Chương 60: Phát hiện
Sau một đêm gột rửa những gì cuối năm, bầu trời khi này như tươi mới hẳn ra. Bầu trời quang đãng, mây xanh từng khối, gió mát thoang thoảng.
Mặt trời đã lên cao tỏa hơi nắng ấm áp, lớp tuyết dần tan ra, bên dưới những chồi non bắt đầu nảy mầm.
Cố Y Thư ngồi trong phòng làm việc, cô vốn thuận tay phải nên từ lúc bị thương chỉ có thể hạn chế làm việc. Cũng chẳng dám động quá nhiều. Bên tay vẫn cầm lấy tập tài liệu, từ sáng khi rời đi Thẩm Triết Quân đã dặn dò người hầu sắp xếp để đưa cho cô. Còn người đàn ông đã rời đi từ lâu.
Cố Y Thư nhìn qua một lượt dữ liệu người đàn ông đã giúp mình điều tra. Phần lớn đều thông tin xoay quanh nữ hầu năm đó theo hầu hạ mẹ của cô. Ngoài ra những thông tin khác đã bị chôn vùi, bởi mốc thời gian hơn 23 năm về trước không phải con số nhỏ. Thời gian cũng cần kéo dài không ít để tìm hiểu thêm.
Người theo hầu năm đó của Vân Hạ Tuyết chính là Như Thanh. Vốn được Vân Hạ Tuyết cưu mang nên trở thành người hầu, chỉ là không hiểu vì lý do gì sau một thời gian theo làm việc thì đột nhiên nghỉ việc. Cũng là khi danh tiếng Vân Hạ Tuyết năm đó đang trên đỉnh cao ngày một tụt dốc.
Sau đó sống ẩn cư, đột ngột giàu có nhanh chóng. Hiện tại đang sống một cuộc sống sung túc tại ngoại ô khu thành phố.
Không có lý do gì để một người vốn còn nghèo khó lại có thể giàu như thế.
Chắc chắn có ẩn tình trong đây.
Hôm đó, tin nhắn của Thẩm Triết Quân kêu cô hầu hạ lại đến.
Trước khi căn dặn tài xế chở, người đàn ông lần nữa cho người gắn lấy camera nơi ghế sau. Đồng thời cũng ra lệnh tài xế để ý toàn bộ hành động của Cố Y Thư.
Hôm nay, Cố Y Thư lại trở xuống. Nhìn chiếc xe khi tài xế vẫn hay lái, hơn thế tài xế còn chủ động mở cửa xe, sự đề phòng của cô gái nhỏ cứ thế mà giảm xuống. Trên tay vẫn đeo chặt chiếc túi, cẩn trọng bước vào trong xe.
Nơi đoạn đường đi tối om, Cố Y Thư ngồi hàng ghế sau, nhẹ nhàng theo thói quen cẩn thận mở túi. Rồi lại lấy ra một viên thuốc. Tỉ mỉ cho vào miệng.
Tài xế ở phía trước, nơi kính chiếu cũng chẳng soi rõ. Quả thật là góc khuất, bình thường Cố Y Thư vẫn quen thuộc uống. Nên cậu ta hoàn toàn chẳng để ý.
Người phụ nữ này của chủ tịch cũng rất lớn gan. Mặc dù không rõ đó là thuốc gì, nhưng chắc chắn đều công dụng cũng không tốt đẹp gì.
Thẩm Triết Quân đã trở về biệt thự từ lâu, người đàn ông nhìn xuống nơi màn hình chiếu toàn cảnh trong xe của Cố Y Thư. Lại nhìn về toàn bộ hành động. Nháy mắt đôi con ngươi lạnh đến cực điểm.
Hắn bắt đầu gấp máy tính xuống.
Không lâu sau, xe cũng đã đến nơi. Đầu Cố Y Thư hơi chếnh choáng, liền đi theo lối mòn cố gắng để giữ tỉnh táo mà bước lên căn phòng quen thuộc. Bàn tay đặt ngay tay nắm cửa, cẩn thận đẩy ra.
Vừa mở cửa thì đối diện đã là thân hình Thẩm Triết Quân cao to đối diện. Khiến Cố Y Thư hơi ngạc nhiên tròn mắt. Sau đó mang dáng điệu một kẻ say, ngẩng lên nhìn hắn. Khóe môi cong cong cười, đôi mắt linh động lại xinh đẹp.
Người đàn ông đưa tay siết chặt eo, khẽ kéo Cố Y Thư vào phòng. Thẩm Triết Quân lần này vẫn rất giữ bình tĩnh, đáy mắt âm trầm quan sát toàn bộ biểu cảm. Người đàn ông cúi người nhìn nơi đôi môi được tô lên ít son nhạt, ngoài mùi son cùng hương thơm quen thuộc, không hề có thứ mùi gì. Thế nhưng, người trước mặt lại rơi vào trạng thái như thể là say vậy.
Cố Y Thư cũng diễn rất nhập tâm, vươn tay nhón người vòng qua gáy người đàn ông. Liền muốn hôn lên môi hắn. Thẩm Triết Quân không phản kháng, cúi người để đáp trả nụ hôn, lưỡi hắn hòa quyện vào khoang miệng nhỏ, tham lam cắn rồi mút, nhưng lần này động thái có phần mạnh bạo. Lập tức ôm chặt cơ thể nhỏ rồi đem đặt lên tấm giường mịn.
Từ phía trên, cúi người nhìn Cố Y Thư, tròng mắt đen nhánh chẳng thể che đậy rõ tâm tư của sự tức giận. Chắc chắn rằng, thứ thuốc kia công dụng không hề tốt. Còn có thể khiến một kẻ đang bình ổn, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn sau khi uống thuốc rơi vào trạng thái này.
Người đàn ông cắn môi Cố Y Thư, rồi lại buông ra. Người con gái vẫn nhìn hắn đầy mê man, như thể chìm vào mộng mị. Thẩm Triết Quân tâm tình càng lúc càng bực bội dâng lên. Hắn xoay người trở vào phòng tắm để tắm rửa.
Thẩm Triết Quân nghi hoặc, lần nào gặp cũng có biểu hiện này. Ngay cả lần ở nơi người đàn ông đề nghị cô trở thành tình nhân, cô cũng mang cái bộ dáng này khi trên giường.
Mà ngay cả khi bản thân đã tới ngày vẫn không quên uống thứ thuốc đó. Như thể là rất đề phòng vậy.
Mặc dù trong lòng sự sục sôi đang dâng trào, nhưng người đàn ông lại cố gắng để giữ chút bình tĩnh sót lại.
Rất lâu sau khi trở ra, không ngoài dự đoán sau một thời gian Thẩm Triết Quân không chạm vào. Cố Y Thư liền rơi vào giấc ngủ.
Nơi khoan phòng u tối, Thẩm Triết Quân lại ngồi bên góc giường, đưa tay đặt lên từng gương mặt góc cạnh của Cố Y Thư. Hơi thở cô gái nhỏ trầm ổn vô cùng.
Mặt trời đã lên cao tỏa hơi nắng ấm áp, lớp tuyết dần tan ra, bên dưới những chồi non bắt đầu nảy mầm.
Cố Y Thư ngồi trong phòng làm việc, cô vốn thuận tay phải nên từ lúc bị thương chỉ có thể hạn chế làm việc. Cũng chẳng dám động quá nhiều. Bên tay vẫn cầm lấy tập tài liệu, từ sáng khi rời đi Thẩm Triết Quân đã dặn dò người hầu sắp xếp để đưa cho cô. Còn người đàn ông đã rời đi từ lâu.
Cố Y Thư nhìn qua một lượt dữ liệu người đàn ông đã giúp mình điều tra. Phần lớn đều thông tin xoay quanh nữ hầu năm đó theo hầu hạ mẹ của cô. Ngoài ra những thông tin khác đã bị chôn vùi, bởi mốc thời gian hơn 23 năm về trước không phải con số nhỏ. Thời gian cũng cần kéo dài không ít để tìm hiểu thêm.
Người theo hầu năm đó của Vân Hạ Tuyết chính là Như Thanh. Vốn được Vân Hạ Tuyết cưu mang nên trở thành người hầu, chỉ là không hiểu vì lý do gì sau một thời gian theo làm việc thì đột nhiên nghỉ việc. Cũng là khi danh tiếng Vân Hạ Tuyết năm đó đang trên đỉnh cao ngày một tụt dốc.
Sau đó sống ẩn cư, đột ngột giàu có nhanh chóng. Hiện tại đang sống một cuộc sống sung túc tại ngoại ô khu thành phố.
Không có lý do gì để một người vốn còn nghèo khó lại có thể giàu như thế.
Chắc chắn có ẩn tình trong đây.
Hôm đó, tin nhắn của Thẩm Triết Quân kêu cô hầu hạ lại đến.
Trước khi căn dặn tài xế chở, người đàn ông lần nữa cho người gắn lấy camera nơi ghế sau. Đồng thời cũng ra lệnh tài xế để ý toàn bộ hành động của Cố Y Thư.
Hôm nay, Cố Y Thư lại trở xuống. Nhìn chiếc xe khi tài xế vẫn hay lái, hơn thế tài xế còn chủ động mở cửa xe, sự đề phòng của cô gái nhỏ cứ thế mà giảm xuống. Trên tay vẫn đeo chặt chiếc túi, cẩn trọng bước vào trong xe.
Nơi đoạn đường đi tối om, Cố Y Thư ngồi hàng ghế sau, nhẹ nhàng theo thói quen cẩn thận mở túi. Rồi lại lấy ra một viên thuốc. Tỉ mỉ cho vào miệng.
Tài xế ở phía trước, nơi kính chiếu cũng chẳng soi rõ. Quả thật là góc khuất, bình thường Cố Y Thư vẫn quen thuộc uống. Nên cậu ta hoàn toàn chẳng để ý.
Người phụ nữ này của chủ tịch cũng rất lớn gan. Mặc dù không rõ đó là thuốc gì, nhưng chắc chắn đều công dụng cũng không tốt đẹp gì.
Thẩm Triết Quân đã trở về biệt thự từ lâu, người đàn ông nhìn xuống nơi màn hình chiếu toàn cảnh trong xe của Cố Y Thư. Lại nhìn về toàn bộ hành động. Nháy mắt đôi con ngươi lạnh đến cực điểm.
Hắn bắt đầu gấp máy tính xuống.
Không lâu sau, xe cũng đã đến nơi. Đầu Cố Y Thư hơi chếnh choáng, liền đi theo lối mòn cố gắng để giữ tỉnh táo mà bước lên căn phòng quen thuộc. Bàn tay đặt ngay tay nắm cửa, cẩn thận đẩy ra.
Vừa mở cửa thì đối diện đã là thân hình Thẩm Triết Quân cao to đối diện. Khiến Cố Y Thư hơi ngạc nhiên tròn mắt. Sau đó mang dáng điệu một kẻ say, ngẩng lên nhìn hắn. Khóe môi cong cong cười, đôi mắt linh động lại xinh đẹp.
Người đàn ông đưa tay siết chặt eo, khẽ kéo Cố Y Thư vào phòng. Thẩm Triết Quân lần này vẫn rất giữ bình tĩnh, đáy mắt âm trầm quan sát toàn bộ biểu cảm. Người đàn ông cúi người nhìn nơi đôi môi được tô lên ít son nhạt, ngoài mùi son cùng hương thơm quen thuộc, không hề có thứ mùi gì. Thế nhưng, người trước mặt lại rơi vào trạng thái như thể là say vậy.
Cố Y Thư cũng diễn rất nhập tâm, vươn tay nhón người vòng qua gáy người đàn ông. Liền muốn hôn lên môi hắn. Thẩm Triết Quân không phản kháng, cúi người để đáp trả nụ hôn, lưỡi hắn hòa quyện vào khoang miệng nhỏ, tham lam cắn rồi mút, nhưng lần này động thái có phần mạnh bạo. Lập tức ôm chặt cơ thể nhỏ rồi đem đặt lên tấm giường mịn.
Từ phía trên, cúi người nhìn Cố Y Thư, tròng mắt đen nhánh chẳng thể che đậy rõ tâm tư của sự tức giận. Chắc chắn rằng, thứ thuốc kia công dụng không hề tốt. Còn có thể khiến một kẻ đang bình ổn, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn sau khi uống thuốc rơi vào trạng thái này.
Người đàn ông cắn môi Cố Y Thư, rồi lại buông ra. Người con gái vẫn nhìn hắn đầy mê man, như thể chìm vào mộng mị. Thẩm Triết Quân tâm tình càng lúc càng bực bội dâng lên. Hắn xoay người trở vào phòng tắm để tắm rửa.
Thẩm Triết Quân nghi hoặc, lần nào gặp cũng có biểu hiện này. Ngay cả lần ở nơi người đàn ông đề nghị cô trở thành tình nhân, cô cũng mang cái bộ dáng này khi trên giường.
Mà ngay cả khi bản thân đã tới ngày vẫn không quên uống thứ thuốc đó. Như thể là rất đề phòng vậy.
Mặc dù trong lòng sự sục sôi đang dâng trào, nhưng người đàn ông lại cố gắng để giữ chút bình tĩnh sót lại.
Rất lâu sau khi trở ra, không ngoài dự đoán sau một thời gian Thẩm Triết Quân không chạm vào. Cố Y Thư liền rơi vào giấc ngủ.
Nơi khoan phòng u tối, Thẩm Triết Quân lại ngồi bên góc giường, đưa tay đặt lên từng gương mặt góc cạnh của Cố Y Thư. Hơi thở cô gái nhỏ trầm ổn vô cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất