Nguyện Ý Yêu Em

Chương 47

Trước Sau
Lưu Hy Diệp nhìn Nhật Tâm có vẻ khinh thường liền bảo:

- “ Người như Giang tiểu thư đây thì làm sao xứng với anh Lãnh An được“.

Nhật Tâm cười khẩy nói:

- “ Xứng hay không? Không phải Lưu tiểu thư nói là được “.

Lưu Hy Diệp càng lúc càng không để ý đến lời nói của mình:

- “ Cho dù là anh Lãnh An có thích cô, thì chắc gì Cao gia đã thích cô. Còn nữa Lưu gia và Cao gia từng có hôn ước với nhau. Tôi chơi với anh ấy từ nhỏ, cô nên biết thân biết phận mà từ bỏ anh ấy đi “.

Cao Nhật Tâm vẫn giữ thái độ bình tĩnh xen chúc khinh thường:

- “ Chắc gì Cao Nhật Tâm dễ đối phó mà cô muốn xen vào?”

Lưu Hy Diệp liền cười lớn một tiếng:

- “ Tôi biết rõ cô và Cao Nhật Tâm là bạn thân nhưng cô ta đang ở Mỹ thì làm được gì? Mà cho dù cô ta có ở đây thì cô nghĩ là tôi đây sợ cô ta sao?”

Cao Nhật Tâm nghe tiếng đóng cửa trên lầu biết Lãnh An sắp đi xuống liền nói:

- “ Lưu tiểu thư thất lễ, mời cô ngồi đợi. Tôi sẽ đi lên gọi chồng tôi xuống “.



Nhật Tâm đi một mạch lên lầu, cô nói khẽ vào tai Đồng Đồng đều gì đó.

Rồi cô nói khẽ với Lãnh An:



- “ Một lát xuống anh cứ gọi em là Đồng Đồng“.

Lãnh An không hiểu Nhật Tâm định bày trò gì nhưng vẫn gật đầu.



Nhật Tâm khoát tay Lãnh An đi xuống, Lãnh An thì cưng nựng, tươi cười với cô. Một màn hạnh phúc đập vào mắt Lưu Hy Diệp khiến cho cô ta tức điên lên.

Vừa đi xuống tới phòng khách, cô ta đã nhảy vào ôm lấy Lãnh An thì bị anh đẩy ra.

Nhật Tâm thấy cay mắt liền nói:

- “ Lưu tiểu thư là con gái nên giữ ý giữ tứ, đừng tùy tiện ôm chồng người khác như vậy không hay “.

Trong lòng cô ta lúc này cay đến mức muốn đập cho cô một trận.

Nhật Tâm lấy hoa quả trong tủ lạnh ra gọt, bày trí đẹp mắt mang ra.

Cô lấy nỉa ghim một miếng táo đưa cho Lãnh An liền nói:

- “ Chồng à! Anh ăn thử xem “.

Lãnh An liền vui vẻ lấy miếng táo của Nhật Tâm đưa.

Nhật Tâm nũng nịu:

- “ Chồng à! Thấy táo của vợ gọt như thế nào?”

Lãnh An vui vẻ trả lời:



- “ Ngon lắm! Táo vợ mua quả nhiên là rất ngon “.

Cô ta nghe vậy, thấy anh ăn hết liền ghim một miếng nữa đưa cho anh. Lãnh An nhìn sang Nhật Tâm rồi lịch sự từ chối.

Lưu Hy Diệp thấy không khí yên ắng không chịu được liền hỏi:

- “ Anh Lãnh An, em nghe nói anh có con, vậy bé đâu rồi anh?”

Lãnh An lịch sự trả lời:

- “ À bé ngủ rồi “.

Cô ta liền liếc Nhật Tâm một cái, sau đó ôm lấy tay của Lãnh An:

- “ Anh Lãnh An, từ bé gia đình chúng ta có hôn ước với nhau. Anh có con rồi em cũng không trách. Anh ly hôn với cô ta, cho cô ta quyền nuôi con sau đó chúng ta chu cấp cho em bé là được rồi “.

Lãnh An nghe cô ta nói ly hôn với Đồng Đồng anh bất ngờ tát cô ta một cái thật mạnh.

Nhật Tâm thấy anh đang tức giận liền cười khẩy nói với cô ta:

- “ Lưu tiểu thư nói hay nhỉ? Quả nhiên là chưa có con. Nếu bây giờ tôi kêu Lưu lão gia ly hôn với mẹ cô, rồi mỗi tháng chu cấp tiền cho cô thì sao nhỉ?”

Lưu Hy Diệp nghe Nhật Tâm động đến ba mẹ mình liền điên tiết lên quát:

- “ Con khốn mày im ngay cho tao “.

Nhật Tâm đắc ý cười thật lớn nói:

- “ Lưu tiểu thư, Giang gia không phải là chỗ cô muốn động vào là được. Anh trai tôi, Giang Phúc Vinh búng tay một cái là Lưu gia chẳng còn gì cô có tin không Lưu tiểu thư?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau