Thập Niên 70: Vợ Cả Hoa Đào Tinh Xinh Đẹp Thức Tỉnh
Chương 17: Báo Cáo Kết Hôn
Chính ủy nghe vậy dùng mắt trừng hắn, ở bên cạnh thở dài.
Đó là một vấn đề khó giải quyết.
Nhưng Tống Văn Cảnh đã nói đến nước này rồi, chính ủy cũng biết không thể thay đổi suy nghĩ của hắn, đành phải hòa hoãn hỏi: "Chu Gia Gia có một điểm nói đúng, hiện tại không còn ép buộc hôn nhân nữa... Các cậu hiện tại còn chưa có chứng nhận, nếu thật sự là bị bức bách, lãnh đạo bộ đội sẽ hiểu cho cậu, đồng ý cho các cậu tách ra."
“Cho dù....Cậu không thích hoa khôi Chu Gia Gia của đoàn văn công, tóm lại, cậu có thể ly hôn rồi cưới một cô gái mà mình thích."
Dừng một chút, chính ủy thở dài vô hạn nói: "Mỗi lần cậu làm nhiệm vụ đều là nguy hiểm nhất, tôi hy vọng, cậu có thể hạnh phúc trong hôn nhân."
Chính ủy sợ hắn chịu thiệt, những lời cần nói đều đã nói, lại nghe giọng nói lạnh lùng kiên định của đối phương vang lên bên tai: "Chính ủy. Tôi đã được đào tạo đặc biệt, anh nghĩ nếu tôi thực sự không muốn thì ai có thể tính toán tôi?"
Chính ủy nghe xong nghẹn một trận, quả thật, Tống Văn Cảnh là binh lính dưới tay hắn, hắn còn có thể không rõ năng lực của cậu ta?
Lần này trở về, chỉ nói ở quê tổ chức tiệc rượu, kết hôn...
Thị trường của Tống Văn Cảnh tốt đến cỡ nào?
Đó là hơn phân nửa các cô gái ở bộ đội đều ái mộ hắn, bác sĩ, y tá, đoàn văn công.
Nếu như không phải bởi vì quan hệ nam nữ hiện tại rất nghiêm khắc, người nhờ hắn làm bà mối còn nhiều hơn nữa.
Nhưng nhiều cô gái thích hắn như vậy, tên nhóc này lại không vừa ý một ai, sao trở về một chuyến đã kết hôn đây?
Chuyện này cũng không cần nghĩ, chắc chắn đã bị tính kế.
Bằng không dựa vào tính cách của Tống Văn Cảnh, chưa hiểu rõ ràng, sao lại trực tiếp đồng ý?
Ít nhất trước khi có báo cáo kết hôn, hắn sẽ không trực tiếp nói kết hôn.
Đừng nhìn Tống Văn Cảnh anh tuấn giống như minh tinh trên TV, kỳ thật lại là người coi trọng quy củ nhất. Nhưng ngay cả báo cáo kết hôn của bộ đội còn chưa nộp lên, đã trực tiếp kết hôn.
Cũng không biết cô gái này rốt cuộc có mị lực gì, mà có thể hạ gục được tên này?
Nói thật ra, lúc này chính ủy cũng không dám tùy ý mai mối cho hắn, ngược lại còn cảm thấy rất tò mò với cô vợ ở quê của hắn.
"Cậu đã nghĩ kỹ chưa? Tôi luôn ủng hộ cậu, chỉ là, thành phần gia đình của đối phương thế nào, cậu phải nộp báo cáo kết hôn lên, nếu kiểm tra không thành vấn đề, tôi sẽ phê duyệt cho cậu.”
Tống Văn Cảnh nghe xong lời này, nắm chặt tay nhất thời không lên tiếng.
Bởi vì cha Diệp cứu cha hắn, chuyện của Diệp gia hắn coi như cũng biết, anh trai cả nhà mẹ đẻ của vợ mình cưới tiểu thư nhà tư bản, hiện tại bị liên lụy xuống nông trường.
Chuyện thẩm tra chính trị này, còn không chắc có thể vượt qua, chuyện này khẳng định cần chính ủy hỗ trợ, nhưng điểm mấu chốt này chính ủy không nhất định sẽ đồng ý, chỉ có thể tìm cách khác.
"Được rồi, cái hũ mút như cậu thật làm người ta phát bực, cậu quay về viết báo cáo kết hôn rồi nói sau."
Tống Văn Cảnh không lên tiếng, chính ủy không còn cách nào khác.
Dừng một chút, chính ủy đành phải bất đắc dĩ hỏi: "Chỉ là, trước mắt điều lệnh thăng chức của cậu còn ở chỗ phó sư trưởng Chu, hiện tại cậu đắc tội với con gái ông ta.”
Tống Văn Cảnh vẫn không lên tiếng.
Chính ủy cuối cùng nhụt chí nói: "Hiện tại thủ tục của cậu còn chưa hoàn thành, đối phương đi thêm vài vòng, cũng không vi phạm chính sách, kéo dài một thời gian, đối thủ cạnh tranh phía sau lại nhiều hơn..."
Những lời còn dang dở phía sau, biểu đạt rất rõ ràng.
Người ta vốn dựa theo quá trình dẫn dắt con rể, đã chuẩn bị đề bạt hắn.
Hiện tại tốt rồi, triệt để đắc tội một cách tàn nhẫn với con gái người ta, người ta cũng không cần làm cái gì, chỉ cần không nhúng tay vào, người ta đã vì con gái mình mà xả giận rồi.
Bình thường làm lãnh đạo sẽ không ra tay can thiệp vào người phía dưới, càng lãnh đạo càng bảo vệ danh tiếng của mình, nhưng không thể quản được người phía dưới ah.
Chu Gia Gia được sủng ái, làm một cô gái kiêu căng, vốn không phải bộ đội biên phòng, nhưng nhất định phải điều động lại đây, toàn bộ đoàn văn công ai dám đắc tội cô ta?
Chu Gia Gia còn không dễ chọc, không chỉ kiêu căng, còn đặc biệt cố chấp, một khi cô ta trở về chỗ cha mình nói cái gì đó, cũng đủ để tên nhóc này chịu thiệt.
Ảnh hưởng của đối phương rất lớn, hơn nữa Chu Gia Gia cũng quen thuộc trong bộ đội, lại tùy tiện tuyên truyền chút gì đó trong bộ đội, sẽ tạo thành chuyện đã định, cũng đủ ảnh hưởng đến phán đoán của lãnh đạo cấp trên dành cho hắn.
Lần thăng chức này!
Chính ủy đau đầu, lại là thủ hạ mình coi trọng nhất, tất nhiên không muốn hắn chịu thiệt.
Nhưng chuyện này, quả thật khó giải quyết.
Chính ủy ở bên cạnh lo lắng.
Tống Văn Cảnh xem như vẫn vững vàng, hắn nhìn chính ủy nói: "Chính ủy, lãnh đạo sẽ hiểu được, tôi nói rõ ràng như vậy, một mặt là vì vợ mình, không giải thích rõ ràng, cô ấy đến tùy quân sẽ bị công kích."
“Mặt khác, cũng không muốn Chu Gia Gia hao phí thời gian cho tôi, thanh xuân của các cô gái rất quý giá, không muốn kéo đối phương thành gái lỡ thì."
Chính ủy nghe vậy á khẩu không nói nên lời.
Sau đó lại nghe Tống Văn Cảnh nói: "Nếu lãnh đạo thật sự không hiểu, không phê chuẩn lệnh thăng chức của tôi, nếu như là chính sách không qua được tôi một chút ý kiến cũng không có, nhưng nếu như chính sách có thể qua....."
Chính ủy vừa nghe hắn nói, chỉ cảm thấy mặt mày giật giật, trừng hắn: "Cậu muốn thế nào?"
Con ngươi thâm sâu lạnh lùng của Tống Văn Cảnh nhìn hắn ta, trầm ổn nói: "Chính ủy, máu quân nhân chỉ biết chảy trên chiến trường. Nhưng ai muốn lấy thế áp người, tạo thành chuyện đã định, tôi tất nhiên sẽ không đứng yên chịu đánh."
“Tất cả bóng tối dưới ánh mặt trời sẽ không có chỗ che giấu, có quan hệ thông gia tất nhiên tốt hơn, nhưng tôi không dùng được."
“Chính ủy, quân nhân thăng cấp là dựa vào quân công, nếu như một quân công không đủ, có thể nhiều hơn quân công nữa. Thật sự không có gì là quân công không thể giải quyết. Nếu có, chính là quân công không đủ nhiều, người không đủ ưu tú."
Đôi mắt như đại bàng của Tống Văn Cảnh phát ra ánh sánh sắc bén: "Nếu như tất cả thủ tục của tôi đều đầy đủ, ông ta mà ra tay ngăn cản, vậy thì luôn có lãnh đạo chủ trì công đạo."
Chính ủy nghe được mặt mày nhảy dựng lên, cuối cùng cũng sợ con lừa bướng bỉnh này, tức giận đến cầm bút đánh hắn: "Tôi thật sự sợ cậu rồi, cậu đừng làm bậy."
Cuối cùng chính ủy trừng mắt nhìn hắn nói: "Được rồi, cậu đi thủ đô rèn luyện nửa năm, qua đợt này lại điều về, cũng đừng điều đi nơi khác, cứ ở lại bên này, bên này vừa vặn muốn thành lập đoàn mới, đến lúc đó cậu đến."
"Chỉ là như vậy, cậu không thể điều đến thủ đô rồi."
Tống Văn Cảnh không thèm để ý đến chuyện này, thật lòng cảm ơn chính ủy: "Cảm ơn chính ủy."
***
Tống Văn Cảnh vừa đi ra ngoài, đã đụng phải người bạn tốt Cố Nguyên của hắn đang đứng vòng tay, hai chân xếp chồng lên nhau, vẻ mặt tà khí dựa vào vách tường.
Hắn vừa nhìn thấy Tống Văn Cảnh đi ra, liền duỗi tay vỗ về phía bạn tốt, vẻ mặt không đứng đắn nói: "Sao rồi, bị chính ủy mắng?"
“Chậc, tôi nói cậu cứ theo hoa khôi đoàn văn công này đi, cưới xong cũng không cần phải phấn đấu cả đời nữa, đây chính là nhà cửa, tiền đồ, tiền bạc, các mối quan hệ đều có, đối phương còn mê mệt cậu, cho dù kết hôn cũng sẽ nghe lời, đây chính là chuyện tốt có đốt đèn lồng cũng không tìm được, sao lại cự tuyệt?"
Vừa dứt lời, hắn lập tức phát giác cánh tay mình tê rần, trong nháy mắt đã bị người ta giữ chặt hai tay ở sau lưng.
Một thân kiếm khí sắc bén đánh về phía hắn.
Cố Nguyên đau đến đầu đầy mồ hôi, sợ người bạn tốt này xem hắn là gián điệp mà giết, vội vàng nói: "Bạn tốt tha mạng."
Kỳ thật hắn cũng biết bạn tốt không dễ chọc, hết lần này tới lần khác lại lắm miệng, lần này chẳng phải chịu thiệt rồi.
"Không phải tôi chỉ phân tích cho cậu một chút sao? Xuống tay nặng như vậy làm gì?"
Cố Nguyên tức giận muốn đánh anh, nhưng biết mình đánh không lại, đành phải trừng mắt nhìn anh, hắn cũng mù mắt mới đồng ý giúp anh khắc phục hậu quả.
Đó là một vấn đề khó giải quyết.
Nhưng Tống Văn Cảnh đã nói đến nước này rồi, chính ủy cũng biết không thể thay đổi suy nghĩ của hắn, đành phải hòa hoãn hỏi: "Chu Gia Gia có một điểm nói đúng, hiện tại không còn ép buộc hôn nhân nữa... Các cậu hiện tại còn chưa có chứng nhận, nếu thật sự là bị bức bách, lãnh đạo bộ đội sẽ hiểu cho cậu, đồng ý cho các cậu tách ra."
“Cho dù....Cậu không thích hoa khôi Chu Gia Gia của đoàn văn công, tóm lại, cậu có thể ly hôn rồi cưới một cô gái mà mình thích."
Dừng một chút, chính ủy thở dài vô hạn nói: "Mỗi lần cậu làm nhiệm vụ đều là nguy hiểm nhất, tôi hy vọng, cậu có thể hạnh phúc trong hôn nhân."
Chính ủy sợ hắn chịu thiệt, những lời cần nói đều đã nói, lại nghe giọng nói lạnh lùng kiên định của đối phương vang lên bên tai: "Chính ủy. Tôi đã được đào tạo đặc biệt, anh nghĩ nếu tôi thực sự không muốn thì ai có thể tính toán tôi?"
Chính ủy nghe xong nghẹn một trận, quả thật, Tống Văn Cảnh là binh lính dưới tay hắn, hắn còn có thể không rõ năng lực của cậu ta?
Lần này trở về, chỉ nói ở quê tổ chức tiệc rượu, kết hôn...
Thị trường của Tống Văn Cảnh tốt đến cỡ nào?
Đó là hơn phân nửa các cô gái ở bộ đội đều ái mộ hắn, bác sĩ, y tá, đoàn văn công.
Nếu như không phải bởi vì quan hệ nam nữ hiện tại rất nghiêm khắc, người nhờ hắn làm bà mối còn nhiều hơn nữa.
Nhưng nhiều cô gái thích hắn như vậy, tên nhóc này lại không vừa ý một ai, sao trở về một chuyến đã kết hôn đây?
Chuyện này cũng không cần nghĩ, chắc chắn đã bị tính kế.
Bằng không dựa vào tính cách của Tống Văn Cảnh, chưa hiểu rõ ràng, sao lại trực tiếp đồng ý?
Ít nhất trước khi có báo cáo kết hôn, hắn sẽ không trực tiếp nói kết hôn.
Đừng nhìn Tống Văn Cảnh anh tuấn giống như minh tinh trên TV, kỳ thật lại là người coi trọng quy củ nhất. Nhưng ngay cả báo cáo kết hôn của bộ đội còn chưa nộp lên, đã trực tiếp kết hôn.
Cũng không biết cô gái này rốt cuộc có mị lực gì, mà có thể hạ gục được tên này?
Nói thật ra, lúc này chính ủy cũng không dám tùy ý mai mối cho hắn, ngược lại còn cảm thấy rất tò mò với cô vợ ở quê của hắn.
"Cậu đã nghĩ kỹ chưa? Tôi luôn ủng hộ cậu, chỉ là, thành phần gia đình của đối phương thế nào, cậu phải nộp báo cáo kết hôn lên, nếu kiểm tra không thành vấn đề, tôi sẽ phê duyệt cho cậu.”
Tống Văn Cảnh nghe xong lời này, nắm chặt tay nhất thời không lên tiếng.
Bởi vì cha Diệp cứu cha hắn, chuyện của Diệp gia hắn coi như cũng biết, anh trai cả nhà mẹ đẻ của vợ mình cưới tiểu thư nhà tư bản, hiện tại bị liên lụy xuống nông trường.
Chuyện thẩm tra chính trị này, còn không chắc có thể vượt qua, chuyện này khẳng định cần chính ủy hỗ trợ, nhưng điểm mấu chốt này chính ủy không nhất định sẽ đồng ý, chỉ có thể tìm cách khác.
"Được rồi, cái hũ mút như cậu thật làm người ta phát bực, cậu quay về viết báo cáo kết hôn rồi nói sau."
Tống Văn Cảnh không lên tiếng, chính ủy không còn cách nào khác.
Dừng một chút, chính ủy đành phải bất đắc dĩ hỏi: "Chỉ là, trước mắt điều lệnh thăng chức của cậu còn ở chỗ phó sư trưởng Chu, hiện tại cậu đắc tội với con gái ông ta.”
Tống Văn Cảnh vẫn không lên tiếng.
Chính ủy cuối cùng nhụt chí nói: "Hiện tại thủ tục của cậu còn chưa hoàn thành, đối phương đi thêm vài vòng, cũng không vi phạm chính sách, kéo dài một thời gian, đối thủ cạnh tranh phía sau lại nhiều hơn..."
Những lời còn dang dở phía sau, biểu đạt rất rõ ràng.
Người ta vốn dựa theo quá trình dẫn dắt con rể, đã chuẩn bị đề bạt hắn.
Hiện tại tốt rồi, triệt để đắc tội một cách tàn nhẫn với con gái người ta, người ta cũng không cần làm cái gì, chỉ cần không nhúng tay vào, người ta đã vì con gái mình mà xả giận rồi.
Bình thường làm lãnh đạo sẽ không ra tay can thiệp vào người phía dưới, càng lãnh đạo càng bảo vệ danh tiếng của mình, nhưng không thể quản được người phía dưới ah.
Chu Gia Gia được sủng ái, làm một cô gái kiêu căng, vốn không phải bộ đội biên phòng, nhưng nhất định phải điều động lại đây, toàn bộ đoàn văn công ai dám đắc tội cô ta?
Chu Gia Gia còn không dễ chọc, không chỉ kiêu căng, còn đặc biệt cố chấp, một khi cô ta trở về chỗ cha mình nói cái gì đó, cũng đủ để tên nhóc này chịu thiệt.
Ảnh hưởng của đối phương rất lớn, hơn nữa Chu Gia Gia cũng quen thuộc trong bộ đội, lại tùy tiện tuyên truyền chút gì đó trong bộ đội, sẽ tạo thành chuyện đã định, cũng đủ ảnh hưởng đến phán đoán của lãnh đạo cấp trên dành cho hắn.
Lần thăng chức này!
Chính ủy đau đầu, lại là thủ hạ mình coi trọng nhất, tất nhiên không muốn hắn chịu thiệt.
Nhưng chuyện này, quả thật khó giải quyết.
Chính ủy ở bên cạnh lo lắng.
Tống Văn Cảnh xem như vẫn vững vàng, hắn nhìn chính ủy nói: "Chính ủy, lãnh đạo sẽ hiểu được, tôi nói rõ ràng như vậy, một mặt là vì vợ mình, không giải thích rõ ràng, cô ấy đến tùy quân sẽ bị công kích."
“Mặt khác, cũng không muốn Chu Gia Gia hao phí thời gian cho tôi, thanh xuân của các cô gái rất quý giá, không muốn kéo đối phương thành gái lỡ thì."
Chính ủy nghe vậy á khẩu không nói nên lời.
Sau đó lại nghe Tống Văn Cảnh nói: "Nếu lãnh đạo thật sự không hiểu, không phê chuẩn lệnh thăng chức của tôi, nếu như là chính sách không qua được tôi một chút ý kiến cũng không có, nhưng nếu như chính sách có thể qua....."
Chính ủy vừa nghe hắn nói, chỉ cảm thấy mặt mày giật giật, trừng hắn: "Cậu muốn thế nào?"
Con ngươi thâm sâu lạnh lùng của Tống Văn Cảnh nhìn hắn ta, trầm ổn nói: "Chính ủy, máu quân nhân chỉ biết chảy trên chiến trường. Nhưng ai muốn lấy thế áp người, tạo thành chuyện đã định, tôi tất nhiên sẽ không đứng yên chịu đánh."
“Tất cả bóng tối dưới ánh mặt trời sẽ không có chỗ che giấu, có quan hệ thông gia tất nhiên tốt hơn, nhưng tôi không dùng được."
“Chính ủy, quân nhân thăng cấp là dựa vào quân công, nếu như một quân công không đủ, có thể nhiều hơn quân công nữa. Thật sự không có gì là quân công không thể giải quyết. Nếu có, chính là quân công không đủ nhiều, người không đủ ưu tú."
Đôi mắt như đại bàng của Tống Văn Cảnh phát ra ánh sánh sắc bén: "Nếu như tất cả thủ tục của tôi đều đầy đủ, ông ta mà ra tay ngăn cản, vậy thì luôn có lãnh đạo chủ trì công đạo."
Chính ủy nghe được mặt mày nhảy dựng lên, cuối cùng cũng sợ con lừa bướng bỉnh này, tức giận đến cầm bút đánh hắn: "Tôi thật sự sợ cậu rồi, cậu đừng làm bậy."
Cuối cùng chính ủy trừng mắt nhìn hắn nói: "Được rồi, cậu đi thủ đô rèn luyện nửa năm, qua đợt này lại điều về, cũng đừng điều đi nơi khác, cứ ở lại bên này, bên này vừa vặn muốn thành lập đoàn mới, đến lúc đó cậu đến."
"Chỉ là như vậy, cậu không thể điều đến thủ đô rồi."
Tống Văn Cảnh không thèm để ý đến chuyện này, thật lòng cảm ơn chính ủy: "Cảm ơn chính ủy."
***
Tống Văn Cảnh vừa đi ra ngoài, đã đụng phải người bạn tốt Cố Nguyên của hắn đang đứng vòng tay, hai chân xếp chồng lên nhau, vẻ mặt tà khí dựa vào vách tường.
Hắn vừa nhìn thấy Tống Văn Cảnh đi ra, liền duỗi tay vỗ về phía bạn tốt, vẻ mặt không đứng đắn nói: "Sao rồi, bị chính ủy mắng?"
“Chậc, tôi nói cậu cứ theo hoa khôi đoàn văn công này đi, cưới xong cũng không cần phải phấn đấu cả đời nữa, đây chính là nhà cửa, tiền đồ, tiền bạc, các mối quan hệ đều có, đối phương còn mê mệt cậu, cho dù kết hôn cũng sẽ nghe lời, đây chính là chuyện tốt có đốt đèn lồng cũng không tìm được, sao lại cự tuyệt?"
Vừa dứt lời, hắn lập tức phát giác cánh tay mình tê rần, trong nháy mắt đã bị người ta giữ chặt hai tay ở sau lưng.
Một thân kiếm khí sắc bén đánh về phía hắn.
Cố Nguyên đau đến đầu đầy mồ hôi, sợ người bạn tốt này xem hắn là gián điệp mà giết, vội vàng nói: "Bạn tốt tha mạng."
Kỳ thật hắn cũng biết bạn tốt không dễ chọc, hết lần này tới lần khác lại lắm miệng, lần này chẳng phải chịu thiệt rồi.
"Không phải tôi chỉ phân tích cho cậu một chút sao? Xuống tay nặng như vậy làm gì?"
Cố Nguyên tức giận muốn đánh anh, nhưng biết mình đánh không lại, đành phải trừng mắt nhìn anh, hắn cũng mù mắt mới đồng ý giúp anh khắc phục hậu quả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất