Chương 19: Đường đột xuất hiện.
tay, không thèm xem xét sự phản kháng của đứa con ruột thịt.Ây da sắp chết cô rồi.Quá là thảm mà.
"Ting"
Ngân hàng:Xin chào Xxxxxxxxx098 tài khoản của bạn vừa được +99.9999.000 $.
[ Tháng mới vui vẻ, Thẩm Dục.]
Ôi đệch.Cái quái gì vậy?.
"Choang!"Ly nước thủy tinh vừa được rót đầy cô chưa kịp uống đã bị thằng cha không biết liêm sỉ hù một phen sợ giật bắn người làm rơi xuống sàn. Không phải đã cả tháng nay không chút tin tức gì rồi sao? bây giờ là sao vậy? Hắn đây là đang chơi trốn tìm với cô hả?.Thanh Tiêu tức đến run cả người bần bật mở danh sách bạn bè tìm số tên tiểu tử mất dạy này để giáo huấn một lượt [ Rầm] Thanh Tiêu cả người như rơi xuống hố sâu không đáy, hình như... hình như cô chưa lưu số của hắn.Lần trước Dực Thâm có đưa danh thiếp nhưng một người với đầu óc,tâm hồn làm gì quên đó những thứ không cần thiết tách nhiên đều bị cô gạt qua một bên không chút lưu luyến.Hình như hôm đó nhóc con đưa danh thiếp cho cô nhưng cô miệng không ngừng chê cậu ta nghèo nhét đại danh thiếp vào một góc trên xe không thèm liếc.Mà xe đó không của ai khác lại chính là xe của Dực Thâm.Ây da,Thanh Tiêu cô đây gặp phải thứ xui xẻo gì vậy này.
Thanh Tiêu ngồi xuống salon cố gắng nhớ lại mấy con số hiện diện trên danh thiếp cô không liếc nhìn quá một phút:"0..8..66..25... ây da đau đầu...quá...nha... một hai ba bốn...bảy tám...còn một số cuối..là gì ấy nhỉ... chết tiệt "rầm "bàn trà bị Thanh Tiêu đá một cước nằm ngửa giữa sàn..."
"Xin lỗi số của quý khách liên hệ không tồn tại,xin hãy kiểm tra lại!"Tên chó đẻ này đưa cái số gì định chơi người khác hả!Hừm...
"Tiêu tổng hình như cô nhớ lộn số cuối rồi!"Thư ký Sở đứng bên cạnh lật lại bàn trà bị đạp đổ không chút tội vạ.
"Chị không nói là chị ngứa ngáy đúng không?"Thanh Tiêu quê một cục giận cá chém thớt,làm bộ tức giận nhưng thật sự đập trước mặt cô không nhớ nổi số cuối là số sáu hay chín.Thử cả hai kết quả vẫn như cũ không thay đổi,đều không gọi được.Lẽ nào cô nhớ sai, không thể như vậy được Hạ Thanh Tiêu cô đây chưa bao giờ nhớ sai chuyện gì được,nhục nhã quá mà.
Tiêu Tiêu:"Chị Sở hợp đồng với Lạc thị chuẩn bị xong chưa?"
Thư ký Sở:" Đã xong,em không gọi cho người ta nữa à? (◕દ◕)
Tiêu Tiêu:"Chị nghĩ em sợ à,cậu ta gửi thì em xài thôi,sợ cái chó gì! hứ! "
Thư ký Sở:"oh, vậy sao! Chị tính gửi số cậu ta qua cho em.Nếu sư muội không cần thì ta cáo từ!" Thư ký Sở làm bộ muốn rời đi.Vừa đi chưa vẹn ba bước:" Sở Tỷ tỷ xinh đẹp rộng lượng tha thứ cho tiểu nhân có mắt như mù cầu xin tỷ tỷ rộng lượng!"Thanh Tiêu ngồi bệt dưới đất hai tay ôm lấy chân thư ký nước mắt ngắn dài.
"Ting" Rồi đó buông ra.
[0xxxxxxxx...]
Nickname:Dực Thâm
"Ây nha,cảm ơn đại tỷ!"Thanh Tiêu vui vẻ lưu số của Dực Thâm vào danh sách bạn bè:[Tiểu phiền phức ( ̄ヘ ̄)┌],tối nay tạm tha cho cậu ta bởi vì bà đây mệt gần chết rồi không còn hơi để thở nữa lấy đâu ra thời gian khiển trách cậu ta!.Thanh Tiêu làm việc đến tận khuay ba giờ sáng mới tắt đèn.Sáng dậy sớm đối với cô là một cực hình làm việc muộn dậy sớm...ây da đây là đang đầu độc cô chết sớm mà.Lê xác sắp rời rạc từng mảnh vào nhà vệ sinh đánh răng:"Cạch,Ôi mẹ ơi!"Hai mắt thâm đen thui sì lỳ như bị ai đấm trong gương làm người từ trước đến giờ rất chú trọng mặt tiền như cô sốc không ngậm được miệng...cái cái..này...là sao vậy...sao lại bị thâm ra nông nỗi này nhỉ... không phải mình bị bệnh gì rồi chứ....Aaaaaaaaaaaa...[Cốc cốc cốc] bên ngoài tiếng gõ cửa dồn dập liên tiếp sợ có việc Thanh Tiêu nhặt tip đánh răng dưới sàn vội chạy đi mở cửa:Tới liền...tới liền..[ Cạch ] "Tiêu tổng cô không sao chứ"Ở bên ngoài có ba bốn nhân viên, một vài người khác của khách sạn mặt đầy lo lắng.
"Không sao.. không sao... xin lỗi đã khiến mọi người lo lắng!"Thanh Tiêu liên tục xin lỗi vì đã làm phiền và gây ảnh hưởng không nhỏ tới trật tự của khách sạn.
"Có chuyện gì vậy!"là Thư ký Sở vừa ra ngoài mua đồ ăn sáng.
"Không có gì..chỉ hiểu lầm chút thôi... không sao không sao...!" Thanh Tiêu vẫy tạm biệt nốt người cuối cùng,như cơn gió lôi thư ký Sở vào phòng.
"Chị Sở...làm sao bây giờ...cứu em..."
..."Chuyện gì xảy ra...ối mắt em bị gì vậy...sao...
...đen như vậy...tối qua em đi ăn trộm bii người ta bắt được đánh đúng không vậy!" Sở Dĩ Viên lắc lắc người Thanh Tiêu không...
...ngừng sờ soạng khắp người..."Không... không phải...em không đi đâu cả...tự nhiên sáng ngủ dậy liền thấy đen như vậy!"...
"Vậy thì tốt,chườm đá xíu sẽ hết thôi!"Sở Viên thở phào nhẹ nhõm,may là không phải bị ai đánh không thì cái mạng nhỏ này có trăm cái miệng cũng không giải thích với Hạ phu nhân nổi.
"Chị không đùa chứ?"Thanh Tiêu ngờ vực nhìn Thư ký Sở đang không ngừng vuốt ngực.
"Ting"
Ngân hàng:Xin chào Xxxxxxxxx098 tài khoản của bạn vừa được +99.9999.000 $.
[ Tháng mới vui vẻ, Thẩm Dục.]
Ôi đệch.Cái quái gì vậy?.
"Choang!"Ly nước thủy tinh vừa được rót đầy cô chưa kịp uống đã bị thằng cha không biết liêm sỉ hù một phen sợ giật bắn người làm rơi xuống sàn. Không phải đã cả tháng nay không chút tin tức gì rồi sao? bây giờ là sao vậy? Hắn đây là đang chơi trốn tìm với cô hả?.Thanh Tiêu tức đến run cả người bần bật mở danh sách bạn bè tìm số tên tiểu tử mất dạy này để giáo huấn một lượt [ Rầm] Thanh Tiêu cả người như rơi xuống hố sâu không đáy, hình như... hình như cô chưa lưu số của hắn.Lần trước Dực Thâm có đưa danh thiếp nhưng một người với đầu óc,tâm hồn làm gì quên đó những thứ không cần thiết tách nhiên đều bị cô gạt qua một bên không chút lưu luyến.Hình như hôm đó nhóc con đưa danh thiếp cho cô nhưng cô miệng không ngừng chê cậu ta nghèo nhét đại danh thiếp vào một góc trên xe không thèm liếc.Mà xe đó không của ai khác lại chính là xe của Dực Thâm.Ây da,Thanh Tiêu cô đây gặp phải thứ xui xẻo gì vậy này.
Thanh Tiêu ngồi xuống salon cố gắng nhớ lại mấy con số hiện diện trên danh thiếp cô không liếc nhìn quá một phút:"0..8..66..25... ây da đau đầu...quá...nha... một hai ba bốn...bảy tám...còn một số cuối..là gì ấy nhỉ... chết tiệt "rầm "bàn trà bị Thanh Tiêu đá một cước nằm ngửa giữa sàn..."
"Xin lỗi số của quý khách liên hệ không tồn tại,xin hãy kiểm tra lại!"Tên chó đẻ này đưa cái số gì định chơi người khác hả!Hừm...
"Tiêu tổng hình như cô nhớ lộn số cuối rồi!"Thư ký Sở đứng bên cạnh lật lại bàn trà bị đạp đổ không chút tội vạ.
"Chị không nói là chị ngứa ngáy đúng không?"Thanh Tiêu quê một cục giận cá chém thớt,làm bộ tức giận nhưng thật sự đập trước mặt cô không nhớ nổi số cuối là số sáu hay chín.Thử cả hai kết quả vẫn như cũ không thay đổi,đều không gọi được.Lẽ nào cô nhớ sai, không thể như vậy được Hạ Thanh Tiêu cô đây chưa bao giờ nhớ sai chuyện gì được,nhục nhã quá mà.
Tiêu Tiêu:"Chị Sở hợp đồng với Lạc thị chuẩn bị xong chưa?"
Thư ký Sở:" Đã xong,em không gọi cho người ta nữa à? (◕દ◕)
Tiêu Tiêu:"Chị nghĩ em sợ à,cậu ta gửi thì em xài thôi,sợ cái chó gì! hứ! "
Thư ký Sở:"oh, vậy sao! Chị tính gửi số cậu ta qua cho em.Nếu sư muội không cần thì ta cáo từ!" Thư ký Sở làm bộ muốn rời đi.Vừa đi chưa vẹn ba bước:" Sở Tỷ tỷ xinh đẹp rộng lượng tha thứ cho tiểu nhân có mắt như mù cầu xin tỷ tỷ rộng lượng!"Thanh Tiêu ngồi bệt dưới đất hai tay ôm lấy chân thư ký nước mắt ngắn dài.
"Ting" Rồi đó buông ra.
[0xxxxxxxx...]
Nickname:Dực Thâm
"Ây nha,cảm ơn đại tỷ!"Thanh Tiêu vui vẻ lưu số của Dực Thâm vào danh sách bạn bè:[Tiểu phiền phức ( ̄ヘ ̄)┌],tối nay tạm tha cho cậu ta bởi vì bà đây mệt gần chết rồi không còn hơi để thở nữa lấy đâu ra thời gian khiển trách cậu ta!.Thanh Tiêu làm việc đến tận khuay ba giờ sáng mới tắt đèn.Sáng dậy sớm đối với cô là một cực hình làm việc muộn dậy sớm...ây da đây là đang đầu độc cô chết sớm mà.Lê xác sắp rời rạc từng mảnh vào nhà vệ sinh đánh răng:"Cạch,Ôi mẹ ơi!"Hai mắt thâm đen thui sì lỳ như bị ai đấm trong gương làm người từ trước đến giờ rất chú trọng mặt tiền như cô sốc không ngậm được miệng...cái cái..này...là sao vậy...sao lại bị thâm ra nông nỗi này nhỉ... không phải mình bị bệnh gì rồi chứ....Aaaaaaaaaaaa...[Cốc cốc cốc] bên ngoài tiếng gõ cửa dồn dập liên tiếp sợ có việc Thanh Tiêu nhặt tip đánh răng dưới sàn vội chạy đi mở cửa:Tới liền...tới liền..[ Cạch ] "Tiêu tổng cô không sao chứ"Ở bên ngoài có ba bốn nhân viên, một vài người khác của khách sạn mặt đầy lo lắng.
"Không sao.. không sao... xin lỗi đã khiến mọi người lo lắng!"Thanh Tiêu liên tục xin lỗi vì đã làm phiền và gây ảnh hưởng không nhỏ tới trật tự của khách sạn.
"Có chuyện gì vậy!"là Thư ký Sở vừa ra ngoài mua đồ ăn sáng.
"Không có gì..chỉ hiểu lầm chút thôi... không sao không sao...!" Thanh Tiêu vẫy tạm biệt nốt người cuối cùng,như cơn gió lôi thư ký Sở vào phòng.
"Chị Sở...làm sao bây giờ...cứu em..."
..."Chuyện gì xảy ra...ối mắt em bị gì vậy...sao...
...đen như vậy...tối qua em đi ăn trộm bii người ta bắt được đánh đúng không vậy!" Sở Dĩ Viên lắc lắc người Thanh Tiêu không...
...ngừng sờ soạng khắp người..."Không... không phải...em không đi đâu cả...tự nhiên sáng ngủ dậy liền thấy đen như vậy!"...
"Vậy thì tốt,chườm đá xíu sẽ hết thôi!"Sở Viên thở phào nhẹ nhõm,may là không phải bị ai đánh không thì cái mạng nhỏ này có trăm cái miệng cũng không giải thích với Hạ phu nhân nổi.
"Chị không đùa chứ?"Thanh Tiêu ngờ vực nhìn Thư ký Sở đang không ngừng vuốt ngực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất