Chương 7: Hôm nay không tệ
......................
- Thứ hai chào cờ-
Hiệu Trưởng ung dung nói với toàn thể trường:
"Vào sáng thứ 3 ngày mai, trường chúng ta sẽ tổ chức chuyến đi dã ngoại tụ họp toàn thể trường. Nhà trường sẽ điều động 12 xe đến để đi các em nhé. Mỗi khối sẽ có 4 xe tương ứng với 4 lớp. Các em vào sáng mai sẽ được giáo viên của mình dẫn dắt lấy vé và lên xe nhé. Chúc các em với chuyến đi vui vẻ vào ngày mai."
Một tiếng thở dài...
Mộng Đình đờ đẫn trong suy nghĩ 'Mình phải làm sao bây giờ, Huệ Di đâu có ở cùng lớp với mình. Chẳng ai đi cùng mình được hết. Chán chết mất thôi.' Cô cảm thấy rất đơn độc, cô chưa kết bạn được với ai trong lớp thì làm sao có thể hoà hợp nhanh chóng với lớp được chứ.
......................
- Tại lớp học-
Cô Băng Chủ Nhiệm căn dặn:
"Như các em đã nghe thầy hiệu trưởng nói đó. Ngày mai tất cả học sinh sẽ được vui chơi tham gia khám phá. Nhưng các em phải ghi chép chuyến đi này như thế nào để nộp cho nhà trường. Cũng như một bài trải nghiệm đầy thú vị thôi. Để tránh mất nhàm chán cô sẽ ghi tên 16 em ở hai dãy bên phải vào giấy và bỏ vào một chiếc hộp. Lớp chúng ta có tổng 32 em. Vậy nên cô sẽ cho 16 bạn phía bên trái này bốc tên trong hộp. Rồi bạn bốc sẽ cặp và ngồi chung ghế xe với bạn có tên để trải nghiệm và đoàn kết nhé. Các cặp phải đoàn kết với nhau ở trên xe rồi đến nơi cô sẽ chọn các cặp để làm nhóm. Các em nghe rõ chưa."
Cả lớp đồng thanh:
"Tụi em đã rõ thưa cô."
"Được rồi cô không nói nữa cô sẽ làm nhé. Các em chờ một chút." Cô nhẹ nhàng đáp học sinh.
Tiếng thở dài một lần nữa...
"Haizz"
Mộng Đình nói lên suy nghĩ trong lòng 'Dãy bên trái bốc thì là dãy bên kia. Sao mà nó chẳng có gì đặc sắc hết vậy trời.' Cô chẳng muốn đi chơi một chút nào hết. Đi chơi thì cũng chỉ một mình, chứ đâu được vui vẻ như mọi người.
Hàn Lâm dịu dàng nhìn Mộng Đình nói:
"Thì cậu cứ từ từ, rồi chờ được bốc thôi mà, có sao đâu cơ chứ. Vui lên đi!"
Mộng Đình nở nụ cười trên đôi môi hồng hào, khẽ đáp:
"Nghe cậu động viên mà tôi thấy cũng ổn hơn một chút rồi, hihi".
Trái tim bỗng...thình thịch..tại sao lại xuất hiện loại cảm giác này, trong đầu của Hàn Lâm mờ mịt, cảm giác này Lãnh Lâm nhà ta chưa hề có bao giờ. Trái tim cậu bỗng loạn nhịp vô cùng. Cậu liếc nhìn Mộng Đình trong giây lát.
Ad:Cái ánh mắt đó đích thị là yêu rồi!!!! Nhưng Tiểu Đình Đình thuộc về người ta mất rùi./Ngoài lề/
*Dãy bốc, chỗ đó có Tư Dực...
Cô Chủ nhiệm:
"Được rồi các em, dãy bên trái từng người của dãy này lên bốc nhé."
Mộng Đình trong lòng bồn chồn, cô không biết ai sẽ bốc trúng mình nữa. Cô thom thỏm nỗi lo, chăm chú nhìn từng người lên bốc.
Từng người, từng người lên bốc thì được cô giáo bảo ai bốc trúng được ai thì ghi lên bảng. Cứ trôi thêm một người, trôi thêm...Thì đến lượt của Trương Tư Dực.
Cô nhìn Tư Dực một cách rất ghét bỏ.
'Ha, cậu ta cũng biết lên bốc đấy chứ, chứ không phải chống cự ha.'
Đến lượt Trương Tư Dực bốc, anh thò tay vào hộp lấy ra một tờ giấy nhỏ và xem tên. Từng chữ trong hộp này khiến anh như giật thột, nhìn chằm chằm vào tờ giấy, đầu ong ong chẳng nghĩ được gì. Thầm nói một câu.
"Hạ Mộng Đình..!"
Gương mặt anh tái đi,chốc loát chẳng muốn làm điều gì nữa. Anh uể oải, lên bảng cầm phấn dùng tay ấn mạnh phấn đi lên từng chữ "Trương Tư Dực - Hạ Mộng Đình"
Đình Đình nhìn lên bảng và đọc thì mắt chữ A mồm chữ O. Cô không thể tin được cái tên đáng ghét đó lại bốc trúng mình. Hèn gì mặt anh ta tái đi hẳn còn làm ra hành động không đành lòng nữa. Ôi trời cô như sang chấn tâm lý tạm thời. Cô thầm nghĩ 'Rồi chuyến đi này sẽ về đâu bây giờ'. Cô hoàn toàn gục ngã. 'Nếu như là một ai đó khác thì cũng có thể cười rồi, nhưng chung nhóm với tên này thì vui ở đâu được nữa chứ.' Cô nhìn vào khoảng không, đơ ra.
Hàn Lâm thấy vậy liền hỏi:
"Cậu sao vậy?"
Mộng Đình gắng gượng nụ cười trên môi:
"Không có gì hết."
Hàn Lâm nhìn lên bảng rồi quay sang Mộng Đình nói tiếp:
"Trương Tư Dực bốc trúng tên cậu kìa, cậu thấy không?"
Mộng Đình *gật gật đầu*
...----------------...
Nguyệt Hy nhìn lên bảng thì thấy Tư Dực chung nhóm với Mộng Đình thì không đành lòng nói:
"Sao Tư Dực lại bốc trúng con nhỏ bần hèn kia chứ. Chẳng xứng đáng chút nào hết."
Lệ Chi Chi, người bạn thân của Nguyệt Hy lên tiếng:
"Thật tiếc ghê đó, Tư Dực mà bốc trúng cậu thì hay biết mấy, cậu là hợp với Tư Dực nhất mà."
Nguyệt Hy đắc ý nói với Lệ Chi:
"Dĩ nhiên rồi, bọn tớ là thanh mai trúc mã đó. Tớ thân với bà nội của Tư Dực lắm, tớ còn được bà gọi thân ái là cháu dâu lận đó."
Lệ Chi Chi nũng nịnh nói:
"Thế mới thấy Nguyệt Hy nhà ta vừa xinh đẹp, giỏi giang, lại có thanh mai trúc mã vừa ý. Nhất Hy Hy rồi đó nha." Nụ cười giả tạo cười lên khanh khách đó khiến cho người khác nhìn vào cũng biết là nịnh bợ.
Góc tiết lộ: Nguyệt Hy chung nhóm với nữ sinh Từ Châu Khiết.
Còn Hàn Lâm thì chung nhóm với bạn nữ tên Quách Hề Nhi.
- Thứ hai chào cờ-
Hiệu Trưởng ung dung nói với toàn thể trường:
"Vào sáng thứ 3 ngày mai, trường chúng ta sẽ tổ chức chuyến đi dã ngoại tụ họp toàn thể trường. Nhà trường sẽ điều động 12 xe đến để đi các em nhé. Mỗi khối sẽ có 4 xe tương ứng với 4 lớp. Các em vào sáng mai sẽ được giáo viên của mình dẫn dắt lấy vé và lên xe nhé. Chúc các em với chuyến đi vui vẻ vào ngày mai."
Một tiếng thở dài...
Mộng Đình đờ đẫn trong suy nghĩ 'Mình phải làm sao bây giờ, Huệ Di đâu có ở cùng lớp với mình. Chẳng ai đi cùng mình được hết. Chán chết mất thôi.' Cô cảm thấy rất đơn độc, cô chưa kết bạn được với ai trong lớp thì làm sao có thể hoà hợp nhanh chóng với lớp được chứ.
......................
- Tại lớp học-
Cô Băng Chủ Nhiệm căn dặn:
"Như các em đã nghe thầy hiệu trưởng nói đó. Ngày mai tất cả học sinh sẽ được vui chơi tham gia khám phá. Nhưng các em phải ghi chép chuyến đi này như thế nào để nộp cho nhà trường. Cũng như một bài trải nghiệm đầy thú vị thôi. Để tránh mất nhàm chán cô sẽ ghi tên 16 em ở hai dãy bên phải vào giấy và bỏ vào một chiếc hộp. Lớp chúng ta có tổng 32 em. Vậy nên cô sẽ cho 16 bạn phía bên trái này bốc tên trong hộp. Rồi bạn bốc sẽ cặp và ngồi chung ghế xe với bạn có tên để trải nghiệm và đoàn kết nhé. Các cặp phải đoàn kết với nhau ở trên xe rồi đến nơi cô sẽ chọn các cặp để làm nhóm. Các em nghe rõ chưa."
Cả lớp đồng thanh:
"Tụi em đã rõ thưa cô."
"Được rồi cô không nói nữa cô sẽ làm nhé. Các em chờ một chút." Cô nhẹ nhàng đáp học sinh.
Tiếng thở dài một lần nữa...
"Haizz"
Mộng Đình nói lên suy nghĩ trong lòng 'Dãy bên trái bốc thì là dãy bên kia. Sao mà nó chẳng có gì đặc sắc hết vậy trời.' Cô chẳng muốn đi chơi một chút nào hết. Đi chơi thì cũng chỉ một mình, chứ đâu được vui vẻ như mọi người.
Hàn Lâm dịu dàng nhìn Mộng Đình nói:
"Thì cậu cứ từ từ, rồi chờ được bốc thôi mà, có sao đâu cơ chứ. Vui lên đi!"
Mộng Đình nở nụ cười trên đôi môi hồng hào, khẽ đáp:
"Nghe cậu động viên mà tôi thấy cũng ổn hơn một chút rồi, hihi".
Trái tim bỗng...thình thịch..tại sao lại xuất hiện loại cảm giác này, trong đầu của Hàn Lâm mờ mịt, cảm giác này Lãnh Lâm nhà ta chưa hề có bao giờ. Trái tim cậu bỗng loạn nhịp vô cùng. Cậu liếc nhìn Mộng Đình trong giây lát.
Ad:Cái ánh mắt đó đích thị là yêu rồi!!!! Nhưng Tiểu Đình Đình thuộc về người ta mất rùi./Ngoài lề/
*Dãy bốc, chỗ đó có Tư Dực...
Cô Chủ nhiệm:
"Được rồi các em, dãy bên trái từng người của dãy này lên bốc nhé."
Mộng Đình trong lòng bồn chồn, cô không biết ai sẽ bốc trúng mình nữa. Cô thom thỏm nỗi lo, chăm chú nhìn từng người lên bốc.
Từng người, từng người lên bốc thì được cô giáo bảo ai bốc trúng được ai thì ghi lên bảng. Cứ trôi thêm một người, trôi thêm...Thì đến lượt của Trương Tư Dực.
Cô nhìn Tư Dực một cách rất ghét bỏ.
'Ha, cậu ta cũng biết lên bốc đấy chứ, chứ không phải chống cự ha.'
Đến lượt Trương Tư Dực bốc, anh thò tay vào hộp lấy ra một tờ giấy nhỏ và xem tên. Từng chữ trong hộp này khiến anh như giật thột, nhìn chằm chằm vào tờ giấy, đầu ong ong chẳng nghĩ được gì. Thầm nói một câu.
"Hạ Mộng Đình..!"
Gương mặt anh tái đi,chốc loát chẳng muốn làm điều gì nữa. Anh uể oải, lên bảng cầm phấn dùng tay ấn mạnh phấn đi lên từng chữ "Trương Tư Dực - Hạ Mộng Đình"
Đình Đình nhìn lên bảng và đọc thì mắt chữ A mồm chữ O. Cô không thể tin được cái tên đáng ghét đó lại bốc trúng mình. Hèn gì mặt anh ta tái đi hẳn còn làm ra hành động không đành lòng nữa. Ôi trời cô như sang chấn tâm lý tạm thời. Cô thầm nghĩ 'Rồi chuyến đi này sẽ về đâu bây giờ'. Cô hoàn toàn gục ngã. 'Nếu như là một ai đó khác thì cũng có thể cười rồi, nhưng chung nhóm với tên này thì vui ở đâu được nữa chứ.' Cô nhìn vào khoảng không, đơ ra.
Hàn Lâm thấy vậy liền hỏi:
"Cậu sao vậy?"
Mộng Đình gắng gượng nụ cười trên môi:
"Không có gì hết."
Hàn Lâm nhìn lên bảng rồi quay sang Mộng Đình nói tiếp:
"Trương Tư Dực bốc trúng tên cậu kìa, cậu thấy không?"
Mộng Đình *gật gật đầu*
...----------------...
Nguyệt Hy nhìn lên bảng thì thấy Tư Dực chung nhóm với Mộng Đình thì không đành lòng nói:
"Sao Tư Dực lại bốc trúng con nhỏ bần hèn kia chứ. Chẳng xứng đáng chút nào hết."
Lệ Chi Chi, người bạn thân của Nguyệt Hy lên tiếng:
"Thật tiếc ghê đó, Tư Dực mà bốc trúng cậu thì hay biết mấy, cậu là hợp với Tư Dực nhất mà."
Nguyệt Hy đắc ý nói với Lệ Chi:
"Dĩ nhiên rồi, bọn tớ là thanh mai trúc mã đó. Tớ thân với bà nội của Tư Dực lắm, tớ còn được bà gọi thân ái là cháu dâu lận đó."
Lệ Chi Chi nũng nịnh nói:
"Thế mới thấy Nguyệt Hy nhà ta vừa xinh đẹp, giỏi giang, lại có thanh mai trúc mã vừa ý. Nhất Hy Hy rồi đó nha." Nụ cười giả tạo cười lên khanh khách đó khiến cho người khác nhìn vào cũng biết là nịnh bợ.
Góc tiết lộ: Nguyệt Hy chung nhóm với nữ sinh Từ Châu Khiết.
Còn Hàn Lâm thì chung nhóm với bạn nữ tên Quách Hề Nhi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất