Chương 735
Chú có chắc là mình quen biết Vạn Tứ Hải ông chủ Vạn không? Tốt nhất không cần giả vờ việc quá khả năng của mình.”
Với hiểu viết của cô về Triệu Văn Triết, một người nhỏ nhoi như Triệu Văn Triết sao có thể quen biết được ông lớn kinh doanh như Vạn Tứ Hải?
Mặc dù sống ở thành phố Trung Nguyên đã lâu nhưng Đường Mộc Tuyết cũng đã từng nghe đến tên của Vạn Tứ Hải.
Cho dù một doanh nhân như Vạn Tứ Hải biết Triệu Văn Triết, ông ta cũng sẽ không vì bà ngoại cô mà chuyển bà đến phòng chăm sóc đặc biệt, trong chuyện này chắc chắn có vấn đề.
Đường Mộc Tuyết là một người phụ nữ thông minh thanh khiết, cô nhìn dáng vẻ thờ ơ bình tĩnh của Dương Tiêu, trong lòng cô có suy đoán, chuyện này hơn một nửa là không phải do Triệu Văn Triết làm mà là Dương Tiêu làm.
Dương Tiêu đã từng là lưỡi dao sắc bén của đất nước, chắc chắn quen biết rất nhiều người, có lẽ Vạn Tứ Hải là một trong số những người đó.
Dương Tiêu cười nhẹ: “Đúng vậy! Chú có chắc là mình quen biết Vạn Tứ Hải? Tôi nghĩ chú không nên nhấc một tảng đá lên tự đập vào chân mình!”
“Ha! Sao? Không phải tôi thì chẳng lẽ là phế vật cậu à?
Phế vật tiếng tăm lừng lẫy lại quen biết người giàu nhất huyện Thiên Sơn, ai sẽ tin chứ?” Bị Đường Mộc Tuyết và Dương Tiêu chất vấn, Triệu Văn Triết lộ vẻ tức giận, như thể chất vấn anh ta là một sự xúc phạm trá hình đối với anh ta.
Mặc dù anh ta không quen biết Vạn Tứ Hải, nhưng trực giác nói cho Triệu Văn Triết biết, tất cả những chuyện này hoàn toàn là do anh ta.
Dù sao đi nữa thì anh ta cũng là một nhân vật nhỏ nổi tiếng ở huyện Thiên Sơn, trước đây anh ta đã từng gặp Vạn Tứ Hải, hơn nữa anh ta còn từng kính Vạn Tứ Hải rượu!
Nhìn cảnh tượng này, không ai trong số người nhà họ Triệu ngoại trừ anh ta có thể làm được.
Gia đình Đường Mộc Tuyết sống ở Trung Nguyên, cũng chỉ có Tết mới về một lần, càng không có khả năng quen biết Vạn Tứ Hải.
Cho nên, sự thật chỉ có một!
Lần này Vạn Tứ Hải ra mặt chuyển bác gái cả đến phòng chăm sóc đặc biệt, chắc chắn là vì nể mặt anh ta.
Chắc chắn là Vạn Tứ Hải tán thưởng mình, Triệu Văn Triết âm thầm nghĩ.
“Văn Triết, đừng tức giận. Đây hẳn là lần đầu tiên thằng phế vật này đến huyện Thiên Sơn? Cậu ta quen biết ông chủ Vạn mới là lạ!”
“Đúng vậy, sao một thằng phé vật có thể quen biết được một ông lớn như Vạn Tứ Hải chứ?”
Đám người nhà họ Triệu nhìn Dương Tiêu với vẻ khinh bỉ, họ chỉ tin tưởng Triệu Văn Triết, bởi vì Triệu Văn Triết là người có triển vọng nhát trong nhà họ Triệu.
Thân thể xinh đẹp của Đường Mộc Tuyết run lên, cô vừa định phản bác lại vài câu thì bị Dương Tiêu trực tiếp ngăn lại.
“Mộc Tuyết, bỏ đi bỏ đi!” Dương Tiêu cười bắt lực.
Đây là lần đầu tiên anh gặp mặt người nhà họ Triệu, Dương Tiêu cũng lười so đo với đám người này.
Cho dù bây giờ mình gọi cho Vạn Tứ Hải thì e là cũng sẽ không có ai tin, xét cho cùng không ai trong số những người này từng gặp Vạn Tứ Hải ngoại trừ Triệu Văn Triết. . ngôn tình hoàn
Triệu Văn Triết ham mê hư vinh, cho dù anh ta nghe thấy giọng nói của Vạn Tứ Hải, anh ta cũng sẽ không thừa nhận, trừ khi Vạn Tứ Hải đến đây.
Đường Mộc Tuyết tức giận giậm chân, cô thật sự không thích đám người nhà họ Triệu này.
Tút tút!
Ngay lúc này, điện thoại của Dương Tiêu đổ chuông, người gọi đến vừa hay là Vạn Tứ Hải.
Với hiểu viết của cô về Triệu Văn Triết, một người nhỏ nhoi như Triệu Văn Triết sao có thể quen biết được ông lớn kinh doanh như Vạn Tứ Hải?
Mặc dù sống ở thành phố Trung Nguyên đã lâu nhưng Đường Mộc Tuyết cũng đã từng nghe đến tên của Vạn Tứ Hải.
Cho dù một doanh nhân như Vạn Tứ Hải biết Triệu Văn Triết, ông ta cũng sẽ không vì bà ngoại cô mà chuyển bà đến phòng chăm sóc đặc biệt, trong chuyện này chắc chắn có vấn đề.
Đường Mộc Tuyết là một người phụ nữ thông minh thanh khiết, cô nhìn dáng vẻ thờ ơ bình tĩnh của Dương Tiêu, trong lòng cô có suy đoán, chuyện này hơn một nửa là không phải do Triệu Văn Triết làm mà là Dương Tiêu làm.
Dương Tiêu đã từng là lưỡi dao sắc bén của đất nước, chắc chắn quen biết rất nhiều người, có lẽ Vạn Tứ Hải là một trong số những người đó.
Dương Tiêu cười nhẹ: “Đúng vậy! Chú có chắc là mình quen biết Vạn Tứ Hải? Tôi nghĩ chú không nên nhấc một tảng đá lên tự đập vào chân mình!”
“Ha! Sao? Không phải tôi thì chẳng lẽ là phế vật cậu à?
Phế vật tiếng tăm lừng lẫy lại quen biết người giàu nhất huyện Thiên Sơn, ai sẽ tin chứ?” Bị Đường Mộc Tuyết và Dương Tiêu chất vấn, Triệu Văn Triết lộ vẻ tức giận, như thể chất vấn anh ta là một sự xúc phạm trá hình đối với anh ta.
Mặc dù anh ta không quen biết Vạn Tứ Hải, nhưng trực giác nói cho Triệu Văn Triết biết, tất cả những chuyện này hoàn toàn là do anh ta.
Dù sao đi nữa thì anh ta cũng là một nhân vật nhỏ nổi tiếng ở huyện Thiên Sơn, trước đây anh ta đã từng gặp Vạn Tứ Hải, hơn nữa anh ta còn từng kính Vạn Tứ Hải rượu!
Nhìn cảnh tượng này, không ai trong số người nhà họ Triệu ngoại trừ anh ta có thể làm được.
Gia đình Đường Mộc Tuyết sống ở Trung Nguyên, cũng chỉ có Tết mới về một lần, càng không có khả năng quen biết Vạn Tứ Hải.
Cho nên, sự thật chỉ có một!
Lần này Vạn Tứ Hải ra mặt chuyển bác gái cả đến phòng chăm sóc đặc biệt, chắc chắn là vì nể mặt anh ta.
Chắc chắn là Vạn Tứ Hải tán thưởng mình, Triệu Văn Triết âm thầm nghĩ.
“Văn Triết, đừng tức giận. Đây hẳn là lần đầu tiên thằng phế vật này đến huyện Thiên Sơn? Cậu ta quen biết ông chủ Vạn mới là lạ!”
“Đúng vậy, sao một thằng phé vật có thể quen biết được một ông lớn như Vạn Tứ Hải chứ?”
Đám người nhà họ Triệu nhìn Dương Tiêu với vẻ khinh bỉ, họ chỉ tin tưởng Triệu Văn Triết, bởi vì Triệu Văn Triết là người có triển vọng nhát trong nhà họ Triệu.
Thân thể xinh đẹp của Đường Mộc Tuyết run lên, cô vừa định phản bác lại vài câu thì bị Dương Tiêu trực tiếp ngăn lại.
“Mộc Tuyết, bỏ đi bỏ đi!” Dương Tiêu cười bắt lực.
Đây là lần đầu tiên anh gặp mặt người nhà họ Triệu, Dương Tiêu cũng lười so đo với đám người này.
Cho dù bây giờ mình gọi cho Vạn Tứ Hải thì e là cũng sẽ không có ai tin, xét cho cùng không ai trong số những người này từng gặp Vạn Tứ Hải ngoại trừ Triệu Văn Triết. . ngôn tình hoàn
Triệu Văn Triết ham mê hư vinh, cho dù anh ta nghe thấy giọng nói của Vạn Tứ Hải, anh ta cũng sẽ không thừa nhận, trừ khi Vạn Tứ Hải đến đây.
Đường Mộc Tuyết tức giận giậm chân, cô thật sự không thích đám người nhà họ Triệu này.
Tút tút!
Ngay lúc này, điện thoại của Dương Tiêu đổ chuông, người gọi đến vừa hay là Vạn Tứ Hải.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất