Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 96
Ôn Dương đen mặt khi nghe Hạ Vũ nói cha mình như vậy không nhịn được muốn mắng thì cô đã bị Hạ Vũ giáng xuống một bạt tay,Hạ Vũ đánh xong liền kiêu căng nói:
“Mày là đồ ti tiện giống chả mày,mày có quyền gì lên tiếng dạy đời tao,cái tát này là cho mày ngộ ra”
Cố Thanh và những người khác tức giận khi thấy Ôn Dương bị tát đều tức giận chạy tới nhìn người lo nhất vẫn là Hoàng Băng và Hàn Diệt Phong, Hoàng Băng quay sang mẹ mình nói:
“Mẹ,mẹ làm gì vậy,em ấy còn nhỏ mẹ có gì thì từ từ nói với em ấy”
Hạ Vũ quát:
“Mày bây giờ đứng ra bảo vệ người ngoài luôn sao,tao là mẹ mày đấy”
Hạ Vũ không ngừng mắng muốn tát Hoàng Băng nhưng lần này Hạ Kiêu tức giận đi tới nắm lấy cổ tay bà ta hất mạnh ra Hạ Kiêu lớn tiếng:
“Bà già này,bà từ đâu xuất hiện vậy hả, đánh em trai tôi bây giờ cả em gái tôi bà cũng đánh bà có tin tôi đánh bà không hả!!!”.
Hạ Vũ liền mắng:
“Đồ xấc xược mày ăn nói như vậy với người lớn à,bố mẹ mày không dạy mày phải tôn trọng người lớn hả!!!”
Cố Thanh liền mắng:
“Cần gì phải tôn trọng hạng người như bà chứ,mang danh là phu nhân quyền quý mà hành động như một thường dân thấp kém vậy,bà còn dám ở đây xưng là mẹ của Hoàng Băng “
Hạ Vũ tức giận chỉ về phía Cố Thanh định mắng nhưng lần nữa liền bị Hạ Kiêu hất tay bà ta sang chỗ khác nói:
“Tiểu Thanh nói không đúng hay sao,nếu bà không nói bà là mẹ của Hoàng Băng thì với cách ứng xử của bà tôi còn tưởng bà là một người đầu đường xó chợ muốn mắng gì thì mắng đó”
Hạ Vũ tức giận quát về phía Hạ Kiêu:
“Mày biết tao là ai còn dám mắng như vậy mày là không cần cái mạng nữa sao”
Hàn Diệt Phong lo lắng cho một bên má đã đỏ lên của Ôn Dương,Ôn Dương từ nãy đến giờ không nói gì chỉ im lặng đây là lần đầu tiên cô bị tát kiểu này Ôn Tuyền và Cố Thanh còn chưa đánh cô lần nào vậy mà lại bị đánh kiểu này Ôn Dương thật sự là muốn xé xác Hạ Vũ rồi.Hàn Diệt Phong nhìn nụ cười trên gương mặt liền biết cô đang nghĩ gì nhưng hắn không quan tâm,hắn còn tức giận gấp bội nhìn Hạ Vũ nói:
“Hạ Vũ đúng không bà đã suy nghĩ ra kiểu chết cho mình chưa”
Hàn Diệt Phong nói với tông giọng âm lãnh,lạnh lẽo đến đáng sợ khiến Hạ Vũ phải rùng mình, nhưng lại lớn tiếng:
“Đồ không có học thức mày lại muốn giết tao mày có biết tao là Phu Nhân của Hoàng Thiên hay không”
Hạ Kiêu lúc này mới lên tiếng chăm chọc:
“Bà còn chẳng xứng đáng đứng ở vị trí Phu Nhân Quyền Quý,còn không bằng một sợi tóc của mẹ tôi nữa đấy”
Hoài Nam Tư Âm thấy mọi chuyện không ổn liền lên tiếng giản hoà:
“Mọi người à thôi,…”
Chưa để Hoài Nam Tư Âm nói hết thì Hạ Vũ đã hét lớn:
“MẸ MÀY LÀ CÁI THÁ GÌ MÀ DÁM SO VỚI TAO HẢ!!!”
Hạ Vũ muốn đưa tay tát Hạ Kiêu thì bị một bàn tay mềm mại nắm chặt lại rồi hất ra,Hạ Vũ tức giận nhìn người vừa xuất với ánh mắt đáng sợ, người phụ nữ vừa xuất hiện có mái tóc màu xanh biển đậm bồng bềnh được xoã,đôi mắt màu nâu nhạt gương mặt thanh tú xinh đẹp trang điểm nhẹ nhàng toát một vẻ đẹp kiêu sa diễm lệ, bộ váy màu trắng toát lên vẻ thanh lịch, Hạ Kiêu,Hàn Diệt Phong và Hàn Tử Diên liền đồng thanh nói:
“Mẹ”
Hà Nhiếp bình tĩnh gương mặt không biểu tình giọng nói nhẹ nhàng nói:
“Hạ phu nhân,con nhà không hiểu chuyện mong cô đừng để bụng”
Hoàng Băng,Cố Thanh và Ôn Dương nhìn Hà Nhiếp nghĩ “ Bà ấy thật đẹp quá đi“.
Hạ Vũ ngạc nhiên nhìn Hà Nhiếp một người phụ nữ toát lên một vẻ quyền quý và thanh lịch,Hạ Vũ khinh bỉ nói:
“Cô là mẹ ba thằng nhóc kia nhìn cũng được đấy nói đi là người của gia tộc nào tôi cho người xử cả mẹ lẫn con”
Hoài Nam Tư Âm liền nhẹ nhàng nói:
“Hoàng Phu Nhân người đang đứng trước mặt ngài là Hàn Phu Nhân,Phu Nhân của Hàn Lãng”
Hạ Vũ nghe xong thì kinh ngạc nhưng cũng bình tĩnh lại nói:
“Hoá ra là Hàn Phu Nhân tôi còn tưởng là ai, nhưng tôi và cô đều ngang hàng tôi hôm nay không muốn dây dưa tôi muốn đưa Hoàng Băng đi”
Hà Nhiếp liền lên tiếng giọng nói không mang bất kỳ cảm xúc gì nhưng lại rất có uy nghiêm:
“Hoàng Nhị Tiểu thư bị thương không được phép cử động mạnh, Hoàng Phu Nhân hãy hỏi ý kiến của Hoàng Tổng rồi hãy đưa cô bé đi”
Hạ Vũ nghe đến Hoàng Thiên thì có chút sợ hãi nhưng vẫn ngang ngược nhìn Hoàng Băng quát:
“Mày đã gặp anh ấy”
Hạ Kiêu lúc này lên tiếng:
“Đúng đó, Hoàng Băng còn cùng Hoàng Tổng ăn tết nữa bây giờ đem cậu ấy đi xem bà có chịu nổi cơn thịnh nộ của Hoàng Tổng hay không,bà đừng quên Vương Thị và Thiên Thị động vào cậu ấy trong một ngày đã bị Hoàng Tổng xoá sổ hoàn toàn khỏi mọi lĩnh vực trên thương trường”
Hạ Vũ nghe vậy có chút ngạc nhiên nhưng sau đó liền nói:
“Đã gặp rồi thì tao mặc kệ quay về đi học”
“Mày là đồ ti tiện giống chả mày,mày có quyền gì lên tiếng dạy đời tao,cái tát này là cho mày ngộ ra”
Cố Thanh và những người khác tức giận khi thấy Ôn Dương bị tát đều tức giận chạy tới nhìn người lo nhất vẫn là Hoàng Băng và Hàn Diệt Phong, Hoàng Băng quay sang mẹ mình nói:
“Mẹ,mẹ làm gì vậy,em ấy còn nhỏ mẹ có gì thì từ từ nói với em ấy”
Hạ Vũ quát:
“Mày bây giờ đứng ra bảo vệ người ngoài luôn sao,tao là mẹ mày đấy”
Hạ Vũ không ngừng mắng muốn tát Hoàng Băng nhưng lần này Hạ Kiêu tức giận đi tới nắm lấy cổ tay bà ta hất mạnh ra Hạ Kiêu lớn tiếng:
“Bà già này,bà từ đâu xuất hiện vậy hả, đánh em trai tôi bây giờ cả em gái tôi bà cũng đánh bà có tin tôi đánh bà không hả!!!”.
Hạ Vũ liền mắng:
“Đồ xấc xược mày ăn nói như vậy với người lớn à,bố mẹ mày không dạy mày phải tôn trọng người lớn hả!!!”
Cố Thanh liền mắng:
“Cần gì phải tôn trọng hạng người như bà chứ,mang danh là phu nhân quyền quý mà hành động như một thường dân thấp kém vậy,bà còn dám ở đây xưng là mẹ của Hoàng Băng “
Hạ Vũ tức giận chỉ về phía Cố Thanh định mắng nhưng lần nữa liền bị Hạ Kiêu hất tay bà ta sang chỗ khác nói:
“Tiểu Thanh nói không đúng hay sao,nếu bà không nói bà là mẹ của Hoàng Băng thì với cách ứng xử của bà tôi còn tưởng bà là một người đầu đường xó chợ muốn mắng gì thì mắng đó”
Hạ Vũ tức giận quát về phía Hạ Kiêu:
“Mày biết tao là ai còn dám mắng như vậy mày là không cần cái mạng nữa sao”
Hàn Diệt Phong lo lắng cho một bên má đã đỏ lên của Ôn Dương,Ôn Dương từ nãy đến giờ không nói gì chỉ im lặng đây là lần đầu tiên cô bị tát kiểu này Ôn Tuyền và Cố Thanh còn chưa đánh cô lần nào vậy mà lại bị đánh kiểu này Ôn Dương thật sự là muốn xé xác Hạ Vũ rồi.Hàn Diệt Phong nhìn nụ cười trên gương mặt liền biết cô đang nghĩ gì nhưng hắn không quan tâm,hắn còn tức giận gấp bội nhìn Hạ Vũ nói:
“Hạ Vũ đúng không bà đã suy nghĩ ra kiểu chết cho mình chưa”
Hàn Diệt Phong nói với tông giọng âm lãnh,lạnh lẽo đến đáng sợ khiến Hạ Vũ phải rùng mình, nhưng lại lớn tiếng:
“Đồ không có học thức mày lại muốn giết tao mày có biết tao là Phu Nhân của Hoàng Thiên hay không”
Hạ Kiêu lúc này mới lên tiếng chăm chọc:
“Bà còn chẳng xứng đáng đứng ở vị trí Phu Nhân Quyền Quý,còn không bằng một sợi tóc của mẹ tôi nữa đấy”
Hoài Nam Tư Âm thấy mọi chuyện không ổn liền lên tiếng giản hoà:
“Mọi người à thôi,…”
Chưa để Hoài Nam Tư Âm nói hết thì Hạ Vũ đã hét lớn:
“MẸ MÀY LÀ CÁI THÁ GÌ MÀ DÁM SO VỚI TAO HẢ!!!”
Hạ Vũ muốn đưa tay tát Hạ Kiêu thì bị một bàn tay mềm mại nắm chặt lại rồi hất ra,Hạ Vũ tức giận nhìn người vừa xuất với ánh mắt đáng sợ, người phụ nữ vừa xuất hiện có mái tóc màu xanh biển đậm bồng bềnh được xoã,đôi mắt màu nâu nhạt gương mặt thanh tú xinh đẹp trang điểm nhẹ nhàng toát một vẻ đẹp kiêu sa diễm lệ, bộ váy màu trắng toát lên vẻ thanh lịch, Hạ Kiêu,Hàn Diệt Phong và Hàn Tử Diên liền đồng thanh nói:
“Mẹ”
Hà Nhiếp bình tĩnh gương mặt không biểu tình giọng nói nhẹ nhàng nói:
“Hạ phu nhân,con nhà không hiểu chuyện mong cô đừng để bụng”
Hoàng Băng,Cố Thanh và Ôn Dương nhìn Hà Nhiếp nghĩ “ Bà ấy thật đẹp quá đi“.
Hạ Vũ ngạc nhiên nhìn Hà Nhiếp một người phụ nữ toát lên một vẻ quyền quý và thanh lịch,Hạ Vũ khinh bỉ nói:
“Cô là mẹ ba thằng nhóc kia nhìn cũng được đấy nói đi là người của gia tộc nào tôi cho người xử cả mẹ lẫn con”
Hoài Nam Tư Âm liền nhẹ nhàng nói:
“Hoàng Phu Nhân người đang đứng trước mặt ngài là Hàn Phu Nhân,Phu Nhân của Hàn Lãng”
Hạ Vũ nghe xong thì kinh ngạc nhưng cũng bình tĩnh lại nói:
“Hoá ra là Hàn Phu Nhân tôi còn tưởng là ai, nhưng tôi và cô đều ngang hàng tôi hôm nay không muốn dây dưa tôi muốn đưa Hoàng Băng đi”
Hà Nhiếp liền lên tiếng giọng nói không mang bất kỳ cảm xúc gì nhưng lại rất có uy nghiêm:
“Hoàng Nhị Tiểu thư bị thương không được phép cử động mạnh, Hoàng Phu Nhân hãy hỏi ý kiến của Hoàng Tổng rồi hãy đưa cô bé đi”
Hạ Vũ nghe đến Hoàng Thiên thì có chút sợ hãi nhưng vẫn ngang ngược nhìn Hoàng Băng quát:
“Mày đã gặp anh ấy”
Hạ Kiêu lúc này lên tiếng:
“Đúng đó, Hoàng Băng còn cùng Hoàng Tổng ăn tết nữa bây giờ đem cậu ấy đi xem bà có chịu nổi cơn thịnh nộ của Hoàng Tổng hay không,bà đừng quên Vương Thị và Thiên Thị động vào cậu ấy trong một ngày đã bị Hoàng Tổng xoá sổ hoàn toàn khỏi mọi lĩnh vực trên thương trường”
Hạ Vũ nghe vậy có chút ngạc nhiên nhưng sau đó liền nói:
“Đã gặp rồi thì tao mặc kệ quay về đi học”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất