Chương 285: Cuộc chiến đệ tử nội môn, vẫn là nghiền ép!
Chiến lược của Đới Luật là đúng: đẩy bản thân mình vào tuyệt cảnh sẽ có thể kích phát sức mạnh thôn phệ.
Thế nhưng, đầu tiên là phải vượt qua được tuyệt cảnh này đã.
Đối diện với từng cú đạp mãnh liệt của Dạ Tinh Thần, Lục Cân Ca không cách nào giữ vững tâm cảnh nên ngất đi, sức mạnh thôn phệ vừa sắp bộc phát cũng nhanh chóng rút về.
Thế nên... toi công bị hành cho một trận, kết quả lại chẳng tìm được đường sống trong cõi chết.
Không thể không nói, đây đúng là một hồi bi kịch!
Quân Thường Tiếu lắc đầu, nói:
"Ta còn tưởng hắn mạnh lắm, hóa ra lại không chịu nổi một đòn như vậy."
Kim trưởng lão giận đến run người. Lão để Đới Luật xuất chiến, kết quả lại bại bởi chỉ một chiêu, còn liên tục bị giẫm lên mặt, quả thật mất hết mặt mũi Thánh Tuyền tông!
Biết làm thế nào đây, con hàng Dạ Tinh Thần quá mạnh!
Cho dù có lão có cho Khanh Lâm Phong lên, kết quả cũng chỉ là bại.
Chút an ủi duy nhất là, lấy một tên đệ tử ngoại môn để tiêu hao đệ tử mạnh nhất của Thiết Cốt Phái.
Kim trưởng lão vẫy tay một cái.
Một tên đệ tử nội môn bước lên sân luyện võ, ánh mắt hắn lóe lên sự tức giận.
Chứng kiến nhiều đồng môn bị đánh bại như vậy, bất kì đệ tử Thánh Tuyền tông nào cũng sẽ không thể nhẫn nhịn, vì vậy mình phải đoạt lấy thắng lợi!
Quân Thường Tiếu bảo:
"Ngọc Hoa, ngươi xuất chiến đi."
"Vâng!"
Dương Ngọc Hoa sải bước ra sân.
"Đệ tử Thiết Cốt Phái, Dương Ngọc Hoa!"
"Đệ tử Thánh Tuyền tông, Thích Phàm!"
"Bắt đầu!"
Trọng tài hô to.
"Soạt!"
Thích Phàm trước một bước xông lên, thi triển Tam Thập Lục Lộ Thông Thiên Quyền, trong nháy mắt quyền ảnh biến hóa như mưa sa bão táp.
Hắn là đệ tử nội môn lâu năm của Thánh Tuyền tông, có được linh căn thượng phẩm, mặc dù thực lực chỉ là Võ Sư nhất phẩm, nhưng từ quyền pháp và khí thế rõ ràng mạnh hơn Đới Luật rất nhiều!
"Mỗi quyền tung ra lực lượng ít nhất phải nặng bốn vạn cân!"
"Thế mới là đệ tử nội môn chân chính của Thánh Tuyền tông chứ!"
“Không may cho đệ tử Thiết Cốt Phái rồi!”
"Soạt!"
Dương Ngọc Hoa dịch chân khai tấn, hay tay đan chéo trước ngực, rõ ràng muốn dùng thân thể để chống đỡ!
Mọi người thấy vậy không khỏi lắc đầu.
Tam Thập Lục Lộ Thông Thiên Quyền là quyền pháp độc môn của Thánh Tuyền Tông, một khi thi triển sẽ tạo thành thế liên miên bất tận, nếu lựa chọn phòng thủ ắt sẽ rơi vào thế bị động hoàn toàn.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Quyền ảnh dày đặc như mưa đạn!
Tuy mỗi quyền đều đạt tới 4 vạn cân, nhưng người hứng chịu công kích là Dương Ngọc Hoa lại đứng vững một chỗ, không chút dao động!
Ngay cả kết giới cũng không thèm mở, vẫn ung dung nhẹ nhõm!
Mọi người trợn mắt nhìn.
Công kích nhiều lần như vậy, lực đánh mạnh như vậy, ấy vậy mà đệ tử Thiết Cốt Phái như tường đồng vách sắt, chỉ cần lui lại nửa bước cũng được mà!
Là người thi triển bộ quyền kỹ, Thích Phàm cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Dù là một con hung thú khổng lộ da dày thịt béo, bị mình điên cuồng oanh tạc như vậy, dù thể nào cũng sẽ bị đánh lui mấy bước!
"Soạt!"
Thừa dịp đối phương thoáng thất thần, Dương Ngọc Hoa liền tung ra Bạo Liệt quyền đánh tới.
Quyền này cực nhanh, Thích Phàm vừa lấy lại tinh thần liền chỉ có thể đan chéo hai tay lại để thủ.
"Nhận lấy mà không tặng lại thì thật thất lễ!"
Dương Ngọc Hoa truyền linh lực vào nắm đấm, hung mãnh đánh tới.
Uỳnh!
Thích Phàm chịu phải một đòn mãnh liệt, cả người lập tức lảo đảo lùi về sau, sắc mặt cực kì tái nhợt, một cơn đau khủng khiếp lan khắp hai cánh tay!
Dương Ngọc Hoa là Võ Sư nhị phẩm, kèm thêm đó là Bạo Liệt quyền, một quyền đánh ra đã đạt đến 5 vạn 5 ngàn cân!
Thử hỏi, Võ Sư nhất phẩm đỡ thế nào?
"Thịch thịch thịch!"
Thích Phàm loạng choạng lùi về sau, đến khi rời khỏi sân luyện võ mới vất vả ổn định được thân thể, hai đùi rã rời, gối khuỵu trên mặt đất.
"Đinh! Chiến thắng đệ tử nội môn Thánh Tuyền tông: 2/10 người."
Đám võ giả xem chiến chỉ biết giật giật khóe miệng.
Đệ tử nội môn ra sân, vẫn bị một quyền đánh văng ra, việc ấy thật khó mà tiếp nhận!
Tần Hạo Nhiên và đám đại lão của liên minh đã ngu mặt.
Vì sao chỉ vỏn vẹn có một năm, một cái môn phái bất nhập lưu lại có nhiều đệ tử cường hãn đến như vậy?
Kim trưởng lãođã tức giận đến nổ phổi.
Ngay trước cửa nhà mình, trước mắt biết bao thế lực khắp nơi, đấu năm mươi hai trận, không thẳng nổi một trận, thử hỏi ai mà kiềm chế cảm xúc cho được!
"Chậc."
Quân Thường Tiếu nói:
"Huyền Chu xuất chiến đi."
"Dạ."
Tống Huyền Chu bước lên sân luyện võ, dáng đứng ngạo nghễ.
Bên phía Thánh Tuyền Tông lại cho ra một đệ tử nội môn xuất chiến, thực lực vẫn là Võ Sư nhất phẩm.
Tại tông môn ngũ lưu, có hai cách để trở thành đệ tử nội môn, một là có linh căn thật tốt, hai là có thực lực thật cao.
Thực lực này phải đạt đến Võ Sư Cảnh.
Còn người vừa có linh căn tốt lại có cảnh giới cao, bọn hắn đã trở thành đệ tử thân truyền hết cả rồi.
Đương nhiên, đệ tử có linh căn tốt cũng sẽ dần mạnh lên.
Ví dụ như cái tên Võ Đồ bát phẩm Mạc Thượng Phi từng thua trận trước Lý Thanh Dương ở trên Linh Tuyền Sơn, người này cũng đã bước vào cấp độ Võ Sư nhị phẩm trong vòng một năm.
Đáng tiếc, vẫn quá chậm.
Khi đó Lý Thanh Dương mới chỉ là Võ Đồ tứ phẩm, nay không những đã có linh căn cực phẩm, mà còn có tu vi Võ Sư ngũ phẩm.
So sánh như vậy, liền thấy chênh lệch to lớn như thế nào.
"Tên đệ tử của Thiết Cốt Phái vừa xuất chiến là Võ Đồ Cảnh."
"Thánh Tuyền tông cho ra một Võ Sư, chắc hẳn sẽ có thể chiến thắng!"
Mọi người thấp giọng bàn luận.
Trong cùng cảnh giới có thể chiến đấu vượt cấp được, nhưng muốn vượt một cảnh giới lớn đoạt được thắng lợi, đây là một chuyện khó vô cùng!
Tống lão gia tử lập tức trở nên lo lắng.
Con mình bị liệt vừa mới hồi phục chưa lâu, nay đã phải bằng tu vi Võ Đồ đối kháng Võ Sư, thật sự quá nguy hiểm!
Thế nhưng, sau khi cuộc so tài bắt đầu, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, bằng vào các loại võ học của môn phái, Tống Huyền Chu đã hoàn toàn áp chế đối thủ!
Nhất là khi có cơ hội, hắn liền thi triển Khai Sơn Chưởng, lực lượng bộc phát đã lên đến 3 vạn cân!
Lực lượng bộc phát của đối thủ cũng ch cóỉ 2 vạn 5 ngàn cân!
Tống lão gia cảm nhận được chưởng pháp đánh ra vừa nhanh vừa mạnh, linh lực thô bạo, sắc mặt lão cũng là ngơ ngác.
Con ta, đã... đã mạnh đến thế này rồi?
"Uỳnh!"
Tống Huyền Chu vòng ra sau lưng, liên tiếp thi triển Bạo Liệt Quyền, đánh tên đệ tử cách hắn hơn một cảnh giới của Thánh Tuyền tông bay khỏi sân luyện võ!
Mặc dù không được gọn gàng lưu loát như bọn sư huynh, nhưng từ đầu đến cuối cũng chỉ một bên đánh!
Điều này đã đủ chứng minh rằng, cho dù bại liệt rồi đứng lên, trải qua một phen khổ tu tại Thiết Cốt Phái, hắn vẫn là thiên tài trăm năm có một!
Nhìn thấy con mình chiến thắng đối thủ, nhìn đám hậu bối của Thiết Cốt Phái, Tổng lão gia không kiềm nén được cảm xúc, hai tay kích động run rẩy.
...
Tống Huyền Chu chỉ bằng vào tu vi Võ Đồ đỉnh phong, kết quả đánh bại Võ Sư nhất phẩm, đây không chỉ chứng minh bản thân, cũng nói cho võ giả khắp nơi rằng, đệ tử Thiết Cốt Phái có thể chiến đấu vượt đại cảnh giới!
Sắc mặt đám người cao tầng của Thánh Tuyền tông lại khó coi đến cực hạn.
Nhưng vẻ khó coi của bọn họ xác định phải tiếp tục kéo dài, bởi đám người Trương Vĩ xuất hciến tiếp theo đó có thực lực còn mạnh hơn cả Tống Huyền Chu. Bọn họ dùng tư thế hung mãnh của mình quét sạch đám đệ tử nội môn Thánh Tuyền tông.
"Đinh! Chiến thắng đệ tử nội môn Thánh Tuyền tông: 10/10 người."
"Đinh! Đệ tử chiến thắng đệ tử nội môn Thánh Tuyền tông, độ hoàn thành nhiệm vụ sử thi là 50%, chủ nhân nhận được 400 điểm cống hiến."
"Đinh! Điểm cống hiến: 2205/2000."
"Đinh! Điểm cống hiến môn phái đã vượt..."
Đệ tử mình biểu hiện hung mãnh như vậy khiến Quân Thường Tiếu sảng khoái vô cùng, hắn bỗng mở ra cửa sổ khu vật phẩm đã mua, tiêu hao 500 điểm cống hiến mua thêm 10 bình dịch cải tạo tư chất, đợi sau khi kết thúc sẽ phân phát cho những đệ tử đã mang vinh quang về cho môn phái.
Tuy rằng không thể chia cho đệ tử xuất chiến mỗi người một phần, nhưng công trạng nhất định sẽ được ghi lại, sau này ưu tiên phát thưởng.
Đệ tử ngoại môn của Thiết Cốt Phái tu luyện trong một năm qua vốn đã vô cùng dũng mãnh, một khi tư chất linh căn được tăng lên sẽ càng thêm kinh khủng.
"Kim trưởng lão."
Quân Thường Tiếu nói:
"Còn chơi tiếp không?"
Kim trưởng lão không nói gì, chỉ lạnh lùng vẫy tay, một tên đệ tử nội môn có thực lực đạt đến Võ sư tam phẩm bước ra.
Chuyện này đồng nghĩa, muốn đánh tiếp!
Quân Thường Tiếu đương nhiên không sợ, hắn cho Long Tử Dương xuất chiến.
Thảm nhất chính là, đã đánh đến trận thứ sáu mươi mốt, kết quả chỉ có mỗi Dạ Tinh Thần là đệ tử nội môn của Thiết Cốt Phái xuất chiến, những người khác vẫn chưa được xuất chiến.
"Uỳnh"!
Đệ tử mạnh nhất trong số đệ tử ngoại môn là Long Tử Dương nhẹ nhàng đánh bại đối thủ, đoạt lấy trận thắng đệ tử nội môn thứ mười một.
Võ giả các thế lực mặt mày bình tĩnh.
Đánh sáu mươi mốt trận, Thiết Cốt Phái thắng toàn bộ sáu mươi mốt trận, tinh thần và thân thể của bọn hắn đã sớm chết lặng.
Thế nhưng, đầu tiên là phải vượt qua được tuyệt cảnh này đã.
Đối diện với từng cú đạp mãnh liệt của Dạ Tinh Thần, Lục Cân Ca không cách nào giữ vững tâm cảnh nên ngất đi, sức mạnh thôn phệ vừa sắp bộc phát cũng nhanh chóng rút về.
Thế nên... toi công bị hành cho một trận, kết quả lại chẳng tìm được đường sống trong cõi chết.
Không thể không nói, đây đúng là một hồi bi kịch!
Quân Thường Tiếu lắc đầu, nói:
"Ta còn tưởng hắn mạnh lắm, hóa ra lại không chịu nổi một đòn như vậy."
Kim trưởng lão giận đến run người. Lão để Đới Luật xuất chiến, kết quả lại bại bởi chỉ một chiêu, còn liên tục bị giẫm lên mặt, quả thật mất hết mặt mũi Thánh Tuyền tông!
Biết làm thế nào đây, con hàng Dạ Tinh Thần quá mạnh!
Cho dù có lão có cho Khanh Lâm Phong lên, kết quả cũng chỉ là bại.
Chút an ủi duy nhất là, lấy một tên đệ tử ngoại môn để tiêu hao đệ tử mạnh nhất của Thiết Cốt Phái.
Kim trưởng lão vẫy tay một cái.
Một tên đệ tử nội môn bước lên sân luyện võ, ánh mắt hắn lóe lên sự tức giận.
Chứng kiến nhiều đồng môn bị đánh bại như vậy, bất kì đệ tử Thánh Tuyền tông nào cũng sẽ không thể nhẫn nhịn, vì vậy mình phải đoạt lấy thắng lợi!
Quân Thường Tiếu bảo:
"Ngọc Hoa, ngươi xuất chiến đi."
"Vâng!"
Dương Ngọc Hoa sải bước ra sân.
"Đệ tử Thiết Cốt Phái, Dương Ngọc Hoa!"
"Đệ tử Thánh Tuyền tông, Thích Phàm!"
"Bắt đầu!"
Trọng tài hô to.
"Soạt!"
Thích Phàm trước một bước xông lên, thi triển Tam Thập Lục Lộ Thông Thiên Quyền, trong nháy mắt quyền ảnh biến hóa như mưa sa bão táp.
Hắn là đệ tử nội môn lâu năm của Thánh Tuyền tông, có được linh căn thượng phẩm, mặc dù thực lực chỉ là Võ Sư nhất phẩm, nhưng từ quyền pháp và khí thế rõ ràng mạnh hơn Đới Luật rất nhiều!
"Mỗi quyền tung ra lực lượng ít nhất phải nặng bốn vạn cân!"
"Thế mới là đệ tử nội môn chân chính của Thánh Tuyền tông chứ!"
“Không may cho đệ tử Thiết Cốt Phái rồi!”
"Soạt!"
Dương Ngọc Hoa dịch chân khai tấn, hay tay đan chéo trước ngực, rõ ràng muốn dùng thân thể để chống đỡ!
Mọi người thấy vậy không khỏi lắc đầu.
Tam Thập Lục Lộ Thông Thiên Quyền là quyền pháp độc môn của Thánh Tuyền Tông, một khi thi triển sẽ tạo thành thế liên miên bất tận, nếu lựa chọn phòng thủ ắt sẽ rơi vào thế bị động hoàn toàn.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Quyền ảnh dày đặc như mưa đạn!
Tuy mỗi quyền đều đạt tới 4 vạn cân, nhưng người hứng chịu công kích là Dương Ngọc Hoa lại đứng vững một chỗ, không chút dao động!
Ngay cả kết giới cũng không thèm mở, vẫn ung dung nhẹ nhõm!
Mọi người trợn mắt nhìn.
Công kích nhiều lần như vậy, lực đánh mạnh như vậy, ấy vậy mà đệ tử Thiết Cốt Phái như tường đồng vách sắt, chỉ cần lui lại nửa bước cũng được mà!
Là người thi triển bộ quyền kỹ, Thích Phàm cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Dù là một con hung thú khổng lộ da dày thịt béo, bị mình điên cuồng oanh tạc như vậy, dù thể nào cũng sẽ bị đánh lui mấy bước!
"Soạt!"
Thừa dịp đối phương thoáng thất thần, Dương Ngọc Hoa liền tung ra Bạo Liệt quyền đánh tới.
Quyền này cực nhanh, Thích Phàm vừa lấy lại tinh thần liền chỉ có thể đan chéo hai tay lại để thủ.
"Nhận lấy mà không tặng lại thì thật thất lễ!"
Dương Ngọc Hoa truyền linh lực vào nắm đấm, hung mãnh đánh tới.
Uỳnh!
Thích Phàm chịu phải một đòn mãnh liệt, cả người lập tức lảo đảo lùi về sau, sắc mặt cực kì tái nhợt, một cơn đau khủng khiếp lan khắp hai cánh tay!
Dương Ngọc Hoa là Võ Sư nhị phẩm, kèm thêm đó là Bạo Liệt quyền, một quyền đánh ra đã đạt đến 5 vạn 5 ngàn cân!
Thử hỏi, Võ Sư nhất phẩm đỡ thế nào?
"Thịch thịch thịch!"
Thích Phàm loạng choạng lùi về sau, đến khi rời khỏi sân luyện võ mới vất vả ổn định được thân thể, hai đùi rã rời, gối khuỵu trên mặt đất.
"Đinh! Chiến thắng đệ tử nội môn Thánh Tuyền tông: 2/10 người."
Đám võ giả xem chiến chỉ biết giật giật khóe miệng.
Đệ tử nội môn ra sân, vẫn bị một quyền đánh văng ra, việc ấy thật khó mà tiếp nhận!
Tần Hạo Nhiên và đám đại lão của liên minh đã ngu mặt.
Vì sao chỉ vỏn vẹn có một năm, một cái môn phái bất nhập lưu lại có nhiều đệ tử cường hãn đến như vậy?
Kim trưởng lãođã tức giận đến nổ phổi.
Ngay trước cửa nhà mình, trước mắt biết bao thế lực khắp nơi, đấu năm mươi hai trận, không thẳng nổi một trận, thử hỏi ai mà kiềm chế cảm xúc cho được!
"Chậc."
Quân Thường Tiếu nói:
"Huyền Chu xuất chiến đi."
"Dạ."
Tống Huyền Chu bước lên sân luyện võ, dáng đứng ngạo nghễ.
Bên phía Thánh Tuyền Tông lại cho ra một đệ tử nội môn xuất chiến, thực lực vẫn là Võ Sư nhất phẩm.
Tại tông môn ngũ lưu, có hai cách để trở thành đệ tử nội môn, một là có linh căn thật tốt, hai là có thực lực thật cao.
Thực lực này phải đạt đến Võ Sư Cảnh.
Còn người vừa có linh căn tốt lại có cảnh giới cao, bọn hắn đã trở thành đệ tử thân truyền hết cả rồi.
Đương nhiên, đệ tử có linh căn tốt cũng sẽ dần mạnh lên.
Ví dụ như cái tên Võ Đồ bát phẩm Mạc Thượng Phi từng thua trận trước Lý Thanh Dương ở trên Linh Tuyền Sơn, người này cũng đã bước vào cấp độ Võ Sư nhị phẩm trong vòng một năm.
Đáng tiếc, vẫn quá chậm.
Khi đó Lý Thanh Dương mới chỉ là Võ Đồ tứ phẩm, nay không những đã có linh căn cực phẩm, mà còn có tu vi Võ Sư ngũ phẩm.
So sánh như vậy, liền thấy chênh lệch to lớn như thế nào.
"Tên đệ tử của Thiết Cốt Phái vừa xuất chiến là Võ Đồ Cảnh."
"Thánh Tuyền tông cho ra một Võ Sư, chắc hẳn sẽ có thể chiến thắng!"
Mọi người thấp giọng bàn luận.
Trong cùng cảnh giới có thể chiến đấu vượt cấp được, nhưng muốn vượt một cảnh giới lớn đoạt được thắng lợi, đây là một chuyện khó vô cùng!
Tống lão gia tử lập tức trở nên lo lắng.
Con mình bị liệt vừa mới hồi phục chưa lâu, nay đã phải bằng tu vi Võ Đồ đối kháng Võ Sư, thật sự quá nguy hiểm!
Thế nhưng, sau khi cuộc so tài bắt đầu, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, bằng vào các loại võ học của môn phái, Tống Huyền Chu đã hoàn toàn áp chế đối thủ!
Nhất là khi có cơ hội, hắn liền thi triển Khai Sơn Chưởng, lực lượng bộc phát đã lên đến 3 vạn cân!
Lực lượng bộc phát của đối thủ cũng ch cóỉ 2 vạn 5 ngàn cân!
Tống lão gia cảm nhận được chưởng pháp đánh ra vừa nhanh vừa mạnh, linh lực thô bạo, sắc mặt lão cũng là ngơ ngác.
Con ta, đã... đã mạnh đến thế này rồi?
"Uỳnh!"
Tống Huyền Chu vòng ra sau lưng, liên tiếp thi triển Bạo Liệt Quyền, đánh tên đệ tử cách hắn hơn một cảnh giới của Thánh Tuyền tông bay khỏi sân luyện võ!
Mặc dù không được gọn gàng lưu loát như bọn sư huynh, nhưng từ đầu đến cuối cũng chỉ một bên đánh!
Điều này đã đủ chứng minh rằng, cho dù bại liệt rồi đứng lên, trải qua một phen khổ tu tại Thiết Cốt Phái, hắn vẫn là thiên tài trăm năm có một!
Nhìn thấy con mình chiến thắng đối thủ, nhìn đám hậu bối của Thiết Cốt Phái, Tổng lão gia không kiềm nén được cảm xúc, hai tay kích động run rẩy.
...
Tống Huyền Chu chỉ bằng vào tu vi Võ Đồ đỉnh phong, kết quả đánh bại Võ Sư nhất phẩm, đây không chỉ chứng minh bản thân, cũng nói cho võ giả khắp nơi rằng, đệ tử Thiết Cốt Phái có thể chiến đấu vượt đại cảnh giới!
Sắc mặt đám người cao tầng của Thánh Tuyền tông lại khó coi đến cực hạn.
Nhưng vẻ khó coi của bọn họ xác định phải tiếp tục kéo dài, bởi đám người Trương Vĩ xuất hciến tiếp theo đó có thực lực còn mạnh hơn cả Tống Huyền Chu. Bọn họ dùng tư thế hung mãnh của mình quét sạch đám đệ tử nội môn Thánh Tuyền tông.
"Đinh! Chiến thắng đệ tử nội môn Thánh Tuyền tông: 10/10 người."
"Đinh! Đệ tử chiến thắng đệ tử nội môn Thánh Tuyền tông, độ hoàn thành nhiệm vụ sử thi là 50%, chủ nhân nhận được 400 điểm cống hiến."
"Đinh! Điểm cống hiến: 2205/2000."
"Đinh! Điểm cống hiến môn phái đã vượt..."
Đệ tử mình biểu hiện hung mãnh như vậy khiến Quân Thường Tiếu sảng khoái vô cùng, hắn bỗng mở ra cửa sổ khu vật phẩm đã mua, tiêu hao 500 điểm cống hiến mua thêm 10 bình dịch cải tạo tư chất, đợi sau khi kết thúc sẽ phân phát cho những đệ tử đã mang vinh quang về cho môn phái.
Tuy rằng không thể chia cho đệ tử xuất chiến mỗi người một phần, nhưng công trạng nhất định sẽ được ghi lại, sau này ưu tiên phát thưởng.
Đệ tử ngoại môn của Thiết Cốt Phái tu luyện trong một năm qua vốn đã vô cùng dũng mãnh, một khi tư chất linh căn được tăng lên sẽ càng thêm kinh khủng.
"Kim trưởng lão."
Quân Thường Tiếu nói:
"Còn chơi tiếp không?"
Kim trưởng lão không nói gì, chỉ lạnh lùng vẫy tay, một tên đệ tử nội môn có thực lực đạt đến Võ sư tam phẩm bước ra.
Chuyện này đồng nghĩa, muốn đánh tiếp!
Quân Thường Tiếu đương nhiên không sợ, hắn cho Long Tử Dương xuất chiến.
Thảm nhất chính là, đã đánh đến trận thứ sáu mươi mốt, kết quả chỉ có mỗi Dạ Tinh Thần là đệ tử nội môn của Thiết Cốt Phái xuất chiến, những người khác vẫn chưa được xuất chiến.
"Uỳnh"!
Đệ tử mạnh nhất trong số đệ tử ngoại môn là Long Tử Dương nhẹ nhàng đánh bại đối thủ, đoạt lấy trận thắng đệ tử nội môn thứ mười một.
Võ giả các thế lực mặt mày bình tĩnh.
Đánh sáu mươi mốt trận, Thiết Cốt Phái thắng toàn bộ sáu mươi mốt trận, tinh thần và thân thể của bọn hắn đã sớm chết lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất