Con Đường Bá Chủ

Chương 442: Tản Viên

Trước Sau
“Cái này…”

Nhìn thấy khí thế của Ất lão đột ngột kéo căng, mà bầu trời lại ầm ầm ngưng tụ Lôi Kiếp, một đám Cự Hán Tộc nhất thời trừng to mắt.

“Lão già này điên rồi, dám bộc phát tu vi vượt qua quy tắc thế giới, ngươi muốn chết sao?” Cự Hán Nghiệt quơ lấy sáu cánh tay luyên thuyên quát, hiển nhiên với kiến thức của hắn đã nhận ra hành vi điên cuồng của Ất Lão.

“Haha, lão phu đã sắp thành người chết, toàn bộ các ngươi chôn cùng ta!” Ất Lão cười gằn, bất chợt hai chân đạp mây, thân ảnh thoáng một cái đã biến mất dạng.

“Chết!” Một tên Cự Hán Tộc trưởng lão đang gõ trống chưa kịp phản ứng, một bàn tay khô gầy đã xuyên thủng da thịt hắn, lực lượng khủng bố nghiền lấy lục phũ ngũ tạng, thân thể ầm một cái nổ tung thành đám mưa máu trong ánh mắt tràn ngập kiêng kỵ của đám Cự Hán Tộc.

“Các ngươi cũng đều đi chết!” Ất Lão cười lên ha hả, tóc trắng phần phật như người điên, ba cái Hỏa Tiên Tịch Diệt Chỉ cùng một lúc xuất hiện trên đỉnh đầu.

Giải phong Tu Vi, khiến lượng Tiên Lực vốn đang bị đè ép của hắn toàn bộ bùng nổ, thậm chí toàn bộ thương thế trên người cũng đã cấp tốc khôi phục, trong một hơi lấy lại đỉnh phong.

Trong lúc nhất thời, vạn dặm xung quanh nóng chảy, mặt đất bị thiêu đốt thành dung nham, bầu trời hừng hực bóc cháy.

“Mạnh quá!” Lạc Nam hít sâu một hơi, một lần nữa cùng Võ Tam Nương cấp tốc lùi lại.

Hắn từ ba cái ngón tay hừng hực Tiên Hỏa kia cảm giác được mùi vị tử vong nồng đậm, hiển nhiên thực lực bạo phát của Ất Lão không phải hắn hiện tại có thể đối kháng.

“Toàn bộ đi chết, khà khà!” Ất Lão ánh mắt lạnh lùng, hướng về một đám trưởng lão Cự Hán Tộc điểm xuống.

“Chạy!” Không còn chút ý chí chiến đấu, hơn chục tên Cự Hán Trưởng Lão nhao nhao bỏ qua Cự Hán Chấn Thiên Trống, muốn đấm vỡ không gian lao vụt mà đi.

“Cách ngươi ai cũng không thoát được!!” Ất Lão hai tay cấp tốc kết ấn, một tầng Kết giới Tiên Hỏa ngập trời lấy hắn làm trung tâm bao trùm thiên địa, đám Cự Hán hãi hùng phát hiện mình bị vây nhốt, ngay cả chạy trốn cũng không làm được.

“Nhìn thấy chưa lũ mọi rợ? lão phu chính là Ất Tiên Trung Kỳ cấp bậc cường giả, muốn giết các ngươi như đồ một bầy kiến hôi!” Ất Lão ngạo nghễ chắp tay sau lưng, lạnh lùng đến cực điểm.

Cự Hán Tộc mặc dù không biết Ất Tiên là khái niệm gì, nhưng chỉ dựa vào thủ đoạn hiện tại của Ất Lão, quả thật không thể đối kháng a.

Lạc Nam đứng ở xa nghe lời nói của Ất Lão, sắc mặt ngưng trọng dị thường, một lão già đi theo Cẩm y thanh niên đã là tồn tại Ất Tiên Trung Kỳ, như vậy chỗ dựa của cẩm y thanh niên trên Tiên giới phải cường đại đến mức nào?

Ngọc Tiên sao?

Ất Tiên đã mạnh như vậy, Ngọc Tiên còn bá đạo đến cỡ nào?

ẦM ẦM ẦM…

Tịch Diệt Chỉ đầu tiên điểm xuống, ba tên Cự Hán Trưởng Lão chưa kịp hét thảm, toàn diện hóa thành than đen.

Hai cái Tịch Diệt Chỉ khác không cam lòng yếu kém, thừa thắng xông lên.

ĐÙNG ĐÙNG…

Bất chợt, hàng loạt Lôi Kiếp khủng bố từ trên trời đánh xuống, bên trong thậm chí có cả Tam Sắc Lôi Kiếp, nện vào hai cái Hỏa Tiên Tịch Diệt Chỉ kia, đem chúng nó đánh nổ.

Hiển nhiên cảm ứng được lực lượng trái với quy tắc tinh cầu xâm nhập, Thiên Đạo Man Hoang Tinh bắt đầu ra tay rồi, ngay cả Kết giới do Ất Lão thi triển cũng xuất hiện lổ hổng.

“Haha, Thiên Đạo xuất hiện, lão súc sinh chết chắc!” Cự Hán Vương thở phào một hơi nhẹ nhõm, bất quá đối với Cự Hán Tộc mất đi mấy tên trưởng lão đau lòng không thôi.

Sau lần này, địa vị của Cự Hán Tộc bọn hắn hoàn toàn không thể sánh ngang với Cự Yêu Tộc a.

“Hừ, Thiên Đạo thì đã sao? Lão phu chết còn không sợ!” Ất Lão cười gằn, một cái Thiên Đạo cấp thấp còn không đủ khiến hắn sợ hãi như quay về Tiên giới chịu phạt đâu.

Giữa bầu trời, một cái Cự Nhãn bất chợt xuất hiện, sau đó hé mở nhìn xuống Ất Lão, bên trong ánh mắt tràn ngập vô tình, lạnh lùng và sát phạt, cao cao tại thượng, trên đỉnh chúng sinh.

Xung quanh Cự Nhãn, mây đen ùn ùn kéo tới, nhanh chóng tụ hội, Tam Sắc Lôi Kiếp ầm ầm ngưng tụ, liên tục nện xuống đầu Ất Lão.

“Lão phu không rảnh chơi với ngươi!” Ất Lão cười lạnh, điều khiển Phất Trần biến lớn trên đỉnh đầu ngăn cản Lôi Kiếp, mà hắn lại dốc sức bình sinh truy sát Cự Hán Tộc.

Mục tiêu lần này, vậy mà là Cự Hán Tộc Trưởng – Cự Hán Vương.

Cự Hán Vương đã bị thương từ trước, hiện tại bị Ất Lão nhắm vào, nhất thời tê dại cả da đầu, bàn tay vừa động, Cự Hán Chấn Thiên Trống bay vụt mà đến.

Cự Hán Vương không nói hai lời đem kiện trấn tộc chí bảo ném về phía Ất Lão, điên cuồng hét to: “Bạo!”

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Như một quả bom bạo tạc mang tính hủy diệt, một gốc Man Hoang Tinh triệt để hóa thành phế tích, Lạc Nam và Võ Tam Nương sắc mặt hãi hùng, không ngờ Cự Hán Tộc trưởng quyết đoán như vậy, nói bạo là bạo Cực Cấp Pháp Bảo.

Mặc dù đã cách chiến trường cực xa, nhưng cổ lực lượng do Cực Cấp pháp bảo bạo tạc kinh khủng như thế nào Lạc Nam không dám thử nghiệm, hắn ôm chặt Võ Tam Nương, nghiêm nghị mở miệng:

“Đế Hồn Kinh – Tứ Hồn Kỹ - Hồn Địa!”

Trong khoảnh khắc đó, vô tận Hồn Lực từ thân thể Lạc Nam lao vụt ra ngoài, hình thành một lãnh địa hình tròn vô hình vô ảnh đem hắn và Võ Tam Nương bao trùm ở bên trong, như cách biệt với thế giới bên ngoài.

XOẸT…

Cổ lượng lớn đến từ Chấn Thiên Trống bạo tạc lao vụt mà qua khỏi Hồn Vực, không có chút tác động nào đến nó.

Chưa đầy hai hơi thở, Hồn Vực tản đi, Lạc Nam một mặt tới nhợt thở hổn hển, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn hơi rỉ máu, linh hồn có chút đau nhói.

“Có sao không?” Võ Tam Nương lo lắng đỡ lấy nam nhân.

Lạc Nam lắc đầu, nuốt vài viên Đan Dược bổ sung hồn lực do Tiêu Thanh Tuyền luyện chế, lấy lại ổn định.

Hồn Địa chính là loại Hồn Kỹ có khả năng phòng ngự gần như tuyệt đối, có thể ngưng tụ một lãnh địa Linh Hồn để bảo vệ người ở bên trong, chỉ có lực lượng của Hồn Lực mới có thể tấn công vào người đứng trong Hồn Địa.

Bất quá tiêu hao của Hồn Địa có thể nói là kinh khủng, dù Lạc Nam sở hữu Ôn Hồn Liên và cường độ Linh Hồn kinh người, nhưng hắn cũng chỉ thi triển được Hồn Địa trong hơi thở ngắn ngũi, thành công thoát khỏi vụ bạo tạc đến từ Chấn Thiên Trống.

Còn nhớ trận chiến với hai thiên tài Hoàng Kim Bảng là Vương Ưng và Minh Ngôn trước khi cầu hôn Tô Nhan, thời điểm Vương Ưng sử dụng đến một kích tối hậu, Lạc Nam đã định dùng đến Hồn Địa để tránh thoát, nào ngờ bị Vương Y Vận tự chủ trương mang đi.



Hồn Địa phòng thủ lợi hại là thế, nhưng nếu đối thủ của Lạc Nam là cường giả Thiên Cơ Điện hoặc Hồn Tu nào khác, Hồn Địa sẽ chẳng có tác dụng nào.

ẦM ẦM ẦM…

Ất Lão cũng bị vụ nổ của Chấn Thiên Trống khiến cho thổ huyết, Cự Hán Tộc Trưởng đã nhân cơ hội đó đấm nát không gian bỏ trốn mất dạng, hiển nhiên kết giới của Ất Lão đã có vài chỗ hổng, hắn đương nhiên không ở lại chịu chết.

ĐÙNG ĐÙNG…

Theo hai tia Tam Sắt Lôi Kiếp như cột trời thô bạo nện xuống, thanh Phất Trần của Ất Lão rốt cuộc không chống được nữa, nó đã tiêu hao quá nhiều trong trận chiến dài hạn này, ảm đạm phai mờ, gãy làm đôi rơi xuống mặt đất.

“Chạy!” Một đám Cự Hán Tộc trưởng lão thấy tình cảnh này cũng nhân cơ hội nhao nhao phá không.

“Chạy đi đâu?” Ất Lão truy kích, một Xích Diễm Chưởng đem hai tên Cửu Chuyển nện thành thịt vụn.

Ất Tiên, đồ sát Cửu Chuyển Thể Tu như giết heo chó.

OÀNH…

Thiên Đạo Chi Nhãn trong mắt xuất hiện một tia hờ hững, một tia Ngũ Sắc Lôi Kiếp trong truyền thuyết dần dần ngưng tụ trên không trung.

Nhìn thấy tia Ngũ Sắc Lôi Kiếp này, trong mắt Lạc Nam xuất hiện một tia nóng bỏng, nếu mình có thể đem nó hấp thu thì sao?

“Công tử đừng ảo tưởng, Ngũ Sắc Lôi Kiếp hiện tại người vẫn chưa thể đối kháng, huống hồ hiện tại đừng biểu hiện thái quá, lọt vào tầm mắt một ít kẻ “bên trên” thì không hay!” Kim Nhi ý vị thâm trường nhắc nhở.

Lạc Nam nghe vậy rùng mình, chẳng lẽ có đại năng đang âm thầm quan sát tình hình Man Hoang Tinh?

“Khiêm tốn, ta cần phải khiêm tốn!” Lạc Nam lẩm bẩm trong miệng.

PHỐC…

Quả nhiên, khi Ngũ Sắc Lôi Kiếp nện xuống, Ất Lão mặc dù ngoan cường chống cự, nhưng vẫn bị chấn bay, liên tục hộc máu mồm.

Cự Hán Tộc cả đám đã sớm phân chia thành vô số hướng chạy mất dạng, Ất Lão không có khả năng phân thân, trong cơn phẫn nộ, hắn cười hung tợn:

“Nếu không giết sạch được lũ mọi rợ, ta đồ toàn bộ Tinh Cầu của bọn hắn!”

Cười dài một tiếng, một viên Đan Dược màu Vàng Rực xuất hiện trong tay Ất Lão, hắn không nói hai lời há mồm nuốt vào.

ẦM ẦM ẦM…

Thiên Đạo Chi Nhãn lại mở to hơn một chút, nó cảm giác được cổ lực lượng của kẻ xâm nhập ngày một tăng cao.

Kim Tiên Đan, loại đan dược Ất Cấp có thể gia tăng tu vi cho Ngọc Tiên trở xuống lên hai cấp bậc.

Điều đó nói rõ, Ất Lão hiện tại đã là Ất Tiên Viên Mãn đại sát khí, muốn cùng Man Hoang Tinh đồng quy vu tận.

“Chết đi!” Ất Lão cảm giác cổ lực lượng trong cơ thể dồi giàu chưa từng có, bàn tay xuyên thấu tầng tầng không gian, đem một cái Thành Trì chứa hàng triệu Thể Tu của Man Hoang Tinh nhất kích đập chết.

ĐÙNG…

Ngũ sắc Lôi Kiếp đánh lên người Ất Lão, hắn không thèm quan tâm, lại liều mạng phun máu, sau đó thay đổi một phương hướng khác, đem một Hòn Đảo đốt thành tro tàn.

“Toàn bộ chết cùng lão phu!” Ất Lão ngửa đầu thét dài, sướng khoái đến điên cuồng, hắn hiện tại như chúa tể thế giới, nắm mọi quyền sinh sát trong tay.

“Thật điên cuồng! Tiên giới cường giả khi quyết tử thật là điên cuồng!” Lạc Nam cùng chúng nữ cảm khái, không dám tiếp tục xem nữa, một trận này cũng đã con mắt lắm rồi, cùng Võ Tam Nương đem Bát Hoang Hoành Thiên Viêm triển khai đến cực hạn, lao vụt mà đi.

ĐÙNG…

Ba tia Ngũ Sắc Lôi Kiếp nện xuống, Ất Lão cũng hướng lên trời tung ra ba cái Hỏa Tiên Tịch Diệt Chỉ, chỉ đối kháng được phút chốc, sau đó bị đánh bay như giẻ lau sàn.

“Hừ hừ hừ…có ngon thì tiếp tục đánh!” Ất Lão không chút quan tâm đến thương thế của mình, dốc những cổ lực lượng sau cùng, muốn tiếp tục tàn sát.

Chỉ là rất nhanh, ánh mắt già nua của hắn nhíu chặt, bắt gặp Lạc Nam và Võ Tam Nương đang chạy phía xa, ánh mắt lóe lên một tia tự nhủ:

“Mấy con kiến này vậy mà có thể ung dung chạy trốn khỏi chiến trường? chẳng lẽ cái chết của phân thân công tử có liên quan đến bọn hắn?”

Ất Lão cũng không phải kẻ ngu dốt, trước đó nhìn thấy mấy người Lạc Nam từ Thạch Điện đi ra, hắn không thèm liếc mắt, cho rằng mấy tên này chỉ may mắn không đụng độ công tử của mình nên còn mạng đi ra mà thôi.

Nhưng hiện tại sau khi hắn bạo phát đại chiến cùng Cự Hán Tộc trong thời gian dài, rất nhiều sinh linh vô tội bị liên lụy mất mạng, vậy mà hai kẻ nhìn qua thực lực không đáng chú ý này vẫn bình an vô sự?

Có điểm khác thường…

Trong lúc nhất thời, đầu não Ất Lão vận chuyển, hắn liên tưởng đến khả năng phân thân của công tử chết vào tay hai kẻ này.

Không chút dây dưa dài dòng, Ất Lão đạp không đuổi theo.

ẦM ẦM…

Bên trên bầu trời, năm tia Ngũ Sắc Lôi Kiếp như cột trời cùng lúc xuất hiện nhưng Ất Lão không thèm quan tâm nữa, hắn thà giết lầm còn hơn bỏ sót.

“Chết!”

Lạc Nam và Võ Tam Nương bất chợt rợn cả da gà, lão già khốn kiếp không biết từ bao giờ đã cách hai người rất gần, không nói hai lời chính là tung ra một cái Xích Diễm Chưởng.

“Không thể đối kháng!” Ý niệm dâng lên trong đầu Lạc Nam, Ất Lão quá mức khủng bố, Ất Tiên Viên Mãn đủ sức hủy diệt một Tinh Cầu, hắn làm sao có thể chống lại?

“Hồn Địa!”

Xích Diễm Chưởng gào thét mà ra, cũng vừa lúc Hồn Địa đem Lạc Nam cùng Võ Tam Nương bao phủ.

“Hừ!” Ất Lão hừ lạnh một tiếng, theo bản năng cho rằng hai kẻ này đã chết trong Hỏa Tiên Lực của mình, nhưng rất nhanh ánh mắt hắn trợn tròn.

Bởi vì Hỏa Tiên Lực xoẹt qua, lộ ra thân hình hoàn hảo không tổn hại của hai con kiến nhỏ.



“Phốc!” Lạc Nam phun ra một ngụm máu lớn, giận dữ trừng mắt nhìn Ất Lão, cưỡng ép đau nhứt kịch liệt nơi Linh Hồn.

Hiển nhiên sử dụng hai lần Hồn Địa, hắn cũng không dễ chịu gì.

“Quả nhiên, hai ngươi có thủ đoạn như vậy, công tử nhất định là chết trong tay hai ngươi!” Ất Lão ánh mắt đầy rẫy oán độc, hắn đã có kết luận chính xác.

Có thể ở trong tay Ất Tiên Viên Mãn như hắn trốn được một kích, nhân vật như vậy thừa sức làm thịt phân thân của công tử nhà hắn rồi.

ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG…

Thiên Đạo không rảnh để tâm Ất Lão nghĩ gì, năm tia Ngũ Sắc Lôi Kiếp hàng thế mà xuống, nện vào cơ thể già nua của hắn.

Lạc Nam và Võ Tam Nương không kịp né tránh, bị dư ba khủng bố đánh văng ra ngoài.

Cũng may Lôi Kiếp không nhắm vào trực diện, hai người chỉ bị nội thương mà thôi, chật vật dìu nhau chạy trốn.

Lạc Nam không hề để ý rằng, Lạc Hồng Kiếm hắn đeo trên lưng đã vô tình cắn nuốt một phần lực lượng đến từ Lôi Kiếp, giải tỏa không ít áp lực cho hai người trong khoảnh khắc vừa rồi.

“Chạy…đi…đâu?” Một âm thanh có chút suy yếu từ biển Lôi đình truyền ra, một thân ảnh chỉ còn lại xương và huyết loáng thoáng xuất hiện.

Ất Lão đã hoàn toàn biến dạng, nhưng vẫn điên cuồng truy kích Lạc Nam.

“Con mẹ nó, thằng già sống dai thật!” Lạc Nam nhịn không được chửi tục, ăn năm cột Ngũ Sắc Lôi Kiếp, lão già Ất Tiên Viên Mãn này vẫn còn một hơi thở mới vãi.

Ất Tiên, thật khủng bố…

“Chúng ta liên thủ giết hắn!” Võ Tam Nương nghiến răng đề nghị, Ất Lão truy sát hai người khiến nàng phẫn nộ.

“Không cần cùng hắn liều mạng, hắn vẫn là Ất Tiên!” Lạc Nam lập tức từ chối, chỉ cần cố gắng phòng thủ thêm một chút, Lôi Kiếp đang hình thành sẽ triệt để đem Ất Lão tiêu diệt, hai người không cần thiết mạo hiểm.

“Được rồi!” Võ Tam Nương nén giận nghe lời nam nhân, đứng sát vào hắn, nàng biết nam nhân của mình muốn một lần nữa thi triển Hồn Địa.

“Chết cho lão phu!” Ất Lão bạo phát một kích tối hậu, giường như hồi quang phản chiếu trước khi chết, uy lực vậy mà mạnh mẽ kinh người, chính là một cái Hỏa Tiên Tịch Diệt Chỉ.

“Hồn…Đ…” Lạc Nam nén đau nhứt kịch liệt đến từ Linh Hồn, muốn một lần nữa dùng đến thủ đoạn bảo mệnh của mình.

“Đủ rồi…!”

Hết sức đột ngột, một âm thanh nghiêm nghị mà hào hùng, nặng nề như sơn nhạc vang vọng toàn diện Man Hoang Tinh Cầu, hầu như mọi sinh linh đều nghe được.

Âm thanh lẫm liệt ấy khiến Lạc Nam toàn thân chấn động, ngay cả Hồn Kỹ cũng quên mất thi triển.

RỐNG, GÀO, RÍT, GÁY, KHẸC, HÚ…

Hàng vạn tiếng thú rống đến từ muôn loài, Voi, Khỉ, Hổ, Báo, Sư Tử, Sài Lang…cùng lúc chấn kinh cửu thiên thập địa…

Lạc Nam nghe âm thanh này nhất thời biến sắc mặt, bởi vì đây chính là hiệu ứng của Cuồng Thú Quyền trước khi thi triển a.

Nhưng người vừa đến này, sử dụng Cuồng Thú Quyền ẩn chứa uy thế vượt xa hắn không biết bao nhiêu vạn lần, cả Tinh Cầu đều nghe tiếng thú rống…

Một cổ uy nghi chí cao vô thượng từ bên ngoài hàng lâm mà xuống, ngay cả Thiên Đạo Chi Nhãn cũng vì đó rung rẩy…

“Tự tiện xâm phạm cấp thấp Tinh Cầu, phá hoại quy tắc Vũ Trụ, làm mất cân bằng vạn giới…Bổn Vương danh xưng Tản Viên, mặc kệ thân phận của ngươi là ai, có quyền tiền trảm hậu tấu! sau lại định tội Thế Lực sau lưng ngươi!”

Âm thanh nặng nề lại tràn đầy nghiêm minh, trực tiếp phán định Ất Lão án tử.

“Hahaha, không ngờ có một ngày lão phu được vinh dự chết trong tay Tản Viên Tiên Vương, đời này không tiếc vậy…”

Ất Lão vậy mà không chút khiếp sợ, trái lại lão lệ tung hoành ngửa đầu lên trời cười dài…

ẦM…

Xuyên thấu không gian và thời gian, một luồng Quyền Khí kinh khủng nện mạnh mà xuống, lực đạo cô động đến cực điểm, không chút tác động ra bên ngoài…

BÙM…

Ất Lão toàn thân nổ tung, ngay cả chút cặn cũng không sót lại, mà Linh Hồn của hắn cũng không thoát khỏi số phận…

Quyền khí theo đó tản đi, Thiên Đạo Chi Nhãn khép lại ánh mắt, bầu trời thoáng đãng, mọi thứ trở về nguyên trạng.

Lạc Nam và Võ Tam Nương hai mặt nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương sự kinh dị.

Hắn vội vàng mở ra Hệ Thống, xem xét một thông tin quan trọng:

“Nguồn gốc Cuồng Thú Quyền: Thể Kỹ do Tản Viên Tiên Vương – Sơn Tinh khi đột phá Chân Tiên Viên Mãn sáng tạo…”



E mới lập được cái tài khoản Paypal, bác nào có lòng ủng hộ e thì e cảm ơn ạ: nguyenphuochau12t2@gmail. Com

Số TK: 1809205083252

NGUYEN PHUOC HAU

Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)

Momo: 0942973261

Viettelpay: 9704229212704295

Chân thành cảm ơn!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau