Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 254: Không đến một giây gãy mất!

Trước Sau
Hỏa Long thật sự ăn rất khỏe, một ngày ăn hết vài trăm cân thịt như chơi, hơn nữa càng ăn thì càng có thể ăn, ăn đến nỗi đệ tử Thiết Cốt Phái không có thịt để ăn.

Không phải Quân Thường Tiếu không mua được thịt, mà là cách ăn như thế này, thịt trong trấn cung ứng không đủ.

Lẽ nào, còn phải vào thành mua thịt?

Ngoài tu luyện ra, Quân Thường Tiếu cách vài ngày lại vào thôn không tính là quá mất thời gian, nhưng đi đi lại lại vào thành trì thì quá cực khổ.

Phái đệ tử đi mua?

Không phải là không được, nhưng dựa vào cách ăn như vậy của Tiểu Long Long, phải mang bao nhiêu không gian giới chỉ cho đủ.

“Thiết Cốt Sơn rộng lớn như vậy, đủ các loại chim bay cá nhảy, tự bản thân nó thỏa mãn cái bụng của mình.”

Quân Thường Tiếu thì thầm nói.

Loại dạ dày có thể xưng vương này, chỉ nuôi thôi khẳng định tiền không đủ chi, chỉ có thể ném vào sơn lâm, mặc nó tự do sinh hoạt.

Hệ thống nói:

“Hỏa Long vừa mới ra đời không lâu, sức mạnh vẫn chưa đủ mạnh, vạn nhất gặp phải hung thú cấp cao, sợ rằng...”

Quân Thường Tiếu giật giật khóe miệng, nói:

“Vừa mới ra đời đã có thể phun lửa đến mức Tô Tiểu Mạt hôn mê, đây vẫn còn chưa đủ mạnh sao?”

Hệ thống nói:

“Đệ tử biết đây là khế ước thú của chủ nhân, một là không có lòng phòng bị, hai là không muốn tổn thương nó, nếu không hoàn toàn có thể nhẹ nhàng hốt xác.”

Câu nói này đã chạm đến điểm mấu chốt.

Lực lượng của bọn người Tô Tiểu Mạt và Điền Thất có thể so với Võ Sư cảnh, đương nhiên có thể dễ dàng hành hạ Hỏa Long. Nhưng bởi vì nó là khế ước thú của Quân Thường Tiếu, nên nguyện ý ăn chay cũng nhất định phải nể mặt.

Người ta thường nói, đánh chó phải nhìn mặt chủ!

Quân Thường Tiếu nói:

“Ý của ngươi là, vẫn để Tiểu Long Long tiếp tục ở lại môn phái ăn tạm sao?”

Hệ thống nói:

“Trước tiên có thể cho nó ăn một đoạn thời gian, đợi đến thực lực tăng lên, có sức mạnh tự bảo vệ bản thân, rồi hãy ném vào trong núi tự mình săn bắt.”

Quân Thường Tiếu hơi trầm mặc một lúc, rồi nói:

“Cũng được.”

Để tiểu gia hỏa đó tự sinh hoạt trong núi, dù đây có là Thiết Cốt Sơn, hắn ít nhiều cũng không yên tâm, chẳng qua là phải mang nhiều không gian giới chỉ đi mua vài nghìn cân thịt thú.

Không ổn cho lắm!

Chắc phải đi Tử Vong Cốc một chuyến, giết vài hung thú có hình thể lớn.

“Chưởng môn!”

Đúng lúc này, Tô Tiểu Mạt từ bên ngoài lao vào, trên mặt không biết là phấn khởi hay là bi thương, nói:

“Tiểu Long Long bị đại sư tỷ đóng băng rồi.”

“Cái gì?”

Quân Thường Tiếu vội vàng đi ra ngoài đại diện.

Chỉ nhìn thấy trên sân luyện võ, Lục Thiên Thiên mặt lạnh như băng, hàn khí trong tay vẫn chưa hoàn toàn thu lại, không khí xung quanh lạnh lẽo vô cùng.

Rất nhiều đệ tử tuy đứng ở bên ngoài, nhưng bởi vì nhiệt độ giảm xuống quá nhanh, ôm hai tay lạnh run cầm cập.

Trên sân luyện võ có một tượng băng nhỏ, Tiểu Long Long bị phong ấn trong đó, xuất hiện bốn chân đang trong trạng thái chạy trốn.

“Chuyện gì vậy?”

Quân Thường Tiếu.

Tô Tiểu Mạt nói:

“Đại sư tỷ đến nhà ăn dùng cơm, Tiểu Long Long ăn thịt trong đồ ăn của tỷ ấy, kết quả sau đó chính là thế này.”

Quân Thường Tiếu bất lực nói:

“Chán sống rồi!”

Tên tiểu gia hỏa này đúng là gan to bằng trời, vậy mà lại dám cướp thịt của nữ nhân lạnh băng này, có bị đóng băng cũng là tự làm tự chịu.

“Cạch! Cạch! Cạch!”

Chốc lát, khối băng tan rã, tầng băng từng miếng từng miếng rơi ra, tiểu gia hỏa nằm trên mặt đất, lạnh đến toàn thân co giật.

...

“Hắt xì!”

Ngày hôm sau, tiểu gia hỏa nằm trên vai chủ nhân, vẫn không ngừng hắt xì.



Một con hung thú hỏa thuộc tính bị lạnh đến mức này, có thể thấy đại sư tỷ lạnh lùng ít nói của chúng ta, băng thuộc tính bá con em nó đạo.

Quân Thường Tiếu lắc đầu nói:

“Tại môn phái, ai cũng có thể trêu chọc, ngàn vạn lần đừng trêu nữ nhân kia.”

“Chi chi.”

Tiểu Long Long kêu một tiếng không phục.

Hầ.y...

Khế ước thú của ta cũng rất...

“Vèo!”

Đột nhiên tiểu gia hỏa sợ hãi chui vào bên trong y phục.

Vì cái gì?

Bởi vì nó thấy Lục Thiên Thiên từ nội viện đi ra.

Cái con mẹ nó ta còn tưởng đâu, ngươi rất có cốt khí, kết quả không đến một giây gãy mất!

“Chưởng môn.”

Lục Thiên Thiên nhàn nhạt nói:

“Con khế ước thú này của người suốt ngày cướp thịt đệ tử, chung quy cũng không phải là cách.”

Các đệ tử đang tu luyện ở sân luyện võ, nghe thấy lời nói của đại sư tỷ, trong nháy mắt bi thương xông lên não, lập tức kích động muốn lệ nóng doanh tròng.

Mặc dù tài nghệ nấu nướng của Liễu Uyển Thi rất mạnh, mặc dù thức ăn chay có lợi cho sức khỏe, nhưng dù sao mấy ngày không ăn thức ăn mặn, cả người thật sự rất khó chịu.

“Bổn tọa đang suy nghĩ về vấn đề này.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Đợi chút nữa lệnh cho người vào thành Thanh Dương mua đủ thịt hung thú, để mọi người đều có thịt ăn, có canh uống.”

Các đệ tử vui mừng không ngớt.

Tư Mã Trọng Đạt xung phong giơ tay nói:

“Chưởng môn, ta đã từng đi mua thịt, khá hiểu chuyện giá cả, bằng lòng đi một chuyến đến thành Thành Dương.”

“Được.”

Quân Thường Tiếu khoanh chân tính toán khả năng tích trữ của không gian giới chỉ, sau đó giao cho Tư Mã Trọng Đạt hai mươi chiếc nhẫn và một số tiền lớn, để hắn xuống núi mua sắm.

Hoàng hôn buông xuống.

Tư Mã Trọng Đạt trở về, không gian giới chỉ chứa đầy hai vạn cân thịt.

Một ngày ăn năm trăm cân cũng đủ cho một tháng.

“Một cân hai mươi lượng, hai vạn cân là hai mươi vạn lượng, một năm là hai trăm bốn mươi vạn lượng.”

Quân Thường Tiếu có chút đau đầu.

Một môn phái hơn năm trăm người, một năm ăn hết nhiều tiền như vậy, còn có lý do gì không tiếp tục kiếm tiền nuôi gia đình!

“Chưởng môn.”

Lê Lạc Thu từ bên ngoài đi vào, nói:

“Thành Hồ Dương truyền đến tin tức, Ngải gia chủ chuẩn bị đấu giá đan dược ở bát đẳng quận Linh Dương.”

Quân Thường Tiếu ngạc nhiên nói:

“Sao không đấu giá ở quận Thanh Dương?”

Lê Lạc Thu nói:

“Trên đường đồn thổi là quận Linh Dương có gia tộc lớn, dùng một số tiền lớn mời Ngải gia đến đấu giá Liệu Thương Đan.”

“Chưởng môn.”

Lý Thanh Dương vào bẩm báo nói:

“Ngải gia chủ ở bên ngoài cầu kiến.”

Tin tức Ngải Thượng Nghễ đến môn phái, Lê Lạc Thu cũng đã biết, nhưng còn chưa nói ra khỏi miệng, người cũng đã đến, tốc độ đúng là nhanh thật.

“Mời người vào.”

Ngải gia chủ đi vào đại điện, sau một hồi nói chuyện phiếm, trước tiên tặng hạt giống chất lượng cao và dược liệu thu thập được gần đây, sau đó báo cáo chuyện đi đến quận Linh Dương.

“Ngải gia chủ.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Vì sao muốn đến quận Linh Dương?”

Ngải Thượng Nghễ cười nói:



“Tiền gia ở quận Linh Dương ra giá lớn, hy vọng Ngải gia ta tổ chức mở bán đan dược ở Tiền gia hắn.”

Tiền gia?

Vừa nghe đã biết rất có tiền.

Ngải Thượng Nghễ nói:

“Ngải mỗ và Tiền gia chủ có giao tình không tệ, thịnh tình khó từ chối, chỉ có thể đáp ứng, địa điểm tổ chức lần đấu giá tiếp theo chọn ở trong quận Linh Dương.”

Khi hắn nghe đến lời mời của Tiền gia liền động tâm, dẫu sao quận Thanh Dương quá nhỏ bé, nếu như đấu giá ở quận bát đẳng, nhất định có thể bán được cái giá cao hơn hẳn.

Thương nhân, xem trọng nhất là lợi nhuận!

Nếu như có thể bán Liệu Thương Đan và Tố Thể Đan với giá cao hơn, đương nhiên bằng lòng đến nơi có kinh tế phát triển.

“Hóa ra là như vậy.”

Quân Thường Tiếu suy nghĩ một chút lại lấy ra 20 viên Liệu Thương Đan và 10 bình Tố Thể đan, nói:

“Quận Linh Dương khá xa, chuyến này đi không dễ dàng, Ngải giả chủ bán nhiều một chút a.”

Ngải Thượng Nghễ vui mừng không xiết.

Tính cả lần trước nữa thì có 70 viên Liệu Thương Đan, 20 viên Tố Thể Đan, đi quận Linh Dương nhất định có thể tiền đầy chát trở về.

Hai người lại nói chuyện phiếm một lúc, Ngải gia chủ đứng dậy rời đi.

Sau khi tiễn khách, Quân Thường Tiếu thì thầm nói:

“Ta hiện tại đang thiếu tiền, hy vọng lần này Ngải gia chủ đến quận Linh Dương có thể mang về đủ tiền tài.”

“Tách!”

Búng tay một cái, hắn nói:

“Thịt đã đầy đủ, có thể yên tâm tu luyện.”

Nhưng điều bất ngờ là ngày hôm sau, độ tham ăn của Tiểu Long Long giảm đi nhiều, chỉ ăn có hai ba cân thịt, bộ dạng buồn bã ủ rũ.

Lẽ nào lạnh đến phát bệnh rồi?

Qua thêm một ngày nữa, tiểu gia hỏa nằm trong thư phòng, tạm thời nằm trong ổ nhỏ ngủ mãi không tỉnh.

Quân Thường Tiếu càng thêm lo lắng.

Hệ thống nói:

“Chủ nhân không cần hoảng loạn, tiểu gia hỏa này có lẽ rơi vào ngủ đông.”

Ngủ đông cái rắm ấy.

Hiện tại mới là mùa thu!

Hệ thống nói:

“Một vài hung thú đặc biệt ở Tinh Vẫn đại lục, sẽ không có định kỳ rơi vào trạng thái ngủ sâu, Hỏa Long có lẽ chính là loại tình trạng này.”

“Không phải là bị bệnh sao?”

“Không phải.”

“Vậy thì tốt.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Ngủ sâu có tác dụng gì?”

Hệ thống nói:

“Hung thú trong lúc ngủ sâu sẽ cảm ngộ thiên địa, từ đó nâng cao thực lực, đây được gọi là giấc ngủ tiến hóa.”

Nghe đến có thể nâng cao thực lực, còn có thể tiến hóa, Quân Thường Tiếu ánh mắt nóng rực, sau đó dường như hiểu được gì đó, nói:

“Tiểu Long Long ăn nhiều như vậy, mà mãi vẫn không lớn, có phải thiếu giấc ngủ tiến hóa?”

“Há..”

Hệ thống nói:

“Trên lý thuyết có thể là như vậy.”

Quân Thường Tiếu chà chà bàn tay, nói:

“Cái gọi là giấc ngủ tiến hóa cần bao lâu?”

“Nhanh thì dăm ba tháng, chậm thì ba đến năm trăm năm.”

Ba đến năm trăm năm?

Quân Thường Tiếu thiếu chút nữa thì ngã quỵ.

Nếu như tiểu gia hỏa thuộc loại chậm nhất, đợi nó ngủ sâu tỉnh dậy, bản thân hẳn đã bị cục gạch nổ chết, cỏ mộ đã cao tới mấy trượng, hoặc là bản thân đã phát triển Thiết Cốt Phái trở thành tông môn mạnh nhất Tinh Vẫn đại lục.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau