Chương 30
Nhật Tâm nhận lấy điện thoại, cô cũng không nói gì liền tắt máy ngay.
Cô lén gửi cho Lãnh An định vị, kèm một tin nhắn:
- " Đến nơi nhớ xoá tin nhắn ngay, phải nói là anh tự điều tra được. Hiểu chưa?"
Lãnh An mừng rỡ vội nhắn lại:
- " Anh biết rồi, cảm ơn em ".
…
Lãnh An nhanh chóng thay quần áo xuống lấy xe đi ngay.
Anh mua hai hộp bánh trứng và một ít sữa cho Nấm.
Nhật Tâm xoá tin nhắn giả vờ ngồi làm việc nghiêm túc, Đồng Đồng thấy cô tắt máy ngang nên cũng rất tin tưởng vào bạn mình.
Lãnh An đến nơi vội xoá tin nhắn khi nãy, bấm chuông cửa thì Nhật Tâm ra mở cửa.
Nhật Tâm hét lên:
- " Anh…Anh hai sao anh lại biết em ở đây?"
Lãnh An thấy Nhật Tâm nheo mắt liền bảo:
- " Điều tra em có khó lắm không?"
Đồng Đồng đang đứng sau bức tường nghe cuộc trò chuyện của hai anh em, nên cô tin anh đến là do anh điều tra được.
Nhật Tâm tỏ vẻ tức giận:
- " Anh dám điều tra em?"
Lãnh An nhàn nhạt nói:
- " Tại sao không? Trong khi em là em gái anh đúng không?"
Lãnh An hỏi lớn:
- " Giản Bình đâu?"
Nhật Tâm đưa tay ký hiệu cho anh nhưng miệng thì nhàn nhạt nói:
- " Chị hai ở đâu làm sao em biết được?"
Đồng Đồng nghe Nhật Tâm giải vây liền nhanh chóng đi lên trên phòng.
Nhật Tâm giả vờ lôi cổ áo của Lãnh An, cố tình tạo ra tiếng động như anh tự ý xông lên vậy.
Anh mở cửa phòng nhưng bị khoá ở trong anh liền gõ cửa:
- " Giản Bình "
- " Giản Bình, em mở cửa cho anh đi mà "
Anh gọi lớn nhưng cô vẫn mặc kệ, Lãnh An gọi mãi không được anh liền dùng hết sức lực đạp tung cánh cửa ra.
Nhật Tâm còn giả vờ mệt mỏi lôi anh ra, vừa trách anh luyên thuyên:
- " Anh hai, anh đi về đi. Để cho mẹ con Giản Bình nghỉ ngơi đi ".
Lãnh An đẩy Nhật Tâm sang một bên, anh đi thẳng lại chỗ Đồng Đồng. Lãnh An bất giác quỳ xuống:
- " Giản Bình, thật sự anh không biết phải nói với em như thế nào nữa. Anh xin em tha thứ cho anh được không? Anh thề có trời đất chứng giám anh không phản bội em ".
Anh không biết phải nói với cô như thế nào cho phải. Lãnh An đứng dậy:
- " Anh có mua bánh trứng cho em và Nhật Tâm. Em nghỉ ngơi đi".
Nói rồi Lãnh An đi thẳng ra xe, cô chỉ nhìn theo bóng lưng của anh.
Nhật Tâm chạy theo Lãnh An ra xe, cô ngồi vào trong xe nói chuyện riêng với anh.
Nhật Tâm vỗ nhẹ lên vai anh:
- " Anh hai đừng bỏ cuộc mà ".
Lãnh An bật khóc:
- " Anh biết tội anh khó có thể tha thứ được nhưng mà mọi chuyện chỉ là hiểu lầm ".
Nhật Tâm gật đầu:
- " Em biết nhưng anh hai à! Chị dâu là phụ nữ làm sao có thể chấp nhận được chuyện chồng mình lên giường cùng người khác chứ. Nếu là em, em cũng thấy khó chịu mà ".
Lãnh An đưa cho Nhật Tâm chiếc thẻ:
- " Em mua thêm sữa cho Nấm giúp anh ".
Nhật Tâm bước xuống xe, anh lái xe rời đi, lòng anh rối bời.
Anh lái xe đến công ty, gọi trợ lý Trần vào phòng làm việc.
Trợ lý Trần đi vào lịch sự:
- " Thưa Sếp, có chuyện gì vậy ạ?"
Lãnh An tâm trạng không vui nhưng không cáu gắt như mọi ngày, anh từ tốn dặn dò:
- " Anh bắt Hà Nhi Doanh giam ở Cao Viên chờ tôi về xử lý "
Trợ lý Trần nhanh chóng tuân lệnh làm việc. Với một người như anh thì việc bắt Hà Nhi Doanh dễ như trở bàn tay.
Hà Nhi Doanh bị đàn em của anh trói lại thì la hét toáng lên:
- " Thả ra, Lãnh An mà tới thì các người biết tay tôi ".
Nhật Tâm thong thả bước vào:
- " Vậy sao?"
Cô lén gửi cho Lãnh An định vị, kèm một tin nhắn:
- " Đến nơi nhớ xoá tin nhắn ngay, phải nói là anh tự điều tra được. Hiểu chưa?"
Lãnh An mừng rỡ vội nhắn lại:
- " Anh biết rồi, cảm ơn em ".
…
Lãnh An nhanh chóng thay quần áo xuống lấy xe đi ngay.
Anh mua hai hộp bánh trứng và một ít sữa cho Nấm.
Nhật Tâm xoá tin nhắn giả vờ ngồi làm việc nghiêm túc, Đồng Đồng thấy cô tắt máy ngang nên cũng rất tin tưởng vào bạn mình.
Lãnh An đến nơi vội xoá tin nhắn khi nãy, bấm chuông cửa thì Nhật Tâm ra mở cửa.
Nhật Tâm hét lên:
- " Anh…Anh hai sao anh lại biết em ở đây?"
Lãnh An thấy Nhật Tâm nheo mắt liền bảo:
- " Điều tra em có khó lắm không?"
Đồng Đồng đang đứng sau bức tường nghe cuộc trò chuyện của hai anh em, nên cô tin anh đến là do anh điều tra được.
Nhật Tâm tỏ vẻ tức giận:
- " Anh dám điều tra em?"
Lãnh An nhàn nhạt nói:
- " Tại sao không? Trong khi em là em gái anh đúng không?"
Lãnh An hỏi lớn:
- " Giản Bình đâu?"
Nhật Tâm đưa tay ký hiệu cho anh nhưng miệng thì nhàn nhạt nói:
- " Chị hai ở đâu làm sao em biết được?"
Đồng Đồng nghe Nhật Tâm giải vây liền nhanh chóng đi lên trên phòng.
Nhật Tâm giả vờ lôi cổ áo của Lãnh An, cố tình tạo ra tiếng động như anh tự ý xông lên vậy.
Anh mở cửa phòng nhưng bị khoá ở trong anh liền gõ cửa:
- " Giản Bình "
- " Giản Bình, em mở cửa cho anh đi mà "
Anh gọi lớn nhưng cô vẫn mặc kệ, Lãnh An gọi mãi không được anh liền dùng hết sức lực đạp tung cánh cửa ra.
Nhật Tâm còn giả vờ mệt mỏi lôi anh ra, vừa trách anh luyên thuyên:
- " Anh hai, anh đi về đi. Để cho mẹ con Giản Bình nghỉ ngơi đi ".
Lãnh An đẩy Nhật Tâm sang một bên, anh đi thẳng lại chỗ Đồng Đồng. Lãnh An bất giác quỳ xuống:
- " Giản Bình, thật sự anh không biết phải nói với em như thế nào nữa. Anh xin em tha thứ cho anh được không? Anh thề có trời đất chứng giám anh không phản bội em ".
Anh không biết phải nói với cô như thế nào cho phải. Lãnh An đứng dậy:
- " Anh có mua bánh trứng cho em và Nhật Tâm. Em nghỉ ngơi đi".
Nói rồi Lãnh An đi thẳng ra xe, cô chỉ nhìn theo bóng lưng của anh.
Nhật Tâm chạy theo Lãnh An ra xe, cô ngồi vào trong xe nói chuyện riêng với anh.
Nhật Tâm vỗ nhẹ lên vai anh:
- " Anh hai đừng bỏ cuộc mà ".
Lãnh An bật khóc:
- " Anh biết tội anh khó có thể tha thứ được nhưng mà mọi chuyện chỉ là hiểu lầm ".
Nhật Tâm gật đầu:
- " Em biết nhưng anh hai à! Chị dâu là phụ nữ làm sao có thể chấp nhận được chuyện chồng mình lên giường cùng người khác chứ. Nếu là em, em cũng thấy khó chịu mà ".
Lãnh An đưa cho Nhật Tâm chiếc thẻ:
- " Em mua thêm sữa cho Nấm giúp anh ".
Nhật Tâm bước xuống xe, anh lái xe rời đi, lòng anh rối bời.
Anh lái xe đến công ty, gọi trợ lý Trần vào phòng làm việc.
Trợ lý Trần đi vào lịch sự:
- " Thưa Sếp, có chuyện gì vậy ạ?"
Lãnh An tâm trạng không vui nhưng không cáu gắt như mọi ngày, anh từ tốn dặn dò:
- " Anh bắt Hà Nhi Doanh giam ở Cao Viên chờ tôi về xử lý "
Trợ lý Trần nhanh chóng tuân lệnh làm việc. Với một người như anh thì việc bắt Hà Nhi Doanh dễ như trở bàn tay.
Hà Nhi Doanh bị đàn em của anh trói lại thì la hét toáng lên:
- " Thả ra, Lãnh An mà tới thì các người biết tay tôi ".
Nhật Tâm thong thả bước vào:
- " Vậy sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất