewon đứng dậy.
"Tôi không thể chết ở đây."
Vì vậy, cô quyết định chọn lựa sự ích kỷ. Cô quyết định sống, ngay cả khi nhiều người sẽ chết vì sự lựa chọn của cô. Cô sẽ phải sống chung với nó.
"Không, cô sẽ chết."
Tuy nhiên, đôi khi cuộc sống và ý chí của họ tách rời nhau.
"Và rồi cô sẽ trở thành chất dinh dưỡng của Paradise."
Có một số con quỷ không thể bị giết ngay cả khi sử dụng Ngọn Lửa Địa Ngục. Vẻ mặt của Jung Heewon căng thẳng và cô giải phóng tất cả sức mạnh ma thuật của mình. Cô không thể chết. Cô sẽ không bao giờ chết.
Đúng lúc này, một tiếng nổ vang lên và có người xuất hiện.
"Heewon-ssi!"
"Ế, Unnie lại đi một mình!"
Chính những người này đã duy trì cuộc sống của cô. Tuy nhiên, Reinheit không hề hoảng sợ. Anh ta cười như thế điều tuyệt vời đã đến.
"Tôi có thể nhận được rất nhiều chất dinh dưỡng."
Người này mạnh thứ hai trong Lâu đài bóng tối. Anh ta không sợ một nhóm không có Kim Dokja.
"Mọi người dừng lại!"
Lee Hyunsung bước tới và bảo vệ những người bạn của mình. Anh ấy đã mạnh hơn trước rất nhiều nhưng tình hình thật tệ. Có lẽ ai đó sẽ chết trong cuộc chiến này. Sẽ thật may mắn nếu tất cả họ đều không phải chết.
Sẽ tốt biết bao nếu Kim Dokja ở đây? Cô cố tránh phụ thuộc vào Kim Dokja nhưng Jung Heewon không thể không nghĩ đến điều này.
"Đây sẽ là kết thúc của cô." Reinheit tuyên bố và giơ tay.
Sau đó, toàn bộ trần nhà bị sập xuống. Nó giống như những quả bom liên tiếp trút xuống. Cơn bão năng lượng xé toạc các nhánh của Perpetual Motion và trần nhà vỡ vụn rơi xuống phía Reinheit và những con quái vật.
Những con quái vật bị nghiền nát phát ra những tiếng la hét khủng khiếp. Giọng nói của ai đó đã vang lên giữa sự hỗn loạn này.
"Ngươi đã trốn rất kỹ ở một nơi bẩn thỉu như này đấy."
Có một người đàn ông và bóng một người phụ nữ đuổi theo anh ta. Yoo Jonghyuk đối mặt với những người đang nhìn anh ấy với sự ngạc nhiên và bối rối rồi hỏi, "...Còn nữa, Kim Dokja đâu rồi?"
...Đấu tranh? Bất cứ ai cũng có thể thấy rằng Reinheit là xấu xa. Anh ta đã lừa dối vô số người và sản sinh ra những con quái vật trong khu vực dưới lòng đất này. Làm sao anh ta có thể bảo anh ta không phải là người ác chứ?
[Các chòm sao của hệ thống tốt tuyệt đối giao quyền phán xét cho hóa thân 'Jung Heewon'.]
Reinheit mở miệng. "Nếu cô giết tôi, Paradise sẽ kết thúc."
Ngọn lửa địa ngục của Jung Heewon yếu đi khi nghe những lời này. Một nụ cười yếu ớt hiện ra trên khuôn mặt Reinheit.
"Jung Heewon-ssi, tôi không mong đợi cô sẽ ở đây."
"Sao chứ..."
"Cô nên biết, thiên đường không hoàn hảo. Dù là một nơi đẹp đẽ cũng sẽ có mặt tối của chính nó".
Jung Heewon không đáp lại. Sự thiếu hiểu biết là một sự lừa dối. Tất nhiên, cô đã nghĩ về điều đó. Nơi này chắc hẳn đang che giấu một sự thật khủng khiếp nào đó. Cô chỉ không nghĩ rằng nó sẽ như thế này...
"Tại sao anh lại tạo ra hàng loạt những con quái vật này?Anh định chinh phục Lâu đài Bóng tối sao?"
"Tôi không làm gì cả. Chúng chỉ là chất dinh dưỡng của Paradise."
Một thân cây khổng lồ có thể được nhìn thấy ở trung tâm của hang động. Những nhánh cây vươn ra như những xúc tu hướng về những con quái vật xung quanh.
Jung Heewon nhận ra thân cây đang hướng về đâu. Những bông hoa nhỏ đã nở trên đồi, Perpetual Motion.
Chân Jung Heewon không không tự chủ được run rẩy. Chắc chắn cái cây này...
"Nó lạ phải không? Cô không tò mò về việc tại sao nhiều loài quỷ trong Lâu đài Bóng tối lại không xâm chiếm nơi này sao?"
Cô nghĩ điều đó thật kỳ lạ. Bởi Paradise không đủ điều kiện để được mô tả như một pháo đài may mắn.
"Tại sao lại có nhiều ác quỷ như thế trong lâu đài bóng tối?"
Những cành cây chuyển động nhanh chóng tóm lấy từng người một. Các tù nhân la hét nhưng không thể phản kháng lại. Những cành cây chuyển động nhanh chóng quấn xung quanh xác tù nhân và chuyển vào một cái lỗ trên thân cây.
Một tiếng động khủng khiếp được nghe thấy và sau đó là một tiếng hét như một linh hồn đang bị cắt xén.
Sau một lúc, trên thân cây nở ra những nụ hoa. Jung Heewon cảm nhận được thứ sẽ sinh ra từ trong đấy và run sợ. Chưa đầy vài phút, một con quái vật khổng lồ đã được sinh ra từ bên trong. Là người vừa bị cái cây nuốt chửng.
Perpetual Motion là một cái cây tạo ra quỷ.
Jung Heewon không ngừng run rẩy. "L-Làm thế nào anh có thể làm điều này cơ chứ?"
Tại sao cô ấy không thể tìm thấy bất kỳ loài quỷ nào gần Paradise? Nực cười thay, đó là vì Paradise chính là nguồn gốc của loài quỷ.
"Những con quỷ được tạo ra ở đây được thả hàng tháng vào những ngày nhất định. Sức chứa của nhà tù có giới hạn." Reinheit mỉm cười khi nói. "Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó. Trở thành một con quỷ không nhất thiết là một điều xấu đâu."
"Họ có thể có cuộc sống vĩnh hằng và mạnh hơn con người. Ngoài ra..."
Cây phát ra ánh sáng rực rỡ và bắt đầu cung cấp chất dinh dưỡng cho đất của Paradise.
"Tội lỗi của họ được sử dụng để duy trì cuộc sống của những sinh vật khác. Nói cách khác, họ là những người tử vì đạo."
Đây là nguồn cung cấp sức sống cho các loại cây trồng phát triển trên vùng đất cằn cỗi của lâu đài bóng tối. Đây là vai trò của Perpetual Motion. Sau khi Jung Heewon hiểu ra mọi chuyện thì cô cảm thấy tuyệt vọng.
[Các chòm sao của hệ thống tốt tuyệt đối đang yêu cầu bạn đưa ra lựa chọn.]
Nếu cô giết Reinheit, nhà tù dưới lòng đất sẽ sụp đổ. Perpetual Motion sẽ chết và hệ thống Paradise sẽ bị phá hủy. Mọi người sẽ mất đất và lương thực của họ. Sau đó, họ sẽ bị xé nát bởi những con quái vật.
"Tại sao... tại sao..." Biết được điều này, Jung Heewon không thể giết Reinheit. Cô không đủ tự tin cho việc lên án nguồn gốc của bi kịch bởi vì cô sẽ gây ra một bi kịch còn lớn hơn.
"Phải có ai đó để làm điều này." Gương mặt Reinheit buồn bã. "Cuộc sống vẫn tiếp diễn cho những kẻ thất bại trong kịch bản. Ai đó phải tạo ra một nơi dừng chân cho họ."
"Nếu anh thực sự quan tâm đến họ, anh sẽ giúp duy trì kịch bản! Đừng cố gắng thay đổi. Hãy dẫn dắt mọi người và cố gắng giải quyết các kịch bản!"
"Cô không biết đâu. Kẻ thù trong kịch bản sau đây không phải là kẻ mà chúng ta có thể chiến thắng. "
Jung Heewon ngạc nhiên trước vẻ mặt u ám của anh. Hầu tước quỷ được xếp hạng thứ 2 của lâu đài bóng tối. Ai có thể khiến anh ta cảm thấy sợ hãi như vậy?
"...Anh biết được những gì?"
"Điều đó không quan trọng. Ngay cả khi cô xóa kịch bản này... kịch bản 'tiếp theo' sẽ luôn sẵn sàng. Sẽ có thêm nhiều người chết hơn."
"Chúng tôi có thể xóa tất cả chúng! Chỉ là một kịch bản. Nó sẽ kết thúc vào một ngày nào đó chứ? Luyện tập các kỹ năng của anh và xây dựng câu chuyện của chính mình...!"
"Cô nghĩ rằng chúng ta có thể xóa hết các kịch bản một ngày nào đó sao?"
Jung Heewon ngậm miệng lại. Cái kết của tất cả các kịch bản. Đồng đội của cô, Kim Dokja muốn đến nơi đó.
Reinheit tiếp tục nói, "Cô có tin rằng hòa bình sẽ đến vào lúc nào đó không?"
Jung Heewon nói với tất cả niềm tin. "Có, tôi tin vào nó."
"Tại sao cô lại nghĩ vậy chứ? Có một người đã đến điểm kết của kịch bản rồi sao?"
"Có những chòm sao!"
"Các chòm sao?"
"Họ tồn tại bên ngoài các kịch bản. Nói cách khác, có một cách để thoát khỏi viễn cảnh này."
Các chòm sao đối xử với các hóa thân như đồ chơi. Sự tồn tại của những sinh vật 'tuyệt đối' như vậy thực sự đã mang lại hy vọng. Một ngày nào đó họ sẽ có thể đến được nơi đó. Họ có thể thoát khỏi viễn cảnh quái quỷ này.
"Ha, haha, hahaha... " Reinheit bật cười. "Tôi hiểu rồi. Các chòm sao... Tôi hiểu cô đang muốn nói gì rồi. Tôi cũng đã nghĩ như vậy. "
"Ý anh là sao ?"
"Tại sao cô nghĩ rằng các chòm sao đã hoàn thành hết tất cả các kịch bản? Kim Dokja đã nói vậy sao?"
Kim Dokja chưa bao giờ nói điều này. Một cảm giác đáng e ngại tràn ngập vào lòng cô.
"Họ chắc chắn nằm bên ngoài kịch bản. Tuy nhiên, chúng chỉ nằm 'ngoài' kịch bản mà thôi."
"..."
"Họ đều đang thực hiện những kịch bản giống như chúng ta. 76 lần, 84 lần. Quy mô và số lượng các kịch bản khác nhau nhưng cũng giống như chúng ta."
Cô chưa bao giờ nghĩ đến điều này trước đây. Jung Heewon run giọng hỏi, "V-Vậy thì...?"
"Các chòm sao chỉ là những cường quốc vượt quá tiêu chuẩn, sinh ra ở giữa kịch bản. Họ không phải là thần thánh hay thực thể tuyệt đối."
Reinheit nói như thể tuyên bố một mệnh đề tuyệt đối.
"Để tôi nói với cô một lần này nữa. Chưa một ai là từng đi đến 'điểm cuối' của các kịch bản."
"..."
"Thế giới này là một địa ngục vĩnh cửu."
Jung Heewon ngã quỵ xuống đất. Ngay cả những chòm sao cũng không làm được. Ngay cả những sinh vật hùng mạnh cũng không thể đến được nơi đó.
Kim Dokja muốn đến một nơi như vậy.
"Chuyện này... anh muốn làm gì đây? Kim Dokja..."
Reinheit tiếp tục nói. "Đó là lý do tại sao tôi tạo ra Paradise."
Jung Heewon ngơ ngác nhìn Reinheit.
"Nếu điều này tiếp tục, một ngày nào đó Paradise sẽ sụp đổ. Số lượng con người ngày càng giảm và số lượng yêu quái không ngừng tăng lên. Chất dinh dưỡng để duy trì vùng đất này đang dần cạn kiệt."
Vào tận cùng của sự tuyệt vọng, anh đã tạo ra Paradise từ sự tuyệt vọng ấy.
"Tôi cần một người cao cả để duy trì cái cây này. Có rất nhiều linh hồn đã bước vào phần tư này. Kim Dokja là một trong số đó."
Jung Heewon nhận ra mình đang nói gì. "Đó là lý do tại sao tôi là cần thiệt?"
"Đúng vậy. Cô được chọn bởi một thiên thần và sẽ giúp Paradise tồn tại ít nhất 10 năm. Một chòm sao như Kim Dokja sẽ có thể duy trì sức sống của Paradise trong hơn 200 năm."
"Anh nghĩ rằng tôi sẽ chỉ lắng nghe anh như này?"
"Cô sẽ lắng nghe. Bởi vì cô là hóa thân của một thiên thần."
Nếu cô hy sinh bản thân mình, cô sẽ có thể bảo vệ Paradise.
"Nếu cô giúp đỡ, sẽ không cần phải trừng phạt những người ác độc nữa. Cô có thể cứu hàng ngàn, hàng vạn mạng sống."
Vai Jung Heewon run lên. Cô ấy có thể cứu hàng chục nghìn người bằng mạng sống của mình. Nếu cô không chết, hàng vạn người sẽ chết.
Cô nhìn thấy một con quái vật gợi nhớ đến một con cá đang trằn trọc trên mặt đất. Khuôn mặt giống với người phụ nữ đến từ Ga Geumho. Con quái vật nhìn chằm chằm vào Jung Heewon với vẻ mặt thèm thuồng và gầm lên.
"Tôi..."
Dù sao đó cũng là một cuộc sống bị bỏ rơi. Cha mẹ, bạn bè và những người nhớ đến cô đều đã chết. Đoạn kết của kịch bản là điều không thể. Sống thêm nữa chỉ là vô ích.
"Tôi..."
[Những chòm sao của hệ thống tốt tuyệt đối đang nhìn bạn.]
Jung Heewon đã đưa ra quyết định. "Tôi hiểu rồi, vậy thì tôi..."
Nếu cô phải chết để cứu hàng vạn người thì đó là điều đúng đắn, là lẽ phải.
Vẻ mặt của Reinheit có vẻ dịu đi. Nhưng vào giây phút cuối cùng, có thứ gì đó đã níu kéo cô.
'Vậy thì cuộc sống của tôi là gì?'
Nó có lẽ là trống rỗng.
'Tôi... cái quái gì thế này?'
Đó là sự gắn bó ngu ngốc cuối cùng của cuộc đời. Cô đã biết câu trả lời.
"Heewon-ssi là một thanh kiếm tốt."
"Cô bình tĩnh trước ngọn lửa rực cháy hơn bất kỳ ai trong chúng tôi. Đặc biệt, cô nhạy cảm với sự đàn áp của kẻ mạnh."
"Cô luôn chiến đấu ở tiền tuyến và không bao giờ phàn nàn về việc nó khó khăn như thế nào."
Bởi vì có người đã cho cô ấy câu trả lời rồi.
"Vì cô tiếp tục kịch bản nên đây là Jung Heewon-ssi mà tôi đã thấy."
Có thể Kim Dokja đã biết sự thực về các kịch bản ngay từ đầu. Dù vậy, anh ấy vẫn không bỏ cuộc.
"Đó là lý do tại sao tôi tin rằng cô nên tiếp tục kịch bản."
Jung Heewon đứng dậy.
"Tôi không thể chết ở đây."
Vì vậy, cô quyết định chọn lựa sự ích kỷ. Cô quyết định sống, ngay cả khi nhiều người sẽ chết vì sự lựa chọn của cô. Cô sẽ phải sống chung với nó.
"Không, cô sẽ chết."
Tuy nhiên, đôi khi cuộc sống và ý chí của họ tách rời nhau.
"Và rồi cô sẽ trở thành chất dinh dưỡng của Paradise."
Có một số con quỷ không thể bị giết ngay cả khi sử dụng Ngọn Lửa Địa Ngục. Vẻ mặt của Jung Heewon căng thẳng và cô giải phóng tất cả sức mạnh ma thuật của mình. Cô không thể chết. Cô sẽ không bao giờ chết.
Đúng lúc này, một tiếng nổ vang lên và có người xuất hiện.
"Heewon-ssi!"
"Ế, Unnie lại đi một mình!"
Chính những người này đã duy trì cuộc sống của cô. Tuy nhiên, Reinheit không hề hoảng sợ. Anh ta cười như thế điều tuyệt vời đã đến.
"Tôi có thể nhận được rất nhiều chất dinh dưỡng."
Người này mạnh thứ hai trong Lâu đài bóng tối. Anh ta không sợ một nhóm không có Kim Dokja.
"Mọi người dừng lại!"
Lee Hyunsung bước tới và bảo vệ những người bạn của mình. Anh ấy đã mạnh hơn trước rất nhiều nhưng tình hình thật tệ. Có lẽ ai đó sẽ chết trong cuộc chiến này. Sẽ thật may mắn nếu tất cả họ đều không phải chết.
Sẽ tốt biết bao nếu Kim Dokja ở đây? Cô cố tránh phụ thuộc vào Kim Dokja nhưng Jung Heewon không thể không nghĩ đến điều này.
"Đây sẽ là kết thúc của cô." Reinheit tuyên bố và giơ tay.
Sau đó, toàn bộ trần nhà bị sập xuống. Nó giống như những quả bom liên tiếp trút xuống. Cơn bão năng lượng xé toạc các nhánh của Perpetual Motion và trần nhà vỡ vụn rơi xuống phía Reinheit và những con quái vật.
Những con quái vật bị nghiền nát phát ra những tiếng la hét khủng khiếp. Giọng nói của ai đó đã vang lên giữa sự hỗn loạn này.
"Ngươi đã trốn rất kỹ ở một nơi bẩn thỉu như này đấy."
Có một người đàn ông và bóng một người phụ nữ đuổi theo anh ta. Yoo Jonghyuk đối mặt với những người đang nhìn anh ấy với sự ngạc nhiên và bối rối rồi hỏi, "...Còn nữa, Kim Dokja đâu rồi?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất