Chương 25
Tà Mãng Thiêng nhìn lấy tất cả hành động dơ bẩn đến cùng cực của đám người này vào mắt. Miệng nhổ ra ngụm nược bọt như biểu hiện cho sự khinh thường nhưng tròng lòng vẫn phải tính toán chi tiết:
- Ước lượng nơi này khoảng hơn 200 người, đây cũng không phải là số nhỏ.
- Thế thì nên…
Miệng cười toe tóe, dứt suy nghĩ, lão khẽ ngắt cánh tay kêu Cửu Âm Đông Nhân đến. Như đã hiểu ý chủ nhân mình, nó đứng trước che chắn trước người lão.
Bắt đầu miệng mở to, lớn đến mức rách cả miệng, từng giọt máu cứ thế nhểu xuống bải cỏ xanh mươn mưởn kia. Lạ thay máu này không đỏ mà lại là màu đen tuyệt, lè cái lẽ dài cả thước ra bên ngoài.
Mắt nhắm lại, miệng hắt đầu thở ra một luồn khí tím kì lạ, cứ thế mà tràn xuống doanh trại bên dưới. Đứng phía sau xem xét tình hình, Tà Mãng Thiêng cũng phải gần gù vài cái.
Dưới doanh trại kia vẫn chưa biết sắp có tai họa ngập đầu, vẫn tự nhiên mà tra tấn, lăng mạ đám nô lệ bắt được. Tại trung tâm nơi đó có một cái lều to nhất biểu thị người ở bên trong là lớn nhất khu này.
Bên trong đó có một người trung niên, trên người hình xăm kính mít chán nản mà gắc gõng trên chiếc ghế dài bên cạnh là chiếc bàn chứa đầy tài liệu. Mắt nhắm mắt mở mà gọi người:
- Các ngươi đâu rồi?
Tiếng quát khá to, nên rất nhanh đã có vài người tiếng vào. Xếp thành một hàng chỉnh tề rồi đồng thanh đáp lại:
- Có!
Hắn rất nhanh liền hỏi với giọng khàng khàng kèm với đó là tí trách vấn:
- Đám người đi bắt mấy tên bỏ trốn đâu rồi.
- Đáng nhẻ ra bây giờ phải về rồi chứ?
Một tên trong số đám người bước lên trả lời:
- Dạ vân có vài đội đã mang người về.
- Chỉ còn 2 đội vẫn đang tiếp tục truy đuổi.
Hắn dặn dò vài tiếng:
- Nhớ chú ý đến nữ nhân kia.
- Phải bắt sống cho ta
- Còn tên mập kia thì giết oát đi.
Đáp người đồng thanh đáp:
- Vâng.
Phe vẫy cái cái lười nhát bảo đám người cút đi. Vẫn mệt mỏi nằm trên chiếc ghế mà nhắm nghiền đôi mắt.
Trên đía thì Cửu Âm Đông Nhân vẫn cứ tiếp tục thả ra từng đượt hồng khí, rất nhanh đã bao trùm lấy khuôn viên hơn chục dặm phía dưới đồi. Khi thấy đám người này đám chìm trong làn khí.
Tà Mãng Thiên bắt đầu lẩm nhẩm khẩu quyết, tương tự như thế Cửu Âm Đông Nhân cũng lẫm nhập, chấp tay lại các ngon tay đan vào nhau tựa thành kết ấn.
Phía dưới đám người như chẳn nhìn thấy thứ gì đột nhiên lăn đùng ra bất tỉnh đồng loạt, hơn trăm người cứ thé mà gục xuống. Thấy đã thành lão liền thu tay, Cửu Âm Đông Nhân cũng lùi ra sau chờ lệnh.
Đám phía dưới cũng chỉ bất tỉnh chứ chưa chết được. Tà Mãng Thiên cũng biết điều này, bây giờ mới chính thức là một cuộc đồ sát.
Thân ảnh vừa động, lão đã đứng tại trung tâm doanh trại, nhưng là ở trên không trung mà nhìn xuống phía dưới. Tà Mãng Thiêng đã kẹt ở bài vị địa tiên hơn 50 năm nên hiên nhiên là không phải dạng vừa.
Đồng thời là vị địa tiên duy nhất còn tồn tại, nên mấy cái thần thông này lão cũng biết được. Quay trở lại, đứng trên tại không trung, từ trong tay áo khẽ bay ra năm lá kì trận của đạo gia, quang hoa lập lòe chứng tỏ vật này bất phàm.
Đẩy tay về trước, năm lá kì liền bay ra vị trí lão muốn, lơ lửng trên trời phấp phới mà phe phẩy theo làn gió. Cương khí trong cơ thể bắt đầu vận chuyển rót nhập vào trong kì, các kì trận tỏa sáng quang mang sáng chói.
Đồng loạt ngưng tụ ra pháp thân. Từng cái từng cái pháp thân xuất hiện cao đến 20 trượng dưới chân là đó hiêm liên với mười cánh lá, cứ thế mà phát ra kinh khủng khí thế đề cho hoa cỏ như muốn đỏ rạp.
Mỗi tòa lại mang một màu khác nhau ứng với ngũ hành kì, vàng đỏ xanh nâu. Kim quang phát sáng. Chấn nhiết toàn bộ mọi thứ
Cả thấy che phủ cả một vùng rộng lớn. Thấy thế chân khí trong cơ thể Tà Mãng Thiêng cuộn trào nhất tây liền hóa ra một chân lơng to vật vả. Thân thể dài hơn 30 trượng cuốn lấy năm tòa pháp thân, cứ thế lượn vòng quanh.
Đứng tại trung tâm Tà Mãng Thiên cắn đầu lưỡi, miệng nhổ ngụm tinh huyết lên lòng bàn tay. Rất nhanh liền thoăn thoắt kết hơn trăm đạo thủ ấn với vô số hình thù kì lạ. Quát to:
- Long Tuyền Ngũ Hành Kì trận. Khởi!
Tiếng quát vang vọng, từng sợi dây cương khí từ các lá kì kết nói với nhau. Các pháp thân dơ cánh tay mà chập vào nhau, tại thành hình ngũ giác lấy Lão làm trung tâm. Chân long tách thàn năm con bé hơn ban nãy.
Từng con quấn quang người pháp thân. Trận thành chẩn bị là một cuộc hủy thiên diệt địa tàn sát tất cả.
Thiên sư là đỉnh cấp của người phàm, nhưng địa tiên là đã thành tiên nhân có thể nói nếu đứng trước đại tiên cho dù có hơn mười vị thiên sư cũng chỉ là châu chấu đá xe thoi.
Nhưng còn có bất tiện nếu mạnh mẽ thi triển toàn bộ thực lực thì phả đánh đổi bằng thọ mệnh bản thân, nên hăn chục năm nay lão vẫn một mực ẩn cư. Lúc này vì một đồ đệ mà lại chơi cả thọ nguyên bản thân thì đúng là…
- Ước lượng nơi này khoảng hơn 200 người, đây cũng không phải là số nhỏ.
- Thế thì nên…
Miệng cười toe tóe, dứt suy nghĩ, lão khẽ ngắt cánh tay kêu Cửu Âm Đông Nhân đến. Như đã hiểu ý chủ nhân mình, nó đứng trước che chắn trước người lão.
Bắt đầu miệng mở to, lớn đến mức rách cả miệng, từng giọt máu cứ thế nhểu xuống bải cỏ xanh mươn mưởn kia. Lạ thay máu này không đỏ mà lại là màu đen tuyệt, lè cái lẽ dài cả thước ra bên ngoài.
Mắt nhắm lại, miệng hắt đầu thở ra một luồn khí tím kì lạ, cứ thế mà tràn xuống doanh trại bên dưới. Đứng phía sau xem xét tình hình, Tà Mãng Thiêng cũng phải gần gù vài cái.
Dưới doanh trại kia vẫn chưa biết sắp có tai họa ngập đầu, vẫn tự nhiên mà tra tấn, lăng mạ đám nô lệ bắt được. Tại trung tâm nơi đó có một cái lều to nhất biểu thị người ở bên trong là lớn nhất khu này.
Bên trong đó có một người trung niên, trên người hình xăm kính mít chán nản mà gắc gõng trên chiếc ghế dài bên cạnh là chiếc bàn chứa đầy tài liệu. Mắt nhắm mắt mở mà gọi người:
- Các ngươi đâu rồi?
Tiếng quát khá to, nên rất nhanh đã có vài người tiếng vào. Xếp thành một hàng chỉnh tề rồi đồng thanh đáp lại:
- Có!
Hắn rất nhanh liền hỏi với giọng khàng khàng kèm với đó là tí trách vấn:
- Đám người đi bắt mấy tên bỏ trốn đâu rồi.
- Đáng nhẻ ra bây giờ phải về rồi chứ?
Một tên trong số đám người bước lên trả lời:
- Dạ vân có vài đội đã mang người về.
- Chỉ còn 2 đội vẫn đang tiếp tục truy đuổi.
Hắn dặn dò vài tiếng:
- Nhớ chú ý đến nữ nhân kia.
- Phải bắt sống cho ta
- Còn tên mập kia thì giết oát đi.
Đáp người đồng thanh đáp:
- Vâng.
Phe vẫy cái cái lười nhát bảo đám người cút đi. Vẫn mệt mỏi nằm trên chiếc ghế mà nhắm nghiền đôi mắt.
Trên đía thì Cửu Âm Đông Nhân vẫn cứ tiếp tục thả ra từng đượt hồng khí, rất nhanh đã bao trùm lấy khuôn viên hơn chục dặm phía dưới đồi. Khi thấy đám người này đám chìm trong làn khí.
Tà Mãng Thiên bắt đầu lẩm nhẩm khẩu quyết, tương tự như thế Cửu Âm Đông Nhân cũng lẫm nhập, chấp tay lại các ngon tay đan vào nhau tựa thành kết ấn.
Phía dưới đám người như chẳn nhìn thấy thứ gì đột nhiên lăn đùng ra bất tỉnh đồng loạt, hơn trăm người cứ thé mà gục xuống. Thấy đã thành lão liền thu tay, Cửu Âm Đông Nhân cũng lùi ra sau chờ lệnh.
Đám phía dưới cũng chỉ bất tỉnh chứ chưa chết được. Tà Mãng Thiên cũng biết điều này, bây giờ mới chính thức là một cuộc đồ sát.
Thân ảnh vừa động, lão đã đứng tại trung tâm doanh trại, nhưng là ở trên không trung mà nhìn xuống phía dưới. Tà Mãng Thiêng đã kẹt ở bài vị địa tiên hơn 50 năm nên hiên nhiên là không phải dạng vừa.
Đồng thời là vị địa tiên duy nhất còn tồn tại, nên mấy cái thần thông này lão cũng biết được. Quay trở lại, đứng trên tại không trung, từ trong tay áo khẽ bay ra năm lá kì trận của đạo gia, quang hoa lập lòe chứng tỏ vật này bất phàm.
Đẩy tay về trước, năm lá kì liền bay ra vị trí lão muốn, lơ lửng trên trời phấp phới mà phe phẩy theo làn gió. Cương khí trong cơ thể bắt đầu vận chuyển rót nhập vào trong kì, các kì trận tỏa sáng quang mang sáng chói.
Đồng loạt ngưng tụ ra pháp thân. Từng cái từng cái pháp thân xuất hiện cao đến 20 trượng dưới chân là đó hiêm liên với mười cánh lá, cứ thế mà phát ra kinh khủng khí thế đề cho hoa cỏ như muốn đỏ rạp.
Mỗi tòa lại mang một màu khác nhau ứng với ngũ hành kì, vàng đỏ xanh nâu. Kim quang phát sáng. Chấn nhiết toàn bộ mọi thứ
Cả thấy che phủ cả một vùng rộng lớn. Thấy thế chân khí trong cơ thể Tà Mãng Thiêng cuộn trào nhất tây liền hóa ra một chân lơng to vật vả. Thân thể dài hơn 30 trượng cuốn lấy năm tòa pháp thân, cứ thế lượn vòng quanh.
Đứng tại trung tâm Tà Mãng Thiên cắn đầu lưỡi, miệng nhổ ngụm tinh huyết lên lòng bàn tay. Rất nhanh liền thoăn thoắt kết hơn trăm đạo thủ ấn với vô số hình thù kì lạ. Quát to:
- Long Tuyền Ngũ Hành Kì trận. Khởi!
Tiếng quát vang vọng, từng sợi dây cương khí từ các lá kì kết nói với nhau. Các pháp thân dơ cánh tay mà chập vào nhau, tại thành hình ngũ giác lấy Lão làm trung tâm. Chân long tách thàn năm con bé hơn ban nãy.
Từng con quấn quang người pháp thân. Trận thành chẩn bị là một cuộc hủy thiên diệt địa tàn sát tất cả.
Thiên sư là đỉnh cấp của người phàm, nhưng địa tiên là đã thành tiên nhân có thể nói nếu đứng trước đại tiên cho dù có hơn mười vị thiên sư cũng chỉ là châu chấu đá xe thoi.
Nhưng còn có bất tiện nếu mạnh mẽ thi triển toàn bộ thực lực thì phả đánh đổi bằng thọ mệnh bản thân, nên hăn chục năm nay lão vẫn một mực ẩn cư. Lúc này vì một đồ đệ mà lại chơi cả thọ nguyên bản thân thì đúng là…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất