Chương 498: Đệ Nhị Kim Đan
Dáng vẻ Tịch Thiên Dạ trang nghiêm, lẳng lặng mà ngồi ở phía dưới tượng thần, một vãng sáng ngũ sắc vây quanh hẳn, dường như một tôn Thần Phật vạn pháp bất xâm.
Hân tự nhiên đã sớm cảm giác được có mấy cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ đang chạy tới đây, những khí tức kia còn mạnh hơn Ngân Nhạc Anh.
Dưới tình huống bình thường, với tu vi hiện tại của hẳn căn bản là không có cách chống cự.
Cho nên hân quyết định tu luyện đệ nhị đại kim đan, một khắc đồng hồ cũng không muốn chậm trễ mà lập tức khoang chân ngồi tại chỗ tu luyện.
Ngũ hành linh thể có thể vì hẳn ngăn trở Ngân. Nhạc Anh, cho dù những là những kẻ mạnh hơn đang chạy đến đây, cũng có thể thay hẳn ngăn cản một lát, hẳn là vừa đủ để hẳn tu luyện đệ nhị Kim Đan.
Đệ nhị kim đan chính là tu luyện thêm một khỏa kim đan phụ thuộc vào bản nguyên Kim Đan.
Ở Tu Tiên giới người có thể tu luyện ra hai viên kim đan hoặc là hai nguyên anh không phải hiếm thấy, không ít người bởi vì tu vi không cách nào đi thêm một bước, nên thông qua việc tu luyện đệ nhị kim đan cùng đệ nhị nguyên anh để đề cao thực lực của mình.
Bản nguyên Kim Đan của Tịch Thiên Dạ chính là hỗn độn Hồng Mông Kim Đan, bình thường căn bản là không cách nào sử dụng, cho nên mặc dù hắn đã tu luyện ra đại kim đan, nhưng lực lượng lại không đề cao bao nhiêu. Một khỏa Kim Đan không cách nào sử dụng, tự nhiên không phải là một tu sĩ Kim Đan kỳ chân chính.
Nhưng Tịch Thiên Dạ tu luyện ra đệ nhị Kim Đan thì không giống, đệ nhị Kim Đan chỉ là phổ thông Kim Đan, hoàn toàn chịu sự khống chế của hắn.
Một khi tu thành, dưới tình huống không chịu ước. thúc thì lực lượng của đệ nhị kim đan còn mạnh hơn hỗn độn Hồng Mông Kim Đan, đây mới thực sự là Kim Đan kỷ.
Tuy nhiên muốn tụ luyện ra đệ nhị Kim Đan cũng hết sức phiền phức, không nhẹ nhõm hơn bao nhiêu so với việc tu luyện ra đệ nhị Nguyên Anh.
Nhưng Tịch Thiên Dạ từng ở trong không gian sinh mệnh thi triển bí thuật Thôn Phệ Tinh Không, đã thôn phệ vô số Thần Tàng khí, toàn bộ Thần Tàng khí đều bị hẳn chứa đựng bên trong khí hải, số lượng tương đương khổng lồ, còn nhiều hơn so với hẳn tự mình hấp thu.
Mặc dù những Thần Tàng khí này không cách nào trợ giúp hẳn trực tiếp đột phá đến Nguyên Anh nhưng lại có thể giúp hẳn tu thành đệ nhị Kim Đan, vì rực tiếp quán thâu năng lượng nên tốc độ vô cùng nhanh, không có bất kỳ gông cùm xiềng xích nào.
Chỉ thấy trên thân Tịch Thiên Dạ dần dần toát ra từng tia lực lượng thần tính, những năng lượng kia vô cùng tỉnh thuần, chính là lực lượng bản nguyên nhất trong thiên địa.
“Thần Tàng khí.”
Ngân Nhạc Anh thấy vậy hơi sững sờ, truyền thuyết chỉ có những khoáng thế Thần tông mới có thể ngưng tụ ra Thần Tàng khí, hắn tự nhiên nhận ra.
Mặc dù bên ngoài Tịch Thiên Dạ chỉ tràn ra một chút Thần Tàng khí, nhưng cái cảm giác thần thánh chí cao chí thượng như có như không này, hẳn sẽ không nhận lầm.
Trong mắt hẳn tỏ vẻ hâm mộ cùng ghen ghét.
'Đây là Thần Tàng khí trong truyền thuyết a!
Là khí vận của một Thần tông khí, cho dù ở thời đại thượng cổ thần thoại cũng chỉ có người được công nhận là thiên tài kinh tài tuyệt diễm nhất trong Thần tông mới được ban cho, dù chỉ là một tia Thần Tàng, khí nhỏ nhoi cũng vạn kim khó cầu.
Bên trong Hắc Bạch Thần Thành, Thần Tàng khí cũng là truyền thuyết, mặc dù bọn hãn là đời sau của Thiên Lan Thần Tông, nhưng muốn có được Thần Tàng khí cũng là muôn vàn khó khăn, có đôi khi mấy thế hệ trôi qua cũng không có người thu hoạch được.
“Chẳng lẽ bởi vì Thần Tàng khí? Cho nên lực lượng phòng ngự của hân mới biến thái như thế.”
Ngân Nhạc Anh cảm thấy nghỉ hoặc, liên quan tới Thần Tàng khí hẳn cũng chỉ nghe người nói qua mà từ trước tới nay chưa từng gặp qua, chỉ biết là thứ này rất thần kỳ, có thể thay đổi thiên phú cùng huyết mạch của một sinh linh.
Trong lúc Ngân Nhạc Anh còn đang tỏ vẻ hâm mộ, chỉ thấy bên ngoài thăn điện đột nhiên có từng tia ánh sáng mờ ảo, đủ loại ánh sáng màu sắc khác nhau xuất hiện trên quảng trường của đại điện, những ánh sáng kia vừa chói mắt lại nóng bỏng, tắn ra khí tức. kinh người không ai bì nổi.
“Ngân Nhạc Anh, tiểu tử ngươi quả nhiên không đơn giản, thế mà còn nhanh hơn chúng ta.”
Một âm thanh băng lãnh vang lên từ bên ngoài thần điện.
“Ha ha, Nghiêm huynh đừng nóng, có vẻ như chúng ta cũng không tới muộn. Tiểu tử Ngân Nhạc Anh kia còn chưa giải quyết xong tên dế nhũi Tịch Thiên Dạ.”
“Kỳ quái, với năng lực Ngân Nhạc Anh, không có khả năng ngay cả một tu sĩ đại lục Nam Man cũng không thể giải quyết a.”
Bên ngoài thần điện vang lên một tràng nghị luận, những âm thanh này từ xa đến gần, chỉ trong chốc lát đã xuất hiện trong thần điện, gần trong gang tấc.
Chỉ thấy bên trong thần điện đột nhiên có thêm ba người, phân biệt là hai nam một nữ.
Mỗi người đều có ngoại hình khác nhau, hiển nhiên là đến từ chủng tộc khác nhau đến từ di tích Thiên Lan.
Nhưng không một ngoại lệ, bọn hẳn đều vô cùng mạnh mẽ, bất kỳ một ai trong đó đều mạnh hơn Ngân Nhạc Anh, thậm chí có hai người mạnh mẽ vượt xa Ngân Nhạc Anh.
Có thể nói hai người này chính là kẻ mạnh nhất Tịch Thiên Dạ gặp được từ khi đi vào di tích Thiên Lan đến nay, dù là Thạch Nghĩ Hoàng cũng kém xa bọn hắn.
Ngoại trừ ba người trước mắt, bên ngoài thần điện cùng lúc xuất hiện hơn mười loại khí tức hoặc mạnh hoặc yếu, bọn hắn bồi hồi trên quảng trường. ngoài đại điện, không dám tủy tiện bước vào thần điện, hiển nhiên bọn hẳn cũng kiêng kỵ ba người kia, chỉ dám ở bên ngoài quan sát, lo sợ đến gần sẽ sinh ra xung đột không cần thiết
“Nghiêm Sùng Hi, Chúc Diễm Tâm...”
Ngân Nhạc Anh biểu lộ nghiêm túc, ngưng trọng nhìn về ba người đột nhiên xuất hiện.
Hai vị Thánh Vương cảnh, một chuẩn Thánh Vương cảnh.
“Ngân Nhạc Anh, ngươi lui ra đi, nơi này đã không có việc của ngươi.”
Một nam tử cao lớn khỏe mạnh tỏ vẻ lạnh lùng nhìn Ngân Nhạc Anh nói
“Chuyện gì cũng trước có sau, các ngươi cũng đừng quá đáng.”
'Vẻ mặt Ngân Nhạc Anh hơi khó coi.
Ba người vừa đến đã muốn đuổi hắn đi, thật sự là quá bá đạo mà.
“Cút hay không cút, nếu không cút thì ngay cả ngươi ta cũng giải quyết một thể.”
Nữ tử duy nhất trong ba người cũng lên tiếng, trong đôi mắt nàng có kim quang lóe lên.
Sau một khắc.
Oanh!
Một lưỡng sóng nhiệt kinh người bùng nổ trong thần điện, như thủy triều bao phủ bốn phía, trực tiếp đẩy Ngân Nhạc Anh lùi vài chục bước, thậm chí đứng không vững, tóc tai tán loạn, vô cùng chật vật.
“Chúc Diễm Tâm, ngươi...”
Ngân Nhạc Anh biểu lộ phẫn nộ, ánh bạc lập lòe, cổ lân giáp cũng bị thiêu đốt đỏ bừng như một một con tôm hùm bị đun sôi.
Chỉ vẻn vẹn phóng xuất khí tức thôi đã khiến hẳn suýt nữa không chịu nổi.
Trong ba người, nữ nhân kia lại là người bá đạo nhất, trong đôi mắt vàng óng kia là sự tùy ý không bị trói buộc.
Tịch Thiên Dạ ngồi xếp bằng tại chỗ, trên thân có lưu quang lấp lánh không ngừng.
Ngay lúc ba người kia xông vào thần điện, hẳn đã cảm giác được.
Hắn không có bất kỳ phản ứng nào, vẫn ngồi trên mặt đất không nhúc nhích.
Nhưng trong cơ thể hẳn thì không bình tĩnh như mặt ngoài, một luồng Thần Tàng khí tỉnh khiết như trường giang đại hải hối hả chảy xuôi, hung mãnh cuồn cuộn.
Năng lượng thiên địa đi vào trong cơ thể hắn chỉ cần vận chuyển một vòng, đã biến thành linh khí của hắn.
Trong nháy mắt đã có vô số năng lượng thiên địa bị chuyển hóa rồi hấp thu.
Chỉ thấy trong cơ thể Tịch Thiên Dạ đột nhiên xuất hiện một hạt châu màu vàng kích cỡ hạt đậu, hạt châu kia mới đầu còn rất nhỏ, nhưng lại không ngừng hấp thu càng nhiều Thần Tàng khí, dần dần trở nên lớn mạnh.
Theo hạt châu không ngừng lớn mạnh, tốc độ hấp thu Thần Tàng khí cũng càng lúc càng nhanh, càng ngày càng hung mãnh,
Trong chốc lát, một khỏa Kim Đan cỡ hạt đậu tằm đã lớn bằng nấm tay trẻ con.
Một nguồn sức mạnh hùng hậu cô đọng, lại thêm khí tức xuất trần đần dần xuất hiện trên người Tịch Thiên Dạ.
Đó là một loại khí tức hoàn toàn khác biệt trước đây, bởi vì viên Kim Đan thứ hai này cùng bản nguyên Kim Đan của hẳn có sự khác biết về mặt bản chất.
Hân tự nhiên đã sớm cảm giác được có mấy cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ đang chạy tới đây, những khí tức kia còn mạnh hơn Ngân Nhạc Anh.
Dưới tình huống bình thường, với tu vi hiện tại của hẳn căn bản là không có cách chống cự.
Cho nên hân quyết định tu luyện đệ nhị đại kim đan, một khắc đồng hồ cũng không muốn chậm trễ mà lập tức khoang chân ngồi tại chỗ tu luyện.
Ngũ hành linh thể có thể vì hẳn ngăn trở Ngân. Nhạc Anh, cho dù những là những kẻ mạnh hơn đang chạy đến đây, cũng có thể thay hẳn ngăn cản một lát, hẳn là vừa đủ để hẳn tu luyện đệ nhị Kim Đan.
Đệ nhị kim đan chính là tu luyện thêm một khỏa kim đan phụ thuộc vào bản nguyên Kim Đan.
Ở Tu Tiên giới người có thể tu luyện ra hai viên kim đan hoặc là hai nguyên anh không phải hiếm thấy, không ít người bởi vì tu vi không cách nào đi thêm một bước, nên thông qua việc tu luyện đệ nhị kim đan cùng đệ nhị nguyên anh để đề cao thực lực của mình.
Bản nguyên Kim Đan của Tịch Thiên Dạ chính là hỗn độn Hồng Mông Kim Đan, bình thường căn bản là không cách nào sử dụng, cho nên mặc dù hắn đã tu luyện ra đại kim đan, nhưng lực lượng lại không đề cao bao nhiêu. Một khỏa Kim Đan không cách nào sử dụng, tự nhiên không phải là một tu sĩ Kim Đan kỳ chân chính.
Nhưng Tịch Thiên Dạ tu luyện ra đệ nhị Kim Đan thì không giống, đệ nhị Kim Đan chỉ là phổ thông Kim Đan, hoàn toàn chịu sự khống chế của hắn.
Một khi tu thành, dưới tình huống không chịu ước. thúc thì lực lượng của đệ nhị kim đan còn mạnh hơn hỗn độn Hồng Mông Kim Đan, đây mới thực sự là Kim Đan kỷ.
Tuy nhiên muốn tụ luyện ra đệ nhị Kim Đan cũng hết sức phiền phức, không nhẹ nhõm hơn bao nhiêu so với việc tu luyện ra đệ nhị Nguyên Anh.
Nhưng Tịch Thiên Dạ từng ở trong không gian sinh mệnh thi triển bí thuật Thôn Phệ Tinh Không, đã thôn phệ vô số Thần Tàng khí, toàn bộ Thần Tàng khí đều bị hẳn chứa đựng bên trong khí hải, số lượng tương đương khổng lồ, còn nhiều hơn so với hẳn tự mình hấp thu.
Mặc dù những Thần Tàng khí này không cách nào trợ giúp hẳn trực tiếp đột phá đến Nguyên Anh nhưng lại có thể giúp hẳn tu thành đệ nhị Kim Đan, vì rực tiếp quán thâu năng lượng nên tốc độ vô cùng nhanh, không có bất kỳ gông cùm xiềng xích nào.
Chỉ thấy trên thân Tịch Thiên Dạ dần dần toát ra từng tia lực lượng thần tính, những năng lượng kia vô cùng tỉnh thuần, chính là lực lượng bản nguyên nhất trong thiên địa.
“Thần Tàng khí.”
Ngân Nhạc Anh thấy vậy hơi sững sờ, truyền thuyết chỉ có những khoáng thế Thần tông mới có thể ngưng tụ ra Thần Tàng khí, hắn tự nhiên nhận ra.
Mặc dù bên ngoài Tịch Thiên Dạ chỉ tràn ra một chút Thần Tàng khí, nhưng cái cảm giác thần thánh chí cao chí thượng như có như không này, hẳn sẽ không nhận lầm.
Trong mắt hẳn tỏ vẻ hâm mộ cùng ghen ghét.
'Đây là Thần Tàng khí trong truyền thuyết a!
Là khí vận của một Thần tông khí, cho dù ở thời đại thượng cổ thần thoại cũng chỉ có người được công nhận là thiên tài kinh tài tuyệt diễm nhất trong Thần tông mới được ban cho, dù chỉ là một tia Thần Tàng, khí nhỏ nhoi cũng vạn kim khó cầu.
Bên trong Hắc Bạch Thần Thành, Thần Tàng khí cũng là truyền thuyết, mặc dù bọn hãn là đời sau của Thiên Lan Thần Tông, nhưng muốn có được Thần Tàng khí cũng là muôn vàn khó khăn, có đôi khi mấy thế hệ trôi qua cũng không có người thu hoạch được.
“Chẳng lẽ bởi vì Thần Tàng khí? Cho nên lực lượng phòng ngự của hân mới biến thái như thế.”
Ngân Nhạc Anh cảm thấy nghỉ hoặc, liên quan tới Thần Tàng khí hẳn cũng chỉ nghe người nói qua mà từ trước tới nay chưa từng gặp qua, chỉ biết là thứ này rất thần kỳ, có thể thay đổi thiên phú cùng huyết mạch của một sinh linh.
Trong lúc Ngân Nhạc Anh còn đang tỏ vẻ hâm mộ, chỉ thấy bên ngoài thăn điện đột nhiên có từng tia ánh sáng mờ ảo, đủ loại ánh sáng màu sắc khác nhau xuất hiện trên quảng trường của đại điện, những ánh sáng kia vừa chói mắt lại nóng bỏng, tắn ra khí tức. kinh người không ai bì nổi.
“Ngân Nhạc Anh, tiểu tử ngươi quả nhiên không đơn giản, thế mà còn nhanh hơn chúng ta.”
Một âm thanh băng lãnh vang lên từ bên ngoài thần điện.
“Ha ha, Nghiêm huynh đừng nóng, có vẻ như chúng ta cũng không tới muộn. Tiểu tử Ngân Nhạc Anh kia còn chưa giải quyết xong tên dế nhũi Tịch Thiên Dạ.”
“Kỳ quái, với năng lực Ngân Nhạc Anh, không có khả năng ngay cả một tu sĩ đại lục Nam Man cũng không thể giải quyết a.”
Bên ngoài thần điện vang lên một tràng nghị luận, những âm thanh này từ xa đến gần, chỉ trong chốc lát đã xuất hiện trong thần điện, gần trong gang tấc.
Chỉ thấy bên trong thần điện đột nhiên có thêm ba người, phân biệt là hai nam một nữ.
Mỗi người đều có ngoại hình khác nhau, hiển nhiên là đến từ chủng tộc khác nhau đến từ di tích Thiên Lan.
Nhưng không một ngoại lệ, bọn hẳn đều vô cùng mạnh mẽ, bất kỳ một ai trong đó đều mạnh hơn Ngân Nhạc Anh, thậm chí có hai người mạnh mẽ vượt xa Ngân Nhạc Anh.
Có thể nói hai người này chính là kẻ mạnh nhất Tịch Thiên Dạ gặp được từ khi đi vào di tích Thiên Lan đến nay, dù là Thạch Nghĩ Hoàng cũng kém xa bọn hắn.
Ngoại trừ ba người trước mắt, bên ngoài thần điện cùng lúc xuất hiện hơn mười loại khí tức hoặc mạnh hoặc yếu, bọn hắn bồi hồi trên quảng trường. ngoài đại điện, không dám tủy tiện bước vào thần điện, hiển nhiên bọn hẳn cũng kiêng kỵ ba người kia, chỉ dám ở bên ngoài quan sát, lo sợ đến gần sẽ sinh ra xung đột không cần thiết
“Nghiêm Sùng Hi, Chúc Diễm Tâm...”
Ngân Nhạc Anh biểu lộ nghiêm túc, ngưng trọng nhìn về ba người đột nhiên xuất hiện.
Hai vị Thánh Vương cảnh, một chuẩn Thánh Vương cảnh.
“Ngân Nhạc Anh, ngươi lui ra đi, nơi này đã không có việc của ngươi.”
Một nam tử cao lớn khỏe mạnh tỏ vẻ lạnh lùng nhìn Ngân Nhạc Anh nói
“Chuyện gì cũng trước có sau, các ngươi cũng đừng quá đáng.”
'Vẻ mặt Ngân Nhạc Anh hơi khó coi.
Ba người vừa đến đã muốn đuổi hắn đi, thật sự là quá bá đạo mà.
“Cút hay không cút, nếu không cút thì ngay cả ngươi ta cũng giải quyết một thể.”
Nữ tử duy nhất trong ba người cũng lên tiếng, trong đôi mắt nàng có kim quang lóe lên.
Sau một khắc.
Oanh!
Một lưỡng sóng nhiệt kinh người bùng nổ trong thần điện, như thủy triều bao phủ bốn phía, trực tiếp đẩy Ngân Nhạc Anh lùi vài chục bước, thậm chí đứng không vững, tóc tai tán loạn, vô cùng chật vật.
“Chúc Diễm Tâm, ngươi...”
Ngân Nhạc Anh biểu lộ phẫn nộ, ánh bạc lập lòe, cổ lân giáp cũng bị thiêu đốt đỏ bừng như một một con tôm hùm bị đun sôi.
Chỉ vẻn vẹn phóng xuất khí tức thôi đã khiến hẳn suýt nữa không chịu nổi.
Trong ba người, nữ nhân kia lại là người bá đạo nhất, trong đôi mắt vàng óng kia là sự tùy ý không bị trói buộc.
Tịch Thiên Dạ ngồi xếp bằng tại chỗ, trên thân có lưu quang lấp lánh không ngừng.
Ngay lúc ba người kia xông vào thần điện, hẳn đã cảm giác được.
Hắn không có bất kỳ phản ứng nào, vẫn ngồi trên mặt đất không nhúc nhích.
Nhưng trong cơ thể hẳn thì không bình tĩnh như mặt ngoài, một luồng Thần Tàng khí tỉnh khiết như trường giang đại hải hối hả chảy xuôi, hung mãnh cuồn cuộn.
Năng lượng thiên địa đi vào trong cơ thể hắn chỉ cần vận chuyển một vòng, đã biến thành linh khí của hắn.
Trong nháy mắt đã có vô số năng lượng thiên địa bị chuyển hóa rồi hấp thu.
Chỉ thấy trong cơ thể Tịch Thiên Dạ đột nhiên xuất hiện một hạt châu màu vàng kích cỡ hạt đậu, hạt châu kia mới đầu còn rất nhỏ, nhưng lại không ngừng hấp thu càng nhiều Thần Tàng khí, dần dần trở nên lớn mạnh.
Theo hạt châu không ngừng lớn mạnh, tốc độ hấp thu Thần Tàng khí cũng càng lúc càng nhanh, càng ngày càng hung mãnh,
Trong chốc lát, một khỏa Kim Đan cỡ hạt đậu tằm đã lớn bằng nấm tay trẻ con.
Một nguồn sức mạnh hùng hậu cô đọng, lại thêm khí tức xuất trần đần dần xuất hiện trên người Tịch Thiên Dạ.
Đó là một loại khí tức hoàn toàn khác biệt trước đây, bởi vì viên Kim Đan thứ hai này cùng bản nguyên Kim Đan của hẳn có sự khác biết về mặt bản chất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất