Chương 616
Jack chậm rãi từ mặt đất bò dậy, thân thể run rẩy, bàn tay phải run rẫy chỉ về hướng chiếc nhẫn đen trong thùng rác: “Bạch…bạch tiểu thư, không…không biết có thể cho tôi mượn xem chiếc nhẫn đen đằng kia hay không?”
Cái gì! Chiếc nhẫn màu đen?
Lúc này Bạch Du Tĩnh mới sực nhớ đến món đồ Dương Tiêu dùng để đổi lấy Hải Dương Chi Tâm của mình, sau đó để lại cho cô một chiếc nhẫn màu đen, nói rằng đây là một đổi một.
Không lẽ Jack vừa rồi không phải quỳ lạy thùng rác mà là đang quỳ lạy chiếc nhẫn đen kia hay sao?
Nghĩ đến đây, Bạch Du Tĩnh nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh, ánh mắt khóa chặt vào chiếc nhãn màu đen đang nằm trong thùng rác, không lẽ chiếc nhẫn này có chứa bí mật kinh thiên động địa hay sao?
Thiếu chủ Jack lại lần nữa run rẩy nói: “Bạch…Bạch tiểu thư, chiếc nhẫn màu đen này có thể cho tôi mượn xem một chút được hay không?”
“Tất nhiên!” Bạch Du Tĩnh nhặt chiếc nhãn màu đen từ trong thùng rác.
Bên trong thùng rác cũng không chứa bắt kỳ vật kỳ lạ nào cả, nhưng vì lịch sự Bạch Du Tĩnh liền lấy khăn tay lau sạch chiếc nhẫn sau đó đưa đến bên tay Jack.
Khi nhận được chiếc nhẫn màu đen, Jack ngay lập tức tỉ mỉ quan sát chiếc nhẫn này, thân thể run rẩy càng thêm lợi hại, giống như phát hiện ra đại lục mới vậy.
“Oh My GodI! Oh My God!” nhìn chăm chú vào chiếc nhẫn trước mặt, Jack liền phát ra tiếng hét thất thanh.
Nhìn dáng vẻ gần như điên cuồng của Jack thiếu gia, Bạch Du Tĩnh đầu óc mù mở, cô thật sự không nghĩ ra được chiếc nhẫn màu đen này rốt cuộc có điểm gì đặc biệt, có thể khiến cho Jack thiều chủ gia tộc Robert, gia tộc tài phiệt lâu đời ở Châu Âu có thể kích động như vậy.
Phải biết rằng, gia tộc Robert chính là một gia tộc đẳng thé gia truyền thừa máy trăm năm, phú khả địch quốc, những bảo vật bình thường đều không cách nào lọt vào mắt bọn họ, không lẽ đây chính là một bảo vật hay sao?
Không thể nào! Tuyệt đối không có khả năng!
Trong mắt Bạch Du Tĩnh, Dương Tiêu chính là một tên phế vật không hơn không kém, trên người hắn ta làm sao có thể có một vật báu được chứ?
Ham sau khi nhìn rõ hình dáng của chiếc nhẫn màu đen, anh giống như nhớ đến điều gì đó, thất thanh kêu lên một tiếng: “Oh my god! Thiếu…thiều gia, không…không lẽ đây.
chính là chiếc nhẫn tùy thân của Điện hạ?”
Jack lại một lần nữa tỉ mỉ quan sát, nhìn sang Ham nghiêm túc gật đầu.
Ham ~ người đàm phán nhất thời há hốc miệng, to đến mức có thể nhét đầy vài chiếc màn thầu.
Sau khi xác định rõ lai lịch của chiếc nhẫn này, trên khuôn mặt Ham hiện lên nét hối hận, anh quay sang nhìn Bạch Du Tĩnh: “Bạch tiểu thư, xin cô tha thứ cho sự vô tri của tôi, tôi thật sự không biết rằng cô chính là người bên cạnh Điện hạ, tôi đáng chết, tôi ngàn vạn lần đáng chết!”
Cái gì! Tội đáng muôn chết?
Bạch Du Tĩnh cùng nữ thư ký nhìn dáng vẻ hối hận của Jack, toàn bộ đều chét lặng.
Đặc biệt nhất chính là Bạch Du Tĩnh, trong lòng cô không ngừng dâng lên từng đợt sóng vỗ, khó lòng bình tĩnh được.
Jack thiếu chủ gia tộc Robert — gia tộc tài phiệt lâu đời Châu Âu vậy mà lại muốn xin sự tha thứ của cô, làm sao có thể?
Bạch Du Tĩnh chỉ cảm thấy khung cảnh trước mắt giống như một giấc mộng, bản thân nhất định đang nằm mơ, Jack làm sao có thể chủ động xin lỗi cô được chứ?
*Thiếu gia, ngài chắc chắn đây chính là chiếc nhẫn tùy thân của Điện hạ chứ?” Ham không chắc chắn hỏi.
Jack phẫn nộ nói: “Ngậm miệng lại! Không lẽ tôi còn có thể nhìn lầm tín vật tùy thân của Điện hạ hay sao?”
Cái gì! Chiếc nhẫn màu đen?
Lúc này Bạch Du Tĩnh mới sực nhớ đến món đồ Dương Tiêu dùng để đổi lấy Hải Dương Chi Tâm của mình, sau đó để lại cho cô một chiếc nhẫn màu đen, nói rằng đây là một đổi một.
Không lẽ Jack vừa rồi không phải quỳ lạy thùng rác mà là đang quỳ lạy chiếc nhẫn đen kia hay sao?
Nghĩ đến đây, Bạch Du Tĩnh nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh, ánh mắt khóa chặt vào chiếc nhãn màu đen đang nằm trong thùng rác, không lẽ chiếc nhẫn này có chứa bí mật kinh thiên động địa hay sao?
Thiếu chủ Jack lại lần nữa run rẩy nói: “Bạch…Bạch tiểu thư, chiếc nhẫn màu đen này có thể cho tôi mượn xem một chút được hay không?”
“Tất nhiên!” Bạch Du Tĩnh nhặt chiếc nhãn màu đen từ trong thùng rác.
Bên trong thùng rác cũng không chứa bắt kỳ vật kỳ lạ nào cả, nhưng vì lịch sự Bạch Du Tĩnh liền lấy khăn tay lau sạch chiếc nhẫn sau đó đưa đến bên tay Jack.
Khi nhận được chiếc nhẫn màu đen, Jack ngay lập tức tỉ mỉ quan sát chiếc nhẫn này, thân thể run rẩy càng thêm lợi hại, giống như phát hiện ra đại lục mới vậy.
“Oh My GodI! Oh My God!” nhìn chăm chú vào chiếc nhẫn trước mặt, Jack liền phát ra tiếng hét thất thanh.
Nhìn dáng vẻ gần như điên cuồng của Jack thiếu gia, Bạch Du Tĩnh đầu óc mù mở, cô thật sự không nghĩ ra được chiếc nhẫn màu đen này rốt cuộc có điểm gì đặc biệt, có thể khiến cho Jack thiều chủ gia tộc Robert, gia tộc tài phiệt lâu đời ở Châu Âu có thể kích động như vậy.
Phải biết rằng, gia tộc Robert chính là một gia tộc đẳng thé gia truyền thừa máy trăm năm, phú khả địch quốc, những bảo vật bình thường đều không cách nào lọt vào mắt bọn họ, không lẽ đây chính là một bảo vật hay sao?
Không thể nào! Tuyệt đối không có khả năng!
Trong mắt Bạch Du Tĩnh, Dương Tiêu chính là một tên phế vật không hơn không kém, trên người hắn ta làm sao có thể có một vật báu được chứ?
Ham sau khi nhìn rõ hình dáng của chiếc nhẫn màu đen, anh giống như nhớ đến điều gì đó, thất thanh kêu lên một tiếng: “Oh my god! Thiếu…thiều gia, không…không lẽ đây.
chính là chiếc nhẫn tùy thân của Điện hạ?”
Jack lại một lần nữa tỉ mỉ quan sát, nhìn sang Ham nghiêm túc gật đầu.
Ham ~ người đàm phán nhất thời há hốc miệng, to đến mức có thể nhét đầy vài chiếc màn thầu.
Sau khi xác định rõ lai lịch của chiếc nhẫn này, trên khuôn mặt Ham hiện lên nét hối hận, anh quay sang nhìn Bạch Du Tĩnh: “Bạch tiểu thư, xin cô tha thứ cho sự vô tri của tôi, tôi thật sự không biết rằng cô chính là người bên cạnh Điện hạ, tôi đáng chết, tôi ngàn vạn lần đáng chết!”
Cái gì! Tội đáng muôn chết?
Bạch Du Tĩnh cùng nữ thư ký nhìn dáng vẻ hối hận của Jack, toàn bộ đều chét lặng.
Đặc biệt nhất chính là Bạch Du Tĩnh, trong lòng cô không ngừng dâng lên từng đợt sóng vỗ, khó lòng bình tĩnh được.
Jack thiếu chủ gia tộc Robert — gia tộc tài phiệt lâu đời Châu Âu vậy mà lại muốn xin sự tha thứ của cô, làm sao có thể?
Bạch Du Tĩnh chỉ cảm thấy khung cảnh trước mắt giống như một giấc mộng, bản thân nhất định đang nằm mơ, Jack làm sao có thể chủ động xin lỗi cô được chứ?
*Thiếu gia, ngài chắc chắn đây chính là chiếc nhẫn tùy thân của Điện hạ chứ?” Ham không chắc chắn hỏi.
Jack phẫn nộ nói: “Ngậm miệng lại! Không lẽ tôi còn có thể nhìn lầm tín vật tùy thân của Điện hạ hay sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất