Chương 23
Cao phu nhân nghe Hà Nhi Doanh hỏi, bà chỉ cười nhạt.
Bà nhẹ nhàng đặt ly trà xuống bàn:
- " Từ bao giờ người mẹ như ta không được đến thăm con của mình vậy? Là Lãnh An không cho phép tôi đến hay Hà tiểu thư đây không cho phép tôi đến?"
Cao phu nhân vẫn rất ôn tồn nhưng Hà Nhi Doanh đã tái xanh mặt. Cô ta chỉ đáp lại nhỏ nhẹ:
- " Cháu không có ý đó ".
Đồng Đồng theo lời Cao phu nhân mang cơm trưa đến cho anh.
Trợ lý Trần đưa cô lên phòng, cô không gõ cửa mà đi thẳng vào. Anh gặp cô thì mừng rỡ:
- " Bà xã, em đến đây tìm anh à!"
Đồng Đồng đưa phần cơm trưa mà Cao phu nhân kêu cô chuẩn bị cho anh.
Lãnh An vui vẻ ngồi ăn, vừa ăn vừa tấm tắc khen ngon.
Cao phu nhân nhẹ nhàng lên tiếng:
- " Lãnh An à! Con phải biết cơm nóng ngon hơn phở nguội. Thứ phở rẻ tiền đừng ăn, vì ăn vào chắc chắn sẽ bị ngộ độc".
Hà Nhi Doanh nghe Cao phu nhân nói, biết là đang ám chỉ mình khiến cô ta tức điên lên mà không làm gì được.
Bà gọi trợ lý Trần vào phòng làm việc rồi nói nhỏ:
- " Cháu lấy giúp ta ly trà không để đường "
Trợ lý Trần lễ phép gật đầu:
- " Vâng ạ!"
Một lúc sau trợ lý Trần mang vào một ly trà đặt lên bàn cho Cao phu nhân rồi đi ra ngoài.
Cao phu nhân đẩy ly trà về hướng Đồng Đồng rồi nhẹ giọng:
- " Con uống thử đi "
Đồng Đồng lễ phép bưng ly trà lên uống liền nhăn mặt:
- " Đắng quá mẹ ơi!"
Cao phu nhân liền gật đầu nói:
- " Đây là trà xanh, con là vợ của Lãnh An, là con dâu chính thức được ta mang trầu rượu sang cưới không phải là cái loại trà xanh nên con uống không được là đúng rồi ".
Cao phu nhân chứng minh danh phận của Đồng Đồng trước mặt Hà Nhi Doanh khiến cô ta không thể chịu đựng được liền đứng dậy quát lớn:
- " Các người được lắm!"
Rồi quay sang Cao phu nhân:
- " Bà hãy nhớ những gì ngày hôm nay bà làm, tôi sẽ…"
Chưa nói hết câu mọi người đều nghe tiếng:
- " Bốp "
Âm thanh vang thật lớn lặp lại một lần nữa.
Khi thấy cô ta hỗn ẩu với mẹ chồng mình Đồng Đồng không nhịn nổi liền tát cô ta ngã xuống ghế.
Cô ta đứng dậy định đánh lại Đồng Đồng thì Nhật Tâm từ ngoài đi vào.
Nhật Tâm nắm chặt tay cô ta khiến tay cô ta đỏ ửng lên, Nhật Tâm lên giọng:
- " Cô nghĩ cô là ai mà dám động tay động chân với chị dâu tôi. Cô nghe cho kỹ vào, Giang Đồng Đồng nếu bị ăn hiếp thì chỉ một mình Cao Nhật Tâm tôi được quyền ăn hiếp. Còn bất cứ ai động đến chỉ cần một cọng tóc của Đồng Đồng thì chuẩn bị cái mạng đi là vừa".
Nhật Tâm đẩy mạnh cô ta ngã xuống sàn, rồi chỉ tay về phía cửa:
- " Cút "
Hà Nhi Doanh đứng dậy không vội đi mà liếc xéo Nhật Tâm.
Nhật Tâm thấy cô ta liếc cũng chẳng nề hà gì mà tạt cả ly trà vào mặt cô ta rồi quát lớn:
- " Cô cút ra khỏi đây hay đợi cái ly không cánh mà bay thẳng vào đầu cô "
Hà Nhi Doanh tức tối đi thẳng một mạch ra ngoài.
Nhật Tâm ngồi xuống ghế khoát tay lên vai Đồng Đồng:
- " Chiều nay cậu định bao tớ ăn gì đây?"
Đồng Đồng bật cười:
- " Ăn lẩu nhé!"
Nhật Tâm gật đầu chắc nịt:
- " Hay chiều nay mình rủ Gia Huy đi cùng đi "
Đồng Đồng chưa kịp trả lời mà mặt ai kia đã đen hơn đít nồi rồi.
Lãnh An nhìn Nhật Tâm quát:
- " Muốn rủ thì mày tự đi một mình đi, có biết Đồng Đồng là gái đã có chồng rồi không?"
Nhật Tâm bĩu môi:
- " Có như không có thì lo gì "
Bà nhẹ nhàng đặt ly trà xuống bàn:
- " Từ bao giờ người mẹ như ta không được đến thăm con của mình vậy? Là Lãnh An không cho phép tôi đến hay Hà tiểu thư đây không cho phép tôi đến?"
Cao phu nhân vẫn rất ôn tồn nhưng Hà Nhi Doanh đã tái xanh mặt. Cô ta chỉ đáp lại nhỏ nhẹ:
- " Cháu không có ý đó ".
Đồng Đồng theo lời Cao phu nhân mang cơm trưa đến cho anh.
Trợ lý Trần đưa cô lên phòng, cô không gõ cửa mà đi thẳng vào. Anh gặp cô thì mừng rỡ:
- " Bà xã, em đến đây tìm anh à!"
Đồng Đồng đưa phần cơm trưa mà Cao phu nhân kêu cô chuẩn bị cho anh.
Lãnh An vui vẻ ngồi ăn, vừa ăn vừa tấm tắc khen ngon.
Cao phu nhân nhẹ nhàng lên tiếng:
- " Lãnh An à! Con phải biết cơm nóng ngon hơn phở nguội. Thứ phở rẻ tiền đừng ăn, vì ăn vào chắc chắn sẽ bị ngộ độc".
Hà Nhi Doanh nghe Cao phu nhân nói, biết là đang ám chỉ mình khiến cô ta tức điên lên mà không làm gì được.
Bà gọi trợ lý Trần vào phòng làm việc rồi nói nhỏ:
- " Cháu lấy giúp ta ly trà không để đường "
Trợ lý Trần lễ phép gật đầu:
- " Vâng ạ!"
Một lúc sau trợ lý Trần mang vào một ly trà đặt lên bàn cho Cao phu nhân rồi đi ra ngoài.
Cao phu nhân đẩy ly trà về hướng Đồng Đồng rồi nhẹ giọng:
- " Con uống thử đi "
Đồng Đồng lễ phép bưng ly trà lên uống liền nhăn mặt:
- " Đắng quá mẹ ơi!"
Cao phu nhân liền gật đầu nói:
- " Đây là trà xanh, con là vợ của Lãnh An, là con dâu chính thức được ta mang trầu rượu sang cưới không phải là cái loại trà xanh nên con uống không được là đúng rồi ".
Cao phu nhân chứng minh danh phận của Đồng Đồng trước mặt Hà Nhi Doanh khiến cô ta không thể chịu đựng được liền đứng dậy quát lớn:
- " Các người được lắm!"
Rồi quay sang Cao phu nhân:
- " Bà hãy nhớ những gì ngày hôm nay bà làm, tôi sẽ…"
Chưa nói hết câu mọi người đều nghe tiếng:
- " Bốp "
Âm thanh vang thật lớn lặp lại một lần nữa.
Khi thấy cô ta hỗn ẩu với mẹ chồng mình Đồng Đồng không nhịn nổi liền tát cô ta ngã xuống ghế.
Cô ta đứng dậy định đánh lại Đồng Đồng thì Nhật Tâm từ ngoài đi vào.
Nhật Tâm nắm chặt tay cô ta khiến tay cô ta đỏ ửng lên, Nhật Tâm lên giọng:
- " Cô nghĩ cô là ai mà dám động tay động chân với chị dâu tôi. Cô nghe cho kỹ vào, Giang Đồng Đồng nếu bị ăn hiếp thì chỉ một mình Cao Nhật Tâm tôi được quyền ăn hiếp. Còn bất cứ ai động đến chỉ cần một cọng tóc của Đồng Đồng thì chuẩn bị cái mạng đi là vừa".
Nhật Tâm đẩy mạnh cô ta ngã xuống sàn, rồi chỉ tay về phía cửa:
- " Cút "
Hà Nhi Doanh đứng dậy không vội đi mà liếc xéo Nhật Tâm.
Nhật Tâm thấy cô ta liếc cũng chẳng nề hà gì mà tạt cả ly trà vào mặt cô ta rồi quát lớn:
- " Cô cút ra khỏi đây hay đợi cái ly không cánh mà bay thẳng vào đầu cô "
Hà Nhi Doanh tức tối đi thẳng một mạch ra ngoài.
Nhật Tâm ngồi xuống ghế khoát tay lên vai Đồng Đồng:
- " Chiều nay cậu định bao tớ ăn gì đây?"
Đồng Đồng bật cười:
- " Ăn lẩu nhé!"
Nhật Tâm gật đầu chắc nịt:
- " Hay chiều nay mình rủ Gia Huy đi cùng đi "
Đồng Đồng chưa kịp trả lời mà mặt ai kia đã đen hơn đít nồi rồi.
Lãnh An nhìn Nhật Tâm quát:
- " Muốn rủ thì mày tự đi một mình đi, có biết Đồng Đồng là gái đã có chồng rồi không?"
Nhật Tâm bĩu môi:
- " Có như không có thì lo gì "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất