Thừa Tinh

Chương 7

Trước Sau
Đánh hang ổ địch xong, Hy Tinh vẫn chưa về.

Thời gian càng trôi qua, tâm tình Hoàn Thừa ngày càng táo bạo, nhất là mấy ngày gần đây tâm phiền ý loạn, tính một chút, kỳ nhạy cảm của hắn sắp đến rồi.

Đàn em Alpha bị pheromone hương rượu mạnh của Hoàn Thừa làm cho khó chịu, chim hoàng yến hiện tại mất rồi, chỉ có thể vội vàng chọn một Omega tương đối sạch sẽ rửa sạch mang đến phòng boss.

Pheromone của Omega đó là hương mật ong, vừa ngọt vừa ngậy, lúc được chọn đã nghĩ đây là cơ hội để vực dậy, tắm sạch sẽ từ trong ra ngoài rồi mang theo một đống đồ dùng tình thú, Hoàn Thừa về phòng ngửi thấu một mùi hương khác với mùi pheromone hương sữa của Hy Tinh, thấy được một Omega trần trụi nằm trên giường, lập tức cảm thấy muốn ói ra cả đồ ăn đêm kia, bị kích thích càng thêm táo bạo, một chân đá văng Omega không có mắt này.

Cái đạp này của Hoàn Thừa dẫn tới thân thể hắn lung lay, càng thêm đau đầu, khó chịu đỡ đầu ngồi trên mặt đất.

Omega koa bị hắ đá đến cả phổi gần như hỏng mất rồi, nhưng cậu sẽ không bỏ qua cơ hội này, nghe mọi người nói dạo gần đây hắn đang trong kỳ nhạy cảm nên rất táo bạo, cậu bỏ qua uy áp của pheromone mùi rượu, nghĩ đến cuộc sống hạnh phíc sau khi thành công thì cắn răng nhẫn nhịn, phóng ra pheromone muốn lại gần hắn, lại bỗng nhiên bị một người kéo tóc đằng sau, mùi sữa quen thuộc nháy mắt lấn át tất cả mùi hương mật ong trong phòng, mùi hương đó quây quanh Hoàn Thừa, giúp hắn trấn áp tâm tình táo bạo.

Nhưng người phát ra pheromone hương sữa lại đang rất táo bạo, Omega nho nhỏ khi đứng trước Hoàn Thừa kia lại đang kéo một Omega lõa thể còn đang giãy dụa, Hoàn Thừa giờ mới biết thì ra Hy Tinh cao hơn Omega kia nửa đầu, nhưng còn chưa kịp nhìn rõ y kéo Omega kia như nào, Hy Tinh đã trực tiếp kéo Omega ra ngoài.

Tầng 2 là phòng của boss, dưới tầng 1 là phòng khách và phòng bếp, ngoại trừ tầng hầm đang nhốt người thì còn có một gian phòng tối.

Từ tầng 2 xuống tầng 1 còn lót thảm mềm, ngoài cửa là lối vào của tầng hầm, Hy Tinh kéo Omega đó ra khỏi cửa, Omega kia bị kéo lê dưới mặt đất thô ráp đến bờ lưng trắng nõn tinh tế kia bị rỉ máu.

Omega kinh hoảng hét lên, thủ vệ xung quang nghe thấy tiếng động liền đến đây xem xét tình hình.

Nhưng khi nhìn thấy là ai đang kéo người thì không khỏi phát run: không phải đây là giải ngữ hoa bên người boss sao?

Omega mảnh mai bình thường chạy 2 vòng đã mệt, ai ngờ lại có thể kéo một người từ tầng 2 xuống đây?



Omega thân thể trần trụi cũng mặc kệ xấu hổ hay không mà muốn ngẩng đầu kêu cứu, lại bị Hy Tinh ngăn cản, chỉ đành vùng vẫy tay chân chửi ầm lên: “Mau cứu ta nhanh lên lũ ngu xuẩn!”

Các thủ vệ muốn giữ Hy Tinh lại trước, rốt cuộc chim hoàng yến chạy nóng người 2 vòng cũng không xong thì làm sao có năng lực chống trả, tình huống này chắc là do khi y thấy bên cạnh boss có người mới mà tức giận bùng phát, bây giờ thì chắc chẳng còn sức gì nữa, kết quả không ngờ khi bọn họ vừa mới xông lên thì bị một chân của Hy Tinh đá văng, Hy Tinh lại tránh được một đấm của người khác, cú đấm ấy trực tiếp đánh trúng Omega hương mật ong kia.

Lời chửi tục của Omega kia còn chưa tràn ra khỏi miệng thì đã bị Hy Tinh kéo mạnh đầu tóc, lời thô tục thay bằng tiếng kêu thảm thiết.

“Cho các cậu chơi, muốn không?”

Bọn thủ vệ liên tục lùi về sau, như này ai dám muốn?

Hy Tinh vừa kéo Omega xuống tầng hầm vừa trào phúng: “Các cậu còn không thèm đụng vào, thứ dơ bẩn như vậy còn dám mang lên giường boss?”

Một đám đại hán Alpha, Beta không dám nói gì trước mặt vị Omega nhỏ xinh này.

Đi ra phòng tối nhỏ y còn khóa cửa tầng hầm lại. Y liếc nhìn 2 người bị y đánh ngã, hỏi: "Ai đã đưa ra ý tưởng đưa cậu ta đến phòng boss?"

Mấy người liếc nhìn nhau nhưng không ai dám lên tiếng, đúng với nguyên tắc im lặng là vàng, ai cũng câm như hến.

Hy Tinh biết dạo này là kỳ nhạy cảm của Hoàn Thừa, y vẫn luôn lắc lư gần đây, tất nhiên là nhìn thấy mọi thứ, thấy không ai nói chuyện thì Hy Tinh trực tiếp xông vào đám người trực tiếp đám vào mặt của người không có mắt, dám đến phòng tạm giam dẫn Omega kia ra.

Bọn họ cũng muốn phản kháng nhưng là chim hoành yến kia lấy một địch mười, đè bọn họ xuống mặt đất mà đấm mạnh, đấm đến nỗi những người đó không còn sức lực phản kháng, cuối cùng dặn dò đám khác: "Rửa sạch máu trên mặt đất đi, boss không thích mùi máu tươi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau