Nam Chủ Kịch Bản Này Không Đúng
Chương 39: Giấc mộng báo trước
Mấy hôm nay Lâm Ngôn Hy thấy tiểu sư muội, Tuệ Tĩnh Nhi cũng như nữ chính có gì lạ lắm.Nàng cứ nhìn ra cửa như chờ đợi ai, lại hay mơ mơ màng màng, làm y cũng lo lắng không biết tiểu sư muội có phải bị bệnh rồi không.
Chuyện là lần này hai huynh muội Lâm Ngôn Hy được thả xuống núi.Đúng theo nghĩa đen luôn, từ lúc Tuệ Tĩnh Nhi lên núi cũng đã một năm, thời gian vậy mà trôi nhanh, nhưng nàng chưa từng được tự do xuống núi bao giờ nha!.
Mà lần này thuyết phục thật lâu, Lâm Ngôn Hy cùng Tuệ Tĩnh Nhi mới được đi xuống núi tu hành tự do.Tiêu Dật cùng Mục Nhã Trúc không đi theo, nhưng mà nhét rất nhiều bảo bối vào nhẫn không gian cho y, đương nhiên cũng không quên phần Tuệ Tĩnh Nhi.
Đặc biệt là có cả lá bùa truyền tống về Thiên Kiếm Môn, nếu gặp nguy hiểm xé nó ra là xong.Món bào vật này vô cùng đắt đỏ đấy, bên trong lá phù được bày trận vô cùng phức tạp, có tiền chưa chắc mua được.
Nhưng Mục Nhã Trúc vậy mà ra tay liền có hai lá! đúng là vừa soái vừa giàu lại có đia vị khác bọt liền.
Mà sở dĩ sư tôn cùng đại sư huynh có thể cho y xuống núi tu hành mà không đi cùng, nguyên nhân là bởi vì sinh thần lần thứ hai mươi, họ đã hứa sẽ làm một chuyện cho y, nếu y yêu cầu.
Kết quả là Lâm Ngôn Hy yêu cầu xuống núi, rời tông môn tu hành.Hai người họ không lường trước được trường hợp này.
Quay trở lại thì cả hai đã rời khỏi Thiên Kiếm Môn đã được một tuần, mấy ngày đầu Tuệ Tĩnh Nhi vẫn bình thường, nhưng khoảng một tuần nay nàng cứ lạ lạ.
Chỉ là Lâm Ngôn Hy chưa có tiện để hỏi, nhưng chưa kịp để y dò la sự tình thì lại gặp ngay kẻ y không muốn nhìn thấy nhất!.
Nam nhân cao ráo, dáng người đỉnh bạc, mặc y phục màu xanh lá đậm, đứng đầu của đám người đi vào, vô cùng nổi bật trong đám đông.Vừa bước vào tửu lâu đã thu hút không ít sự chú ý.
Lâm Ngôn Hy nhìn qua liền biết là ai, gã có hóa thành tro y cũng biết, chính là tên khốn Trương Đình Phong!.
Đã ha, đã ha, vừa ra ngoài chưa hít đủ không khi thoải mái đã gặp gã.Quá trời Lâm Ngôn Hy cảm thấy hạnh phúc, có cái rắm ấy!.
“ Tiểu Hy Nhi!!!” Trương Đình Phong cũng chỉ nhìn thoáng qua liền thấy y, gã không nhịn nổi vui sướng mà gọi.
Sự việc lần đó là do gã bất cẩn, chưa nghĩ chu đáo.Trương Đình Phong cũng chỉ muốn gặp y nói chuyện một cách bình thường nhất mà thôi, hoàn toàn không có ý nghĩ khác.
Nhưng người của gã lại làm việc có hơi quá, thân mang gương mặt phản diện là vậy a.Khiến người khác nhìn vào cứ nghĩ có ý đồ xấu với mình.
Nhưng mặc cho gã gọi y như thế nào Lâm Ngôn Hy đều không quan tâm, còn chẳng thèm để ý đến gã.Y cứ bình tĩnh ngồi đó mà gọi món, không quan tâm đến gã.
Trương Đình Phong thấy vậy cười nhạt, làm thế nào để được tiếp cẩn đến gần y đây.Thật ra mấy ngày trước Trương Đình Phong có nằm mộng thấy vài điều kì lạ, người tu tiên sẽ không nằm mơ, đây rõ ràng là gã nhìn thấy tương lai, hoặc nó là điều gã đã từng trãi qua…
Trong giấc mộng đó, Trương Đình Phong nhìn thấy gã cùng Lâm Ngôn Hy trước kia ở Huyện Thành nhỏ.Sau lại nhìn thấy y ở Thiên Kiếm Môn, cũng không khác lắm bây giờ.
Nhưng Lâm Ngôn Hy không có rạng rỡ như hiện tại, mà y có phần buồn bã.Cũng giống hiện tại, y không tha thứ cho mình, vẫn một lòng với sư tôn cùng đại sư huynh của y, nhưng Lâm Ngôn Hy không thân thiết với Tuệ Tĩnh Nhi như hiện tại.
Gã thấy nhìn như giữa hai người họ xảy ra chuyện gì đó, cuối cùng Trương Đình Phong nhận được tin Tiểu Hy Nhi của gã chết rồi.Bị Yêu Vương phế tu vi, bị ma tôn ném cho tâm phúc cưỡng ép đến chết.
Trương Đình Phong không tin đó là sự thật, sau đó gã đọa ma, muốn trả thù cho y.Còn nhiều chuyện về sau đó nữa, cuối cùng gã chết, bị đám người tu tiên vây chết.
Gã liên tục mơ thấy vài ngày, chuyện này làm cho Trương Đình Phong muốn phát điên.Một mặc muốn gặp y, để xác nhận đây không phải sự thật, mặc khác lại nghĩ cách làm sao bảo hộ y, nếu như Lâm Ngôn Hy thật sự giống trong mộng thì sao?
Trương Đình Phong nghĩ, nếu y thật sự xảy ra chuyện, gã nguyện bảo hộ Lâm Ngôn Hy bằng cả tính mạng của mình.Đối với gã, y quan trọng hơn mạng sống của bản thân nữa.
Bây giờ nhìn thấy người vẫn bình an, y cùng Tuệ Tĩnh Nhi cũng rất thân thiết, hai người cũng hòa thuận.Trương Đình Phong liền có chút nghi ngờ giấc mộng kia, nhưng gã vẫn muốn quan sát.
Chỉ là y đến nhìn cũng chẳng nhìn mình, nói chi là tiếp cận y.Trái tim của gã đau nhói đến kì lạ, cho dù bị yêu ma đánh trọng thương, hay là tu luyện đến khổ cực cũng không có đau như vậy.
Gã ngồi xuống một chiếc bàn bên cạnh cùng với sư đệ Lưu Thanh Trì cùng sư muội Lạc Tiểu Linh, những đệ tử nội môn khác ngồi chiếc bàn ở sau gã.Đúng lúc này, ngọc bội bên hông y sáng lên, Lâm Ngôn Hy cầm lên sau đó trên không xuất hiện một gương mặt lạnh nhạt của Mục Nhã Trúc.
Đây là ngọc bội truyền tin, khá quý giá có thể trò chuyện thấy hình ảnh.Như điện thoại ở hiện đại vậy, Lâm Ngôn Hy có chút thích thú.
Nhìn hai người họ vui vẻ trò chuyện, gã cảm thấy đáy lòng ghen tị và đau lòng không thôi.Trương Đình Phong cũng muốn y quan tâm, đế ý đến mình.
Chuyện là lần này hai huynh muội Lâm Ngôn Hy được thả xuống núi.Đúng theo nghĩa đen luôn, từ lúc Tuệ Tĩnh Nhi lên núi cũng đã một năm, thời gian vậy mà trôi nhanh, nhưng nàng chưa từng được tự do xuống núi bao giờ nha!.
Mà lần này thuyết phục thật lâu, Lâm Ngôn Hy cùng Tuệ Tĩnh Nhi mới được đi xuống núi tu hành tự do.Tiêu Dật cùng Mục Nhã Trúc không đi theo, nhưng mà nhét rất nhiều bảo bối vào nhẫn không gian cho y, đương nhiên cũng không quên phần Tuệ Tĩnh Nhi.
Đặc biệt là có cả lá bùa truyền tống về Thiên Kiếm Môn, nếu gặp nguy hiểm xé nó ra là xong.Món bào vật này vô cùng đắt đỏ đấy, bên trong lá phù được bày trận vô cùng phức tạp, có tiền chưa chắc mua được.
Nhưng Mục Nhã Trúc vậy mà ra tay liền có hai lá! đúng là vừa soái vừa giàu lại có đia vị khác bọt liền.
Mà sở dĩ sư tôn cùng đại sư huynh có thể cho y xuống núi tu hành mà không đi cùng, nguyên nhân là bởi vì sinh thần lần thứ hai mươi, họ đã hứa sẽ làm một chuyện cho y, nếu y yêu cầu.
Kết quả là Lâm Ngôn Hy yêu cầu xuống núi, rời tông môn tu hành.Hai người họ không lường trước được trường hợp này.
Quay trở lại thì cả hai đã rời khỏi Thiên Kiếm Môn đã được một tuần, mấy ngày đầu Tuệ Tĩnh Nhi vẫn bình thường, nhưng khoảng một tuần nay nàng cứ lạ lạ.
Chỉ là Lâm Ngôn Hy chưa có tiện để hỏi, nhưng chưa kịp để y dò la sự tình thì lại gặp ngay kẻ y không muốn nhìn thấy nhất!.
Nam nhân cao ráo, dáng người đỉnh bạc, mặc y phục màu xanh lá đậm, đứng đầu của đám người đi vào, vô cùng nổi bật trong đám đông.Vừa bước vào tửu lâu đã thu hút không ít sự chú ý.
Lâm Ngôn Hy nhìn qua liền biết là ai, gã có hóa thành tro y cũng biết, chính là tên khốn Trương Đình Phong!.
Đã ha, đã ha, vừa ra ngoài chưa hít đủ không khi thoải mái đã gặp gã.Quá trời Lâm Ngôn Hy cảm thấy hạnh phúc, có cái rắm ấy!.
“ Tiểu Hy Nhi!!!” Trương Đình Phong cũng chỉ nhìn thoáng qua liền thấy y, gã không nhịn nổi vui sướng mà gọi.
Sự việc lần đó là do gã bất cẩn, chưa nghĩ chu đáo.Trương Đình Phong cũng chỉ muốn gặp y nói chuyện một cách bình thường nhất mà thôi, hoàn toàn không có ý nghĩ khác.
Nhưng người của gã lại làm việc có hơi quá, thân mang gương mặt phản diện là vậy a.Khiến người khác nhìn vào cứ nghĩ có ý đồ xấu với mình.
Nhưng mặc cho gã gọi y như thế nào Lâm Ngôn Hy đều không quan tâm, còn chẳng thèm để ý đến gã.Y cứ bình tĩnh ngồi đó mà gọi món, không quan tâm đến gã.
Trương Đình Phong thấy vậy cười nhạt, làm thế nào để được tiếp cẩn đến gần y đây.Thật ra mấy ngày trước Trương Đình Phong có nằm mộng thấy vài điều kì lạ, người tu tiên sẽ không nằm mơ, đây rõ ràng là gã nhìn thấy tương lai, hoặc nó là điều gã đã từng trãi qua…
Trong giấc mộng đó, Trương Đình Phong nhìn thấy gã cùng Lâm Ngôn Hy trước kia ở Huyện Thành nhỏ.Sau lại nhìn thấy y ở Thiên Kiếm Môn, cũng không khác lắm bây giờ.
Nhưng Lâm Ngôn Hy không có rạng rỡ như hiện tại, mà y có phần buồn bã.Cũng giống hiện tại, y không tha thứ cho mình, vẫn một lòng với sư tôn cùng đại sư huynh của y, nhưng Lâm Ngôn Hy không thân thiết với Tuệ Tĩnh Nhi như hiện tại.
Gã thấy nhìn như giữa hai người họ xảy ra chuyện gì đó, cuối cùng Trương Đình Phong nhận được tin Tiểu Hy Nhi của gã chết rồi.Bị Yêu Vương phế tu vi, bị ma tôn ném cho tâm phúc cưỡng ép đến chết.
Trương Đình Phong không tin đó là sự thật, sau đó gã đọa ma, muốn trả thù cho y.Còn nhiều chuyện về sau đó nữa, cuối cùng gã chết, bị đám người tu tiên vây chết.
Gã liên tục mơ thấy vài ngày, chuyện này làm cho Trương Đình Phong muốn phát điên.Một mặc muốn gặp y, để xác nhận đây không phải sự thật, mặc khác lại nghĩ cách làm sao bảo hộ y, nếu như Lâm Ngôn Hy thật sự giống trong mộng thì sao?
Trương Đình Phong nghĩ, nếu y thật sự xảy ra chuyện, gã nguyện bảo hộ Lâm Ngôn Hy bằng cả tính mạng của mình.Đối với gã, y quan trọng hơn mạng sống của bản thân nữa.
Bây giờ nhìn thấy người vẫn bình an, y cùng Tuệ Tĩnh Nhi cũng rất thân thiết, hai người cũng hòa thuận.Trương Đình Phong liền có chút nghi ngờ giấc mộng kia, nhưng gã vẫn muốn quan sát.
Chỉ là y đến nhìn cũng chẳng nhìn mình, nói chi là tiếp cận y.Trái tim của gã đau nhói đến kì lạ, cho dù bị yêu ma đánh trọng thương, hay là tu luyện đến khổ cực cũng không có đau như vậy.
Gã ngồi xuống một chiếc bàn bên cạnh cùng với sư đệ Lưu Thanh Trì cùng sư muội Lạc Tiểu Linh, những đệ tử nội môn khác ngồi chiếc bàn ở sau gã.Đúng lúc này, ngọc bội bên hông y sáng lên, Lâm Ngôn Hy cầm lên sau đó trên không xuất hiện một gương mặt lạnh nhạt của Mục Nhã Trúc.
Đây là ngọc bội truyền tin, khá quý giá có thể trò chuyện thấy hình ảnh.Như điện thoại ở hiện đại vậy, Lâm Ngôn Hy có chút thích thú.
Nhìn hai người họ vui vẻ trò chuyện, gã cảm thấy đáy lòng ghen tị và đau lòng không thôi.Trương Đình Phong cũng muốn y quan tâm, đế ý đến mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất