Chương 33: Giấy chứng nhận?
“Haizz...” Thôi Hữu Lượng thở dài, hối hận về việc hôm nay bản thân bỗng dưng chạy tới biệt thự nhà họ Bạch kiếm chuyện.
Trộm cướp bất thành, lại còn bị tống tiền.
Bây giờ tìm ai để đòi lại công bằng đây?
“Hai tỷ này, coi như là một cái giấy chứng nhận đi!” Lúc này ông Thôi có tâm nhìn rất thoáng, thậm chí, ông còn phát hiện ra cơ hội ngàn năm có một.
“Giấy chứng nhận? Là ý gì?” Thôi Hữu Lượng bối rối, không hiểu cha mình đang có ý gì.
“Ý của ta là, nhà họ Bạch, có lẽ sẽ quật khởi!"
Ông Thôi thẳng thắn đáp. “Hai mươi năm trước, chúng ta có thể dựa vào thăng nhóc Bạch Thủ Kỳ mà trở nên giàu có,
vậy thì hai mươi năm sau, có lẽ chúng ta có thể vẫn có thể tiếp tục nhờ vả nhà họ Bạch!
Bên trong biệt thự
Trong lòng Bạch Vi Vi có rất nhiều điều muốn nói, nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
Cuối cùng, Bạch Vì Vi chỉ dùng ba từ để bày tỏ ý kiến của mình.
“Tôi tin anh.” Diệp Lâm gật đầu. Mặc dù ban đầu bị Bạch Vi Vi nghi ngờ, nhưng với năng lực của anh, muốn giành được niềm tin của Bạch Vi Vi, chỉ là vấn đề thời gian.
Mà chuyện của cha con nhà họ Thôi, chính là cơ hội tốt nhất.
“Anh định làm gì để chúng ta có thể quật khởi?” Bạch Vi Vi tò mò hỏi: “Anh trai tôi có liên lạc gì với anh không?”
Diệp Lâm nói: “Anh cô nói rồi, cô cũng có tài năng giống như anh ấy, có năng lực kinh doanh! Anh ấy nhờ cô giúp tôi gầy dựng lại đế chế kinh doanh!”
Nghe xong, Bạch Vi Vi kích động đến đỏ mặt, không ngờ anh trai lại đánh giá cao mình như vậy.
Cô thật sự là một thiên tài, có khả năng xem một lần đã nhớ, từ nhỏ đã đi theo anh trai, mưa dầm thấm lâu, cũng có khả năng tự kinh doanh, chỉ là tài năng còn chưa kịp thi triển thì nhà họ. Bạch đã sụp đổ.
Thứ mà cô còn thiếu, chính là cơ hội.
Nhưng Diệp Phong đến rồi, có thể cho cô tất cả.
“Hai tỷ của nhà họ Thôi, sẽ làm vốn khởi nghiệp của công ty” Diệp Lâm sắp xếp.
“Vẫn chưa đủ!" Bạch Vi Vi đột nhiên thay đổi sắc mặt, như thể trở thành một người khác, trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ: “Thứ nhà họ Thôi nợ chúng ta, hai tỷ vẫn chưa đủ!”
“Ngoài nhà họ Thôi, còn có bốn gia tộc khác, nếu không có sự trợ giúp của anh tôi, năm gia tộc đó sao có thể phát triển như bây bây giờ? Tôi phải bắt bọn chúng nôn ra hết!”
Diệp Lâm gật đầu: “Nếu đã nhiều người mắc nợ ân tình như vậy, thì ba ngày nữa, chúng ta sẽ cùng nhau lấy lại!”
“Để nhà họ Thôi thông báo cho bốn gia tộc kia, gọi bọn họ đến đây gặp tôi!”
Có sự giúp đỡ của Diệp Lâm, Bạch Vi Vi không hề nghỉ ngờ việc năm đại gia tộc đã từng khuất phục bọn họ, sẽ một lần nữa chäp tay quỳ lạy bọn họ.
Chỉ là, vinh quang sau khi bọn họ quật khởi thành công ấy, anh trai cô sẽ không thấy được.
“À, đúng rồi” Diệp Lâm vừa định lên lầu nghỉ ngơi, đột nhiên nghĩ đến một chuyện, anh quay đầu lại nói: “Lúc nãy có câu cô nói sai rồi, hay nói cách khác là nói không đúng lắm”
“Cô trách anh cô thất bại vì không có chỗ dựa, đó chỉ là một trong những lý do thôi.”
“Cô có biết anh ấy nói sao về chuyện này không?”
Bạch Vi Vi lắc đầu, không biết anh trai đã nói về sự thất bại của bản thân như thế nào?
“Anh ấy nghĩ vì mình không có đủ tiền nên mới thất bại.”
Diệp Lâm cổ vũ Bạch Vĩ Vi nói.
“Chỉ cần được đủ tiền, sau này muốn cứu anh cô ra tù cũng không phải không thể!”
“Cái gì cũng có cái giá của nó, quan trọng là cô có nhìn ra được không thôi.”
Trộm cướp bất thành, lại còn bị tống tiền.
Bây giờ tìm ai để đòi lại công bằng đây?
“Hai tỷ này, coi như là một cái giấy chứng nhận đi!” Lúc này ông Thôi có tâm nhìn rất thoáng, thậm chí, ông còn phát hiện ra cơ hội ngàn năm có một.
“Giấy chứng nhận? Là ý gì?” Thôi Hữu Lượng bối rối, không hiểu cha mình đang có ý gì.
“Ý của ta là, nhà họ Bạch, có lẽ sẽ quật khởi!"
Ông Thôi thẳng thắn đáp. “Hai mươi năm trước, chúng ta có thể dựa vào thăng nhóc Bạch Thủ Kỳ mà trở nên giàu có,
vậy thì hai mươi năm sau, có lẽ chúng ta có thể vẫn có thể tiếp tục nhờ vả nhà họ Bạch!
Bên trong biệt thự
Trong lòng Bạch Vi Vi có rất nhiều điều muốn nói, nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
Cuối cùng, Bạch Vì Vi chỉ dùng ba từ để bày tỏ ý kiến của mình.
“Tôi tin anh.” Diệp Lâm gật đầu. Mặc dù ban đầu bị Bạch Vi Vi nghi ngờ, nhưng với năng lực của anh, muốn giành được niềm tin của Bạch Vi Vi, chỉ là vấn đề thời gian.
Mà chuyện của cha con nhà họ Thôi, chính là cơ hội tốt nhất.
“Anh định làm gì để chúng ta có thể quật khởi?” Bạch Vi Vi tò mò hỏi: “Anh trai tôi có liên lạc gì với anh không?”
Diệp Lâm nói: “Anh cô nói rồi, cô cũng có tài năng giống như anh ấy, có năng lực kinh doanh! Anh ấy nhờ cô giúp tôi gầy dựng lại đế chế kinh doanh!”
Nghe xong, Bạch Vi Vi kích động đến đỏ mặt, không ngờ anh trai lại đánh giá cao mình như vậy.
Cô thật sự là một thiên tài, có khả năng xem một lần đã nhớ, từ nhỏ đã đi theo anh trai, mưa dầm thấm lâu, cũng có khả năng tự kinh doanh, chỉ là tài năng còn chưa kịp thi triển thì nhà họ. Bạch đã sụp đổ.
Thứ mà cô còn thiếu, chính là cơ hội.
Nhưng Diệp Phong đến rồi, có thể cho cô tất cả.
“Hai tỷ của nhà họ Thôi, sẽ làm vốn khởi nghiệp của công ty” Diệp Lâm sắp xếp.
“Vẫn chưa đủ!" Bạch Vi Vi đột nhiên thay đổi sắc mặt, như thể trở thành một người khác, trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ: “Thứ nhà họ Thôi nợ chúng ta, hai tỷ vẫn chưa đủ!”
“Ngoài nhà họ Thôi, còn có bốn gia tộc khác, nếu không có sự trợ giúp của anh tôi, năm gia tộc đó sao có thể phát triển như bây bây giờ? Tôi phải bắt bọn chúng nôn ra hết!”
Diệp Lâm gật đầu: “Nếu đã nhiều người mắc nợ ân tình như vậy, thì ba ngày nữa, chúng ta sẽ cùng nhau lấy lại!”
“Để nhà họ Thôi thông báo cho bốn gia tộc kia, gọi bọn họ đến đây gặp tôi!”
Có sự giúp đỡ của Diệp Lâm, Bạch Vi Vi không hề nghỉ ngờ việc năm đại gia tộc đã từng khuất phục bọn họ, sẽ một lần nữa chäp tay quỳ lạy bọn họ.
Chỉ là, vinh quang sau khi bọn họ quật khởi thành công ấy, anh trai cô sẽ không thấy được.
“À, đúng rồi” Diệp Lâm vừa định lên lầu nghỉ ngơi, đột nhiên nghĩ đến một chuyện, anh quay đầu lại nói: “Lúc nãy có câu cô nói sai rồi, hay nói cách khác là nói không đúng lắm”
“Cô trách anh cô thất bại vì không có chỗ dựa, đó chỉ là một trong những lý do thôi.”
“Cô có biết anh ấy nói sao về chuyện này không?”
Bạch Vi Vi lắc đầu, không biết anh trai đã nói về sự thất bại của bản thân như thế nào?
“Anh ấy nghĩ vì mình không có đủ tiền nên mới thất bại.”
Diệp Lâm cổ vũ Bạch Vĩ Vi nói.
“Chỉ cần được đủ tiền, sau này muốn cứu anh cô ra tù cũng không phải không thể!”
“Cái gì cũng có cái giá của nó, quan trọng là cô có nhìn ra được không thôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất