Chương 164: Ngoại truyện 1 – Cầu hôn
Edit: Sa Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy quay lại với nhau chưa tới một tháng, còn chưa kịp công khai đã bị nhân dân cả nước phát hiện, cực kỳ oanh liệt, sức ảnh hưởng còn lớn hơn cả lần đầu tiên, bởi vì họ được lên chuyên mục thời sự của đài quốc gia.
Hôm đó là ngày 4 tháng 5, để chào mừng ngày Thanh niên, bản tin thời sự bảy giờ tối đã phát một đoạn phóng sự ngắn về thanh niên Trung Quốc, trong phóng sự có cả Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy, không biết là vô tình hay cố ý mà gương mặt của hai người hiện lên trên màn ảnh tới mấy giây. Có điều quần chúng ăn dưa nghĩ đây là trùng hợp, đài quốc gia luôn luôn nghiêm túc, hơn nữa lại còn là bản tin thời sự, không liên quan gì tới tin tức giải trí cả, cho nên đây chỉ là sự vô tình mang tính chấn động mà thôi.
Đây không phải là lần đầu tiên Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy lên chương trình nghiêm túc của đài quốc gia, cũng không phải là nghệ sĩ đầu tiên xuất hiện trên bản tin thời sự đài quốc gia nhưng không lấy thân phận là nghệ sĩ mà là “cư dân thành phố”, “cư dân mạng”, “người đi đường”, hiện tại có thêm hai “thanh niên bình thường” Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy gia nhập khiến đội ngũ “vô tình lên ti vi” càng thêm lớn mạnh.
Tuy người xem thời sự chủ yếu là trung niên trở lên nhưng cũng có một bộ phận người trẻ tuổi thích xem thời sự, Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy lại là hai gương mặt có độ đại chúng cao, cho dù hình ảnh không dừng lại mấy giây mà chỉ lướt ngang qua thì cũng có thể bị khán giả phát hiện. Do đó, bản tin thời sự còn chưa kết thúc thì trên mạng đã có người đăng tin, một hai tiếng sau thì có luôn cả hình ảnh lẫn đoạn clip được cắt ra từ bản tin.
Có đầy đủ nhân chứng, vật chứng, không thể phủ nhận.
Người trong cuộc rất sửng sốt, đài quốc gia khác với những đài truyền hình khác, đừng nói là người trong tổ tin tức không nhận ra họ, cho dù nhân viên hậu kỳ nhận ra thì cũng sẽ làm như không thấy, đài quốc gia mà, sợ ai chứ?
Hậu quả của việc bị đại ca “coi trọng” là người trong cuộc vẫn chưa hay biết gì thì Thiệu Uyên Minh đã cấp tốc gọi điện để xác nhận.
Thiệu Uyên Minh chẳng mấy ngạc nhiên về việc hai người họ quay lại với nhau, anh ta quá rõ nghệ sĩ nhà mình đã làm những gì trong thời gian qua, có điều anh ta không biết Ngôn Sơ Âm mới là người “có bệnh” nên luôn cho rằng chắc chắn là nghệ sĩ nhà mình bị thối não nên mới có thể dùng phương thức đó để níu kéo bạn gái. Sau đó Thiệu Uyên Minh lại nghĩ có khi nhờ thấy A Thụy ngớ ngẩn quá mà Ngôn Sơ Âm thu nhận cậu chàng cũng nên, vì dẫu sao cuộc đời này A Thụy đã nhận định sẽ chỉ yêu một mình Âm Âm, nếu Âm Âm bỏ lỡ A Thụy thì chỉ sợ sẽ không tìm được ai yêu cô bằng anh. Phụ nữ mà, suy cho cùng cũng là động vật cảm tính.
So với việc hai người tái hợp, Thiệu Uyên Minh bất ngờ về phương thức bị lộ của họ hơn, anh ta phục sát đất: “Anh bảo này, rốt cuộc hai đứa có vận số gì thế?”
Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy không hẹn mà cùng nhớ lại lần đầu tiên họ bị phát hiện hẹn hò, quả thật lần này còn bùng nổ hơn cả lần đó.
Quần chúng ăn dưa rất thích hóng hớt chuyện này, tuy fan cp nhiều lần chúc hai người có hạnh phúc riêng sau khi chia tay nhưng lúc còn sống vẫn có thể thấy họ trở lại bên nhau là chuyện rất đáng vui mừng.
Về scandal của Thẩm Gia Thụy và Mộc Phỉ, vào khoảng thời gian trước, cư dân mạng đã phát hiện Mộc Phỉ và Ninh Sâm thân mật đi du lịch cùng nhau, cũng giải thích rõ Mộc Phỉ đã có bạn trai, cô ấy và Thẩm Gia Thụy không phải gặp riêng, có ảnh chứng minh đó là hoạt động tập thể, những tin tức họ mập mờ đều do truyền thông bịa đặt.
Lần này Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy tái hợp lần nữa, không có ai nhắc tới Mộc Phỉ, trên mạng đều là trêu chọc và chúc mừng, thảo luận tin tức xong thì lại đi mỉa mai phóng viên giải trí, hai lần hẹn hò đều không phải do phóng viên phát hiện, đúng là đám vô dụng, ngay cả đài quốc gia còn làm bản tin giải trí giỏi hơn họ!
Tóm lại, bất kể thế nào, tin tức bùng nổ là sự thật, cộng thêm việc phương thức bị phát hiện quá đặc biệt nên Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy liên tục lên hotsearch suốt nửa tháng, hiện tại trừ vùng sâu vùng xa không có internet thì hầu như không ai không biết tin tức họ tái hợp.
Quan hệ bị phát hiện dẫn đến phụ huynh quan tâm, lần ngày ngoài ông bà Ngôn còn có cả bố mẹ Thẩm Gia Thụy.
Hôm nay, Thẩm Gia Thụy đột nhiên nói với Ngôn Sơ Âm: “Mẹ anh sắp về nước.”
“Sao thế, họp hả?” Ngôn Sơ Âm nhớ hôm trước Lâm Tâm Tâm nói tổng công ty của họ sắp mở đại hội, các quản lý cấp cao khu vực nước ngoài cũng sẽ về tham gia, Lâm Tâm Tâm còn nói để chuẩn bị cho đại hội này mà nhân viên phải liên tục tăng ca. Vì vậy khi nghe mẹ Thẩm Gia Thụy về nước, Ngôn Sơ Âm không ngạc nhiên mà còn rất ân cần bày tỏ: “Vậy mấy hôm đó anh đi theo chơi với cô.”
Thẩm Gia Thụy bĩu môi: “Anh rảnh nhưng chưa chắc mẹ anh đã rảnh, muốn gặp mặt còn phải hẹn trước cơ.”
Nghe giọng điệu ấm ức của anh, Ngôn Sơ Âm đặt sách xuống, sau một hồi an ủi thì bất ngờ nhận được “lời mời”.
“Mẹ anh muốn ăn với em bữa cơm, hỏi bao giờ em có thời gian để mẹ sắp xếp.”
Ngôn Sơ Âm bèn hỏi lại trong nỗi kinh ngạc: “Bao giờ mẹ anh về?”
“Tháng sau.”
Cho nên hẹn trước một tháng chỉ để ăn bữa cơm? Trịnh trọng thế này làm Ngôn Sơ Âm cứ tưởng mình là nhân vật máu mặt, đáng tiếc Thẩm Gia Thụy lại nhấn mạnh hết lần này tới lần khác là mẹ anh chỉ muốn cùng ăn bữa cơm đạm bạc với họ thôi.
Tuy bất ngờ nhưng Ngôn Sơ Âm không thấy khó hiểu, cô là bạn gái của Thẩm Gia Thụy, hiếm lắm mẹ anh mới về nước một lần, bà muốn gặp cô là bình thường.
Người lớn ngỏ lời mời, tất nhiên Ngôn Sơ Âm không thể từ chối, vì vậy thoải mái đồng ý: “Em lúc nào cũng được, thời gian này không bận lắm.”
Ngày thứ hai bà Thẩm về nước liền hẹn gặp họ.
Người chịu trách nhiệm liên lạc vẫn là Thẩm Gia Thụy, trước đó, Ngôn Sơ Âm và mẹ anh hoàn toàn không liên lạc với nhau. Thấy Thẩm Gia Thụy lái xe vào một căn biệt thự, Ngôn Sơ Âm ngơ ngác: “Ở đây… không có nhà hàng ư?”
“À, anh quên nói, mẹ anh không quen ăn ngoài nên hẹn gặp ở nhà.”
Ngôn Sơ Âm nheo mắt, hoài nghi nhìn Thẩm Gia Thụy: “Ồ, thế à? Bây giờ anh mới nhớ ra thói quen của mẹ anh?”
Thẩm Gia Thụy thản nhiên gật đầu.
Xe từ từ dừng lại, lập tức có người tiến lên đón họ, Ngôn Sơ Âm bèn nuốt lời muốn nói xuống, tới cũng tới rồi, bây giờ không phải lúc so đo.
Thật ra nếu ngay từ đầu Thẩm Gia Thụy nói địa điểm ăn cơm là nhà họ thì Ngôn Sơ Âm cũng sẽ không từ chối. Vẫn là ý kiến đó, tùy theo người lớn quyết định, mẹ anh sắp xếp như vậy suy cho cùng cũng chỉ muốn làm cô vui lòng mà thôi. Ngôn Sơ Âm không đến mức không phân biệt được phải trái.
Vấn đề là Ngôn Sơ Âm không chuẩn bị gì hết, tới nhà thì ít nhất cũng phải có quà chứ, hơn nữa mẹ anh sẽ nói gì với họ? Cũng nên trao đổi ý kiến trước chứ!
Ngôn Sơ Âm thấp thỏm đi theo Thẩm Gia Thụy vào nhà, sau đó nhanh chóng phát hiện cô chỉ lo hão, bà Thẩm – người phụ nữ mạnh mẽ – vô cùng súc tích, không hề nói lời thừa thãi nào, ngồi xuống chỉ nói với Ngôn Sơ Âm hai câu.
“Lúc bố cô còn sống thường nhắc tới cháu lắm, bây giờ hai đứa ở bên nhau cũng coi như hoàn thành tâm nguyện của ông.”
Ngôn Sơ Âm chưa kịp đáp lời thì bà lại hỏi: “Bố mẹ cháu có ở đây không? Nếu có thời gian cô sẽ đến thăm gia đình.”
Thẩm Gia Thụy trả lời: “Cô chú đang ở quê, mẹ có đủ thời gian không?”
Bà Thẩm nhíu cặp chân mày xinh đẹp: “Xa quá, phải mất ít nhất hai ngày.”
“Thế đợi khi nào mẹ rảnh rang vậy, cô chú sẽ thông cảm thôi.”
“Cũng được, một thời gian ngắn nữa bố và ông nội con sẽ về nước, tới khi đó để hai người họ đi vậy.” Bà Thẩm dặn dò con trai: “Xin lỗi bố mẹ Âm Âm thay mẹ nhé.”
Hai mẹ con kẻ hát người bè, quyết định chuyện hai gia đình gặp mặt, toàn bộ quá trình Ngôn Sơ Âm không hề có cơ hội xen vào khiến cô không khỏi hoài nghi hai mẹ con đã luyện tập trước.
Đây là đang ép hôn đấy ư?
Cuối cùng, Ngôn Sơ Âm ôm quà của bà Thẩm tặng cô ra khỏi biệt thự, câu mà cô nói dài nhất là “Cháu chào cô ạ” và “Thưa cô, cháu về”, không phải là bà Thẩm lạnh lùng cao ngạo mà là làm giám đốc không dễ, trong bữa cơm bà liên tục nhận điện thoại, câu gì lược bỏ được thì lược bỏ sạch sẽ.
Lần đầu tiên gặp mẹ của bạn trai, ngoài việc hơi bị lấn át trước thần thái quá mức mạnh mẽ của bà ra thì Ngôn Sơ Âm tương đối hài lòng, đầu hiện lên suy nghĩ: Bà Thẩm bận thế thì chắc là không có thời gian diễn tuồng mẹ chồng nàng dâu đâu. Coi bộ không tệ, Ngôn Sơ Âm tạm thời thoát khỏi áp lực của gia đình chồng, lên xe liền mở quà của bà Thẩm ra xem. Hộp đựng quà trông rất sang trọng, trên hộp không có logo, Ngôn Sơ Âm đoán có thể là đồ trang điểm, nước hoa hoặc khăn lụa, cũng có thể là vòng tay, những nhãn hiệu quốc tế lớn đều có dịch vụ làm theo yêu cầu để thỏa mãn tất cả nhu cầu của khách hàng, có lẽ là bà Thẩm không thích in logo.
Lúc tặng cho cô, trông bà Thẩm rất tùy ý, tựa như bất chợt nổi hứng tặng, hơn nữa lại có Thẩm Gia Thụy ngồi bên cạnh nhìn chằm chặp nên Ngôn Sơ Âm bèn nhận lấy, bây giờ mở ra mới biết đó là chiếc vòng ngọc phỉ thúy rất đẹp.
Ngôn Sơ Âm cảm khái bà Thẩm quá hào phóng, chỉ là quà gặp mặt mà cũng quý trọng nhường này, cô không rành về phỉ thúy lắm nhưng nhìn cũng biết chiếc vòng này phải có giá tới sáu chữ số. Cô nên đáp lại bằng món quà gì đây?
Trong lúc Ngôn Sơ Âm đau đầu, Thẩm Gia Thụy lơ đãng nhìn qua, ngạc nhiên nói: “Mẹ anh tặng em cái này?”
“Anh biết nó à?”
Thẩm Gia Thụy gật đầu, chiếc vòng này quá quen thuộc với anh: “Nghe nói là bà ngoại để lại cho mẹ, truyền nữ không truyền nam.”
Ngôn Sơ Âm sửng sốt, vội vàng cất vòng tay lại, nói với Thẩm Gia Thụy: “Bao giờ rảnh anh trả lại giúp em nhé, quý quá…”
Mãi đến khi bà Thẩm công tác xong bay ra nước ngoài, Thẩm Gia Thụy vẫn chưa lấy lại vòng tay, Ngôn Sơ Âm giữ đồ gia truyền nhà người ta, nghĩ phải chờ đến khi bố anh về nước là lại phát sầu. Cô có chậm lụt hơn nữa thì cũng hiểu ra ý của gia đình anh, quả thật chả khác nào ép mua buộc bán.
Không phải Ngôn Sơ Âm không muốn kết hôn, họ dây dưa tới bây giờ, kết hôn hay không có gì khác nhau? Nhưng lần này Thẩm Gia Thụy nhảy cóc hơi nhiều, còn chưa cầu hôn mà đã ra mắt gia đình rồi.
Ngôn Sơ Âm càng nghĩ càng thấy không vui, tìm bạn than thở thì bạn bè cũng chẳng đứng về phía cô.
Lâm Tâm Tâm bận như chó mà vẫn rút thời gian ra mắng Ngôn Sơ Âm, đại ý là Thẩm Gia Thụy đã từng cầu hôn rồi, là tự cô không biết quý trọng, hiện tại không có tư cách để oán trách.
Ngôn Sơ Âm nghe xong càng sầu, không phải vì “tự làm tự chịu” mà là nghi ngờ Thẩm Gia Thụy ghim thù.
Triệu Tử Phi giật dây: “Hay là cậu cầu hôn coi sao? Đâu có quy định chỉ đàn ông mới được cầu hôn đâu, cậu cầu hôn, cậu sẽ chiếm được địa vị, sau này ở nhà thầy Thẩm sẽ làm trâu làm ngựa cho cậu, cái gì cũng nghe theo cậu.”
Ngôn Sơ Âm nhìn vị trai thẳng 24k vàng ròng, châm chọc: “Ồ, hóa ra đàn ông các cậu cầu hôn là vì muốn tìm bảo mẫu để làm trâu làm ngựa?”
Vì vậy, mấy ngày nay Ngôn Sơ Âm luôn suy tư một vấn đề: dựa trên điều kiện tiên quyết là không có ai biết, phải làm sao để cầu hôn Thẩm Gia Thụy?
Ngôn Sơ Âm còn chưa nghĩ ra phương án thích hợp thì Thẩm Gia Thụy đã kéo cô đi quay MV.
Đầu năm nay Thẩm Gia Thụy phát hành album mới, toàn bộ đều không có MV, hiển nhiên là chờ Ngôn Sơ Âm quay cho anh. Sau khi tái hợp, Thẩm Gia Thụy vu vơ đề cập một lần, Ngôn Sơ Âm không từ chối, vậy là bị anh kéo đi.
Vé máy bay là Thẩm Gia Thụy đặt, họ đi quay ở một hòn đảo nhỏ. Thẩm Gia Thụy biết lịch trình làm việc của Ngôn Sơ Âm nên tất nhiên biết rõ bốn năm ngày sau cô không bận gì, vì vậy còn không thèm hỏi ý Ngôn Sơ Âm, cô vừa ghi hình xong là bị anh lôi ra sân bay để đáp chuyến bay buổi tối, đến hành lý cũng được anh thu xếp xong xuôi.
Lên máy bay, Ngôn Sơ Âm mới hồi thần, nhìn gương mặt điềm nhiên như không của Thẩm Gia Thụy ở bên cạnh, lòng thầm cảm thán anh to gan hơn nhiều rồi, còn tự quyết định mà không hỏi ý ai cơ đấy.
Có điều dẫu sao cũng là bạn trai mà cô chủ động theo đuổi, Thẩm Gia Thụy lại sắp xếp theo lịch trình của cô, không làm ảnh hưởng tới công việc, do đó Ngôn Sơ Âm tha thứ cho việc anh tiền trảm hậu tấu, sáng sớm hôm sau tràn đầy sức sống bắt đầu quay.
Nắng hạ soi chiếu khắp mặt biển, trời không một áng mây, họ quay ở hòn đảo tư nhân vắng lặng, bờ cát trắng mịn màng, vô cùng êm ái.
Cặp tình nhân yêu nhau cuồng nhiệt vui đùa trên bờ biển không có ai quấy rầy, nếu bỏ qua ekip ở cách đó không xa thì hình ảnh này rất đẹp, có thể so sánh với phim thần tượng.
Những cảnh có yêu cầu cao về diễn xuất đã được quay xong vào hai ngày đầu, hiện tại đạo diễn yêu cầu nam nữ chính ngọt ngào với nhau, chỉ cần diễn ra cảm giác tình nồng ý đượm là được, điều này thì quá là dễ dàng đối với Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy, chỉ là như bình thường trước ống kính thôi mà, quá đơn giản.
Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy đang vui đùa thì chợt nghe tiếng động cơ mạnh, còn lớn hơn bất cứ tiếng máy móc đang hoạt động, càng ngày càng gần, bỗng nhiên, trên bầu trời xuất hiện một chiếc trực thăng. Chỉ chốc lát sau, chiếc trực thăng hạ xuống thấp, bay quanh quẩn trên đầu họ.
“Xảy ra chuyện gì thế?” Ngôn Sơ Âm hỏi Thẩm Gia Thụy, đây là nơi anh liên hệ, người ngoài sẽ không thể tùy tiện xông tới đảo tư nhân.
Thẩm Gia Thụy không trả lời, chiếc trực thăng mở cửa, chùm bong bóng nhẹ nhàng trượt ra ngoài, trên sợi dây như cột thứ gì đó, chùm bong bóng chầm chầm rơi xuống, những cánh hoa rơi lả tả hệt mưa hoa.
Ngôn Sơ Âm ngẩng đầu lên, thấy trên chùm bong bóng có chữ gì đó, cô chưa kịp đọc thì Thẩm Gia Thụy đã nắm lấy sợi dây, tháo hộp trang sức được treo trên đó ra, mở nắp, chiếc nhẫn kim cương lấp lánh dưới ánh nắng.
“Lấy anh nhé?” Thẩm Gia Thụy quỳ một chân xuống trước mặt cô.
Ngôn Sơ Âm che miệng, các nhân viên vẫn đang tiếp tục làm việc khiến cô không rõ đây là quay MV hay cầu hôn thật.
“Đồng ý đi! Đồng ý đi!” Có người lục tục xuống trực thăng, một người ôm bó hoa tươi, cười toe toét đứng sau Thẩm Gia Thụy.
“Vâng.”
Hôn lễ của Thẩm Gia Thụy và Ngôn Sơ Âm được giới truyền thông xưng tụng là “hôn lễ thế kỷ”, được tổ chức ở hòn đảo tư nhân nhỏ với số tiền khổng lồ, phóng viên không thể nào tới đó nhưng chỉ cần vài tấm ảnh được quan khách tham gia lễ cưới đăng lên mạng là cũng đủ khiến giới truyền thông thảng thốt bởi sự xa hoa dẫu họ đã gặp rất nhiều trường hợp sang trọng.
MV được phát hành sau khi tổ chức hôn lễ, xem xong đoạn cầu hôn của Thẩm Gia Thụy, cư dân mạng đồng loạt quỳ xuống bái phục, tình tiết kết hôn trong MV thì xem nhiều rồi nhưng chưa thấy ai lấy cớ quay MV để cầu hôn, quay xong lại còn phát hành. Vua Giấm đúng là chàng trai vàng trong làng lãng mạn!
Hôm đó là ngày 4 tháng 5, để chào mừng ngày Thanh niên, bản tin thời sự bảy giờ tối đã phát một đoạn phóng sự ngắn về thanh niên Trung Quốc, trong phóng sự có cả Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy, không biết là vô tình hay cố ý mà gương mặt của hai người hiện lên trên màn ảnh tới mấy giây. Có điều quần chúng ăn dưa nghĩ đây là trùng hợp, đài quốc gia luôn luôn nghiêm túc, hơn nữa lại còn là bản tin thời sự, không liên quan gì tới tin tức giải trí cả, cho nên đây chỉ là sự vô tình mang tính chấn động mà thôi.
Đây không phải là lần đầu tiên Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy lên chương trình nghiêm túc của đài quốc gia, cũng không phải là nghệ sĩ đầu tiên xuất hiện trên bản tin thời sự đài quốc gia nhưng không lấy thân phận là nghệ sĩ mà là “cư dân thành phố”, “cư dân mạng”, “người đi đường”, hiện tại có thêm hai “thanh niên bình thường” Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy gia nhập khiến đội ngũ “vô tình lên ti vi” càng thêm lớn mạnh.
Tuy người xem thời sự chủ yếu là trung niên trở lên nhưng cũng có một bộ phận người trẻ tuổi thích xem thời sự, Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy lại là hai gương mặt có độ đại chúng cao, cho dù hình ảnh không dừng lại mấy giây mà chỉ lướt ngang qua thì cũng có thể bị khán giả phát hiện. Do đó, bản tin thời sự còn chưa kết thúc thì trên mạng đã có người đăng tin, một hai tiếng sau thì có luôn cả hình ảnh lẫn đoạn clip được cắt ra từ bản tin.
Có đầy đủ nhân chứng, vật chứng, không thể phủ nhận.
Người trong cuộc rất sửng sốt, đài quốc gia khác với những đài truyền hình khác, đừng nói là người trong tổ tin tức không nhận ra họ, cho dù nhân viên hậu kỳ nhận ra thì cũng sẽ làm như không thấy, đài quốc gia mà, sợ ai chứ?
Hậu quả của việc bị đại ca “coi trọng” là người trong cuộc vẫn chưa hay biết gì thì Thiệu Uyên Minh đã cấp tốc gọi điện để xác nhận.
Thiệu Uyên Minh chẳng mấy ngạc nhiên về việc hai người họ quay lại với nhau, anh ta quá rõ nghệ sĩ nhà mình đã làm những gì trong thời gian qua, có điều anh ta không biết Ngôn Sơ Âm mới là người “có bệnh” nên luôn cho rằng chắc chắn là nghệ sĩ nhà mình bị thối não nên mới có thể dùng phương thức đó để níu kéo bạn gái. Sau đó Thiệu Uyên Minh lại nghĩ có khi nhờ thấy A Thụy ngớ ngẩn quá mà Ngôn Sơ Âm thu nhận cậu chàng cũng nên, vì dẫu sao cuộc đời này A Thụy đã nhận định sẽ chỉ yêu một mình Âm Âm, nếu Âm Âm bỏ lỡ A Thụy thì chỉ sợ sẽ không tìm được ai yêu cô bằng anh. Phụ nữ mà, suy cho cùng cũng là động vật cảm tính.
So với việc hai người tái hợp, Thiệu Uyên Minh bất ngờ về phương thức bị lộ của họ hơn, anh ta phục sát đất: “Anh bảo này, rốt cuộc hai đứa có vận số gì thế?”
Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy không hẹn mà cùng nhớ lại lần đầu tiên họ bị phát hiện hẹn hò, quả thật lần này còn bùng nổ hơn cả lần đó.
Quần chúng ăn dưa rất thích hóng hớt chuyện này, tuy fan cp nhiều lần chúc hai người có hạnh phúc riêng sau khi chia tay nhưng lúc còn sống vẫn có thể thấy họ trở lại bên nhau là chuyện rất đáng vui mừng.
Về scandal của Thẩm Gia Thụy và Mộc Phỉ, vào khoảng thời gian trước, cư dân mạng đã phát hiện Mộc Phỉ và Ninh Sâm thân mật đi du lịch cùng nhau, cũng giải thích rõ Mộc Phỉ đã có bạn trai, cô ấy và Thẩm Gia Thụy không phải gặp riêng, có ảnh chứng minh đó là hoạt động tập thể, những tin tức họ mập mờ đều do truyền thông bịa đặt.
Lần này Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy tái hợp lần nữa, không có ai nhắc tới Mộc Phỉ, trên mạng đều là trêu chọc và chúc mừng, thảo luận tin tức xong thì lại đi mỉa mai phóng viên giải trí, hai lần hẹn hò đều không phải do phóng viên phát hiện, đúng là đám vô dụng, ngay cả đài quốc gia còn làm bản tin giải trí giỏi hơn họ!
Tóm lại, bất kể thế nào, tin tức bùng nổ là sự thật, cộng thêm việc phương thức bị phát hiện quá đặc biệt nên Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy liên tục lên hotsearch suốt nửa tháng, hiện tại trừ vùng sâu vùng xa không có internet thì hầu như không ai không biết tin tức họ tái hợp.
Quan hệ bị phát hiện dẫn đến phụ huynh quan tâm, lần ngày ngoài ông bà Ngôn còn có cả bố mẹ Thẩm Gia Thụy.
Hôm nay, Thẩm Gia Thụy đột nhiên nói với Ngôn Sơ Âm: “Mẹ anh sắp về nước.”
“Sao thế, họp hả?” Ngôn Sơ Âm nhớ hôm trước Lâm Tâm Tâm nói tổng công ty của họ sắp mở đại hội, các quản lý cấp cao khu vực nước ngoài cũng sẽ về tham gia, Lâm Tâm Tâm còn nói để chuẩn bị cho đại hội này mà nhân viên phải liên tục tăng ca. Vì vậy khi nghe mẹ Thẩm Gia Thụy về nước, Ngôn Sơ Âm không ngạc nhiên mà còn rất ân cần bày tỏ: “Vậy mấy hôm đó anh đi theo chơi với cô.”
Thẩm Gia Thụy bĩu môi: “Anh rảnh nhưng chưa chắc mẹ anh đã rảnh, muốn gặp mặt còn phải hẹn trước cơ.”
Nghe giọng điệu ấm ức của anh, Ngôn Sơ Âm đặt sách xuống, sau một hồi an ủi thì bất ngờ nhận được “lời mời”.
“Mẹ anh muốn ăn với em bữa cơm, hỏi bao giờ em có thời gian để mẹ sắp xếp.”
Ngôn Sơ Âm bèn hỏi lại trong nỗi kinh ngạc: “Bao giờ mẹ anh về?”
“Tháng sau.”
Cho nên hẹn trước một tháng chỉ để ăn bữa cơm? Trịnh trọng thế này làm Ngôn Sơ Âm cứ tưởng mình là nhân vật máu mặt, đáng tiếc Thẩm Gia Thụy lại nhấn mạnh hết lần này tới lần khác là mẹ anh chỉ muốn cùng ăn bữa cơm đạm bạc với họ thôi.
Tuy bất ngờ nhưng Ngôn Sơ Âm không thấy khó hiểu, cô là bạn gái của Thẩm Gia Thụy, hiếm lắm mẹ anh mới về nước một lần, bà muốn gặp cô là bình thường.
Người lớn ngỏ lời mời, tất nhiên Ngôn Sơ Âm không thể từ chối, vì vậy thoải mái đồng ý: “Em lúc nào cũng được, thời gian này không bận lắm.”
Ngày thứ hai bà Thẩm về nước liền hẹn gặp họ.
Người chịu trách nhiệm liên lạc vẫn là Thẩm Gia Thụy, trước đó, Ngôn Sơ Âm và mẹ anh hoàn toàn không liên lạc với nhau. Thấy Thẩm Gia Thụy lái xe vào một căn biệt thự, Ngôn Sơ Âm ngơ ngác: “Ở đây… không có nhà hàng ư?”
“À, anh quên nói, mẹ anh không quen ăn ngoài nên hẹn gặp ở nhà.”
Ngôn Sơ Âm nheo mắt, hoài nghi nhìn Thẩm Gia Thụy: “Ồ, thế à? Bây giờ anh mới nhớ ra thói quen của mẹ anh?”
Thẩm Gia Thụy thản nhiên gật đầu.
Xe từ từ dừng lại, lập tức có người tiến lên đón họ, Ngôn Sơ Âm bèn nuốt lời muốn nói xuống, tới cũng tới rồi, bây giờ không phải lúc so đo.
Thật ra nếu ngay từ đầu Thẩm Gia Thụy nói địa điểm ăn cơm là nhà họ thì Ngôn Sơ Âm cũng sẽ không từ chối. Vẫn là ý kiến đó, tùy theo người lớn quyết định, mẹ anh sắp xếp như vậy suy cho cùng cũng chỉ muốn làm cô vui lòng mà thôi. Ngôn Sơ Âm không đến mức không phân biệt được phải trái.
Vấn đề là Ngôn Sơ Âm không chuẩn bị gì hết, tới nhà thì ít nhất cũng phải có quà chứ, hơn nữa mẹ anh sẽ nói gì với họ? Cũng nên trao đổi ý kiến trước chứ!
Ngôn Sơ Âm thấp thỏm đi theo Thẩm Gia Thụy vào nhà, sau đó nhanh chóng phát hiện cô chỉ lo hão, bà Thẩm – người phụ nữ mạnh mẽ – vô cùng súc tích, không hề nói lời thừa thãi nào, ngồi xuống chỉ nói với Ngôn Sơ Âm hai câu.
“Lúc bố cô còn sống thường nhắc tới cháu lắm, bây giờ hai đứa ở bên nhau cũng coi như hoàn thành tâm nguyện của ông.”
Ngôn Sơ Âm chưa kịp đáp lời thì bà lại hỏi: “Bố mẹ cháu có ở đây không? Nếu có thời gian cô sẽ đến thăm gia đình.”
Thẩm Gia Thụy trả lời: “Cô chú đang ở quê, mẹ có đủ thời gian không?”
Bà Thẩm nhíu cặp chân mày xinh đẹp: “Xa quá, phải mất ít nhất hai ngày.”
“Thế đợi khi nào mẹ rảnh rang vậy, cô chú sẽ thông cảm thôi.”
“Cũng được, một thời gian ngắn nữa bố và ông nội con sẽ về nước, tới khi đó để hai người họ đi vậy.” Bà Thẩm dặn dò con trai: “Xin lỗi bố mẹ Âm Âm thay mẹ nhé.”
Hai mẹ con kẻ hát người bè, quyết định chuyện hai gia đình gặp mặt, toàn bộ quá trình Ngôn Sơ Âm không hề có cơ hội xen vào khiến cô không khỏi hoài nghi hai mẹ con đã luyện tập trước.
Đây là đang ép hôn đấy ư?
Cuối cùng, Ngôn Sơ Âm ôm quà của bà Thẩm tặng cô ra khỏi biệt thự, câu mà cô nói dài nhất là “Cháu chào cô ạ” và “Thưa cô, cháu về”, không phải là bà Thẩm lạnh lùng cao ngạo mà là làm giám đốc không dễ, trong bữa cơm bà liên tục nhận điện thoại, câu gì lược bỏ được thì lược bỏ sạch sẽ.
Lần đầu tiên gặp mẹ của bạn trai, ngoài việc hơi bị lấn át trước thần thái quá mức mạnh mẽ của bà ra thì Ngôn Sơ Âm tương đối hài lòng, đầu hiện lên suy nghĩ: Bà Thẩm bận thế thì chắc là không có thời gian diễn tuồng mẹ chồng nàng dâu đâu. Coi bộ không tệ, Ngôn Sơ Âm tạm thời thoát khỏi áp lực của gia đình chồng, lên xe liền mở quà của bà Thẩm ra xem. Hộp đựng quà trông rất sang trọng, trên hộp không có logo, Ngôn Sơ Âm đoán có thể là đồ trang điểm, nước hoa hoặc khăn lụa, cũng có thể là vòng tay, những nhãn hiệu quốc tế lớn đều có dịch vụ làm theo yêu cầu để thỏa mãn tất cả nhu cầu của khách hàng, có lẽ là bà Thẩm không thích in logo.
Lúc tặng cho cô, trông bà Thẩm rất tùy ý, tựa như bất chợt nổi hứng tặng, hơn nữa lại có Thẩm Gia Thụy ngồi bên cạnh nhìn chằm chặp nên Ngôn Sơ Âm bèn nhận lấy, bây giờ mở ra mới biết đó là chiếc vòng ngọc phỉ thúy rất đẹp.
Ngôn Sơ Âm cảm khái bà Thẩm quá hào phóng, chỉ là quà gặp mặt mà cũng quý trọng nhường này, cô không rành về phỉ thúy lắm nhưng nhìn cũng biết chiếc vòng này phải có giá tới sáu chữ số. Cô nên đáp lại bằng món quà gì đây?
Trong lúc Ngôn Sơ Âm đau đầu, Thẩm Gia Thụy lơ đãng nhìn qua, ngạc nhiên nói: “Mẹ anh tặng em cái này?”
“Anh biết nó à?”
Thẩm Gia Thụy gật đầu, chiếc vòng này quá quen thuộc với anh: “Nghe nói là bà ngoại để lại cho mẹ, truyền nữ không truyền nam.”
Ngôn Sơ Âm sửng sốt, vội vàng cất vòng tay lại, nói với Thẩm Gia Thụy: “Bao giờ rảnh anh trả lại giúp em nhé, quý quá…”
Mãi đến khi bà Thẩm công tác xong bay ra nước ngoài, Thẩm Gia Thụy vẫn chưa lấy lại vòng tay, Ngôn Sơ Âm giữ đồ gia truyền nhà người ta, nghĩ phải chờ đến khi bố anh về nước là lại phát sầu. Cô có chậm lụt hơn nữa thì cũng hiểu ra ý của gia đình anh, quả thật chả khác nào ép mua buộc bán.
Không phải Ngôn Sơ Âm không muốn kết hôn, họ dây dưa tới bây giờ, kết hôn hay không có gì khác nhau? Nhưng lần này Thẩm Gia Thụy nhảy cóc hơi nhiều, còn chưa cầu hôn mà đã ra mắt gia đình rồi.
Ngôn Sơ Âm càng nghĩ càng thấy không vui, tìm bạn than thở thì bạn bè cũng chẳng đứng về phía cô.
Lâm Tâm Tâm bận như chó mà vẫn rút thời gian ra mắng Ngôn Sơ Âm, đại ý là Thẩm Gia Thụy đã từng cầu hôn rồi, là tự cô không biết quý trọng, hiện tại không có tư cách để oán trách.
Ngôn Sơ Âm nghe xong càng sầu, không phải vì “tự làm tự chịu” mà là nghi ngờ Thẩm Gia Thụy ghim thù.
Triệu Tử Phi giật dây: “Hay là cậu cầu hôn coi sao? Đâu có quy định chỉ đàn ông mới được cầu hôn đâu, cậu cầu hôn, cậu sẽ chiếm được địa vị, sau này ở nhà thầy Thẩm sẽ làm trâu làm ngựa cho cậu, cái gì cũng nghe theo cậu.”
Ngôn Sơ Âm nhìn vị trai thẳng 24k vàng ròng, châm chọc: “Ồ, hóa ra đàn ông các cậu cầu hôn là vì muốn tìm bảo mẫu để làm trâu làm ngựa?”
Vì vậy, mấy ngày nay Ngôn Sơ Âm luôn suy tư một vấn đề: dựa trên điều kiện tiên quyết là không có ai biết, phải làm sao để cầu hôn Thẩm Gia Thụy?
Ngôn Sơ Âm còn chưa nghĩ ra phương án thích hợp thì Thẩm Gia Thụy đã kéo cô đi quay MV.
Đầu năm nay Thẩm Gia Thụy phát hành album mới, toàn bộ đều không có MV, hiển nhiên là chờ Ngôn Sơ Âm quay cho anh. Sau khi tái hợp, Thẩm Gia Thụy vu vơ đề cập một lần, Ngôn Sơ Âm không từ chối, vậy là bị anh kéo đi.
Vé máy bay là Thẩm Gia Thụy đặt, họ đi quay ở một hòn đảo nhỏ. Thẩm Gia Thụy biết lịch trình làm việc của Ngôn Sơ Âm nên tất nhiên biết rõ bốn năm ngày sau cô không bận gì, vì vậy còn không thèm hỏi ý Ngôn Sơ Âm, cô vừa ghi hình xong là bị anh lôi ra sân bay để đáp chuyến bay buổi tối, đến hành lý cũng được anh thu xếp xong xuôi.
Lên máy bay, Ngôn Sơ Âm mới hồi thần, nhìn gương mặt điềm nhiên như không của Thẩm Gia Thụy ở bên cạnh, lòng thầm cảm thán anh to gan hơn nhiều rồi, còn tự quyết định mà không hỏi ý ai cơ đấy.
Có điều dẫu sao cũng là bạn trai mà cô chủ động theo đuổi, Thẩm Gia Thụy lại sắp xếp theo lịch trình của cô, không làm ảnh hưởng tới công việc, do đó Ngôn Sơ Âm tha thứ cho việc anh tiền trảm hậu tấu, sáng sớm hôm sau tràn đầy sức sống bắt đầu quay.
Nắng hạ soi chiếu khắp mặt biển, trời không một áng mây, họ quay ở hòn đảo tư nhân vắng lặng, bờ cát trắng mịn màng, vô cùng êm ái.
Cặp tình nhân yêu nhau cuồng nhiệt vui đùa trên bờ biển không có ai quấy rầy, nếu bỏ qua ekip ở cách đó không xa thì hình ảnh này rất đẹp, có thể so sánh với phim thần tượng.
Những cảnh có yêu cầu cao về diễn xuất đã được quay xong vào hai ngày đầu, hiện tại đạo diễn yêu cầu nam nữ chính ngọt ngào với nhau, chỉ cần diễn ra cảm giác tình nồng ý đượm là được, điều này thì quá là dễ dàng đối với Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy, chỉ là như bình thường trước ống kính thôi mà, quá đơn giản.
Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy đang vui đùa thì chợt nghe tiếng động cơ mạnh, còn lớn hơn bất cứ tiếng máy móc đang hoạt động, càng ngày càng gần, bỗng nhiên, trên bầu trời xuất hiện một chiếc trực thăng. Chỉ chốc lát sau, chiếc trực thăng hạ xuống thấp, bay quanh quẩn trên đầu họ.
“Xảy ra chuyện gì thế?” Ngôn Sơ Âm hỏi Thẩm Gia Thụy, đây là nơi anh liên hệ, người ngoài sẽ không thể tùy tiện xông tới đảo tư nhân.
Thẩm Gia Thụy không trả lời, chiếc trực thăng mở cửa, chùm bong bóng nhẹ nhàng trượt ra ngoài, trên sợi dây như cột thứ gì đó, chùm bong bóng chầm chầm rơi xuống, những cánh hoa rơi lả tả hệt mưa hoa.
Ngôn Sơ Âm ngẩng đầu lên, thấy trên chùm bong bóng có chữ gì đó, cô chưa kịp đọc thì Thẩm Gia Thụy đã nắm lấy sợi dây, tháo hộp trang sức được treo trên đó ra, mở nắp, chiếc nhẫn kim cương lấp lánh dưới ánh nắng.
“Lấy anh nhé?” Thẩm Gia Thụy quỳ một chân xuống trước mặt cô.
Ngôn Sơ Âm che miệng, các nhân viên vẫn đang tiếp tục làm việc khiến cô không rõ đây là quay MV hay cầu hôn thật.
“Đồng ý đi! Đồng ý đi!” Có người lục tục xuống trực thăng, một người ôm bó hoa tươi, cười toe toét đứng sau Thẩm Gia Thụy.
“Vâng.”
Hôn lễ của Thẩm Gia Thụy và Ngôn Sơ Âm được giới truyền thông xưng tụng là “hôn lễ thế kỷ”, được tổ chức ở hòn đảo tư nhân nhỏ với số tiền khổng lồ, phóng viên không thể nào tới đó nhưng chỉ cần vài tấm ảnh được quan khách tham gia lễ cưới đăng lên mạng là cũng đủ khiến giới truyền thông thảng thốt bởi sự xa hoa dẫu họ đã gặp rất nhiều trường hợp sang trọng.
MV được phát hành sau khi tổ chức hôn lễ, xem xong đoạn cầu hôn của Thẩm Gia Thụy, cư dân mạng đồng loạt quỳ xuống bái phục, tình tiết kết hôn trong MV thì xem nhiều rồi nhưng chưa thấy ai lấy cớ quay MV để cầu hôn, quay xong lại còn phát hành. Vua Giấm đúng là chàng trai vàng trong làng lãng mạn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất