Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 248: Tác dụng của Phù Phù (2)

Trước Sau
Hai người Lý Trường Minh và Dư Mạc Ngôn dường như trầm mặc ít nói, thực ra lại là người dám nghĩ dám làm với vai trò tiên phong, cho dù gặp phải chuyện gì cũng hoàn toàn không tồn tại sự tranh chấp, chỉ cần khua tay một cái: Lên!

Hai người này sẽ trực tiếp xông lên rồi.

Còn Long Vũ Sinh là loại hình đặc biệt giỏi về quan sát đại cục; Đối với việc trù tính chung đã có xúc cảm nhạy bén bẩm sinh, chỉ có điều nếu so sánh với Tả Tiểu Đa thì hắn sẽ thiên về nhân tài với mẫu người phòng thủ hơn.

Còn người cuối cùng là Vạn Lý Tú, nhìn thì là một cô gái không cẩn thận, nhưng bên trong lại là tâm tư tỉnh tế, cẩn thận chu đáo, kiểm soát tất cả các chỉ tiết nhỏ!

Một đoàn đội như vậy, chỉ với giai đoạn cơ bản đã là một cấu hình lý tưởng cho tất cả các đoàn đội mạo. hiểm!

“Cấu hình của đoàn đội này thật sự rất tốt!” Một giáo viên hộ pháp khác cùng hắn đến đây mỉm cười.

“Quả thật là rất tốt. Trên cơ bản có đầy đủ các yếu tố chuẩn bị.”

“Ừm, nhất là Tả Tiểu Đa với tư cách là trung tâm kia, tên nhóc này nhìn thì là loại thủ lĩnh tấn công, nhưng sư: thận trọng cùng cẩn thận được biểu hiện ra trong quá trình tiến về phía trước của hắn thật sự rất tốt, nếu như có thể tiếp tục duy trì thì chính là chuyện tốt của đội ngũ này: Một giáo viên khác khen ngợi.

Sau khi nghe thấy lời khen ngợi kia, trên trán của Tân Phương Dương xuất hiện từng mảng đen.

€ó lời muốn nói nhưng thật sự rất ngại khi nói ra. Thận trọng cẩn thận? Tên Tả Tiểu Đa kia là sợ chết đấy có biết không...

Nhưng mà, trạng thái này của hắn chắc chắn là có thể duy trì thêm nữa, còn có phải chuyện tốt hay không thì bây giờ kết luận là hơi sớm rồi...

Đám người bay như tên bắn, vui vẻ hăng hái xông vào khu vực hoang vắng xa hơn, vẫn không dừng lại tiếp tục tiến vào.

“Chỗ này đã có một ít dấu vết của tỉnh thú rồi.”



Lý Thành Long dừng lại nghiên cứu một đống phân: “Đống phân này còn rất mới, bên trong có rất nhiều hạt cỏ chua và rất nhiều quả hạch dại, có lẽ là của hươu một sừng để lại... Tính công kích của hươu một sừng không cao, sức chiến đấu tổng hợp cũng không cao, có thể ung dung đi ngoài ở đây đủ để chứng minh xung quanh khu vực này không tồn tại tinh thú nguy hiểm...”

Vạn Lý Tú che mũi mình nhìn Lý Thành Long đẩy đẩy đống phân, biểu cảm trên gương mặt ghét bỏ muốn nôn mửa, nhưng vẫn không kiềm chế nổi bản thân mà đứng xem: “Ngươi có buồn nôn không vậy, đến cả cái này cũng muốn nghiên cứu...”

Lý Thành Long vừa đẩy đẩy vừa trả lời: “Buồn nôn sao? Như này mà đã buồn nôn rồi, đây là manh mối đấy có biết không hả... Có rất nhiều thứ loài người không thể phát hiện được, nhưng một số tinh thú lại có thể phát hiện được.”

“Trong phân của tinh thú thường sẽ lưu lại rất nhiều thông tin quý giá.”

“Vậy ngươi phát hiện được thông tin quý giá gì rồi?”

“Đống này chỉ có những thứ ta phát hiện vừa nấy thôi, không còn gì nữa hết.”

“Đệch!"

Long Vũ Sinh mắng một tiếng: “Vậy còn lề mề gì nữa, mau đi!"

Đoạn đường này, Lý Thành Long được xem là đã phát huy cực độ mức độ lợi ích của trí nhớ siêu cấp to lớn của mình - Trừ việc có một chút buồn nôn.

'Tên nhóc này dường như rất say mê với việc nghiên cứu phân của tinh thú, đi cả đoạn đường này, trước sau đã nghiên cứu mười bảy, mười tám đống. “Tả lão đại!"

Lý Thành Long ngồi chồm hổm đẳng trước một bãi phân la lớn.

“Có chuyện gì? Ngươi phát hiện được gì rồi?” Tả Tiểu Đa che mũi đi đến.



“Trước tiên đừng đi về phía trước nữa, ta đoán gần đây có lẽ có đồ tốt.”

Miệng Lý Thành Long nói chuyện còn tay thì liên tục đẩy đẩy, một mùi hôi thối bốc lên không trung.

“Đệch mợ, ngươi nói thẳng phát hiện của ngươi đi có được không?”

“Trong đống phân này có rất nhiều xương của thỏ ba tai, còn có một vài cái xác của rắn độc; Ta chắc chắn rắn độc này chính là rắn Ô Cốt. Độc tính của bản thân rắn Ôn Cốt cực kỳ mạnh; Mà tinh thú thải ra đống phân này rõ ràng không để ý đến loại độc đó, ngươi xem mấy cái răng nọc của rắn Ô Cốt này đi, bên trên còn có vài sợi lông... Có lẽ là rắn Ô Cốt đã cắn tinh thú kia một cái.”

“Rõ ràng tinh thú này không sợ độc của rắn Ô Cốt, vẫn ăn nó như thường... Hơn nữa còn còn ăn rất nhiều con rắn Ô Cốt..."

Lý Thành Long nói: “Với hình dạng của những đống phân này, độ khô, còn có thể kết tinh màu trắng bao bọc bên ngoài, ta có thể khẳng định, đây là một con mãng xà ba chân. Ngươi xem vài dấu vết rất rõ ràng bên đây đi, hiện tại thiên thạch vẫn đang không ngừng rơi xuống, dấu chân có thể giữ lại đến lúc này, chứng minh thời gian nó đến đi bài tiết cách đây không lâu.”

Tả Tiểu Đa thở dài một tiếng: “Phù Phù, ta rất rất tin tưởng kết luận của ngươi, không cần phân tích quá trình nữa, đến lúc này mà vẫn còn thối như vậy thì thời gian sao có thể lâu được...”

Lý Thành Long nghiêm túc nói: “Không phải ý này, không thể vựa vào việc thối hay không để xác định thời gian dài hay ngắn được.”

“Trong phân có sự tồn tại của rắn Ô Cốt, còn có cả thỏ ba tai, chứng minh xung quanh đây nhất định có cỏ Tỉnh Hồn Đoạn Tục! Phải biết rắn Ô Cốt này, thời gian lột da mỗi năm đều phải có cỏ Tỉnh Hồn Đoạn Tục mới có thể giảm bớt nhiều đau đớn khi tự lột da. Còn thỏ ba tai mặc dù tốc độ di chuyển rất nhanh, nhưng xương cốt rất yếu ớt, rất dễ ngã đến gãy xương, cũng cần phải có cỏ Tỉnh Hồn Đoạn Tục để trị thương.”

“Cỏ Tỉnh Hồn Đoạn Tục? Thứ đồ chơi này cũng đáng tiền hả?”

“Cỏ Tỉnh Hồn Đoạn Tục, nếu chỉ trồng cỏ mười năm như bình thường thì cần phải có mười cây mới có thể đổi được một ít điểm cống hiến, nhưng cỏ Tinh Hồn Đoạn Tục mười năm không đủ cho rắn Ô Cốt dùng, bọn nó cần ít nhất cũng phải là năm mươi năm!”

“Mà cỏ Tỉnh Hồn Đoạn Tục năm mươi năm, một cây có giá trị là mười điểm cống hiến!”

“Rất có khả năng xung quanh chỗ này sẽ có đàn rắn Ô Cốt, dựa theo phán đoán của ta về tuổi xương của rắn Ô Cốt, đám rắn Ô Cốt này ít nhất cũng đã phải hai mươi năm tuổi trở lên... Nói cách khác là xung quanh đây nhất định có cỏ Tỉnh Hồn Đoạn Tục, hơn nữa số năm và số lượng đều rất lớn!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau