Bị Mắng Là Ngôi Sao Chổi Ư? Toàn Thôn Khóc Chít Chít Cầu Ta Dẫn Theo Làm Giàu
Chương 35: Nhớ Lại Chuyện Cũ
Ăn cơm xong, Thẩm Hạnh Hoa đi đến Thẩm gia.
Lý Tú Nương nhìn thấy cô nương trong thôn tới tìm Niệm tỷ nhi nhà mình thì vui vẻ hỏi: “Hạnh Hoa, sao lại tới đây?”
Thẩm Hạnh Hoa cười tủm tỉm nói: “Thím, cháu tới tìm Niệm Niệm”
“Tìm Niệm tỷ nhi à, Niệm tỷ nhi ở sân sau, cháu đi vào đi”
Thẩm Hạnh Hoa đáp lại, sau đó đi nhanh đến sân sau.
Thẩm Niệm vừa làm xong ba hộp keo lô hội, nghe được tiếng bước chân liền quay đầu lại: “Sao ngươi lại tới đây?”
“……” Thẩm Hạnh Hoa vốn đang muốn nói thịt rắn ăn rất ngon liền chuyển chủ đề: “Lúc nãy không phải đã nói rồi sao, ta tới mua keo lô hội”
“Tới thật đúng lúc” Thẩm Niệm ném một cái hộp tới.
Thẩm Hạnh Hoa vội đưa tay nhận lấy, chỉ là mặt nàng ấy đen lại: “Cẩn thận một chút chứ, nếu ném rơi trên mặt thì phải làm sao bây giờ?”
Nói xong cẩn thận cầm ở trong tay, mở ra ngửi một chút: “Còn rất thơm”
Thẩm Niệm xua tay: “Không sao”
Chờ đầu xuân còn có thể làm rất nhiều thứ đấy.
Tuy rằng nàng không có văn hóa nhưng không phải cái gì cũng không biết, ngược lại nàng còn biết rất nhiều thứ.
Không biết nghĩ tới cái gì, ánh mắt Thẩm Niệm đột nhiên trầm xuống, cả người phóng ra khí lạnh.
Thẩm Hạnh Hoa chờ mong hỏi: “Ý gì? Ngươi còn biết làm thứ tốt hơn sao?”
“Không có gì” Thẩm Niệm nghĩ đến một số việc, tâm trạng bị ảnh hưởng nên cũng không muốn nói nhiều, mở miệng nói: “Thời gian không còn sớm, ngươi về đi”
Thẩm Hạnh Hoa không nghĩ nhiều, đưa tiền xong liền về nhà.
Thẩm Niệm trở lại phòng sau đó nằm lên giường, đầu óc rối bời lộn xộn.
Rất nhiều hình ảnh nhanh chóng hiện lên.
“Vì sao lại phản bội căn cứ, phản bội dì Tần? Dì Tần không phải là chị gái ruột của ngươi sao, tại sao ngươi lại nhẫn tâm để một mình nàng đối mặt với cả đàn tang thi?”
“Vì sao?” Nữ nhân cho dù ở mạt thế nhưng vẫn xinh đẹp như cũ cười ra tiếng: “…… Ngươi hỏi ta vì sao ư? Ta cũng muốn hỏi vì sao!”
Nói ra câu cuối cùng, giọng điệu đột nhiên sắc bén, tràn ngập hận thù.
“Tần Uyển vì một nam nhân như vậy mà muốn chết, thật sự làm người phiền chán”
“Không phải nàng muốn đi theo nam nhân kia sao, ta thành toàn cho nàng thì có gì sai?”
“Từ sau khi nam nhân kia chết, nàng điên rồi, ở lại thế giới này chỉ là một khối thể xác, ngươi cho rằng nếu nàng không muốn chết thì sẽ trốn không thoát sao?”
Nói xong lời cuối, nữ nhân gục đầu xuống, đè nén sự đau đớn chợt lóe qua trong mắt.
Nhưng khi ngẩng đầu, lại khôi phục thành vẻ lạnh băng như ngày thường.
“Tần Uyển xem ngươi là con gái, mọi chuyện sắp xếp thỏa đáng, nhưng ở chỗ ta thì ngươi không phải là gì cả, ngươi muốn học những thứ vô dụng kia thì cứ học, không muốn học thì cũng tuỳ ngươi, sau này ngươi tự giải quyết cho tốt đi”
“…… Có thể sống sốt ở trong thế giới ăn người này không thì phải xem bản lĩnh của ngươi”
……
Thẩm Niệm nhớ tới chuyện cũ, tâm trạng của nàng đã bị ảnh hưởng, cho nên cả đêm không ngủ tốt.
Lúc thì mơ thấy dì Tần dịu dàng, lúc thì mơ thấy đàn tang thi dữ tợn ghê tởm kia, lúc thì lại mơ thấy nàng bị thú biến dị bắt được ném xuống không trung ……
Lý Tú Nương nhìn thấy cô nương trong thôn tới tìm Niệm tỷ nhi nhà mình thì vui vẻ hỏi: “Hạnh Hoa, sao lại tới đây?”
Thẩm Hạnh Hoa cười tủm tỉm nói: “Thím, cháu tới tìm Niệm Niệm”
“Tìm Niệm tỷ nhi à, Niệm tỷ nhi ở sân sau, cháu đi vào đi”
Thẩm Hạnh Hoa đáp lại, sau đó đi nhanh đến sân sau.
Thẩm Niệm vừa làm xong ba hộp keo lô hội, nghe được tiếng bước chân liền quay đầu lại: “Sao ngươi lại tới đây?”
“……” Thẩm Hạnh Hoa vốn đang muốn nói thịt rắn ăn rất ngon liền chuyển chủ đề: “Lúc nãy không phải đã nói rồi sao, ta tới mua keo lô hội”
“Tới thật đúng lúc” Thẩm Niệm ném một cái hộp tới.
Thẩm Hạnh Hoa vội đưa tay nhận lấy, chỉ là mặt nàng ấy đen lại: “Cẩn thận một chút chứ, nếu ném rơi trên mặt thì phải làm sao bây giờ?”
Nói xong cẩn thận cầm ở trong tay, mở ra ngửi một chút: “Còn rất thơm”
Thẩm Niệm xua tay: “Không sao”
Chờ đầu xuân còn có thể làm rất nhiều thứ đấy.
Tuy rằng nàng không có văn hóa nhưng không phải cái gì cũng không biết, ngược lại nàng còn biết rất nhiều thứ.
Không biết nghĩ tới cái gì, ánh mắt Thẩm Niệm đột nhiên trầm xuống, cả người phóng ra khí lạnh.
Thẩm Hạnh Hoa chờ mong hỏi: “Ý gì? Ngươi còn biết làm thứ tốt hơn sao?”
“Không có gì” Thẩm Niệm nghĩ đến một số việc, tâm trạng bị ảnh hưởng nên cũng không muốn nói nhiều, mở miệng nói: “Thời gian không còn sớm, ngươi về đi”
Thẩm Hạnh Hoa không nghĩ nhiều, đưa tiền xong liền về nhà.
Thẩm Niệm trở lại phòng sau đó nằm lên giường, đầu óc rối bời lộn xộn.
Rất nhiều hình ảnh nhanh chóng hiện lên.
“Vì sao lại phản bội căn cứ, phản bội dì Tần? Dì Tần không phải là chị gái ruột của ngươi sao, tại sao ngươi lại nhẫn tâm để một mình nàng đối mặt với cả đàn tang thi?”
“Vì sao?” Nữ nhân cho dù ở mạt thế nhưng vẫn xinh đẹp như cũ cười ra tiếng: “…… Ngươi hỏi ta vì sao ư? Ta cũng muốn hỏi vì sao!”
Nói ra câu cuối cùng, giọng điệu đột nhiên sắc bén, tràn ngập hận thù.
“Tần Uyển vì một nam nhân như vậy mà muốn chết, thật sự làm người phiền chán”
“Không phải nàng muốn đi theo nam nhân kia sao, ta thành toàn cho nàng thì có gì sai?”
“Từ sau khi nam nhân kia chết, nàng điên rồi, ở lại thế giới này chỉ là một khối thể xác, ngươi cho rằng nếu nàng không muốn chết thì sẽ trốn không thoát sao?”
Nói xong lời cuối, nữ nhân gục đầu xuống, đè nén sự đau đớn chợt lóe qua trong mắt.
Nhưng khi ngẩng đầu, lại khôi phục thành vẻ lạnh băng như ngày thường.
“Tần Uyển xem ngươi là con gái, mọi chuyện sắp xếp thỏa đáng, nhưng ở chỗ ta thì ngươi không phải là gì cả, ngươi muốn học những thứ vô dụng kia thì cứ học, không muốn học thì cũng tuỳ ngươi, sau này ngươi tự giải quyết cho tốt đi”
“…… Có thể sống sốt ở trong thế giới ăn người này không thì phải xem bản lĩnh của ngươi”
……
Thẩm Niệm nhớ tới chuyện cũ, tâm trạng của nàng đã bị ảnh hưởng, cho nên cả đêm không ngủ tốt.
Lúc thì mơ thấy dì Tần dịu dàng, lúc thì mơ thấy đàn tang thi dữ tợn ghê tởm kia, lúc thì lại mơ thấy nàng bị thú biến dị bắt được ném xuống không trung ……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất