Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 110
Bên phía của Ôn Tuyền cũng loạn không kém hiện tại bọn họ đang ngồi ở phòng họp,các chuyên gia máy tính cũng tham gia tăng cường thêm lá chắn và tường lửa để Hà Nhiếp và Ôn Tuyền có thời gian tìm ra sơ hở mà tìm ra danh tính của chúng trên màn hình lớn của phòng họp đang hiển thị rất nhiều thông số và chữ cái,còn có thông báo đỏ từng bức tường lửa đang bị hạ.Lúc này ở trên màn hình lớn thứ hai của phòng họp nghe tiếng của đám nhỏ cũng ít người để tâm nhưng khi bức tường lửa cuối cùng bị đánh sập bọn họ liền hoảng hốt Hoàng Thiên liền tức giận đập bàn:
“Chết tiệt,sẽ bị bọn họ tìm ra mất,…”
Ôn Tuyền hai tay liên tục nhấn phím đấu với thế lực bí ẩn bên kia để cầm chân chúng để Hà Nhiếp có thời gian tìm ra danh tính lúc này có một thế lực khác đột ngột tấn công vào bọn họ Ôn Tuyền bị tấn công bất ngờ nên hệ thống lập tức báo động đỏ,Hà Nhiếp cũng không có cơ hội để tìm,hai thế lực bí ẩn kia bắt đầu tấn công vào tường lửa bảo vệ dữ liệu quan trọng của Hoàng Thị và Hàn Thị khi bức tường lửa cuối cùng sắp bị phá vỡ báo động đỏ liên tục vang lên các thông số bắt đầu chạy loạn trên máy tính hệt như bị nhiễm virus thì bốn hệ thống khác đã tấn công hai thế lực bí ẩn kia.
Bên màn hình lớn lúc này đã dừng báo động đỏ các thông số cũng bắt đầu có chút ổn định hơn nhưng vẫn bị rối loạn,bên màn hình lớn thứ hai lúc này là camera ở nhà của Hoài Nam Tư Âm đang ghi hình bọn nhỏ, giọng của Hoàng Băng vang lên:
“Tử Diên, Diệt Phong hai người các cậu bảo vệ dữ liệu bọn tớ và Anh Anh tấn công bọn họ”
Giọng nói của Hoàng Băng gây chú ý đến toàn bộ người trong phòng họp,bọn họ đều đồng loạt nhìn lên màn hình số hai chỉ thấy bốn người Ôn Dương đang tập trung vào laptop của bọn họ,màn hình số một hiển thị các thông số bắt đầu thay đổi tường lửa bảo mật bắt đầu được dựng lại từng bức tường một được dựng lên còn có hai hệ thống khác đang giằng co với với hai thế lực bí ẩn kia, Hoàng Thiên cười tự hào nói:
“Được lắm,…Băng Nhi, Tiểu Dương mau mau hạ bọn họ đi”
Hàn Lãng cười nửa miệng nói:
“Được lắm mấy nhóc “
Hà Nhiếp và Ôn Tuyền nở ra nụ cười tự hào nhìn bốn đứa nhỏ, người trong công ty đều xôn xao
“Giỏi quá,…”
“Là Hoàng Nhị Tiểu thư thật giỏi quá đi”
“Các vị Thiếu gia, Tiểu thư thật giỏi quá”
“Con hơn cha là nhà có phúc “
“Tuyệt thật tường lửa được thiết lập lại rồi”
“Tuyệt quá”
Ôn Tuyền và Hà Nhiếp cũng bắt đầu giúp đỡ bọn họ tăng cường sức mạnh của tường lửa và đấu với hai nhóm hacker bên kia,trên màn hình số hai lúc này vang lên tiếng của Ôn Dương:
“Chà thú vị ghê,chị Băng em buông ra nha”
Hoàng Băng cười tự tin nói:
“Chúng ta cùng buông “
Hàn Tử Diên và Hàn Diệt Phong gật đầu nói:
“Được”
Chưa để người trong phòng họp kịp hiểu thì báo động lại vang lên trên màn hình số một khiến người của cả phòng họp phải hốt hoảng,Hàn Lãng đổ mồ hôi nói:
“Mấy cái đứa này muốn làm gì vậy”
Ôn Tuyền và Hà Nhiếp cũng dừng thao tác trên bàn phím, các cấp dưới cũng bất ngờ sau đó là sợ hãi nhìn từng bức tường lửa bị phá vỡ, Hoàng Thiên và Hàn Lãng cuối cùng cũng hiểu ý định của bốn người Ôn Dương, Hoàng Thiên cười nửa miệng nói:
“Mấy cái đứa này thiệt là,…”
Một người trong phòng họp hốt hoảng hét lớn:
“Nhìn kìa tường lửa cuối cùng bị phá rồi dữ liệu sẽ bị tung ra mất,…”
Vừa dứt câu bọn họ phải ngạc nhiên nhìn màn hình lớn,báo động đỏ dừng lại tệp tin lưu trữ dữ liệu được mở ra nhưng khi vừa mở ra màn hình lớn không xuất hiện bất kỳ dữ liệu nào mà chỉ xuất hiện hình của một con vịt,con vịt trên màn hình nói [ Hello mấy tên ngốc bị lừa rồi ].
Người của cả công ty đều há hốc mồm, chưa kịp để họ bất ngờ hết thì trên màn hình số một hình ảnh và thông tin của hơn mười người được hiển thị rõ ràng,bọn họ đều tròn mắt,Ôn Tuyền liền nói:
“Hiểu rồi,đám nhóc này cũng nghịch ngợm quá”
Thư ký Vy đổ mồ hôi nói:
“Tôi hiểu rồi ban đầu họ xuất hiện giằng co với hacker bên kia là để có dư thời gian để hai vị Thiếu gia chuyển tài liệu đi”
“Sau đó họ buông hệ thống để hacker bên kia xâm nhập nhưng dữ liệu đã sớm được chuyển đi nơi khác,khi hacker bên kia xâm nhập vào thì bọn họ đã sập phải lưới virus của Tiểu thư và Thiếu gia không thể thoát ra nên danh tính đều bị lộ”
Hà Nhiếp gật đầu nói:
“Đây chắc là ý của cô bé Hoàng Băng,một kế hoạch rất hay vừa có thể bảo vệ dữ liệu vừa có thể tra ra tung tích của bọn họ”
Hoàng Thiên tự hào nói:
“Đương nhiên là con gái tôi mà”
Lúc này bên màn hình số một vang lên giọng nói của Hoàng Băng:
“Tại sao lại tấn công chúng tôi”
Bọn họ lập tức chú ý đến màn hình số một, giọng một người đàn ông vang lên:
“Thật không ngờ đến lại bị một cô gái đánh bại,chúng tôi nhận thua, chúng tôi được nhận ủy thác tấn công các người từ một người lạ”
Giọng Hoàng Băng vang lên:
“Các người có biết người ủy thác là ai không “
Giọng của người đàn ông kia từ màn hình vang lên:
“Là một người kỳ lạ không xưng danh tính cho chúng tôi một số tiền lớn muốn chúng tôi tấn công các người”
Giọng Hoàng Băng liền nói:
“Tôi biết rồi, lần này tôi sẽ tha cho các người sẽ không báo cảnh sát nhưng mà hãy bồi thường lại thiệt hại cho tập đoàn Hàn Thị và Hoàng Thị”
Giọng bên kia vang lên:
“Được thôi chúng tôi sẽ bồi thường, nhưng dám hỏi cô là ai sao lại có thể điều tra ra bọn tôi”
Giọng Hoàng Băng vang lên:
“Người qua đường thôi”
Sau đó cuộc trò chuyện cứ vậy kết thúc phần thắng thuộc về Hoàng Thị và Hàn Thị, nhóm của Ôn Dương vui vẻ đập tay.Sau đó cả hai tập đoàn đã nhận được số tiền bồi thường nặc danh với đúng số tiền bị tổn thất và cùng với lời xin lỗi qua mail không tên.
“Chết tiệt,sẽ bị bọn họ tìm ra mất,…”
Ôn Tuyền hai tay liên tục nhấn phím đấu với thế lực bí ẩn bên kia để cầm chân chúng để Hà Nhiếp có thời gian tìm ra danh tính lúc này có một thế lực khác đột ngột tấn công vào bọn họ Ôn Tuyền bị tấn công bất ngờ nên hệ thống lập tức báo động đỏ,Hà Nhiếp cũng không có cơ hội để tìm,hai thế lực bí ẩn kia bắt đầu tấn công vào tường lửa bảo vệ dữ liệu quan trọng của Hoàng Thị và Hàn Thị khi bức tường lửa cuối cùng sắp bị phá vỡ báo động đỏ liên tục vang lên các thông số bắt đầu chạy loạn trên máy tính hệt như bị nhiễm virus thì bốn hệ thống khác đã tấn công hai thế lực bí ẩn kia.
Bên màn hình lớn lúc này đã dừng báo động đỏ các thông số cũng bắt đầu có chút ổn định hơn nhưng vẫn bị rối loạn,bên màn hình lớn thứ hai lúc này là camera ở nhà của Hoài Nam Tư Âm đang ghi hình bọn nhỏ, giọng của Hoàng Băng vang lên:
“Tử Diên, Diệt Phong hai người các cậu bảo vệ dữ liệu bọn tớ và Anh Anh tấn công bọn họ”
Giọng nói của Hoàng Băng gây chú ý đến toàn bộ người trong phòng họp,bọn họ đều đồng loạt nhìn lên màn hình số hai chỉ thấy bốn người Ôn Dương đang tập trung vào laptop của bọn họ,màn hình số một hiển thị các thông số bắt đầu thay đổi tường lửa bảo mật bắt đầu được dựng lại từng bức tường một được dựng lên còn có hai hệ thống khác đang giằng co với với hai thế lực bí ẩn kia, Hoàng Thiên cười tự hào nói:
“Được lắm,…Băng Nhi, Tiểu Dương mau mau hạ bọn họ đi”
Hàn Lãng cười nửa miệng nói:
“Được lắm mấy nhóc “
Hà Nhiếp và Ôn Tuyền nở ra nụ cười tự hào nhìn bốn đứa nhỏ, người trong công ty đều xôn xao
“Giỏi quá,…”
“Là Hoàng Nhị Tiểu thư thật giỏi quá đi”
“Các vị Thiếu gia, Tiểu thư thật giỏi quá”
“Con hơn cha là nhà có phúc “
“Tuyệt thật tường lửa được thiết lập lại rồi”
“Tuyệt quá”
Ôn Tuyền và Hà Nhiếp cũng bắt đầu giúp đỡ bọn họ tăng cường sức mạnh của tường lửa và đấu với hai nhóm hacker bên kia,trên màn hình số hai lúc này vang lên tiếng của Ôn Dương:
“Chà thú vị ghê,chị Băng em buông ra nha”
Hoàng Băng cười tự tin nói:
“Chúng ta cùng buông “
Hàn Tử Diên và Hàn Diệt Phong gật đầu nói:
“Được”
Chưa để người trong phòng họp kịp hiểu thì báo động lại vang lên trên màn hình số một khiến người của cả phòng họp phải hốt hoảng,Hàn Lãng đổ mồ hôi nói:
“Mấy cái đứa này muốn làm gì vậy”
Ôn Tuyền và Hà Nhiếp cũng dừng thao tác trên bàn phím, các cấp dưới cũng bất ngờ sau đó là sợ hãi nhìn từng bức tường lửa bị phá vỡ, Hoàng Thiên và Hàn Lãng cuối cùng cũng hiểu ý định của bốn người Ôn Dương, Hoàng Thiên cười nửa miệng nói:
“Mấy cái đứa này thiệt là,…”
Một người trong phòng họp hốt hoảng hét lớn:
“Nhìn kìa tường lửa cuối cùng bị phá rồi dữ liệu sẽ bị tung ra mất,…”
Vừa dứt câu bọn họ phải ngạc nhiên nhìn màn hình lớn,báo động đỏ dừng lại tệp tin lưu trữ dữ liệu được mở ra nhưng khi vừa mở ra màn hình lớn không xuất hiện bất kỳ dữ liệu nào mà chỉ xuất hiện hình của một con vịt,con vịt trên màn hình nói [ Hello mấy tên ngốc bị lừa rồi ].
Người của cả công ty đều há hốc mồm, chưa kịp để họ bất ngờ hết thì trên màn hình số một hình ảnh và thông tin của hơn mười người được hiển thị rõ ràng,bọn họ đều tròn mắt,Ôn Tuyền liền nói:
“Hiểu rồi,đám nhóc này cũng nghịch ngợm quá”
Thư ký Vy đổ mồ hôi nói:
“Tôi hiểu rồi ban đầu họ xuất hiện giằng co với hacker bên kia là để có dư thời gian để hai vị Thiếu gia chuyển tài liệu đi”
“Sau đó họ buông hệ thống để hacker bên kia xâm nhập nhưng dữ liệu đã sớm được chuyển đi nơi khác,khi hacker bên kia xâm nhập vào thì bọn họ đã sập phải lưới virus của Tiểu thư và Thiếu gia không thể thoát ra nên danh tính đều bị lộ”
Hà Nhiếp gật đầu nói:
“Đây chắc là ý của cô bé Hoàng Băng,một kế hoạch rất hay vừa có thể bảo vệ dữ liệu vừa có thể tra ra tung tích của bọn họ”
Hoàng Thiên tự hào nói:
“Đương nhiên là con gái tôi mà”
Lúc này bên màn hình số một vang lên giọng nói của Hoàng Băng:
“Tại sao lại tấn công chúng tôi”
Bọn họ lập tức chú ý đến màn hình số một, giọng một người đàn ông vang lên:
“Thật không ngờ đến lại bị một cô gái đánh bại,chúng tôi nhận thua, chúng tôi được nhận ủy thác tấn công các người từ một người lạ”
Giọng Hoàng Băng vang lên:
“Các người có biết người ủy thác là ai không “
Giọng của người đàn ông kia từ màn hình vang lên:
“Là một người kỳ lạ không xưng danh tính cho chúng tôi một số tiền lớn muốn chúng tôi tấn công các người”
Giọng Hoàng Băng liền nói:
“Tôi biết rồi, lần này tôi sẽ tha cho các người sẽ không báo cảnh sát nhưng mà hãy bồi thường lại thiệt hại cho tập đoàn Hàn Thị và Hoàng Thị”
Giọng bên kia vang lên:
“Được thôi chúng tôi sẽ bồi thường, nhưng dám hỏi cô là ai sao lại có thể điều tra ra bọn tôi”
Giọng Hoàng Băng vang lên:
“Người qua đường thôi”
Sau đó cuộc trò chuyện cứ vậy kết thúc phần thắng thuộc về Hoàng Thị và Hàn Thị, nhóm của Ôn Dương vui vẻ đập tay.Sau đó cả hai tập đoàn đã nhận được số tiền bồi thường nặc danh với đúng số tiền bị tổn thất và cùng với lời xin lỗi qua mail không tên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất