Chương 61
Sáng hôm sau Nhật Tâm và Jayson đưa Nấm đi vào bệnh viện để chữa bệnh.
Lãnh An cũng chuẩn bị ra sân bay, anh vừa về nước đã lập tức đến Cao viên.
Diệp Ngọc Vy đang bị trói cùng với một người đàn ông, Lãnh An nhìn sơ qua đã biết anh ta không phải dạng vừa.
Anh đoán là anh ta đã giúp Diệp Ngọc Vy thoát khỏi Cao Viên, xem ra anh ta cũng lớn gan thật.
Lãnh An âm trầm ngồi xuống ghế, đưa mắt nhìn hai người bọn họ, anh lạnh lùng nói:
- “ Tôi với các người không thù không oán, các người âm mưu phá hoại gia đình tôi, còn muốn ám sát cả con gái tôi. Xem ra gan của các người lớn thật “.
Diệp Ngọc Vy không nói chỉ cười lớn thật lớn như khinh bỉ Lãnh An.
Anh không mấy quan tâm đến họ, chỉ dặn đàn em trông chừng thật kỹ.
Lãnh An bước ra khỏi Cao Viên và lái xe về nhà, anh không thấy Đồng Đồng chỉ thấy Bắp nằm ngủ trong nôi.
Anh đi một vòng xung quanh nhà nhưng không gặp cô, liền hỏi quản gia:
- “ Vợ tôi đi đâu rồi?”
Quản gia lễ phép trả lời:
- “ Thưa thiếu gia, thiếu phu nhân đi vào viện rồi ạ! Giang phu nhân bị ốm “.
Lãnh An chỉ gật đầu rồi lên phòng tắm rửa, thay đồ rồi phụ cô chăm Bắp.
…
Lãnh An lấy laptop ra làm việc thì thấy tin nhắn của Nhật Tâm gửi đến:
- “ Anh hai, hôm nay tình hình của Nấm triển biến tốt nên anh chị cứ yên tâm “.
Anh chỉ xem qua chứ không trả lời, anh tập trung làm báo cáo vì ngày mai có cuộc họp quan trọng.
Nấm ở viện về không thấy ba, cô bé không khóc cũng không hỏi, có lẽ Nấm đã quá quen với việc anh phải đi công tác xa.
Nấm cũng đã gần ba tuổi nên Nhật Tâm đăng ký cho Nấm học ở nhà trẻ.
…
Jayson dạy Nấm học tiếng Anh ở nhà để cô bé đi học không bị bỡ ngỡ.
Buổi tối Jayson đưa Nấm và Nhật Tâm đi vào trung tâm thương mại, nhìn vào họ như một gia đình hạnh phúc khiến cho bao người phải ganh tị.
Anh lấy một chiếc xe đẩy đặt Nấm ngồi vào trong, anh mua rất nhiều đồ chơi cho Nấm.
Ba người vào một cửa hàng đồ nướng ở trong trung tâm thương mại, anh gọi rất nhiều món cho Nhật Tâm và Nấm ăn.
Jayson lần đầu chăm sóc cho con nít nên có chút lọng cọng khiến Nhật Tâm không nhịn cười nổi.
Anh nhìn Nấm nhớ lại hình ảnh Lãnh An một tay bế Nấm, một tay nấu ăn rất điêu luyện. Anh gật gù:
- “ Quả nhiên không hổ danh là Cao thiếu gia “.
…
Có một cô gái ăn mặc khá sexy cầm ly rượu về phía bàn của họ, đứng trước mặt Jayson:
- “ Trùng hợp thật, không biết tôi có vinh dự mời Phó thiếu một ly rượu không?”
Jayson liền không ngần ngại mà từ chối:
- “ Thật xin lỗi tiểu thư, ngày hôm nay là chủ nhật. Tôi đưa vợ con tôi đi chơi, không phải là tiệc tùng hay hội nghị nên tôi không uống rượu. Xin lỗi vì sự thất lễ này “.
Cô gái nghe anh từ chối liền đưa ánh mắt liếc nhìn Nhật Tâm rồi õng ẹo:
- “ Thật lấy làm tiếc, cho hỏi đây là…”
Jayson nhìn Nhật Tâm rồi đứng dậy tự tin giới thiệu:
- “ Vâng đây là vợ tôi, còn đây là con gái tôi “.
Cô ta nghe anh nói mà mặt đỏ bừng bừng rồi bỏ đi.
Nhật Tâm nghe anh nói, cô nhìn anh có chút ngượng ngùng.
…
Sau một tuần Nấm đi học, Nấm đã bắt nhịp được với các bạn. Cô bé khá dạng dĩnh và thông minh.
Hôm nay buổi sáng đưa Nấm đi học xong, Jayson chở cô đi ăn sáng.
Cô và anh ăn tại một nhà hàng Đài Loan, mọi thứ vẫn đang diễn ra rất bình thường.
Jayson bỗng nhiên nói với phục vụ một điều gì đó mà cô không nghe được.
Lãnh An cũng chuẩn bị ra sân bay, anh vừa về nước đã lập tức đến Cao viên.
Diệp Ngọc Vy đang bị trói cùng với một người đàn ông, Lãnh An nhìn sơ qua đã biết anh ta không phải dạng vừa.
Anh đoán là anh ta đã giúp Diệp Ngọc Vy thoát khỏi Cao Viên, xem ra anh ta cũng lớn gan thật.
Lãnh An âm trầm ngồi xuống ghế, đưa mắt nhìn hai người bọn họ, anh lạnh lùng nói:
- “ Tôi với các người không thù không oán, các người âm mưu phá hoại gia đình tôi, còn muốn ám sát cả con gái tôi. Xem ra gan của các người lớn thật “.
Diệp Ngọc Vy không nói chỉ cười lớn thật lớn như khinh bỉ Lãnh An.
Anh không mấy quan tâm đến họ, chỉ dặn đàn em trông chừng thật kỹ.
Lãnh An bước ra khỏi Cao Viên và lái xe về nhà, anh không thấy Đồng Đồng chỉ thấy Bắp nằm ngủ trong nôi.
Anh đi một vòng xung quanh nhà nhưng không gặp cô, liền hỏi quản gia:
- “ Vợ tôi đi đâu rồi?”
Quản gia lễ phép trả lời:
- “ Thưa thiếu gia, thiếu phu nhân đi vào viện rồi ạ! Giang phu nhân bị ốm “.
Lãnh An chỉ gật đầu rồi lên phòng tắm rửa, thay đồ rồi phụ cô chăm Bắp.
…
Lãnh An lấy laptop ra làm việc thì thấy tin nhắn của Nhật Tâm gửi đến:
- “ Anh hai, hôm nay tình hình của Nấm triển biến tốt nên anh chị cứ yên tâm “.
Anh chỉ xem qua chứ không trả lời, anh tập trung làm báo cáo vì ngày mai có cuộc họp quan trọng.
Nấm ở viện về không thấy ba, cô bé không khóc cũng không hỏi, có lẽ Nấm đã quá quen với việc anh phải đi công tác xa.
Nấm cũng đã gần ba tuổi nên Nhật Tâm đăng ký cho Nấm học ở nhà trẻ.
…
Jayson dạy Nấm học tiếng Anh ở nhà để cô bé đi học không bị bỡ ngỡ.
Buổi tối Jayson đưa Nấm và Nhật Tâm đi vào trung tâm thương mại, nhìn vào họ như một gia đình hạnh phúc khiến cho bao người phải ganh tị.
Anh lấy một chiếc xe đẩy đặt Nấm ngồi vào trong, anh mua rất nhiều đồ chơi cho Nấm.
Ba người vào một cửa hàng đồ nướng ở trong trung tâm thương mại, anh gọi rất nhiều món cho Nhật Tâm và Nấm ăn.
Jayson lần đầu chăm sóc cho con nít nên có chút lọng cọng khiến Nhật Tâm không nhịn cười nổi.
Anh nhìn Nấm nhớ lại hình ảnh Lãnh An một tay bế Nấm, một tay nấu ăn rất điêu luyện. Anh gật gù:
- “ Quả nhiên không hổ danh là Cao thiếu gia “.
…
Có một cô gái ăn mặc khá sexy cầm ly rượu về phía bàn của họ, đứng trước mặt Jayson:
- “ Trùng hợp thật, không biết tôi có vinh dự mời Phó thiếu một ly rượu không?”
Jayson liền không ngần ngại mà từ chối:
- “ Thật xin lỗi tiểu thư, ngày hôm nay là chủ nhật. Tôi đưa vợ con tôi đi chơi, không phải là tiệc tùng hay hội nghị nên tôi không uống rượu. Xin lỗi vì sự thất lễ này “.
Cô gái nghe anh từ chối liền đưa ánh mắt liếc nhìn Nhật Tâm rồi õng ẹo:
- “ Thật lấy làm tiếc, cho hỏi đây là…”
Jayson nhìn Nhật Tâm rồi đứng dậy tự tin giới thiệu:
- “ Vâng đây là vợ tôi, còn đây là con gái tôi “.
Cô ta nghe anh nói mà mặt đỏ bừng bừng rồi bỏ đi.
Nhật Tâm nghe anh nói, cô nhìn anh có chút ngượng ngùng.
…
Sau một tuần Nấm đi học, Nấm đã bắt nhịp được với các bạn. Cô bé khá dạng dĩnh và thông minh.
Hôm nay buổi sáng đưa Nấm đi học xong, Jayson chở cô đi ăn sáng.
Cô và anh ăn tại một nhà hàng Đài Loan, mọi thứ vẫn đang diễn ra rất bình thường.
Jayson bỗng nhiên nói với phục vụ một điều gì đó mà cô không nghe được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất