Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng

Chương 2: Mới Vào Hệ Thống 2

Trước Sau
Vì mạng sống lần này Tô Thanh Hòa cũng phải nhẫn nhịn, sau khi Tô Thanh Hòa hít sâu một hơi, cô tiếp tục nói.

“Vậy nguyên chủ của thân thể này đâu, chẳng lẽ chết rồi ư? Tao chính là một người có phòng tuyến cuối cùng đấy!”

“Bổn hệ thống đã cố định DNA phù hợp với vật dẫn hiện tại của ký chủ, trình độ kiến thức của vật dẫn nguyên chủ khó có thể lý giải được bổn hệ thống, không cách nào tiến hành xâm nhập khai thông, vì thế sau khi bàn bạc với nguyên chủ, đã đưa cô ấy đến căn tin Tinh Tế, thỏa mãn yêu cầu mỗi ngày đều được ăn thịt của cô ấy, mà bây giờ vật dẫn này thuộc về bổn hệ thống, ký chủ chỉ tạm thời ở nhờ mà thôi, nếu như ký chủ từ chối trói buộc với bổn hệ thống, ký chủ sẽ phải rời khỏi vật dẫn này, trong vòng ba giây sau đó sẽ bị diệt vong.”

“…” Thì ra coi cô là lốp xe dự phòng… Tô Thanh Hòa yếu ớt hỏi: “Căn tin của các mi còn thiếu người không?”

“Vấn đề này được coi là ký chủ có lòng rời khỏi bổn hệ thống, 10 giây sau, nếu như ký chủ còn tiếp tục kiên trì với dự định rời khỏi vật dẫn, sau ba giây ký chủ sẽ chết.”

!!! Tô Thanh Hòa lập tức nói: “Ràng buộc, lập tức ràng buộc.”

“Đinh… Hệ thống quân tẩu toàn năng mã số 01 chính thức ký khế ước… Độ hoàn thành của khế ước 30%... 60%... Hoàn thành. Mời ký chủ tiếp nhận tư liệu.”

Giọng nói vừa dừng lại, Tô Thanh Hòa cảm giác được mình rơi vào trong trạng thái choáng váng, một đống thứ lộn xộn chui vào trong đầu cô, não bộ cô có một loại cảm giác như được lấp đầy.

Tất cả dữ liệu đều được truyền đến bộ não của cô, Tô Thanh Hòa cảm thấy mình chỉ còn nửa cái mạng, chẳng qua nhìn ký ức đã được lấp đầy, trái lại khiến cô không cảm thấy hối hận khi đã ràng buộc với hệ thống.

Hệ thống quân tẩu toàn năng mã số 01 này là hệ thống do quân đoàn của ngân hà A thiết kế ra, bởi vì nó đến từ thời đại Tinh Tế, giữa các tinh cầu lớn không ngừng xảy ra chiến tranh, thời gian lâu dài quân nhân đều phải ở bên ngoài, không cách nào chăm lo cho gia đình, dẫn đến phần lớn quân nhân lớn tuổi đều độc thân, cho dù quân nhân có kết hôn cũng bởi vì nhớ mong gia đình, không cách nào toàn tâm toàn ý hoàn thành nhiệm vụ.

Vì thế tổ nghiên cứu trong quân đoàn đã nghiên cứu ra một hệ thống quân tẩu toàn năng hao tốn rất nhiều nhân lực và vật lực, mục đích chính là đào tạo ra những quân tẩu toàn năng cho những quân nhân chinh chiến ở bên ngoài, những quân tẩu này có năng lực chăm sóc gia đình, bảo vệ gia đình, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, có thể đánh được kẻ xấu. Hệ thống trước mặt cô lúc này chính là hệ thống đầu tiên của giai đoạn thử nghiệm.



Tô Thanh Hòa xem đến đây không kìm lòng được mà bật thốt lên: “Nếu như có hệ thống này rồi còn cần chồng làm gì nữa? Các người đây là hệ thống độc thân mới đúng.”

Bên trong hệ thống đã sớm thiết lập câu trả lời, nhanh chóng đưa ra đáp án.

“Chỉ có gia đình quân nhân mới có quyền thu được bổn hệ thống, không phải thành viên của gia đình quân nhân thì chẳng có cách nào sở hữu bổn hệ thống.”

Đúng vậy, lời giải thích này rất hợp lý, Tô Thanh Hòa tiếp nhận câu trả lời đó, muốn ngựa chạy thì phải cho ngựa ăn cỏ.

Cô tiếp tục xem những chức năng khác, phát hiện hệ thống này thật đúng là công năng cường đại, cái gì mà không gian chứa đồ, hệ thống cửa hàng, hộp đồ nghề… Cần gì có nấy. Hơn nữa còn có chức năng thăng cấp kỹ năng, mỗi lần hoàn thành một nhiệm vụ tương ứng thì có thể nhận được điểm kỹ năng, hơn nữa điểm kỹ năng này tương đương với việc đem tri thức trực tiếp truyền vào trong não bộ của cô.

Xem đến đây, trong lòng Tô Thanh Hòa vô cùng thích thú, là một người lười, không cần học tập cũng có được kiến thức, đây quả thật chính là miếng bánh từ trên trời rơi xuống.

“Mở cột kỹ năng.” Tô Thanh Hòa lẩm bẩm.

Trong đầu của cô lập tức xuất hiện một màn hình với những số liệu.

Kỹ năng nhập môn.

Quần áo: 0.

Ăn: 0.

Ở: 0.



Thực Hành: 0.

Tô Thanh Hòa: “Không phải mi là hệ thống toàn năng ư, sao chỉ có bằng này kỹ năng?”

“Ký chủ vừa mới ràng buộc với bổn hệ thống, còn chưa hoàn thành bất kỳ một nhiệm vụ nào, trước mắt thuộc về cấp độ nhập môn, chờ ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, đạt đến cấp độ nhất định sẽ tiến hành mở khóa các kỹ năng tương ứng, mong ký chủ tích cực hoàn thành nhiệm vụ.”

Tô Thanh Hòa cảm thấy mình giống như đang chơi trò chơi mở khóa: “Có phần thường cho người mới không?”

“Không làm mà đòi có ăn, thật đúng là đáng xấu hổ, muốn làm một quân tẩu ưu tú không thể có loại tư tưởng lười biếng như thế.”

“…” Tô Thanh Hòa bị cái gọi là hệ thống trí tuệ nhân tạo này đánh bại.

“Được rồi, được rồi, tao làm nhiệm vụ là được chứ gì, chẳng qua rốt cuộc nhiệm vụ của tao là gì?”

“Nhắc nhở nhiệm vụ: Nhiệm vụ chính tuyến sơ cấp: Gả cho một người quân nhân, trở thành một quân tẩu danh xứng với thực.”

Tô Thanh Hòa sững sờ đáp: “Chỉ có thể gả cho quân nhân thôi à?”

“Chỉ có quân tẩu mới có tư cách nhận được hệ thống quân tẩu toàn năng.”

“Được rồi, gả cho quân nhân thì gả cho quân nhân.” Tô Thanh Hòa nhanh chóng đồng ý, dù sao lúc nào lấy chồng chính là do cô quyết định, cô cũng không muốn thật sự đi lấy chồng, sau đó đi phục vụ cả nhà người ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau