Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia

Chương 120

Trước Sau
Sau đó trong ngôi nhà chỉ còn lại hai cha con,Ôn Tuyền biết rõ không thể ở lại ngôi nhà này chủ nợ tới thì Ôn Dương sẽ gặp nguy hiểm Ôn Tuyền đang dọn những gì phải dọn Ôn Dương chạy đến chỗ Ôn Tuyền hỏi:

“Cha, chúng ta đi gặp mẹ sao”

Ôn Tuyền nhìn cô với ánh thống khổ nói:

“Anh Anh,sau này chỉ có cha và con thôi,mẹ sẽ không về nữa rồi”

Ôn Dương nghe vậy thì đột ngột khóc to Ôn Tuyền biết Ôn Dương sẽ khóc nên chỉ im lặng ôm cô vào lòng,Ôn Dương vừa khóc lớn vừa hỏi:

“Huhuhu cha ơi, hức sao mẹ không về,huhuhu mẹ ghét Anh Anh sao hức hức con muốn gặp mẹ,con muốn gặp mẹ,Anh Anh nhớ mẹ hức hức,…”

Ôn Dương được Ôn Tuyền ôm chặt bé không ngừng khóc lớn đòi gặp mẹ nhưng điều đó là không thể Ôn Tuyền thậm chí không biết Hạ Vũ đã đi đâu chỉ biết bây giờ sóng mũi cay cay ôm con gái trong lòng nghẹn ngào nói:

“Không sao, chúng ta không cần mẹ,cha sau này sẽ chăm sóc con Anh Anh ngoan”

Ôn Tuyền lòng đã thống khổ đến tuyệt vọng chỉ biết ôm con gái mà dỗ dành lúc này bên ngoài vang lên rất nhiều tiếng đập cửa thô bạo Ôn Tuyền không cần nghĩ cũng biết là chủ nợ đã đến tìm,y định sẽ ôm con gái nhảy ra cửa sổ để trốn thoát nhưng thật không may cat ngôi nhà đều đã bị bao vây lúc này cửa cũng bị phá rất nhiều người bận đồ vest đen từ bên ngoài chạy vào Ôn Tuyền thấy họ lập tức ôm chặt Ôn Dương trong lòng,Ôn Dương thấy nhiều người lập tức có chút sợ hãi nép vào lòng cha mình.

Một người đàn ông bận đồ vest sang trọng từ ngoài đi vào, người đàn ông này cao lớn có mái tóc màu trắng đen đôi mắt màu xám tro trên tay còn cầm một điếu thuốc lá bước vào giọng trầm thấp nhìn Ôn Tuyền nói:

“Ta không ngờ cháu của tên đó lại là một sát thủ nổi tiếng như vậy”

Ôn Tuyền cau mày lạnh giọng nhìn Hoàng Thiên hỏi:



“Anh muốn gì”

Vệ sĩ bên cạnh gã liền nhìn y nói:

“Chú của mày nợ hơn 500 tỷ do thua lỗ trong lúc mở công ty ông ta đã trốn và ký để lại tờ giấy muốn mày trả thay ông ta “

Ôn Tuyền bất động với số tiền mà vệ sĩ của Hoàng Thiên vừa nói,Ôn Tuyền lạnh lùng nhìn Hoàng Thiên nói:

“Ai nợ thì tìm người đó tôi không gây nợ mong các vị để tôi yên”

Hoàng Thiên liền lên tiếng:

“Tôi không nghĩ đến một ngày YZ lại rơi vào bước đường này đấy,bốn năm trước không ngừng lớn kiêu ngạo khiến ai cũng phải kiên dè sợ hãi khi bây giờ lại ra cái dạng gì đây”

Ôn Tuyền im lặng tập trung bảo vệ con gái Ôn Dương sợ hãi không dám cử động nằm yên trong lòng Ôn Tuyền, Hoàng Thiên thấy vậy liền nhếch mép nói:

“Rất đơn giản không trả tiền thì ngươi đến làm việc dưới trướng của ta,làm việc trừ nợ”

Ôn Tuyền liền nói với giọng đe doạ:

“Tôi đã nói ai nợ thì tìm người đó,tôi không gây nợ tôi không trả cũng sẽ không phục tùng anh”

Hoàng Thiên nghe vậy lập tức cảm thấy có hứng thú nói:



“Được thôi”

Gã ra lệnh cho những vệ sĩ bao vây Ôn Tuyền nói:

“YZ ngươi trước khi vào tù lừng danh bao nhiêu ta muốn xem ngươi có thể kiêu ngạo đến bao giờ”

Đám vệ sĩ lao đến nhưng chung quy không phải là đối thủ của Ôn Tuyền,Ôn Tuyền một tay ôm Ôn Dương một tay chiến đấu với bọn họ nhưng chỉ với một tay đã đánh cho hai tên nằm ra đất,mấy tên còn lại cũng bị ăn đá hoặc ăn đấm chưa đầy ba phút Ôn Tuyền đã hạ được đám vệ sĩ Hoàng Thiên nhìn cảnh này môi nở nụ cười khiến ai nhìn vào cũng đều sợ hãi, Hoàng Thiên từ từ tiến đến chỗ Ôn Tuyền,y biết người trước mặt này không dễ đối phó huống chi đang ôm Ôn Dương càng khó đánh, Ôn Tuyền lập tức vung tay vào cổ Hoàng Thiên nhưng bị Hoàng Thiên bắt được,gã chỉ với mấy chiêu đã cướp được Ôn Dương từ tay của Ôn Tuyền,Ôn Tuyền hoảng loạn nói:

“Chuyện của người lớn thì để người lớn giải quyết buông con gái tôi ra”

Hoàng Thiên một tay nắm chặt tay Ôn Tuyền nói:

“Tại sao phải buông”

Ôn Dương bên này bị ném cho đám vệ sĩ nhưng đám vệ sĩ không ngờ đến Ôn Dương tuy sợ hãi nhưng sức lực rất lớn gào khóc giãy nảy khiến đám vệ sĩ phải hoảng hồn một phen,Ôn Tuyền bên này thấy con gái thì lo lắng lên gối với Hoàng Thiên nhưng đã bị gã đỡ lại y nhân cơ hội rút tay liên tục tấn công Hoàng Thiên bởi các đòn tấn công vật lý nhưng không có hề hấn với gã, Hoàng Thiên lúc này cũng không muốn dây dưa nữa rút súng chĩa thẳng vào Ôn Dương khiến Ôn Tuyền sợ hãi dừng lại nói:

“Anh muốn làm gì,đó chỉ là trẻ con thôi”

Hoàng Thiên cười nguy hiểm nói:

“Vậy bây giờ ngươi tính sao đây một là ngươi trả tiền hai là ngươi ký đơn làm việc cho ta ba là ta bắn chết con gái người, ngươi thấy thế nào”

Ôn Tuyền dùng ánh mắt căm phẫn nhìn gã,y không đánh lại gã cũng không mạnh bằng gã bây giờ còn gái cũng bị mang ra uy hiếp y thực sự muốn đánh chết người chú của mình,con gái y là ánh sáng cuối cùng của cuộc đời y nếu con bé xảy ra chuyện y cũng không sống nổi nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau