Chương 141: Trôi dạt
Mây đen mãi vẫn không tan, tia sét thi thoảng loé lên trên đỉnh đầu, giống như có người đang độ kiếp.
A Lân thò lên khỏi mặt nước, đôi mắt sắc kim chăm chú quan sát thiên tượng.
' A Ly, quả nhiên có người độ kiếp, nhìn thanh thế như vậy chắc chẳn độ chính là nguyên anh kỳ kiếp.'
Chung Ly nhận được truyền âm cũng ngoi lên mặt nước xem xét.
Hạt mưa dày nặng đánh vào linh khí hộ thân của nàng tần suất dày đặc khiến vả vai tê rần.
“ Quả nhiên không có đen đủi nhất chỉ có đen đủi hơn. Nguyên anh kiếp độ không phải một sớm một chiều. Chúng ta muốn chờ đợi nó chấm dứt e rằng sớm đã thành vài xác chết trôi trên biển.” Nàng buồn bã nói.
“ A Lân, thiên đạo đang chăm chú quan sát người kia, chúng ta tốt nhất không nên kéo đến sự quan tâm của nó.”
A Lân hiểu ý liền mang nàng trên lưng bắt đầu đạp nước bơi lội.
Quả thật năng lực dưới nước của tiểu kỳ lân rất yếu kém, nếu nó là thuỷ kỳ lân có lẽ đã khác...
' Ta là hoả kỳ lân, Chung Ly nhà ngươi cảm thấy đáng tiếc sao?'
“ A, ta đâu có nói thành lời, đây là chính ngươi suy bụng ta ra bụng người.” Nàng ôm lấy cổ nó cười hì hì.
A Lân lập tức tức giận muộn hất văng nàng xuống biển. Nhưng nhân tộc trên lưng nó lại bám dai như đỉa, ném như thế nào cũng không xuống.
“ Đừng tốn sức với việc vô bổ. Nếu có thuỷ thú xuất hiện không phải cùng nhau toi đời.” Nàng vỗ vỗ đầu nó an ủi.
...
Không biết A Lân đã đạp nước được bao xa, cả người và thú đều đột nhiên rùng mình.
Chung Ly lập tức nhảy khỏi lưng A Lân lặn xuống biển, cùng lúc một quái vật to lớn xông đến.
A Lân dưới nước phun ra một miệng hoả đều bị suy yếu hết một nửa. Chạm đến yêu thú không rõ hình dạng chỉ làm nó nhất thời đau đớn lùi lại.
' Trúc cơ trung kỳ thuỷ thú. A Ly mau trốn.'
Chung Ly nghe được liền chém ra một đường kiếm khí lao đến mắt quái vật.
Kiếm khí trong nước tất nhiên cũng suy yếu, hơn nữa ánh sáng nơi này lại chiếu không tới yêu thú, mặt trời bị mây che lấp càng làm vùng thuỷ trở lên đặc biệt tăm tối.
A Lân lần nữa thả ra một miệng hoả, hoả thế cực lớn lập tức chiếu rõ thân hình thuỷ yêu.
Là một loại cá, răng nanh sắc bén vô cùng, xác ngoài còn phủ kín lớp vảy bạc cứng rắn.
Hoả bao vây lấy thuỷ thú, khiến nó đau đớn quẫy đạp trong nước.
Chung Ly nhân lúc ánh sáng vẫn còn, ba luồng kiếm khí lao chuẩn xác đến mắt cá, tước đi nó một nửa nhãn cầu.
Cá đau đớn thoát khỏi hoả lao đến há to miệng với kiếm tu.
Nàng vội vàng khởi động linh khí đạp nước tránh sang một bên. Nhưng phần eo bị đuôi cá đánh trúng, máu tươi cùng từ đó dần dần nhuộm đỏ một mảnh thuỷ. Nàng khó khăn lắm mới lấy lại quyền khống chế thân thể, lục phủ ngũ tạng giống như đã đảo lộn.
A Lân đã lao đến lưng cá yêu, móng vuốt sắc bén bạo lực cạy mở ra vài miếng vảy.
Bạc cá đau đớn lao nhanh trong nước mang theo nàng tiểu đồng bọn.
A Lân dùng răng nanh cắn chặt lấy yêu thú không buông, thân thể nó cũng va đập mãnh liệt vào vảy cá.
Tử Đằng vươn vài nhánh cây đến bao bọc lại miệng vết thương của nàng. Chung Ly hít một hơi thật sâu, cảm nhận sóng nước lan đến.
Liên tiếp chém ra hai mươi kiếm, đan điền linh khí cũng gần như háo không. Mỗi một kiếm đều chỉ vất vả xẹt qua giáp ngoài cứng rắn của bạc cá. Thậm chí còn không thể đánh bật một mảnh vảy nào của nó.
“ Trúc cơ kỳ thuỷ thú thật sự khó chơi.”
Nàng siết thật chặt hắc kiếm, cắn răng quyết liều một phen.
Ban nãy nàng kiếm nuốt suốt một cột lôi, hiện giờ thân kiếm ẩn giấu hơi thở bạo ngược vô cùng, chỉ chờ nàng giúp nó kích phát.
Nhưng hậu quả sau đó, các nàng có bị thiên đạo một lần nữa theo dõi hay không thực sự không dám chắc.
“ Vậy liều một phen đi.” A Lân tuy cùng yêu thú đồng tu vi nhưng nhập thuỷ lại chính là thiên địa của con cá yêu kia.
“ Lôi kiếm mang.” Tia lôi điện xa lạ cuốn quanh kiếm, một đường theo nàng lôi linh đầy khí thế nhắm đến một mảnh vảy bị bong chóc của thuỷ thú.
A Lân trên lưng cá cùng nàng tâm linh tương thông liền lập tức há miệng thoát khỏi.
Hơi thở xa lạ bao trùm, phần lưng trước đó bị thiên lôi lan tới lại bắt đầu âm ỉ đau. Cả người Chung Ly chết lặng trôi nổi trong làn nước. Linh khí hộ thân tan vỡ, cổ họng cùng lỗ mũi bị thuỷ ồ ạt ùa vào.
Tử Đằng vội vàng dùng dây leo bạo bọc kín nàng, không chừa lại một khe hở.
Sóng nước va đập bên ngoài, thân thể bên trong lại thực khó chịu...
Chung Ly từ từ mở mắt, xung quanh tối tăm. Cảm nhận hơi ấm truyền đến từ cổ tay, nàng liền cố gắng cử động.
Linh khí hộ thân một lần nữa sáng, Tử Đằng cũng suy yếu thả ra nàng.
Chung Ly quan sát xung quanh, một xác chết thuỷ thú đen sì đang nổi phía trên đầu, bên cạnh nó còn có A Lân của nàng.
Tiểu kỳ lân bị thương khắp mình đang lắc lư trong nước.
Chung Ly kiểm tra thấy Tử Đằng cũng bị thương không nhẹ. Khi nàng ngất xỉu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nàng bơi đến A Lân, kéo nó đến xem xét.
Nhìn bộ lông cháy két của tiểu kỳ lân nàng liền có chút suy đoán.
“ Là thiên đạo đánh xuống?” Nếu không cả A Lân và Tử Đằng sao có thể thành ra thế này. Tiểu kỳ lân gật đầu với nàng rồi thiếp đi.
Chung Ly thu nó về linh thú túi, lại dùng linh khí bảo bọc xung quanh Tử Đằng.
“ Các ngươi hai cái đi theo ta thật sự chỉ có thể ăn một miệng đầy lôi.” Nàng thở dài bơi lên mặt nước.
Mây đen trên trời đã rút ngắn lại, có lẽ vị kia độ nguyên anh kiếp một đường thông thuận. Xem thanh thế này, chỉ khoảng ba ngày nữa liền có thể thành công.
Thời gian này nàng cũng chỉ đành tiếp tục chịu bao quát trong phạm vị độ kiếp. Lênh đênh trên biển chưa bạo giờ là an toàn. Nhưng ở vùng biển này một người qua lại cũng không, có lẽ đều muốn tránh đi kiếp vân kia.
Chung Ly ngồi trên xác thuỷ yêu, di chuyển dựa vào dòng thuỷ lưu. Nàng khoanh chân cảm nhận một chút linh khí, muốn bổ sung cho đan điền gần như khô cằn.
“ Vẫn là dùng linh thạch tương đối nhanh.”
Rút ra vài viên trung phẩm linh thạch, Chung Ly nhanh gọn biến chúng thành bột mịn.
Nhận thấy đan điền đau nhức đã giảm, nàng liền quan tâm thương thế bản thân.
Sau lưng cháy khét một mảng, đau đớn sớm đã biến thành tê dại. Phần eo bị thuỷ thú dưới mông nàng hiện giờ đánh trúng, lại bị cắt sau một đường đến xương hông.
Càng nghĩ càng hận, nàng liền cắm hắc kiếm xuống đầu sinh vật đã cháy khét. Yêu đan bị lấy ra, trơn bóng lại nặng trĩu.
“ 500 linh thạch trong tay sao có thể không nặng.”
Nàng thu đi nội đan liền lấy ra đan dược trị thương.
Mưa vẫn tiếp tục rơi, Chung Ly nhắm mắt lại từ từ chuyển hoá dược lực.
Bỗng dưng nàng cảm nhận hạt mưa rơi xuống linh khí hộ thân đột nhiên biến mất, ngay tức khắc mở mắt.
Trên đầu nàng không biết khi nào đã xuất hiện một chiếc ô mở rộng.
Khí lạnh chạy dọc xương sống tiến đến đỉnh đầu, nàng nén lại cảm giác hoang mang, cảnh giác tìm kiếm xung quanh.
Cách nàng không xa có một con thuyền đang lẳng lặng trôi, trên thân thuyền là một nam tử áo bào đen đang lười biếng quan sát nàng.
Người này một chút tiếng động cũng không, trong phạm vi thần thức nàng vậy mà cũng không phát hiện có người xuất hiện.
Nếu đến là kẻ thù e rằng hiện giờ nàng liền đã đầu mình hai nơi.
Ô vẫn vững vàng lơ lửng trên đỉnh đầu, nước mưa đều bị ngăn cản ở bên ngoài.
Chung Ly cùng nam tu lẳng lặng đối mặt, nàng có chút chán nản liền không lên tiếng. Kỹ kém người một bậc, không là nhiều bậc. Như vậy nàng tồn tại đến hiện giờ thật sự là may mắn.
Nghĩ thầm liền cụp mắt, càng không muốn biết người xuất hiện là ai.
“ Lạc đường sao?” Giọng nam từ tính truyền đến.
Chung Ly ngồi khoanh chân trên xác yêu thú trúc cơ trung kỳ, mắt sáng đủ hiểu.
Nàng gật đầu rồi lại lắc đầu, nhìn thân thuyền nội liễm nhưng ẩn giấu hoa lệ trước mắt, bỗng nhiên cảm thấy thiên đạo là xem không nổi tiếp nàng hành hạ yêu thú đã chết, muốn nàng nhanh chóng cút đi.
“ Tiền bối có thể cho tiểu nữ đi nhờ sao?”
Ngồi ở đây một chút thoải mái cũng không, nếu không phải bất bắc dĩ ai sẽ chọn đặt mông trên một đống than bốc mùi.
Nam tu trên thuyền cười nhạt nhìn nàng, không từ chối cũng không gật đầu.
Chung Ly lấy ra nội đan thuỷ thú vừa rồi ném đến trên đầu hắn. Nam tu nhanh tay liền tiếp được, có chút khó hiểu nhìn nàng.
“ Nội đan trúc cơ trung kỳ thuỷ thú. Ta thuê thuyền của ngài đến đất liền.”
Nói xong không đợi nam tu phản ứng, nàng liền nhảy lên thuyền. Động tác ảnh hưởng đến miệng vết thương khiến nàng có chút đau đớn nhíu mày. Nhưng kiếm vẫn nắm chắc trong tay phòng khi chủ nhân thuyền muốn động thủ. Hắn có thể thần không biết quỷ không hay xuất hiện, nàng từ đầu đã kém hẳn một cái đầu. May mắn người này không nảy sát tâm, cướp bóc trong tu tiên giới lại không phải ít.
“ Ra tay hào phóng như vậy lại không thể mua được một con thuyền sao?” Nam tu nhìn nàng ngồi một góc hỏi thêm.
“ Tiền bối nhìn xem ta chật vật. Chính là bị đánh cướp, may mắn thoát khỏi lại không biết mình đang ở đâu. Chỉ có thể nhận mệnh trôi dạt khắp nơi.” Vừa nói vừa giả vờ chấm nước mắt.
“ Tại sao trước nay ta chưa từng thấy ngươi?” Nam tu bất giác nói thầm.
Chung Ly:“???”
“ Tiền bối, tu tiên giới rộng lớn như vậy. Sao ngài có thể gặp hết người.”
Nam tu nhìn nàng, mỉm cười đáp:
“ Cốt linh dưới hai mươi đã có tu vi luyện khí chín tầng. Ta là nói thiên tài như vậy ta lại chưa từng nhận biết.”
“ Tiểu tu may mắn thôi. Chỉ là vô danh tiểu tốt, ngài không biết tất nhiên dễ hiểu.”
Nam tu ẩn ý liếc nhìn nàng lại xem xác thuỷ thú trôi nôi bên mạn thuyền cười gật đầu:
“ Ra là vậy, Đông vực dân cư dày đặc. Phủ bụi minh châu tất nhiên sẽ không ít.”
Chung Ly cứng người nghe xong hắn nói.
Đông vực? Nàng truyền tống ra ngã rẽ vậy mà lại trực tiếp xuyên qua nửa phần biển danh giới tiến đến đích vực.
Đây là mua một tặng một? Giúp nàng rút ngắn một phần ba lộ trình!
Nhìn khuôn mặt tê liệt của Chung Ly, nam tu áo trắng nhướng mày hỏi thăm:
“ Ngươi còn ổn?”
“ Rất ổn, đa tạ ngài quan tâm. Không biết...”
“ Ta tên gọi Ninh Thương.”
“...” Thật thích cướp lời người khác.
“ Tiểu nữ Chung Ly. Hân hạnh gặp được tiền bối.”
Thấy Chung Ly mặt không đổi sắc giới thiệu, Ninh Thương nam tu càng là bất giác tò mò.
Hắn giới thiệu lại không hề khiến nữ tu này bất ngờ.
Đây là từ ngóc ngách nào chạy ra tu sĩ?
...
Pháp thuyền an ổn chạy về một hướng, trên đường Ninh Thương tự nhiên rò hỏi nàng rất nhiều.
Chung Ly môi giật giật viện ra tân thân thế, tân hoàn cảnh.
Từ nơi thâm sơn cùng cốc bò ra tới, liền lần đầu ra biển săn giết yêu thú cùng sư huynh sư tỷ. Không ngờ gặp phải trúc cơ trung kỳ yêu, sư huynh sư tỷ đồng sức tiêu diệt yêu thú lại không may mắn bị thiên lôi phách trúng. Mọi người liền bị đánh tách ra, nàng may mắn bám vào xác cá yêu trôi đến tận nơi này.
“ Ngươi không muốn tìm lại sư huynh sư tỷ?”
“ Họ tu vi đều cao hơn tiểu hữu, còn chưa đến lượt vị sư muội tu vi luyện khí này ngược lại đi tìm họ.”
Thấy Ninh Thương gật đầu, Chung Ly có chút nghiến răng. Muốn an ổn trị thương cũng không thể, dịch vụ thật kém, năm trăm linh thạch đưa đi lên còn không thể bịt mồm ngươi!
Ninh Bùi cầm nội đan trong tay ném qua lại, giống như không thèm để ý ánh mắt từ chối giao tiếp của nàng.
“ Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?”
Còn hỏi tuổi, ngươi đây là muốn kén vợ? Tra hỏi kỹ như vậy.
“ Mười bảy.” Chung Ly dựa lưng vào góc thuyền thở dài.
Ninh Thương thích thú nhìn nàng, càng xem hắn liền càng vui vẻ:
“ Có muốn đi theo ta?”
“ Đi theo ngươi làm gì?” Có biết bản thân rất phiền không?
Thấy sắc mặt cảnh giác của nàng, hắn liền giật mình.
Hơi chút suy nghĩ liền tươi cười xấu xa đi đến, ngồi xổm trước mặt Chung Ly nói:
“ Trở thành ta đạo lữ.”
“ Ngươi xứng sao?” Chung Ly bật thốt.
A Lân thò lên khỏi mặt nước, đôi mắt sắc kim chăm chú quan sát thiên tượng.
' A Ly, quả nhiên có người độ kiếp, nhìn thanh thế như vậy chắc chẳn độ chính là nguyên anh kỳ kiếp.'
Chung Ly nhận được truyền âm cũng ngoi lên mặt nước xem xét.
Hạt mưa dày nặng đánh vào linh khí hộ thân của nàng tần suất dày đặc khiến vả vai tê rần.
“ Quả nhiên không có đen đủi nhất chỉ có đen đủi hơn. Nguyên anh kiếp độ không phải một sớm một chiều. Chúng ta muốn chờ đợi nó chấm dứt e rằng sớm đã thành vài xác chết trôi trên biển.” Nàng buồn bã nói.
“ A Lân, thiên đạo đang chăm chú quan sát người kia, chúng ta tốt nhất không nên kéo đến sự quan tâm của nó.”
A Lân hiểu ý liền mang nàng trên lưng bắt đầu đạp nước bơi lội.
Quả thật năng lực dưới nước của tiểu kỳ lân rất yếu kém, nếu nó là thuỷ kỳ lân có lẽ đã khác...
' Ta là hoả kỳ lân, Chung Ly nhà ngươi cảm thấy đáng tiếc sao?'
“ A, ta đâu có nói thành lời, đây là chính ngươi suy bụng ta ra bụng người.” Nàng ôm lấy cổ nó cười hì hì.
A Lân lập tức tức giận muộn hất văng nàng xuống biển. Nhưng nhân tộc trên lưng nó lại bám dai như đỉa, ném như thế nào cũng không xuống.
“ Đừng tốn sức với việc vô bổ. Nếu có thuỷ thú xuất hiện không phải cùng nhau toi đời.” Nàng vỗ vỗ đầu nó an ủi.
...
Không biết A Lân đã đạp nước được bao xa, cả người và thú đều đột nhiên rùng mình.
Chung Ly lập tức nhảy khỏi lưng A Lân lặn xuống biển, cùng lúc một quái vật to lớn xông đến.
A Lân dưới nước phun ra một miệng hoả đều bị suy yếu hết một nửa. Chạm đến yêu thú không rõ hình dạng chỉ làm nó nhất thời đau đớn lùi lại.
' Trúc cơ trung kỳ thuỷ thú. A Ly mau trốn.'
Chung Ly nghe được liền chém ra một đường kiếm khí lao đến mắt quái vật.
Kiếm khí trong nước tất nhiên cũng suy yếu, hơn nữa ánh sáng nơi này lại chiếu không tới yêu thú, mặt trời bị mây che lấp càng làm vùng thuỷ trở lên đặc biệt tăm tối.
A Lân lần nữa thả ra một miệng hoả, hoả thế cực lớn lập tức chiếu rõ thân hình thuỷ yêu.
Là một loại cá, răng nanh sắc bén vô cùng, xác ngoài còn phủ kín lớp vảy bạc cứng rắn.
Hoả bao vây lấy thuỷ thú, khiến nó đau đớn quẫy đạp trong nước.
Chung Ly nhân lúc ánh sáng vẫn còn, ba luồng kiếm khí lao chuẩn xác đến mắt cá, tước đi nó một nửa nhãn cầu.
Cá đau đớn thoát khỏi hoả lao đến há to miệng với kiếm tu.
Nàng vội vàng khởi động linh khí đạp nước tránh sang một bên. Nhưng phần eo bị đuôi cá đánh trúng, máu tươi cùng từ đó dần dần nhuộm đỏ một mảnh thuỷ. Nàng khó khăn lắm mới lấy lại quyền khống chế thân thể, lục phủ ngũ tạng giống như đã đảo lộn.
A Lân đã lao đến lưng cá yêu, móng vuốt sắc bén bạo lực cạy mở ra vài miếng vảy.
Bạc cá đau đớn lao nhanh trong nước mang theo nàng tiểu đồng bọn.
A Lân dùng răng nanh cắn chặt lấy yêu thú không buông, thân thể nó cũng va đập mãnh liệt vào vảy cá.
Tử Đằng vươn vài nhánh cây đến bao bọc lại miệng vết thương của nàng. Chung Ly hít một hơi thật sâu, cảm nhận sóng nước lan đến.
Liên tiếp chém ra hai mươi kiếm, đan điền linh khí cũng gần như háo không. Mỗi một kiếm đều chỉ vất vả xẹt qua giáp ngoài cứng rắn của bạc cá. Thậm chí còn không thể đánh bật một mảnh vảy nào của nó.
“ Trúc cơ kỳ thuỷ thú thật sự khó chơi.”
Nàng siết thật chặt hắc kiếm, cắn răng quyết liều một phen.
Ban nãy nàng kiếm nuốt suốt một cột lôi, hiện giờ thân kiếm ẩn giấu hơi thở bạo ngược vô cùng, chỉ chờ nàng giúp nó kích phát.
Nhưng hậu quả sau đó, các nàng có bị thiên đạo một lần nữa theo dõi hay không thực sự không dám chắc.
“ Vậy liều một phen đi.” A Lân tuy cùng yêu thú đồng tu vi nhưng nhập thuỷ lại chính là thiên địa của con cá yêu kia.
“ Lôi kiếm mang.” Tia lôi điện xa lạ cuốn quanh kiếm, một đường theo nàng lôi linh đầy khí thế nhắm đến một mảnh vảy bị bong chóc của thuỷ thú.
A Lân trên lưng cá cùng nàng tâm linh tương thông liền lập tức há miệng thoát khỏi.
Hơi thở xa lạ bao trùm, phần lưng trước đó bị thiên lôi lan tới lại bắt đầu âm ỉ đau. Cả người Chung Ly chết lặng trôi nổi trong làn nước. Linh khí hộ thân tan vỡ, cổ họng cùng lỗ mũi bị thuỷ ồ ạt ùa vào.
Tử Đằng vội vàng dùng dây leo bạo bọc kín nàng, không chừa lại một khe hở.
Sóng nước va đập bên ngoài, thân thể bên trong lại thực khó chịu...
Chung Ly từ từ mở mắt, xung quanh tối tăm. Cảm nhận hơi ấm truyền đến từ cổ tay, nàng liền cố gắng cử động.
Linh khí hộ thân một lần nữa sáng, Tử Đằng cũng suy yếu thả ra nàng.
Chung Ly quan sát xung quanh, một xác chết thuỷ thú đen sì đang nổi phía trên đầu, bên cạnh nó còn có A Lân của nàng.
Tiểu kỳ lân bị thương khắp mình đang lắc lư trong nước.
Chung Ly kiểm tra thấy Tử Đằng cũng bị thương không nhẹ. Khi nàng ngất xỉu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nàng bơi đến A Lân, kéo nó đến xem xét.
Nhìn bộ lông cháy két của tiểu kỳ lân nàng liền có chút suy đoán.
“ Là thiên đạo đánh xuống?” Nếu không cả A Lân và Tử Đằng sao có thể thành ra thế này. Tiểu kỳ lân gật đầu với nàng rồi thiếp đi.
Chung Ly thu nó về linh thú túi, lại dùng linh khí bảo bọc xung quanh Tử Đằng.
“ Các ngươi hai cái đi theo ta thật sự chỉ có thể ăn một miệng đầy lôi.” Nàng thở dài bơi lên mặt nước.
Mây đen trên trời đã rút ngắn lại, có lẽ vị kia độ nguyên anh kiếp một đường thông thuận. Xem thanh thế này, chỉ khoảng ba ngày nữa liền có thể thành công.
Thời gian này nàng cũng chỉ đành tiếp tục chịu bao quát trong phạm vị độ kiếp. Lênh đênh trên biển chưa bạo giờ là an toàn. Nhưng ở vùng biển này một người qua lại cũng không, có lẽ đều muốn tránh đi kiếp vân kia.
Chung Ly ngồi trên xác thuỷ yêu, di chuyển dựa vào dòng thuỷ lưu. Nàng khoanh chân cảm nhận một chút linh khí, muốn bổ sung cho đan điền gần như khô cằn.
“ Vẫn là dùng linh thạch tương đối nhanh.”
Rút ra vài viên trung phẩm linh thạch, Chung Ly nhanh gọn biến chúng thành bột mịn.
Nhận thấy đan điền đau nhức đã giảm, nàng liền quan tâm thương thế bản thân.
Sau lưng cháy khét một mảng, đau đớn sớm đã biến thành tê dại. Phần eo bị thuỷ thú dưới mông nàng hiện giờ đánh trúng, lại bị cắt sau một đường đến xương hông.
Càng nghĩ càng hận, nàng liền cắm hắc kiếm xuống đầu sinh vật đã cháy khét. Yêu đan bị lấy ra, trơn bóng lại nặng trĩu.
“ 500 linh thạch trong tay sao có thể không nặng.”
Nàng thu đi nội đan liền lấy ra đan dược trị thương.
Mưa vẫn tiếp tục rơi, Chung Ly nhắm mắt lại từ từ chuyển hoá dược lực.
Bỗng dưng nàng cảm nhận hạt mưa rơi xuống linh khí hộ thân đột nhiên biến mất, ngay tức khắc mở mắt.
Trên đầu nàng không biết khi nào đã xuất hiện một chiếc ô mở rộng.
Khí lạnh chạy dọc xương sống tiến đến đỉnh đầu, nàng nén lại cảm giác hoang mang, cảnh giác tìm kiếm xung quanh.
Cách nàng không xa có một con thuyền đang lẳng lặng trôi, trên thân thuyền là một nam tử áo bào đen đang lười biếng quan sát nàng.
Người này một chút tiếng động cũng không, trong phạm vi thần thức nàng vậy mà cũng không phát hiện có người xuất hiện.
Nếu đến là kẻ thù e rằng hiện giờ nàng liền đã đầu mình hai nơi.
Ô vẫn vững vàng lơ lửng trên đỉnh đầu, nước mưa đều bị ngăn cản ở bên ngoài.
Chung Ly cùng nam tu lẳng lặng đối mặt, nàng có chút chán nản liền không lên tiếng. Kỹ kém người một bậc, không là nhiều bậc. Như vậy nàng tồn tại đến hiện giờ thật sự là may mắn.
Nghĩ thầm liền cụp mắt, càng không muốn biết người xuất hiện là ai.
“ Lạc đường sao?” Giọng nam từ tính truyền đến.
Chung Ly ngồi khoanh chân trên xác yêu thú trúc cơ trung kỳ, mắt sáng đủ hiểu.
Nàng gật đầu rồi lại lắc đầu, nhìn thân thuyền nội liễm nhưng ẩn giấu hoa lệ trước mắt, bỗng nhiên cảm thấy thiên đạo là xem không nổi tiếp nàng hành hạ yêu thú đã chết, muốn nàng nhanh chóng cút đi.
“ Tiền bối có thể cho tiểu nữ đi nhờ sao?”
Ngồi ở đây một chút thoải mái cũng không, nếu không phải bất bắc dĩ ai sẽ chọn đặt mông trên một đống than bốc mùi.
Nam tu trên thuyền cười nhạt nhìn nàng, không từ chối cũng không gật đầu.
Chung Ly lấy ra nội đan thuỷ thú vừa rồi ném đến trên đầu hắn. Nam tu nhanh tay liền tiếp được, có chút khó hiểu nhìn nàng.
“ Nội đan trúc cơ trung kỳ thuỷ thú. Ta thuê thuyền của ngài đến đất liền.”
Nói xong không đợi nam tu phản ứng, nàng liền nhảy lên thuyền. Động tác ảnh hưởng đến miệng vết thương khiến nàng có chút đau đớn nhíu mày. Nhưng kiếm vẫn nắm chắc trong tay phòng khi chủ nhân thuyền muốn động thủ. Hắn có thể thần không biết quỷ không hay xuất hiện, nàng từ đầu đã kém hẳn một cái đầu. May mắn người này không nảy sát tâm, cướp bóc trong tu tiên giới lại không phải ít.
“ Ra tay hào phóng như vậy lại không thể mua được một con thuyền sao?” Nam tu nhìn nàng ngồi một góc hỏi thêm.
“ Tiền bối nhìn xem ta chật vật. Chính là bị đánh cướp, may mắn thoát khỏi lại không biết mình đang ở đâu. Chỉ có thể nhận mệnh trôi dạt khắp nơi.” Vừa nói vừa giả vờ chấm nước mắt.
“ Tại sao trước nay ta chưa từng thấy ngươi?” Nam tu bất giác nói thầm.
Chung Ly:“???”
“ Tiền bối, tu tiên giới rộng lớn như vậy. Sao ngài có thể gặp hết người.”
Nam tu nhìn nàng, mỉm cười đáp:
“ Cốt linh dưới hai mươi đã có tu vi luyện khí chín tầng. Ta là nói thiên tài như vậy ta lại chưa từng nhận biết.”
“ Tiểu tu may mắn thôi. Chỉ là vô danh tiểu tốt, ngài không biết tất nhiên dễ hiểu.”
Nam tu ẩn ý liếc nhìn nàng lại xem xác thuỷ thú trôi nôi bên mạn thuyền cười gật đầu:
“ Ra là vậy, Đông vực dân cư dày đặc. Phủ bụi minh châu tất nhiên sẽ không ít.”
Chung Ly cứng người nghe xong hắn nói.
Đông vực? Nàng truyền tống ra ngã rẽ vậy mà lại trực tiếp xuyên qua nửa phần biển danh giới tiến đến đích vực.
Đây là mua một tặng một? Giúp nàng rút ngắn một phần ba lộ trình!
Nhìn khuôn mặt tê liệt của Chung Ly, nam tu áo trắng nhướng mày hỏi thăm:
“ Ngươi còn ổn?”
“ Rất ổn, đa tạ ngài quan tâm. Không biết...”
“ Ta tên gọi Ninh Thương.”
“...” Thật thích cướp lời người khác.
“ Tiểu nữ Chung Ly. Hân hạnh gặp được tiền bối.”
Thấy Chung Ly mặt không đổi sắc giới thiệu, Ninh Thương nam tu càng là bất giác tò mò.
Hắn giới thiệu lại không hề khiến nữ tu này bất ngờ.
Đây là từ ngóc ngách nào chạy ra tu sĩ?
...
Pháp thuyền an ổn chạy về một hướng, trên đường Ninh Thương tự nhiên rò hỏi nàng rất nhiều.
Chung Ly môi giật giật viện ra tân thân thế, tân hoàn cảnh.
Từ nơi thâm sơn cùng cốc bò ra tới, liền lần đầu ra biển săn giết yêu thú cùng sư huynh sư tỷ. Không ngờ gặp phải trúc cơ trung kỳ yêu, sư huynh sư tỷ đồng sức tiêu diệt yêu thú lại không may mắn bị thiên lôi phách trúng. Mọi người liền bị đánh tách ra, nàng may mắn bám vào xác cá yêu trôi đến tận nơi này.
“ Ngươi không muốn tìm lại sư huynh sư tỷ?”
“ Họ tu vi đều cao hơn tiểu hữu, còn chưa đến lượt vị sư muội tu vi luyện khí này ngược lại đi tìm họ.”
Thấy Ninh Thương gật đầu, Chung Ly có chút nghiến răng. Muốn an ổn trị thương cũng không thể, dịch vụ thật kém, năm trăm linh thạch đưa đi lên còn không thể bịt mồm ngươi!
Ninh Bùi cầm nội đan trong tay ném qua lại, giống như không thèm để ý ánh mắt từ chối giao tiếp của nàng.
“ Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?”
Còn hỏi tuổi, ngươi đây là muốn kén vợ? Tra hỏi kỹ như vậy.
“ Mười bảy.” Chung Ly dựa lưng vào góc thuyền thở dài.
Ninh Thương thích thú nhìn nàng, càng xem hắn liền càng vui vẻ:
“ Có muốn đi theo ta?”
“ Đi theo ngươi làm gì?” Có biết bản thân rất phiền không?
Thấy sắc mặt cảnh giác của nàng, hắn liền giật mình.
Hơi chút suy nghĩ liền tươi cười xấu xa đi đến, ngồi xổm trước mặt Chung Ly nói:
“ Trở thành ta đạo lữ.”
“ Ngươi xứng sao?” Chung Ly bật thốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất