Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 310: Cục m Dương (2)

Trước Sau
Ánh sáng lung linh giống như một cái đai lưng băng ngọc chảy không ngừng nghỉ.

Mỗi hướng Đông, Tây bên trong thành Phượng Hoàng đều có một dòng sông lớn, giống như hai viên minh châu lóng lánh, ánh sáng rực rỡ chói mắt

Những ngôi nhà cao tăng được xây san sát nhau trong thành, cây xanh như những tấm thảm, cây cối bên ngoài thành cao vun vứt như mái che.

Núi xanh nước trong đầy rẫy trước mắt, quả nhiên là một nơi đất lành ở nhân gian.

Toàn bộ thành Phượng Hoàng giống như một cái chảo cực lớn.

Tối hôm qua khi Tả Tiểu Đa nhìn thấy thì trong lòng có phần quan tâm, cảm nhận tương đối ấn tượng nhưng cũng không nghĩ nhiều, tuy nhiên chỉ sau một đêm khi Tả Tiểu Đa được giác ngộ thì trình độ Vọng Khí đã khác xa bản thân vào tối hôm qua, hơn nữa lúc này nhìn xuống, vị trí và độ cao quan sát rất khác với hôm qua, một suy nghĩ xẹt qua nhanh chóng đột nhiên phát ra một tiếng ca ngợi: “Thật là một nơi phong phú dồi dào!"

“Kim mộc thủy hỏa thổ đầy đủ ngũ hành, mà ngũ hành căn cứ vào quy cách tương sinh tương khắc; Giống như một vòng tuần hoàn lập đi lập lại, vô cùng tình tế không chút hỗn loạn."

“Quả thực là một khu vực tốt!”

“Quả nhiên là một nơi địa linh nhân kiệt...”

Tả Tiểu Đa cau mày nhìn xem nội thành: “Thứ chướng mắt duy nhất chính là những tòa nhà cao nhất kia, cho dù là phương hướng, vị trí, độ cao, nhìn như thế nào cũng khiến người khác cảm thấy khó chịu, giống như một nét bút nổi bật làm hỏng cả bức tranh với cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp”

“Đấy chính là cao ốc của tập đoàn Mộng Thị được tập đoàn Mộng Thị bỏ ra hàng chục tỷ để xây dựng; Có tổng cộng 108 tầng. Chính là kiến trúc cao nhất trong thành Phượng Hoàng!"

Ánh mắt sắc lạnh lóe lên trong mắt của Tần Phương Dương.



“Ta biết, ý của ta là... Từ góc độ ở trước mắt ta nhìn xuống tòa lầu này dù như thế nào cũng thấy hình dạng tòa lầu có chút không được vừa ý”

Tả Tiểu Đa lẩm bẩm: "Dường như tòa lầu này có cùng kích thước khi nhìn từ trên xuống dưới, nhưng thực ra phía trên tầng 108 còn thiết kế một vòng tròn nhô ra, trông như hình hòn đá”

“Lại hướng lên trên nữa, kiến trúc được xây dựng nhỏ hơn tầng chính một chút nghe nói là phòng làm việc chủ tịch tập đoàn Mộng Thị Mộng Thiên Nguyệt? Chỉ có điều phòng làm việc chủ tịch kia có cần thiết phải xây dựng cao đến sáu tầng như vậy không!?”

“Còn nữa, cái thiết kế vòng tròn bên trên phòng. làm việc chủ tịch kia có ý nghĩa gì?"

“Thầy Tần, ngươi có biết những thiết kế này có dụng ý gì không?”

Tần Phương Dương lãnh đạm nói: “Về tạo dáng đặc biệt của tòa lầu này thì không chỉ thăm dò một lần; Cách nói tương đối đáng tin là do bản thân Mộng Thiên Nguyệt ham mê đao pháp, như điên như cuồng Mà tòa lầu này, chính xác được xây dựng trên khuôn mẫu thanh đao mà hẳn thích nhất!”

“Hình dạng tổng thể của tòa lầu này là một cây đao từ trên trời rơi xuống cắm vào mặt đất! Còn phòng làm việc chủ tịch cao nhất mà ngươi nói chính là bộ phân cán đao của cây đao đấy, chỗ tay cầm của vũ khí”

“Vậy nên tòa lầu này còn được gọi là Cuồng Đao lầu! Giống như một cây đao điên cuồng cắm vào trung tâm của thành Phượng Hoàng khiến khắp nơi khiếp sợ."

“Không đúng”

Trong mắt Tả Tiểu Đa tỏa ra hơi lạnh: “Không đơn giản như vậy đâu, nơi mà con đao này rơi xuống, thay vì nói cắm vào trung tâm của thành Phượng Hoàng thì chẳng thà nói đang cắm vào trong tim của Phượng Hoàng!”

“Thanh đao này đang chặn mất sinh lực vận khí của thành Phượng Hoàng! Nghiêm trọng hơn nữa, mũi đao của cây đao này trực tiếp cấm thắng vào tim của Phượng Hoàng, mỗi phút mỗi giây đều đang hấp thu sức mạnh của Phượng Hoàng!”

“Từ vị trí hiện tại nhìn sang, gần như chỉ nhìn sơ qua đã có thể thấy được... Toàn bộ khí thế xung quanh đều đang tập trung về tòa lầu này; Cho dù là tự nguyện hay là bị sát khí của thanh đao uy hiếp, tóm lại... Tất cả mọi thứ xung quanh đều đang có dấu hiệu phục tùng thanh đao này!”



Tả Tiểu Đa nheo mắt nhìn tòa cao ốc nói: “Thầy Tần, tòa lầu này bất luận là đối với thành Phượng Hoàng hay là Phượng Mạch đều là điều không may mắn.”

Tần Phương Dương nhàn nhạt nói: "Tòa cao ốc này chính là kiến trúc cao nhất của thành, không có tòa thứ hai, với lại kể từ sau khi khánh thành thì đài quan sát ở tăng trên và đường núi bằng kính đã trở thành cảnh quan lớn của của thành, đúng giờ mở cửa còn có thể cho người ngoài đi lên, ngắm phong cảnh của toàn thành..”

“Nếu như muốn phá bỏ thì tuyệt đối không phải là một chuyện đơn giản, chỉ với sức cán đến từ các phía khác nhau thôi cũng đủ khiến ngươi đau đầu không thôi rồi, chứ đừng nói đến các thế lực của chính tập đoàn Mộng Thị cản trở”

Tả Tiểu Đa gật gật đầu: “Đương nhiên ta đã có chuẩn bị tâm lý cho việc này rồi.”

'Sau đó hẳn lại quay đầu nhìn về nơi khác: “Bên đấy chính là mộ phần tố tiên của gia tộc Ninh thị đúng không?”

“Đúng vậy”

“m khí bên đấy vô cùng nghiêm trọng, cho dù là nhận thức cơ bản của phong thủy học cũng không nên chọn nơi như vậy làm mộ phần tổ tiên mới đúng, nhưng... Toàn bộ thành Phượng Hoàng, chỉ có thể chọn duy nhất nơi đó mới có thể ngang ngang vai vế với Cuồng Đao lầu của tập đoàn Mộng Thị, còn vì... nơi này là nơi tập trung địa mạch của thành Phượng Hoàng!"

“Thầy Tân, ngươi đến đây xem này, có lẽ ngươi không biết Vọng Khí, nhưng nếu ngươi lấy hai cái hồ làm ranh giới thì sẽ có một loại cảm giác như thế này đúng không, chính là: bên đây cao vút vào mây, bên kia thâm nhập sâu vào đất... Bên đây càng cao thì bên kia càng thấp?”

Tả Tiểu Đa nói.

Tân Phương Dương không hiểu chút gì về Thuật Vọng Khí, nhưng Tả Tiểu Đa cho hẳn thấy cực kì rõ ràng chính là địa thế cao thấp của hai bên, thoáng qua đã thấy quả nhiên là khí thế của hai bên vô cùng khác biệt, Lại trải qua sự nhắc nhớ của Tả Tiểu Đa, nhìn về vị trí hẳn chỉ điểm thật sự sẽ cảm thấy cả hai đối lập nhau, càng nhìn càng thấy rõ.

“Đây chính là một âm một dương”

Tả Tiểu Đa thở dài: "Phía sau hai gia tộc này đều có cao nhân chỉ điểm. Gia tộc Ninh Thị với sức mạnh hồn mạch huyết mạch của tổ tông chiếm giữ Cực m Chỉ Địa; Mạnh mẽ chọn dùng địa mạch, khóa chặt khiến cho địa mạch không thế di chuyển chút nào. Còn tập đoàn Mộng Thị chính là dùng thế lực ác bá mạnh mế tiếp đón ánh mắt trời, trấn áp địa mạch”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau