Sau Khi Mất Trí Nhớ Người Yêu Cũ Xuất Hiện

Chương 342: 【 U Linh Biển Chết 】(16)

Trước Sau
Diệp Sanh không phải là người thích hứa hẹn và cậu cũng hiếm khi hứa hẹn với người khác. Người mà cậu đã hứa trong cuộc đời này chính là Ninh Vi Trần và Hải Đăng.

Và cậu sẽ không bao giờ thất bại trong việc thực hiện những điều cậu đã hứa. harry potter fanfic

Diệp Sanh: "Ninh Vi Trần, tôi nên làm gì để loại bỏ thi thể Animus ra khỏi vết bớt của mình?"

"Rất đơn giản, cắt bỏ vết bớt của anh, đưa vào dung dịch ban đầu Diệp Vẫn gửi tới."

Ninh Vi Trần: "Nhưng em sẽ không đồng ý việc anh làm đâu, anh yêu."

Diệp Sanh quay đầu lại, Ninh Vi Trần cúi đầu nhìn cậu, mái tóc dài màu bạch kim xõa xuống, hắn đưa tay ra dùng lòng bàn tay che lấy vai Diệp Sanh, dịu dàng và mạnh mẽ nói: "Như vậy sẽ rất đau. Hơn nữa Sanh Sanh, thả thi thể của Animus ra trong U Linh Biển Chết cũng không phải là chuyện tốt."

Diệp Sanh: "Tại sao?"

Ninh Vi Trần: "Bởi vì anh đang đánh cược lương tâm của người điều hành thứ năm."

Diệp Sanh cau mày: "Nói cụ thể đi."

Ninh Vi Trần nói: "Khi cơ thể của Animus lộ ra, nó sẽ trở thành viên đạn cấp S trong súng của anh, hoặc nó sẽ trở thành thức ăn của người điều hành thứ năm để giúp gã mạnh mẽ hơn nữa. Cặp song sinh sinh ra trong Hố Theia, ở trong thời điểm nguy nan không chắc chắn rằng họ sẽ quan tâm đ ến tình thương anh em của mình."

Diệp Sanh nói: "Ý cậu là, có thể Anim ăn thịt em trai mình?"



Ninh Vi Trần: "Đúng vậy. Mặc dù sức mạnh của người điều hành thứ năm đến từ ánh trăng, nhưng sức mạnh của gã phụ thuộc vào việc hấp thụ 【sức sống】. Gã đã g iết chết tất cả các lãnh chúa trong vùng biển này và trở thành vị Vương cuối cùng. Anh để 【Hội Trưởng Hiệp Hội Bảo Vệ Động Thực Vật】ăn thịt một tên dị giáo cấp S, hoặc là anh em song sinh không có sự bài xích huyết thống với gã, thực lực của gã ít nhất sẽ tăng gấp đôi."

Diệp Sanh đưa tay ra.

Một con sứa nhỏ, đường kính chỉ vài milimet, kéo chiếc mũ ô trong suốt, lắc lư rồi đáp xuống lòng bàn tay cậu.

Cậu bị ảnh hưởng bởi Animus và có sự tin tưởng và ưu ái tự nhiên đối với người điều hành thứ năm. Nhiều đến mức cậu gần như quên mất rằng đây là dị giáo cấp S. Đây là dị giáo cấp S của Đế Quốc. Người điều hành thứ năm bí ẩn khó lường. Cảm xúc của một kẻ dị giáo cấp S có thực sự đáng tin không?

Cuối cùng Cố Sự Đại Vương đã đưa mẹ mình đến bàn đàm phán như một con bài cảm xúc để mặc cả.

Còn Anim thì sao? Khi Anim cận kề cái chết, liệu gã có còn là người anh trai trong ký ức của Hải Đăng?

Ninh Vi Trần đưa ra lời khuyên: "Anh yêu, anh có thể giải phóng Animus. Nhưng anh phải biến nó thành một viên đạn ngay khi nó xuất hiện."

Diệp Sanh trầm mặc hồi lâu, môi tái nhợt chậm rãi nói: "Ninh Vi Trần, kỳ thực tôi chưa bao giờ thích đi đánh cược với lương tâm của người khác."

Vì cậu không tin vào lương tâm. Kiếp trước Diệp Sanh là thống đốc giết người không chớp mắt của Đảo Bướm, nên đương nhiên không dễ dàng động lòng thương hại như vậy.

Cậu đã chứng kiến ​​vô số trường hợp huynh đệ tương tàn.



Ngay cả bản thân cậu cũng vậy.

Cậu và Diệp Vẫn bước ra khỏi Thảm họa Kiến ​​​​ở Viện phúc lợi Âm Sơn, đi qua đống đổ nát của biển lửa, vượt qua sự sống và cái chết. Nhưng cuối cùng, chính cô bé mù đã nắm chặt tay cậu với đôi mắt ngấn lệ năm đó lại an tĩnh đứng ở cuối đường dẫn tới phòng thí nghiệm, nghiêng đầu hỏi cậu, "Như vậy anh trai, trước hết người tự hủy diệt không phải anh sao."

Từ lúc nhận được tờ giấy có viết "mercy of god", cậu đã biết Diệp Vẫn vẫn luôn ở trên Đảo Bướm theo dõi cậu, chờ đợi cậu, chờ đợi cậu tiêu diệt Đế Quốc và tiêu diệt Đảo Bướm trước...

Cuối cùng gi ết chết cô ta.

Những ngón tay của Diệp Sanh dài và khỏe, cầm ống nghiệm thuốc thử dung dịch ban đầu như thể đang mò mẫm cò súng.

"Đừng lo lắng, tôi không ngu ngốc đến thế đâu."

"Tuy nhiên. Dù là để thực hiện lời hứa hay để khôi phục trí nhớ, tôi đều phải giải phóng Hải Đăng."

Cậu không tin vào tình anh em của những kẻ dị giáo cấp S. Cậu tin vào d*c vọng hơn là cảm xúc. Diệp Sanh cụp mắt xuống: "Không phải Marguerite đã nói rằng U Linh Biển Chết sẽ cho chúng ta xem con bướm đỏ được sinh ra như thế nào sao? Tôi nghĩ Anim sẽ tái tạo những hành động của Đảo Bướm vào những năm đầu thảm họa ở đây, và để bướm đỏ ra đời, có một thứ rất quan trọng là sợi tơ sinh mệnh."

"Là người điều hành thứ hai, Lục Nguy có một phần ba sợi tơ sinh mệnh trong cơ thể. Để cho Thế giới Khải Minh có thể kết thúc thuận lợi, gã nhất định sẽ lấy ra một ít sợi tơ sinh mệnh trong U Linh Biển Chết." Diệp Sanh nói: "Hải Đăng bị sợi tơ sinh mệnh gi ết chết. Vậy tôi nghĩ Anim cũng có thể bị sợi tơ sinh mệnh gi ết chết."

Ninh Vi Trần nói: "Hải Đăng và anh trai của nó vẫn là khác biệt, ngoại trừ huyết thống giống nhau, thực lực cũng rất khác nhau. Diệp Vẫn với tư cách là người cấy ghép súp nguyên thủy, biến Hải Đăng thành Nhau Thai, mới khiến cho sợi tơ sinh mệnh có khả năng quấn quanh Hải Đăng. Anim không thể để sợi tơ sinh mệnh đến gần gã được."

Diệp Sanh trầm mặc một lát, thấp giọng nói: "Chỉ cần huyết thống giống nhau là đủ rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau