Thói Quen Hằng Ngày Của Tôi Là Khoe Khoang Trên Các Chương Trình Tạp Kỹ Và Ăn Dưa
Chương 6: Nếu Không Phải Nhìn Ngươi Lớn Lên Đẹp Trai, Ta Đều Trực Tiếp Gọi 110 Báo Cảnh Sát (1)
===============
Chạng vạng tối, trợ lý Hứa Ánh Thư Trương Tĩnh đưa thức ăn và quần áo nam mới mua tới.
Dọc theo đường đi Trương Tĩnh đều nghi hoặc, cho dù lúc trước chị Ánh Thư và Phương Viễn yêu nhau, cũng chưa từng tiêu nhiều tiền như vậy mua quần áo cho Phương Viễn, ngay cả nội y quần lót vớ cũng mua.
Người đàn ông đó nghèo cỡ nào? Sẽ không phải là thừa dịp sự nghiệp tình cảm của chị Ánh Thư đều ở vào thời kỳ suy thoái, muốn thừa dịp lợi dụng chị ấy?
Đợi lát nữa nhìn thấy chị Ánh Thư, cần phải nhắc nhở chị thật tốt, ngàn vạn lần đừng bị tra nam lừa gạt lần nữa, dùng tiền nuôi nam nhân sẽ trở nên bất hạnh!
Nhà Hứa Ánh Thư là khóa mật mã, cô trực tiếp nhập mật mã vào.
Lúc mở cửa, nghĩ đến trong nhà chị Ánh Thư có thêm một người đàn ông, nên lúc thay giày cô đặc biệt hắng giọng hô hai tiếng, " Chị Ánh Thư, em tới đây. "
Hứa Ánh Thư đang ngồi trên sô pha phòng khách xem phim truyền hình, là phim truyền hình ba năm trước cô diễn, sau khi quay xong hơn một năm mới phát sóng.
Thấy Trương Tĩnh, Hứa Ánh Thư đứng dậy gõ cửa phòng Tạ Đình, ngữ khí cung kính, " Tùy Chi... đạo trưởng, cơm tối chuẩn bị xong rồi. "
Cảm giác vẫn là hô đạo trưởng càng thuận miệng hơn.
Vừa dứt lời, cửa phòng mở ra.
Tạ Đình: " Đa tạ Ánh Thư cô nương. "
Hứa Ánh Thư tuy rằng đã ở chung với Tạ Đình một ngày, nhưng mỗi khi nhìn thấy khuôn mặt thanh tân tuấn dật của Tạ Đình, vẫn không nhịn được nhìn chằm chằm thêm vài lần, thậm chí sẽ nhìn có chút thất thần.
Phàm là không đẹp trai như vậy, cô cũng không dám trực tiếp mang người về nhà.
Khóe mắt Trương Tĩnh liếc tới một thân ảnh màu trắng, nghĩ vị nam nhân này hẳn là chị Ánh Thư mang về, mi tâm nhíu lại.
Chị Ánh Thư trước kia từng bị tra nam tổn thương một lần, cô ấy muốn làm vệ sĩ tình yêu của chị Ánh Thư, canh phòng thật nghiêm ngặt mới được.
Cẩu nam nhân có thể làm cho Ánh Thư tỷ tiêu tiền, có thể là thứ tốt gì, không biết xấu hổ!
Tầm mắt Trương Tĩnh hơi dời đi, dừng lại trên mặt Tạ Đình.
A a a ma ma, ta là thấy được thần tiên sao? Nam nhân này thật đẹp trai, thật cao thượng, thật cao ngạo, hảo tiên......
Trương Tĩnh trong đầu vơ vét một đống từ hình dung nam nhân đẹp trai, phát hiện bất cứ từ ngữ nào cũng không thể biểu đạt tâm tình lúc này khi nhìn thấy Tạ Đình.
Chỉ một chữ, tuyệt!
Hứa Ánh Thư thấy Trương Tĩnh chảy nước miếng, đi tới vỗ vai cô, nhỏ giọng nhắc nhở, " Lau nước miếng đi. "
Lúc này Trương Tĩnh mới lấy lại tinh thần, cô kích động hỏi Hứa Ánh Thư, " Chị Ánh Thư, đây là bạn trai mới chị mang về sao? "
Hứa Ánh Thư xấu hổ ho khan hai tiếng, " Cũng không phải bạn trai, vị đạo trưởng này là chị mời từ Thanh Phong Quan tới, đặc biệt giúp chị trừ tà. "
Thì ra là đạo trưởng, khó trách quần áo trên người kỳ quái như vậy, đáng tiếc, nếu là bạn trai của chị Ánh Thư, vậy có thể hung hăng đánh vào mặt người đàn ông cặn bã và fan của Phương Viễn rồi.
Khoan đã, trừ tà à?
Chạng vạng tối, trợ lý Hứa Ánh Thư Trương Tĩnh đưa thức ăn và quần áo nam mới mua tới.
Dọc theo đường đi Trương Tĩnh đều nghi hoặc, cho dù lúc trước chị Ánh Thư và Phương Viễn yêu nhau, cũng chưa từng tiêu nhiều tiền như vậy mua quần áo cho Phương Viễn, ngay cả nội y quần lót vớ cũng mua.
Người đàn ông đó nghèo cỡ nào? Sẽ không phải là thừa dịp sự nghiệp tình cảm của chị Ánh Thư đều ở vào thời kỳ suy thoái, muốn thừa dịp lợi dụng chị ấy?
Đợi lát nữa nhìn thấy chị Ánh Thư, cần phải nhắc nhở chị thật tốt, ngàn vạn lần đừng bị tra nam lừa gạt lần nữa, dùng tiền nuôi nam nhân sẽ trở nên bất hạnh!
Nhà Hứa Ánh Thư là khóa mật mã, cô trực tiếp nhập mật mã vào.
Lúc mở cửa, nghĩ đến trong nhà chị Ánh Thư có thêm một người đàn ông, nên lúc thay giày cô đặc biệt hắng giọng hô hai tiếng, " Chị Ánh Thư, em tới đây. "
Hứa Ánh Thư đang ngồi trên sô pha phòng khách xem phim truyền hình, là phim truyền hình ba năm trước cô diễn, sau khi quay xong hơn một năm mới phát sóng.
Thấy Trương Tĩnh, Hứa Ánh Thư đứng dậy gõ cửa phòng Tạ Đình, ngữ khí cung kính, " Tùy Chi... đạo trưởng, cơm tối chuẩn bị xong rồi. "
Cảm giác vẫn là hô đạo trưởng càng thuận miệng hơn.
Vừa dứt lời, cửa phòng mở ra.
Tạ Đình: " Đa tạ Ánh Thư cô nương. "
Hứa Ánh Thư tuy rằng đã ở chung với Tạ Đình một ngày, nhưng mỗi khi nhìn thấy khuôn mặt thanh tân tuấn dật của Tạ Đình, vẫn không nhịn được nhìn chằm chằm thêm vài lần, thậm chí sẽ nhìn có chút thất thần.
Phàm là không đẹp trai như vậy, cô cũng không dám trực tiếp mang người về nhà.
Khóe mắt Trương Tĩnh liếc tới một thân ảnh màu trắng, nghĩ vị nam nhân này hẳn là chị Ánh Thư mang về, mi tâm nhíu lại.
Chị Ánh Thư trước kia từng bị tra nam tổn thương một lần, cô ấy muốn làm vệ sĩ tình yêu của chị Ánh Thư, canh phòng thật nghiêm ngặt mới được.
Cẩu nam nhân có thể làm cho Ánh Thư tỷ tiêu tiền, có thể là thứ tốt gì, không biết xấu hổ!
Tầm mắt Trương Tĩnh hơi dời đi, dừng lại trên mặt Tạ Đình.
A a a ma ma, ta là thấy được thần tiên sao? Nam nhân này thật đẹp trai, thật cao thượng, thật cao ngạo, hảo tiên......
Trương Tĩnh trong đầu vơ vét một đống từ hình dung nam nhân đẹp trai, phát hiện bất cứ từ ngữ nào cũng không thể biểu đạt tâm tình lúc này khi nhìn thấy Tạ Đình.
Chỉ một chữ, tuyệt!
Hứa Ánh Thư thấy Trương Tĩnh chảy nước miếng, đi tới vỗ vai cô, nhỏ giọng nhắc nhở, " Lau nước miếng đi. "
Lúc này Trương Tĩnh mới lấy lại tinh thần, cô kích động hỏi Hứa Ánh Thư, " Chị Ánh Thư, đây là bạn trai mới chị mang về sao? "
Hứa Ánh Thư xấu hổ ho khan hai tiếng, " Cũng không phải bạn trai, vị đạo trưởng này là chị mời từ Thanh Phong Quan tới, đặc biệt giúp chị trừ tà. "
Thì ra là đạo trưởng, khó trách quần áo trên người kỳ quái như vậy, đáng tiếc, nếu là bạn trai của chị Ánh Thư, vậy có thể hung hăng đánh vào mặt người đàn ông cặn bã và fan của Phương Viễn rồi.
Khoan đã, trừ tà à?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất