Chương 770
Triệu Văn Triết ngăn Trương Quân lại, lần nữa cố gượng cười: “Anh Quân, đều là người của mình, đừng như thế này, tôi có thể cho anh thêm mười vạn nữa được không?”
“Mười vạn? Ông chủ Triệu, một đêm xuân đáng giá nghìn vạn! Mười vạn thì đáng giá bao nhiêu?” Trương Quân hoàn toàn chuyển ý nghĩ xáu về phía Đường Mộc Tuyết.
Nếu hôm nay không chinh phục được Đường Mộc Tuyết, anh ta sẽ không bỏ cuộc.
Triệu Văn Triết hoàn toàn hoảng sợ, anh ta lại nói: “Anh Quân, cho tôi mặt mũi, chờ thằng nhóc đó bị làm thịt, tôi đưa anh Quân đến một địa điểm ăn chơi sang trọng nhất huyện Thiên Sơn, anh thấy sao?”
“Ha! Triệu Văn Triết, tôi con mẹ nó cho cậu mặt mũi hả?”
Nhìn thấy Triệu Văn Triết ngăn cản nhiều lần, Trương Quân hoàn toàn tức giận.
Triệu Văn Triết sợ hãi rụt đầu lại: “Anh Quân!”
“Tránh ra! Nếu lại không tránh thì đừng trách tôi không khách sáo với cậu!” Vẻ mặt của Trương Quân trở nên lạnh lùng.
Triệu Văn Triết chỉ muốn giết Dương Tiêu, không muốn liên lụy đến Đường Mộc Tuyết, anh ta nghiền răng nghiền lợi nói: “Anh Quân, tôi cho anh hai mươi thì sao?”
“Hai mươi vạn? Tôi con mẹ nó thiền cậu! Tôi bảo cậu tránh ra, cậu không nghe thấy hả?” Trương Quân tức giận, hung hăng đá vào bụng Triệu Văn Triết.
Triệu Văn Triết không ngờ Trương Quân sẽ ra tay với mình, Triệu Văn Triết mất cảnh giác bị Trương Quân đá ngã xuống.
Lúc này, Trương Quân lạnh lùng nhìn Triệu Văn Triết: “Triệu Văn Triết, cậu đừng không biết xấu hồ, nói cho cậu biêt, tôi nhìn trúng cô em này, tôi không quan tâm cô em này là ai, hôm nay tôi sẽ ngủ với cô ta!”
“Anh Quân, đừng như thế này!” Sắc mặt Triệu Văn Triết trắng bệch nói.
Trương Quân mất kiên nhẫn xua tay nói: “Trông thằng nhóc này kỹ cho tôi. Triệu Văn Triết, tôi hứa giúp cậu giết một người thì sẽ giúp cậu giết một người, nhưng chuyện này cậu không quản được. Người đâu, đưa cô em này đến phòng của tôi!”
“Vâng, Anh Quân!” Nhóm đàn em đồng thanh đáp lại.
Đường Mộc Tuyết đau khổ giãy dụa, cô nào có thể là đối thủ của nhóm đàn ông này, không lâu sau, Đường Mộc Tuyết bị đưa đến phòng của Trương Quân.
Ruột gan Triệu Văn Triết đều hối hận, nếu anh ta biết trước sẽ có chuyện này, thì anh ta sẽ không bao giờ đem Đương Mộc Tuyết đến một nơi như thế này.
Kít! Cùng lúc đó, Dương Tiêu từ trên taxi bước xuống.
Sau khi xuống xe, Dương Tiêu lao thẳng vào KTV Mạch Lãng, một người đàn ông trung niên mặc vest và giày da nhìn Dương Tiêu: “Vị tiên sinh này cần một phòng riêng không? Chỗ chúng tôi có công chúa hát cùng, một trăm tệ một giờ!”
“Triệu Văn Triết ở đâu? Trương Quân ở đâu?” Vẻ mặt của Dương Tiêu âm trầm như nước.
Cảm nhận được toàn thân Dương Tiêu toát ra một loại hơi thở quỷ dị, sắc mặt người trung niên thay đổi lớn: “Nhãi ranh, cậu đến đây gây chuyện hả?”
“Xin lỗi, em gái Mộc Tuyết, là tôi đã hại cô!” Vẻ mặt Triệu Văn Triết hồi hận.
Bụp bụp bụp! Khi Triệu Văn Triết đang ăn năn, nhóm đàn em của Trương Quân đã bị đá liên tục.
HuhI! Vào khoảnh khắc tiếp theo, bóng dáng Dương Tiêu xuất hiện trong tầm nhìn của Triệu Văn Triết.
Nhìn thấy Triệu Văn Triết, Dương Tiêu trực tiếp túm lấy cổ áo Triệu Văn Triết, vẻ mặt hung ác: “Mộc Tuyết đâu?”
“Hình… hình như là ở tầng cao nhất!” Triệu Văn Triết run lên.
Nghe vậy, Dương Tiêu buông Triệu Văn Triết ra: “Tốt nhất là anh nên cầu nguyện Mộc Tuyết không sao, nếu không, tôi sẽ khiến anh hối hận khi đến thế giới này!”
“Mười vạn? Ông chủ Triệu, một đêm xuân đáng giá nghìn vạn! Mười vạn thì đáng giá bao nhiêu?” Trương Quân hoàn toàn chuyển ý nghĩ xáu về phía Đường Mộc Tuyết.
Nếu hôm nay không chinh phục được Đường Mộc Tuyết, anh ta sẽ không bỏ cuộc.
Triệu Văn Triết hoàn toàn hoảng sợ, anh ta lại nói: “Anh Quân, cho tôi mặt mũi, chờ thằng nhóc đó bị làm thịt, tôi đưa anh Quân đến một địa điểm ăn chơi sang trọng nhất huyện Thiên Sơn, anh thấy sao?”
“Ha! Triệu Văn Triết, tôi con mẹ nó cho cậu mặt mũi hả?”
Nhìn thấy Triệu Văn Triết ngăn cản nhiều lần, Trương Quân hoàn toàn tức giận.
Triệu Văn Triết sợ hãi rụt đầu lại: “Anh Quân!”
“Tránh ra! Nếu lại không tránh thì đừng trách tôi không khách sáo với cậu!” Vẻ mặt của Trương Quân trở nên lạnh lùng.
Triệu Văn Triết chỉ muốn giết Dương Tiêu, không muốn liên lụy đến Đường Mộc Tuyết, anh ta nghiền răng nghiền lợi nói: “Anh Quân, tôi cho anh hai mươi thì sao?”
“Hai mươi vạn? Tôi con mẹ nó thiền cậu! Tôi bảo cậu tránh ra, cậu không nghe thấy hả?” Trương Quân tức giận, hung hăng đá vào bụng Triệu Văn Triết.
Triệu Văn Triết không ngờ Trương Quân sẽ ra tay với mình, Triệu Văn Triết mất cảnh giác bị Trương Quân đá ngã xuống.
Lúc này, Trương Quân lạnh lùng nhìn Triệu Văn Triết: “Triệu Văn Triết, cậu đừng không biết xấu hồ, nói cho cậu biêt, tôi nhìn trúng cô em này, tôi không quan tâm cô em này là ai, hôm nay tôi sẽ ngủ với cô ta!”
“Anh Quân, đừng như thế này!” Sắc mặt Triệu Văn Triết trắng bệch nói.
Trương Quân mất kiên nhẫn xua tay nói: “Trông thằng nhóc này kỹ cho tôi. Triệu Văn Triết, tôi hứa giúp cậu giết một người thì sẽ giúp cậu giết một người, nhưng chuyện này cậu không quản được. Người đâu, đưa cô em này đến phòng của tôi!”
“Vâng, Anh Quân!” Nhóm đàn em đồng thanh đáp lại.
Đường Mộc Tuyết đau khổ giãy dụa, cô nào có thể là đối thủ của nhóm đàn ông này, không lâu sau, Đường Mộc Tuyết bị đưa đến phòng của Trương Quân.
Ruột gan Triệu Văn Triết đều hối hận, nếu anh ta biết trước sẽ có chuyện này, thì anh ta sẽ không bao giờ đem Đương Mộc Tuyết đến một nơi như thế này.
Kít! Cùng lúc đó, Dương Tiêu từ trên taxi bước xuống.
Sau khi xuống xe, Dương Tiêu lao thẳng vào KTV Mạch Lãng, một người đàn ông trung niên mặc vest và giày da nhìn Dương Tiêu: “Vị tiên sinh này cần một phòng riêng không? Chỗ chúng tôi có công chúa hát cùng, một trăm tệ một giờ!”
“Triệu Văn Triết ở đâu? Trương Quân ở đâu?” Vẻ mặt của Dương Tiêu âm trầm như nước.
Cảm nhận được toàn thân Dương Tiêu toát ra một loại hơi thở quỷ dị, sắc mặt người trung niên thay đổi lớn: “Nhãi ranh, cậu đến đây gây chuyện hả?”
“Xin lỗi, em gái Mộc Tuyết, là tôi đã hại cô!” Vẻ mặt Triệu Văn Triết hồi hận.
Bụp bụp bụp! Khi Triệu Văn Triết đang ăn năn, nhóm đàn em của Trương Quân đã bị đá liên tục.
HuhI! Vào khoảnh khắc tiếp theo, bóng dáng Dương Tiêu xuất hiện trong tầm nhìn của Triệu Văn Triết.
Nhìn thấy Triệu Văn Triết, Dương Tiêu trực tiếp túm lấy cổ áo Triệu Văn Triết, vẻ mặt hung ác: “Mộc Tuyết đâu?”
“Hình… hình như là ở tầng cao nhất!” Triệu Văn Triết run lên.
Nghe vậy, Dương Tiêu buông Triệu Văn Triết ra: “Tốt nhất là anh nên cầu nguyện Mộc Tuyết không sao, nếu không, tôi sẽ khiến anh hối hận khi đến thế giới này!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất